Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nếu Được, Hãy Thu Bọn Họ Vào Tông Môn!!!

Phiên bản Dịch · 1297 chữ

Hoa Từ và Nguyễn Linh Ngọc đều ngạc nhiên nhìn Khổng Ngưu, giống như không nghĩ tới hán tử khôi ngô có tích cách thành thật này lại có một mặt yếu đuối như vậy.

Trên đường tới đây, Lục Diệp đi mất khoảng năm ngày thời gian, và khi trở về cũng vậy.

Mấy ngày sau, con ưng khổng lồ dừng trên quảng trường của trụ sở Bích Huyết tông, mấy người theo thứ tự nhảy xuống, Khổng Ngưu phù phù một tiếng quỳ rạp xuống đất, há mồm to thở dốc, giống như người vừa bị chìm xuống nước, được vớt lên bờ.

Tiểu cô nương Nguyễn Linh Ngọc đi qua nhẹ nhàng vỗ lưng cho hắn.

Hoa Từ ôm hai tay trước bụng, đánh giá trên dưới một hồi: "Đây là trụ sở Bích Huyết tông?"

Lục Diệp vừa lấy ra Huyết Hồng Tỗn khao Tiểu Hôi một phen vừa gật đầu: "Có chút tiêu điều, dù sao cũng vài chục năm rồi không ai quản lý."

Tiểu Hôi ăn xong mấy con Huyết Hồng Tỗn, lại giương cánh bay đi, đậu ở trên đỉnh núi gần đây.

Lục Diệp thúc giục ấn ký chiến trường truyền tin tức ra ngoài, báo bình an cho nhị sư tỷ, sau đó mới dẫn đám người Hoa Từ vào bên trong trụ sở.

Lại nói, Lục Diệp cũng không quá hiểu biết về trụ sở nhà mình, rất nhiều nơi hắn chưa từng đi. Lúc trước, địa điểm mà hắn viếng thăm nhiều nhất chính là Luyện Công phòng, vào cũng chủ yếu ở bên kia tu hành.

Bởi vậy, một phen thăm dò này khá thú vị.

Sau đó, hắn tìm được chỗ ở cho đám người Hoa Từ, lại dẫn bọn họ tới phường thị bên kia đi một vòng.

Đây cũng là lần đầu tiên Lục Diệp qua phường thị bên này, cũng không biết Trần Dục nhận được tin tức từ nơi đâu, đã nhanh chóng tiến đến tiếp đãi. Có lẽ hắn cho rằng Lục Diệp tới đây điều tra tình huống phường thị, cho nên khắp nơi khắp chốn đều lộ ra vẻ cẩn thận, một mực đi theo bên người Lục Diệp, và càng thêm để bụng tới đám người Hoa Từ có mối quan hệ không quá rõ ràng với hắn.

Quy mô của phường thị tại Bích Huyết tông bên này không nhỏ, thậm chí còn lớn hơn tất cả những phường thị Lục Diệp từng nhìn thấy trước kia, vị trí của nó nằm ở khu vực ngoài cùng nhất của trụ sở.

Nhóm tán tu đều là hạng người tính cách cẩn thận, dù vài chục năm nay, vẫn không một ai đi tới trụ sở Bích Huyết tông nhưng bọn họ cũng không dám bước vào bên trong trụ sở.

Cho nên tuy bên này rộn ràng nhốn nháo nhưng chẳng gây nên quá nhiều ảnh hưởng tới trụ sở bên kia, ngược lại còn mang tới cho nơi này thật nhiều nhân khí.

Kỳ thật bên này có phường thị cũng tiện cho Lục Diệp một chút, bởi vì thời điểm hắn tu hành chủ yếu là tiêu hao linh đan, hiện giờ trong tay hắn đang có khá nhiều linh thạch, có thể dùng linh thạch mua linh đan ở nơi này.

Ngay sau khi Trần Dục biết được Hoa Từ là một y tu, thái độ của hắn lại càng thêm nhiệt tình. Cũng đơn giản thôi, bởi vì số lượng y tu trong đám tán tu bên này qúa ít, một khi phát sinh tranh đấu cùng người bị thương, người nào có điều kiện tốt một chút, sẽ phục dụng Liệu Thương đan, người nào có điều kiện kém hơn chỉ có thể dựa vào bản thân chậm rãi khôi phục.

Có thể tưởng tượng ra ngay, nếu Hoa Từ mở nơi trị liệu ở bên cạnh, tất nhiên việc làm ăn sẽ thịnh vượng.

Một phen đi lại, hoặc ít hoặc nhiều, đám người Hoa Từ cũng có một chút hiểu biết về bên này, Lục Diệp trực tiếp cáo từ rời đi, để bọn họ tự mình hành động.

Hơn mười ngày rời, hắn không trở về bản tông, tuy lúc trước, hắn đã đưa tin báo bình an cho nhị sư tỷ nhưng có lẽ nhị sư tỷ vẫn hơi lo lắng.

Ngay khi hắn thông qua Thiên Cơ trụ quay về bản tông, nhị sư tỷ đã chuẩn bị xong một bàn dược thiện.

Lục Diệp ăn uống nhồm nhoàm, nhưng không có tứ sư huynh ở bên, hắn cứ thấy nơi này thiếu đi một chút náo nhiệt.

Thủy Uyên không muốn ăn, đây đều là nàng làm cho Lục Diệp. Nàng ngồi bên cạnh, vừa gắp đồ ăn cho Lục Diệp vừa nói: "Về mấy người đệ mới mang về trụ sở đó, nếu cảm thấy có thể tin được, hãy thu vào tông môn đi."

Lục Diệp mở miệng nói mơ hồ không rõ: "Có thể chứ?"

Thủy Uyên mỉm cười: “Đệ là trấn thủ sứ, có quyền quyết định thu người hay không, trước kia vì tình thế bức bách cho nên chúng ta không thu người nhưng hiện giờ nếu đã mở cửa rồi, vậy không sao cả. Chúng ta chẳng những muốn thu, còn phải thu thật nhiều. Chuyện này có liên quan tới khả năng truyền thừa về sau của tông môn chúng ta. Cả những tán tu khác nữa, nếu bọn họ cố ý muốn tới nương tựa, đều có thể tận tình tiếp nhận. Làm như thế, về sau nếu trụ sở bên kia gặp phải chuyện gì, ví dụ như bị người khác tuyên chiến, thì dưới tay của đệ cũng có người dùng được."

"Ta đã biết."

"Đệ cứ tự mình cân nhắc chuyện thu nhận người này đi, ta và lão đầu tử đều không có ý kiến gì, có nhận những tán tu kia cũng không sao cả, nhưng nếu muốn thu nhận bọn họ vào tông môn, đệ cần phải đưa bọn họ quay về bản tông. Ở bên này, ta cần phải đăng ký tạo sách, cũng cần điều tra rõ lai lịch."

"Được."

Ngay lúc hắn đang ăn cơm, Y Y lại chạy tới, ngồi ở bên người Lục Diệp, cười mỉm nhìn hắn.

"Có chuyện gì tốt ư?" Lục Diệp nhìn nàng.

"Không có việc gì." Y Y lắc đầu: "Chỉ là nhiều ngày không thấy ngươi nên đến gặp ngươi."

"Thần thần bí bí!" Lục Diệp nuốt đồ ăn trong miệng: "Đúng rồi, có chuyện này muốn nói với ngươi, còn nhớ cô nương Linh Ngọc kia không?"

"Còn nhớ nha, cả đám người Hoa Từ tỷ nữa." Y Y gật đầu, bỗng nhiên có chút khẩn trương hỏi: "Bọn họ làm sao vậy?"

"Tán Du xã bên kia gặp phải chút chuyện, đã chết chỉ còn lại ba người. Đừng lo lắng, Hoa Từ và Linh Ngọc không sao, ta đã đưa bọn họ tới trụ sở rồi."

Y Y mở lớn mắt: "Ngươi đã đưa Linh Ngọc đến trụ sở rồi?" Nói xong, nàng lập tức lắc mình xông ra ngoài, chỉ nghe âm thanh truyền đến: "Ta đi xem Linh Ngọc!"

Ngay sau đó, lại nghe được tiếng gào của Y Y: "Hổ Phách, Hổ Phách!"

"Chờ ta một chút!" Lục Diệp quay đầu gọi, nhưng chẳng có tiếng đáp lại, không nhịn được lắc lắc đầu: "Hấp tấp quá đi."

Sau đó, hắn ăn hai ba miếng đã tiêu diệt xong mọi thứ trên bàn, mới vỗ bụng đứng lên: "Nhị sư tỷ, ta đưa nàng tiến vào trụ sở."

"Đi thôi." Thủy Uyên đáp lời, đi lại gần thu dọn bát đũa.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 259

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.