Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Địa Tâm Hỏa!!!

Phiên bản Dịch · 1339 chữ

Trần Dục cúi đầu nhìn lại, vẻ mặt dần dần dịu đi.

Nội dung bên trong khế ước rất đơn giản, đó là tạm thời duy trì nguyên trạng tình huống của phường thị bên kia, nhưng nếu Bích Huyết tông muốn có thể đuổi đám tán tu đi bất cứ lúc nào.

Đồng thời Bích Huyết tông bên này ủy thác cho Trần Dục quản lý phường thị, mà nhóm tán tu muốn ở lại trong phường thị, xét theo tu vi cao thấp, mỗi tháng cần giao nộp cho Bích Huyết tông từ hai tới năm khối linh thạch làm phí dụng.

Đây là khế ước do Thủy Uyên định ra, thu phí dụng cũng không cao, chỉ mấy khối linh thạch, nhóm tán tu có thể gánh vác được, như thế vừa có thể mang đến cho Lục Diệp khoản thu vào nhất định, cũng khiến cho những tán tu kia biết, nơi này là trụ sở Bích Huyết tông, muốn ở lại trong này, phải trả giá nhất định.

Rất nhanh Trần Dục đã xem xong, rồi cực kỳ sảng khoái cắt rách ngón tay, ấn một dấu lên khế ước.

Sau khi Trần Dục và Lục Diệp đều tự mình ấn dấy tay lên khế ước, người này lập tức vui sướng chạy về phường thị, chuẩn bị nói tin tức tốt này cho những tán tu đang chờ đợi tin tức kia.

So với ích lợi mà nhóm tán tu đạt được, đương nhiên thu hoạch của Trần Dục càng nhiều hơn. Tuy trước kia hắn cũng là người quản lý phường thị trên danh nghĩa nhưng vẫn là có tiếng mà không có miếng, hiện giờ thì khác rồi, có Bích Huyết tông bên này ủy thác, hắn đã có một danh phận chính thức, muốn quản lý nơi này sẽ càng thêm danh chính ngôn thuận.

Tạm thời Lục Diệp không cần quan tâm tới chuyện tán tu bên kia, trụ sở lớn như vậy, một mình hắn cũng dùng không xong, so với hiện giờ đi đắc tội với người, còn không bằng bảo trì nguyên trạng.

Phía trước Thiên Cơ trụ, Lục Diệp kết nối tâm thần với Thiên Cơ bảo khố, tìm kiếm bảo vật mình cần.

Sau thời gian uống một chén trà nhỏ, trong tay Lục Diệp đã có thêm một cái hộp có kích thước bằng bàn tay. Hắn vội vã chạy tới Luyện Công phòng bên kia.

Thật rõ ràng, thiên địa linh khí ở Luyện Công phòng bên này càng nồng đậm hơn nơi khác một chút, nhất là một gian hôm qua hắn từng ở lại, bởi vì có hắn bố trí ba đạo Tụ Linh linh văn, cho nên bất cứ lúc nào chúng cũng đang phát huy tác dụng, làm cho linh khí bên này nồng đậm hơn một khoảng lớn so với những nơi bình thường khác.

Hắn mở cửa phòng ra, đi vào, ôm chiếc hộp nọ ngồi xuống.

Lục Diệp nhìn chiếc hộp trong tay, vừa vui vẻ vừa đau lòng.

Vui vẻ chính là quả nhiên trong Thiên Cơ trong bảo khố cái gì cũng có, chỉ cần hắn muốn, đều có thể tìm được ở bên trong.

Mà đau lòng chính là, một cái hộp nhỏ như vậy lại tốn của hắn hai trăm điểm công huân, còn đắt hơn Bàn Sơn đao nhiều.

Lục Diệp nhẹ nhàng mở hộp ra, một luồng hỏa diễm chỉ có kích cỡ bằng nắm tay hài tử lập tức lọt vào trong mắt, khí tức nóng rực lan ra bên ngoài.

Đây là một đoàn Địa Tâm Hỏa nhỏ, là một loại kỳ hỏa có giá rẻ nhất mà Lục Diệp tìm được từ trong Thiên Cơ bảo khố.

Hắn phải làm công hiệu đốt cháy đan độc của Thiên Phú thụ mau chóng khôi phục, chuyện này có liên quan đến tu vi của hắn tăng lên. Trước kia Lục Diệp từng suy đoán, Thiên Phú thụ cần hấp thu một chút lực lượng nóng rực hoặc là hỏa diễm, sau đó lá cây bên trên mới có thể bốc cháy, tiện đà mang tới cho hắn càng nhiều linh văn.

Nhưng cho tới nay, chuyện đó vẫn chỉ là suy đoán, chưa được nghiệm chứng.

Nhưng từ sau khi hắn đến Thiên Cơ bảo khố một chuyến, dự đoán này đã được chứng thực, bởi vì lần đó khi hắn đứng gần những loại bảo vật tản ra lực lượng nóng rực cùng rất nhiều kỳ hỏa kia, Thiên Phú thụ vốn đang yên lặng ở bên trong Nguyên Linh khiếu rõ ràng đã trở nên sinh động, chẳng qua bởi vì những bảo vật kia đều ở trong Thiên Cơ bảo khố, Thiên Phú thụ không thể hấp thu được lực lượng trong đó mà thôi.

Mãi cho đến giờ phút này, khi Lục Diệp mở cái hộp trong tay ra, bên trong Nguyên Linh khiếu lập tức truyền đến một tia khác thường. Lục Diệp đắm chìm tâm thần đi cảm nhận, ngay sau đó, hắn đã thấy được ở rễ cây của Thiên Phú thụ vừa sinh ra một sợi rễ, chui vào bên trong Địa Tâm Hỏa vẫn nằm tại chiếc hộp kia.

Chỉ trong chớp mắt, cảm giác nóng rực biến mất, Địa Tâm Hỏa trong hộp cũng biến mất theo.

Còn trên Thiên Phú thụ, mảnh lá cây thứ tư đang hừng hực bốc cháy!

Trước khi hắn rời khỏi Thanh Vân sơn, sau trận chiến đạt được Phá Chướng quả ấy, mảnh lá cây thứ tư này đã bắt đầu tỏa sáng rồi, chẳng qua vì nó hấp thu không đủ năng lượng, cho nên chưa đạt tới chất biến.

Hôm nay rốt cuộc nó cũng bắt đầu thiêu đốt. Nói cách khác, Lục Diệp lại có thêm một đạo linh văn.

Hắn kiềm chế chờ mong và vui sướng trong lòng, tiếp tục quan sát, kết quả lại phát hiện ra. . . Không có cái gì!

Mảnh lá cây thứ năm không có dấu hiệu muốn thiêu đốt, thậm chí còn không có tỏa sáng. . .

Lục Diệp nhíu mày, tình huống này hơi khác so với hắn mong chờ.

Nhưng rất nhanh, hắn đã phát hiện Thiên Phú thụ vừa khôi phục lại công hiệu đốt cháy đan độc, ở bên trong quá trình vận chuyển linh lực của hắn, không ngừng có sương mù màu xám bị đốt cháy tản ra ngoài.

Sau một trận chiến tại Kim Quang đỉnh, đan độc trong cơ thể hắn đã tích góp tới cực hạn rồi, làm cho linh lực của hắn tối nghĩa, linh quang ảm đạm. Tình huống này có ảnh hưởng thật lớn tới thực lực của hắn và quá trình tu hành.

Cũng từ sau một trận chiến tại Kim Quang đỉnh, Lục Diệp không dám nuốt phục linh đan nữa. Tuy nhị sư tỷ có thủ đoạn giúp hắn khu trừ đan độc trong cơ thể, hiệu quả cũng coi như không tồi, nhưng vẫn không thể hoàn toàn xóa sạch.

Loại chuyện này cần thời gian tu dưỡng và điều chỉnh rất lâu.

Nhưng sau khi Thiên Phú thụ khôi phục công hiệu đốt cháy đan độc, chỉ ngắn ngủi có một nén nhang, linh khí trong cơ thể Lục Diệp lại trở nên tinh thuần trong sạch.

Rốt cuộc tai hoạ ngầm vẫn luôn thường trực đã được giải quyết, gánh nặng trong lòng Lục Diệp cũng được quẳng đi.

Kết hợp với đủ loại tình huống lúc trước, xem ra phán đoán của hắn là chính xác.

Thiên Phú thụ có thể hấp thu năng lượng nóng rực hoặc là một chút hỏa diễm, những năng lượng kia có thể làm lá cây Thiên Phú thụ thiêu đốt, khiến cho Lục Diệp nắm giữ từng đạo linh văn. Mặt khác, những năng lượng kia cũng sẽ làm một loại nhiên liệu chứa đựng ở bên trong Thiên Phú thụ, đốt cháy đan độc.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 254

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.