Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đối Phương Mà Là Lục Tầng Cảnh Sao?

Phiên bản Dịch · 1314 chữ

Quả thật lúc ở trên Kim Quang đỉnh có rất nhiều người từng nhìn thấy mặt Lục Diệp, nhưng số lượng người có tu vi như vậy trên cả Linh Khê chiến trường là nhiều vô số kể, hiển nhiên những người chưa biết mặt hắn còn nhiều hơn.

Một bóng dáng chậm rãi hiển lộ bên cạnh Lục Diệp, mang theo một loại mùi thơm của cơ thể như thấm vào ruột gan.

Là Hoa Từ đến rồi.

Lục Diệp liếc mắt quét qua người nàng từ trên xuống dưới một cái rồi kinh ngạc nói: "Y phục mới, hình tượng mới?"

Trước kia Hoa Từ không mặc loại y phục này, hiển nhiên là mới thay đổi.

Đây là một bộ váy trắng bó sát người, bên vạt váy trắng được tô điểm bởi rất nhiều đóa hoa hồng nho nhỏ, màu sắc tinh thuần như vậy càng tôn lên làn da của Hoa Từ, trở nên càng mượt mà hơn.

Nhưng rất nhanh Lục Diệp đã phát hiện ra điểm không thích hợp, thứ này dường như không chỉ đơn giản là một bộ y phục xinh đẹp.

"Là linh khí?" Lục Diệp nhướng mày hỏi.

"Là nhị sư tỷ tặng cho ta, trước kia khi tu vi của nàng còn thấp, nàng đã từng mặc nó, hiện giờ không dùng được nữa."

Thân hình của nhị sư tỷ có thể kéo căng bộ váy này sao? Hoa Từ mặc bộ váy này rất thích hợp, nhưng nếu thân hình nhỏ xinh của nhị sư tỷ mặc nó, chỉ sợ có thể đi xướng tuồng được rồi.

Lục Diệp có chút chua chua: "Rõ ràng là ta bái nhập vào tông môn trước."

Hoa Từ hé miệng cười: "Nhị sư tỷ nói, binh tu các ngươi không thích hợp mặc những loại linh khí có tính phòng ngự, bảo vệ quá độ sẽ khiến các ngươi mất đi nhuệ khí của bản thân."

Lục Diệp nghĩ một thoáng rồi gật đầu nói: "Nhị sư tỷ nói rất có đạo lý."

Cũng như đoạn thời gian trước, khi tứ sư huynh Lý Bá Tiên dạy dỗ hắn một vài điều, nếu không thể cảm nhận được nguy cơ và tử vong gần như thế, làm sao binh tu có thể làm tinh tiến bản thân?

Nếu dựa vào ngoại lực bảo vệ, thì một ngày nào đó sẽ hình thành tính ỷ lại quá mức.

Trên đầu bỗng trầm xuống, Lục Diệp quay đầu nhìn lại, sắc mặt lập tức đen thui: "Ngươi làm gì vậy?"

Nữ nhân này. . . Lại vỗ vào đầu hắn!

Hoa Từ lộ ra nụ cười dịu dàng đúng chất đại tỷ tỷ: "Không có gì, chỉ là bỗng nhiên ta phát hiện ra, sống như vậy cũng rất tốt!"

Lục Diệp cụp mắt xuống: "Chẳng lẽ không có ai nói với ngươi, không thể tùy tiện sờ vào đầu nam nhân ư?"

"Không có nha." Hoa Từ thản nhiên nhìn hắn: "Sờ một cái thì có thể gây nên hậu quả gì?"

Ánh mắt Lục Diệp lập tức trở nên hung ác. . .

"Bắt đầu rồi!" Bỗng nhiên sắc mặt Hoa Từ trở nên nghiêm túc, nàng nâng tay ấn lên Thiên Cơ trụ.

Lục Diệp oán hận trừng nàng một cái, có chút không cam lòng nhưng cũng ấn tay lên.

Thiên Cơ bắt đầu khởi động, cảnh sắc bốn phía trở nên vặn vẹo, bên tai mơ hồ truyền đến âm thanh sóng vỗ.

Chờ đến khi hết thảy bốn phía lại một lần nữa ổn định xuống, hai người đã xuất hiện trên một mảnh đất xa lạ. Cả hai liếc nhau, lập tức cảnh giác nhìn xung quanh.

Giây tiếp theo, Lục Diệp nhìn thấy hai bóng dáng ở cách đó không xa, cùng lúc hắn nhìn thấy bọn họ, đối phương cũng đang nhìn qua bên này.

Ánh mắt va chạm, tất cả đều hiện lên vẻ mặt đề phòng, ngầm thúc giục linh lực.

Lục Diệp đánh giá linh quang trên thân thể hai người phe đối phương, lập tức phát hiện hai người này đều là thất tầng cảnh. Mà không chỉ như thế, ấn ký chiến trường trên mu bàn tay hai người kia còn nở rộ hồng quang nhàn nhạt, trong khi ấn ký của Lục Diệp và Hoa Từ bên này, tỏa ra lam quang.

Vạn Ma lĩnh!

"Khởi đầu tốt đẹp!" Một thanh niên mặc kính trang trong hai người đối diện cười lớn một tiếng, sau đó cất bước phóng về phía trước. Hiển nhiên người này cảm thấy đội ngũ của mình có vận khí không tồi, vừa xuất hiện đã đụng phải hai tu sĩ lục tầng cảnh.

Thất tầng cảnh ở phía sau gã, nhàn nhạt nhắc nhở một tiếng: "Đừng sơ suất!"

Khi người này nói chuyện, linh lực cũng phun ra, một đạo kim quang rời tay bắn tới, đánh úp Lục Diệp và Hoa Từ. Chỉ phút chốc đã chia ra tình huống một đối một, khởi xướng công kích.

Hoa Từ nhảy sang bên cạnh, Lục Diệp hạ thấp thân mình lao như bay tới.

Kim quang kia đánh lên bờ cát, nổ ra một cái hố sâu.

Khoảng cách giữa hai bên vốn không quá xa, theo động tác của Lục Diệp và thanh niên kia cùng xông về phía nhau, khoảng cách nhanh chóng bị kéo laij gần.

Thái độ kiêu ngạo của Lục Diệp tuyệt đối đã khiến thanh niên kia tức giận, gã trực tiếp rút ra trường kiếm đâm về phía hắn, chuẩn bị dạy cho Lục Diệp biết nên làm người như thế nào. Linh quang chớp động phía trên trường kiếm, như linh xà thổ tín.

Một kiếm này có uy thế không tầm thường.

Lục Diệp rút đao, ánh đao hiện lên màu lửa đỏ.

Một tiếng “Đinh đương” vang lên. Đột nhiên sắc mặt thanh niên cầm kiếm kia thay đổi, chỉ vì một đao này truyền đến lực đạo lớn vô cùng, suýt nữa đã khiến trường kiếm của gã rời tay bay đi.

Gia hoả này là thể tu hay binh tu? Thanh niên cầm kiếm sinh ra nghi hoặc trong lòng nhưng động tác trên tay cũng không chậm, lại nắm chặt trường kiếm, thi triển hết sở học.

Tiếng vang “Đinh đinh đang đang” liên tục truyền ra, đốm lửa văng khắp nơi, bóng dáng hai chiến thành một đạo, chẳng qua vẻ mặt của hai người đang giao chiến này lại có khác biệt.

Vẻ mặt Lục Diệp vẫn luôn ung dung vững trãi trong khi thanh niên cầm kiếm kia lại càng đánh càng hoảng sợ, bởi vì lúc ban đầu, gã cho rằng địch nhân chỉ đạt đến lục tầng cảnh, gã hoàn toàn có thể tùy tiện vuốt ve, nhưng chính lục tầng cảnh ‘nho nhỏ’ này lại phát huy ra sức chiến đấu vượt xa mức bình thường.

Gã kinh ngạc phát hiện, bản thân mình lại không phải đối thủ của hắn!

Tốc độ và lực đạo ra tay của đối phương đều vượt qua mình, lúc này vừa giao phong chưa được bao lâu, vậy mà gã đã hoàn toàn rơi xuống thế hạ phong, mỗi một lần va chạm, phối kiếm của gã đều phát ra tiếng kêu rên, hổ khẩu đau đớn.

Đối phương mà là lục tầng cảnh sao?

Gã nghiêm trọng hoài nghi có phải đối phương đeo một loại linh khí che lấp tu vi gì đó ở trong người, rồi đi lại trong này tính giả heo ăn thịt hổ hay không?

Nhưng chuẩn tắc (chuẩn mực và quy tắc) của Thiên Cơ là không thể nghi ngờ. Hẳn là tu vi của địch nhân đụng tới ở vị trí bọn họ xuất hiện này, sẽ không mạnh hơn bọn họ mới đúng.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 242

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.