Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thủ Đoạn Của Hoa Từ!!!

Phiên bản Dịch · 1346 chữ

Hiện giờ Khổng Ngưu cũng là ngũ tầng cảnh, thực lực của đối thủ tương đương với hắn, nhưng chỉ vừa tiếp xúc, tu sĩ Vạn Ma lĩnh kia đã không địch lại, đơn giản là vì từ bên trong miệng mũi của đối phương, lại có thứ gì đó dạng như cái nấm, nhanh chóng mọc dài ra, làm nhiễu loạn tinh thần.

Và không chỉ tu sĩ ngũ tầng cảnh nọ gặp phải cảnh ngộ như vậy, mấy gương mặt xa lạ kia đều là như thế, nhất là tu sĩ thất tầng cảnh, tình huống của gã càng thêm nghiêm trọng. Khi một đám cái nấm nho nhỏ bỗng nhiên sinh ra từ thất khiếu, gã lập tức bóp nát toàn bộ, sau đó cúi đầu nhìn lại, trên tay toàn là máu tươi, gã phản ứng khá nhanh, lập tức quát lên: "Tiện tỳ dám hạ độc!"

Khi nói chuyện, thân hình gã đã bắn lên, trực tiếp giết về phía Hoa Từ.

Oanh. . .

Hai chân Lục Diệp đạp lên lưng chim ưng, lộn nhào một cái rồi vọt tới trước mặt Hoa Từ và Nguyễn Linh Ngọc, trường đao trong tay ra khỏi vỏ, một đao chém ngang tới.

Linh quang màu lửa đỏ cắt qua không gian, chém ra một mảnh đốm lửa, lực lượng thật lớn chém lui thất tầng cảnh nọ, Lục Diệp cũng lui về phía sau hai bước, nhưng rất nhanh đã ổn định được thân hình, một cước dẫm nát sàn nhà Trúc lâu, rồi ngang nhiên bổ nhào tới.

Hai bóng dáng tiến tiến lui lui, hai thanh linh khí không ngừng tương giao, phát ra tiếng vang đinh đinh đang đang trong trẻo.

Từ khi tu hành đến nay, Lục Diệp vẫn chưa từng giao thủ với tu sĩ thất tầng cảnh, lần này vừa chạm mặt, đã lập tức cảm thấy áp lực vô cùng. Nhưng hiện giờ thực lực của hắn đã mạnh mẽ hơn lúc tham gia một trận chiến tại Kim Quang đỉnh rất nhiều, mặc dù tu vi vẫn chỉ là ngũ tầng cảnh nhưng kỹ xảo giết địch trên người lại có tăng lên thật lớn sau khi trải qua tứ sư huynh ma luyện.

Ở trên tay hắn, Bàn Sơn đao giống như có sinh mệnh của chính mình, chém ra đạo đạo ánh đao. Chỉ giao thủ trong vòng mấy nhịp hô hấp nhưng thất tầng cảnh kia đã bị Lục Diệp tìm được cơ hội, một đao chém thẳng vào ngực bụng, phá tan linh lực hộ thể, trên ngực bụng của đối phương lập tức xuất hiện một miệng vết thương dài cả thước, máu thịt lật tung, huyết dịch chảy đầm đìa.

Thất tầng cảnh kia lảo đảo lui về phía sau, vẻ mặt đầy kinh ngạc, rõ ràng là không ngờ nổi bản thân mình lại bị một tu sĩ ngũ tầng cảnh làm bị thương.

Nhưng Lục Diệp không cho gã có thời gian nghĩ nhiều, lại dấn thân xông tới.

Lại giao phong mấy nhịp hô hấp nữa, trên người thất tầng cảnh kia lại xuất hiện thêm một vết thương.

Vẻ kinh ngạc trong ánh mắt gã đã biến thành kinh hãi, bởi vì gã phát hiện tu sĩ ngũ tầng cảnh không biết từ nơi này nhảy ra này, lại có tốc độ ra tay và lực đạo còn mạnh và nhanh hơn bản thân mình môt phần. Và điều càng khiến gã cảm thấy hoảng sợ chính là, thanh đao trong tay đối phương có lực sát thương rất mạnh, một khi bị chém trúng, chắc chắn sẽ bị thương.

Trước mắt xuất hiện phức thị (chỉ trong cùng một thời gian mà nhìn thấy hai hình ảnh chồng vào nhau), lỗ tai cũng bắt đầu vù vù rung động, gã cũng không biết rút cuộc bản thân đã trúng loại độc gì, nhưng linh lực toàn thân đang nhanh chóng trôi đi, cùng với bên trong thất khiếu cứ liên tục mọc lên một cái lại một cái nấm có năm màu rực rỡ…

Đúng là những cái nấm kia đang nhanh chóng cắn nuốt linh lực của gã.

Gã thầm hạ quyết tâm, phải tốc chiến tốc thắng, sau đó bắt tiện tỳ kia mới có thể giải được độc!

Nghĩ đến đây, gã quyết định thật nhanh, đưa tay vào sờ bên trong túi trữ vật, lấy ra một kiện linh khí, trong miệng quát khẽ: "Đi!"

Linh khí kia lập tức hóa thành một luồng lưu quang, lấy thế sét đánh về phía Lục Diệp.

Phải biết rằng, tới tu vi thất tầng cảnh, đã có thể tu hành ngự khí chi đạo .

Ngay thời điểm lưu quang kia xuất hiện, lông tơ cả người Lục Diệp đều dựng thẳng lên, cảm giác nguy cơ thật lớn bao phủ lấy hắn. Ánh mắt hắn nhanh chóng nhìn thẳng vào một luồng lưu quang kia…

Tựa như trong nháy mắt này thời gian đã đi chậm lại, bởi vì hắn đã thấy được góc độ cùng với phương hướng đánh úp lại của lưu quang kia, thậm chí còn thấy được bản thể của linh khí được lưu quang kia bao bọc ở bên trong.

Hiệu quả rèn luyện của Long tuyền thối thể, cùng với lân giáp lấy được từ bên trong Long tuyền không chỉ đơn giản là làm thể phách trở nên mạnh mẽ hơn. Ngược lại, cùng với gia tăng thể phách, nhãn lực của Lục Diệp cũng trở nên càng ngày càng mạnh.

Nói một cách đơn giản, hiện giờ ánh mắt của hắn có thể bắt giữ được những vật phẩm có tốc độ nhanh hơn, đồng thời cũng sẽ có tốc độ phản ứng nhanh hơn.

Nhưng nhìn được thì sao chứ, vẫn là không ngăn được! Lúc này vung đao đã không còn kịp nữa rồi, tốc độ của lưu quang kia quá nhanh.

Lục Diệp quyết định thúc giục linh lực, phần ngực xuất hiện một đạo Ngự Thủ linh văn, linh lực liên tục rót vào trong đó.

Oanh một tiếng, linh lực nổ tung, Lục Diệp kêu rên một tiếng, nơi yết hầu hơi ngọt, miệng đầy vị máu tanh nhưng hai chân lại như mọc rễ, vững vàng cắm thẳng vào đại địa, nhưng cả người lại bị một luồng lực lượng mạnh mẽ thúc đẩy, hai chân bị kéo lê trên mặt đất tạo ra hai dấu vết cực sâu.

"Nhất Diệp!" Nguyễn Linh Ngọc đứng ở bên người Hoa Từ kinh hô, mặt mũi trắng bệch.

Cùng lúc đó, Hoa Từ cắn răng một cái, pháp quyết trong tay lại biến đổi.

Phốc phốc phốc. . .

Một tiếng trầm đục truyền ra, một đám nấm nhỏ sinh ra bên trong thất khiếu của thất tầng cảnh kia lập tức nổ tung, bào tử phấn rải rác trên mặt gã. Cùng lúc ấy, người nọ há miệng kêu thảm thiết, cả mặt bị dính đầy axit, phát ra tiếng vang “lạp lạp”, chỉ trong nháy mắt máu thịt đã mơ hồ.

Lục Diệp nâng đao, một đao chém bay luồng linh quanh vẫn đang không ngừng đánh về phía ngực hắn, sau đó thân hình lao ra, dưới cái nhìn chăm chú đầy kinh hãi của tu sĩ thất tầng cảnh kia, đâm thẳng một đao tới.

Bàn Sơn đao được gia trì Phong Duệ linh văn đâm thẳng vào từ phần ngực của đối phương, sau đó chui ra từ phía sau lưng.

Lục Diệp rút đao, máu tươi trào ra.

"A!" Lại có tiếng kêu thảm thiết truyền tới, Lục Diệp quay đầu lại vừa thấy, lục tầng cảnh kia đã bị Tiểu Hôi ngậm ngoài miệng, cũng không biết là gã trêu chọc Tiểu Hôi như thế nào, cũng có thể là Tiểu Hôi chủ động ra tay.

Chỉ biết là lúc này mỏ chim thật lớn khép lại, người nọ trực tiếp bị chia làm hai nửa, máu tươi nội tạng hoa lạp lạp rơi xuống đất.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 240

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.