Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vì Sao Người Với Người. . . Lại Không Quá Giống Nhau???

Phiên bản Dịch · 1361 chữ

Hắn vừa động tâm niệm, đôi cánh nhẹ nhàng bay múa, cuồng phong đã gào thét bốc lên, cả người Lục Diệp bỗng nhiên hóa thành một đạo ánh lửa, xiêu xiêu vẹo vẹo bay về một phía.

Chưởng giáo vung bàn tay to lên, một luồng linh lực nhu hòa quấn lấy Lục Diệp, giúp hắn đứng vững ở giữa không trung.

Lục Diệp nhìn một gốc đại thụ không xa trước mặt, trên trán toát ra mồ hôi lạnh, may mắn có chưởng giáo ở bên cạnh trông coi, nếu không hắn tuyệt đối sẽ bị đâm không nhẹ.

Chưởng giáo chậm rãi thu hồi linh lực, Lục Diệp lại khống chế linh lực vào cánh chim phía sau, tiếp tục thử phi hành

Lần lượt thất bại, lần lượt mạo hiểm, dần dần Lục Diệp đã bắt đầu nắm giữ được bí quyết, từ từ có thể bay vững vàng, nhưng vẫn không dám đẩy tốc độ lên quá nhanh, bằng không hắn sẽ không khống chế được.

Ước chừng nửa canh giờ sau, Lục Diệp mới hoàn toàn thả lỏng, cả người bay tới bay lui giữa không trung, đùa vui tới quên cả trời đất.

Sau đó, hắn hơi cân nhắc đến thời gian duy trì Phi Dực thứ văn, mới có chút lưu luyến không rời mà bay xuống dưới, cánh chim màu lửa đỏ phía sau chậm rãi biến mất.

Thứ này tuyệt đối là lợi khí chuyên dùng để chạy trối chết.

Nó chỉ có một khuyết điểm duy nhất chính là tiêu hao quá lớn. Trong vòng nửa canh giờ này, Lục Diệp cảm thấy linh lực toàn thân chỉ còn lại trên dưới ba phần, cho nên không đến thời điểm bất đắc dĩ, vẫn không thể tùy tiện thúc giục Phi Dực linh văn sẽ tốt hơn.

Hắn đợi thêm một lát, Hoa Từ cũng đi ra.

Chưởng giáo mang Lục Diệp tiến lên nói lời từ biệt cùng Vân phu nhân, Vân phu nhân vẫy vẫy tay, sau đó quay người bước vào phòng.

Lục Diệp nhìn về phía Hoa Từ, nhướng mày nói: "Muốn thử cảm giác bay như thế nào không? Chưởng giáo nói loại chuyện phi hành này cần phải luyện tập nhiều mới có thể nắm giữ nội dung cốt lõi."

Hoa Từ vui vẻ: "Được."

Sau đó linh lực toàn thân nàng phun ra, sau lưng sinh ra một đôi cánh màu xanh lá, cả người nàng chậm rãi bay lên, lay động hai bên trái phải một đợt, rồi từ từ ổn định.

Lục Diệp được tận mắt chứng kiến toàn bộ quá trình, từ lúc Hoa Từ bay xiêu xiêu vẹo vẹo đến lúc bắt đầy múa may linh hoạt như con bướm trên bầu trời chỉ trong chốc lát, khóe mắt hắn giật giật, vì sao người với người. . . lại không quá giống nhau???

Trong Luyện Công phòng tại trụ sở, Tụ Linh Trận và ba đạo Tụ Linh linh văn đồng thời vận chuyển, thiên địa linh khí điên cuồng dũng mãnh tràn vào, linh khí dày đặc cả phòng, trong đó còn có từng đạo huyết khí như linh xà.

Và kể cả linh khí và huyết khí đều được một loại lực lượng nào đó dẫn dắt, không ngừng chui vào trong cơ thể Lục Diệp.

Không chỉ như vậy, từ trong bụng hắn còn truyền ra từng đợt âm thanh vù vù tựa như tiếng sét đánh. Nguyên nhân là Thao Thiết Xan đang vận chuyển.

Một khắc nào đó, bỗng Lục Diệp mở to mắt, cúi đầu nhìn về phía mu bàn tay của mình, nơi ấn ký chiến trường hơi chút nóng lên, mơ hồ có Thiên Cơ bắt đầu khởi động.

Đã đến giờ!

Hắn thu công đứng dậy, thu hồi mảnh lân giáp đang gắn tại Tụ Linh Trận, sau đó đẩy cửa đi ra ngoài.

Rất nhanh, hắn đã đi tới phía trước Thiên Cơ trụ trong Thiên Cơ điện.

Hoa Từ còn chưa đến. Một đoạn thời gian gần đây, nàng và nhị sư tỷ vẫn luôn như hình với bóng, cũng không biết cả hai đang bận rộn làm gì. Nhưng hai nữ tử đều là y tu, có lẽ nhị sư tỷ đang dạy Hoa Từ vài thứ gì đó trên phương diện y tu.

Trong lúc chờ đợi, Lục Diệp thúc giục ấn ký chiến trường, xem xét tin tức bản thân.

【 Họ tên: Lục Diệp. 】

【 Thân phận: Bích Huyết tông đệ tử. 】

【 Tu vi: Tám mươi ba khiếu. 】

【 Vị trí: Linh Khê chiến trường. 】

【 Công huân: Hai mươi sáu. 】

Cuộc chiến tại Kim Quang đỉnh đã trôi qua chừng hai tháng, vết thương trên cơ thể hắn đã khỏi rồi. Từ sau khi Thiên Phú thụ khôi phục lại công hiệu đốt cháy đan độc, tu vi của Lục Diệp càng ngày càng tăng. Ngày ấy khi hắn từ chỗ Vân phu nhân trở về, đã mở được tám mươi mốt khiếu, đột phá Linh Khê lục tầng cảnh, mãi cho đến hôm nay, hắn lại mở thêm được hai khiếu.

Phải biết rằng, kết quả này đạt được dựa trên tình huống hắn đã trì hoãn tu luyện rồi. Lúc trước, hắn qua Anh sơn bên kia tìm đám người Hoa Từ, qua qua lại lại đã mất hơn mười ngày, nếu không trì hoãn, tốc độ tăng lên tu vi chắc chắn sẽ nhanh hơn.

Bởi vì hoàn cảnh tu hành ở trong trụ sở tốt hơn trước kia nhiều lắm, cũng đủ an toàn.

Coi như phương diện tu vi đã đạt được kết quả mà hắn mong muốn, về phần công huân. . . Lại có chút cay con mắt.

Nếu không phải Lục Diệp đã làm thịt một tu sĩ thất tầng cảnh ở Anh sơn bên kia, thì trước mắt công huân của hắn cũng chỉ có năm điểm, mà không phải hai mươi sáu điểm như này.

Trước kia Lục Diệp vẫn một mực không biết công huân có lợi ích gì, tới hiện tại hắn đã biết rồi. Có điểm thần kỳ là Thiên Cơ bảo khố này, đối với bất cứ tu sĩ nào, công huân đều có lực hấp dẫn cực lớn.

Đó là còn chưa kể tới chuyện, hắn cần phải dùng công huân mua nhiên liệu thích hợp cho Thiên Phú thụ từ Thiên Cơ bảo khố bên kia.

Hoàn toàn có thể dự đoán được, về sau nhu cầu công huân của hắn là con số cực kỳ khổng lồ .

Mà chỉ dựa vào giết người tích góp công huân lại quá chậm, trừ phi có thể vượt cảnh giết địch. Cho nên Linh Khê trấn thủ chiến là nơi cực kỳ đáng để đi tới. Chưa nói tới chuyện mỗi tông môn đều lấy một đạo gia trì cơ sở làm tiền cược, tính tới mục tiêu đơn giản nhất thôi, ở nơi này chỉ cần đủ mạnh mẽ, đương nhiên có thể thu hoạch được lượng lớn công huân.

Kỳ thật tại Linh Khê trấn thủ chiến lần này, Lục Diệp có thể mang cho Hổ Phách.

Hắn cùng với Hổ Phách đã ký kết sủng khế, Hổ Phách xem như sủng thú của hắn, là một bộ phận nằm trong thực lực bản thân hắn, cho nên hắn hoàn toàn có thể mang Hổ Phách cùng tiến vào Linh Khê trấn thủ chiến.

Nhưng cả nhị sư tỷ và tứ sư huynh, đều không đề nghị hắn làm như vậy.

Bởi vì dư ba của cuộc chiến Kim Quang đỉnh vừa mới bình ổn không lâu, tin tức bên người Lục Diệp có một con hổ lớn trắng như tuyết đã được rất nhiều người có lòng biết tới. Nếu bây giờ hắn mang theo Hổ Phách đi vào, rất dễ bị người nhận ra.

Lỡ như dẫn tới Vạn Ma lĩnh bên kia vây công sẽ không ổn.

Cùng với mạo hiểm phiêu lưu như vậy, chi bằng không mang theo, như vậy ít nhất cũng có thể che giấu tung tích.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 239

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.