Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiểu Sư Đệ, Đệ Chết Rồi!

Phiên bản Dịch · 1298 chữ

Trong nửa năm thời gian Lục Diệp trưởng thành đến ngũ tầng cảnh nhìn như rất nhanh nhưng trong lịch sử còn có người nhanh hơn. Từng có một phàm nhân đạt được kỳ ngộ trong Linh Khê chiến trường, chỉ một năm đã trưởng thành tới trình độ cửu tầng cảnh.

Linh Khê chiến trường có quá nhiều nơi thần diệu, cũng chất chứa đủ loại thần kỳ, người bình thường khó có thể nhìn thấy nhưng nếu là người có duyên lại có thể dễ dàng thu hoạch.

Gần như cách vài năm một lần, đều xảy ra chuyện có người đạt được kỳ ngộ, Tu Hành giới đã sớm thành thói quen với loại chuyện này, bởi vậy đại đa số những người khác chỉ hâm mộ vận khí của đối phương thật tốt mà thôi.

Bởi vì với những người chân chính có khát vọng của mình, so với hâm mộ người khác có được vận khí tốt, còn không bằng quyết chí tự cường.

"Lão đầu tử là pháp tu, nhị sư tỷ là y tu, hơn nữa thực lực của bọn họ rất mạnh mẽ, đã rất nhiều năm không dạy bất cứ ai, cho nên không dạy được đệ cái gì. Còn ta, là tứ sư huynh của đệ cho nên ta sẽ tận tình dạy bảo đệ." Lý Bá Tiên cười rất hào sảng, với hắn, dường như dạy Lục Diệp chính là một phần công tác khiến người ta thỏa mãn: “Hiện giờ đệ có tu vi ngũ tầng cảnh, ta sẽ áp chế tu vi đến ngũ tầng cảnh, sẽ không chiếm lợi của đệ. Đệ cứ việc dùng ra toàn bộ bản lĩnh công tới đi!"

Hắn nói xong câu này, còn cầm lấy hồ lô rượu trong tay uống một ngụm.

Nhưng ngay trong nháy mắt khi hắn nâng hồ lô rượu lên, Lục Diệp đã phóng về phía hắn, và ở nửa đường, Lục Diệp dứt khoát rút đao ra khỏi vỏ, một đao chém ngang tới.

"Biết đánh lén, tốt lắm." Lý Bá Tiên chẳng buồn di động bước chân, thân mình chỉ hơi hơi nảy lên cao, rơi về phía sau một chút, đao phong của Bàn Sơn đao đã chém sát rạt qua phần gáy của hắn, nhưng không thể làm thương tổn hắn một chút nào, thậm chí Lý Bá Tiên còn thản thơi bình phẩm một đao này của Lục Diệp: "Lúc đối địch nhất định phải bảo trì loại khí thế trước nay chưa từng có này. Nhưng mà đệ xuất lực quá hung mãnh lại không phải chuyện tốt, rất dễ sẽ bị người ta bắt lấy sơ hở."

Lưỡi đao trong tay Lục Diệp đã bổ nghiêng xuống, lại bị Lý Bá Tiên né tránh lần thứ hai, thậm chí hắn còn không hề bước chân đi, trong miệng vẫn tiếp tục nói: "Ứng biến không đủ, biến chiêu quá chậm. . ."

Vậy là phía trên quảng trường, đã xuất hiện tình huống Lục Diệp không ngừng xuất đao, còn Lý Bá Tiên vừa tránh né trong miệng vừa lải nhải, nói đến mức Lục Diệp to đầu phát cáu, xuất đao cũng càng thêm hung mãnh.

Nhưng Lục Diệp lại bất đắc dĩ phát hiện ra, chênh lệch giữa hắn và tứ sư huynh quá lớn, tuy tứ sư huynh đã áp chế tu vi tới ngũ tầng cảnh rồi nhưng hắn chẳng thể bắt nổi một gốc áo của đối phương.

Mỗi một đao mà hắn chém ra, tứ sư huynh đều có thể biết trước mà tránh đi, hơn nữa mãi cho tới tận bây giờ, tứ sư huynh còn chưa xuất một kiếm nào, trong tay hắn vẫn cầm thanh kiếm kia y như ban đầu, thậm chí thi thoảng khi ngừng nói chuyện, đối phương còn có thời gian uống mấy ngụm rượu.

Lúc này Lục Diệp mới ý thức được chỗ khủng bố của tứ sư huynh. Nếu trận chiến trên Kim Quang đỉnh mà có một nhân vật như tứ sư huynh lên sân khấu, hắn đã sớm bị đánh cho răng rơi đầy đất rồi.

Lý Bá Tiên lại uống thêm một ngụm rượu, bỗng nhiên khí tràng có một chút biến hóa. Đối phương lập tức nâng trường kiếm trong tay lên, tùy ý hóa giải công kích của Lục Diệp rồi thản nhiên nói: "Tiểu sư đệ cẩn thận, ta muốn xuất kiếm!"

Giây tiếp theo, tiếng vang đinh đinh đang đang không ngừng truyền đến, vẻ mặt Lục Diệp đột nhiên chuyển thành ngưng trọng. Rõ ràng trên thân kiếm của tứ sư huynh không có lực đạo mạnh mẽ, tốc độ xuất kiếm cũng không mau nhưng mỗi một kiếm đều nắm chắc thời cơ vừa đúng, khiến cho mỗi một đao mà hắn trảm xuống đều khó có thể hình thành thế.

Một lát sau, Lục Diệp cảm thấy hắn giống như một con rối gỗ bị điều khiển, chỉ có thể bị động phòng ngự tứ sư huynh công kích.

Lý Bá Tiên tiến về phía trước một bước, Lục Diệp lùi lại phía sau một bước, khi đao kiếm tương giao, Lý Bá Tiên mở miệng nói: "Tranh đấu giữa binh tu, cần phải điều khiển được tiết tấu của bản thân, khiến cho đối thủ đi theo tiết tấu của đệ. Làm được điểm này, đệ có thể nắm được cái mũi của người khác rồi, giống như vậy!"

Theo lời nói của Lý Bá Tiên rơi xuống, trường kiếm đột nhiên vẩy một cái, thân hình Lục Diệp chợt ngửa về phía sau, trung môn mở rộng ra, một đường kiếm quang đâm thẳng đến, Lục Diệp thấy được một kiếm này, lập tức sởn gai ốc, tâm niệm vừa động, một tấm Ngự Thủ linh văn nhanh chóng thành hình ở ngực.

Nhưng ngay sau đó, hắn lập tức trở nên cứng đờ, cúi đầu nhìn lại, chỉ thấy thanh kiếm trong tay tứ sư huynh đã đâm vào ngực hắn, nhập thịt ba phần, chỉ cách trái tim chừng một tấc.

Ngự Thủ linh văn của hắn lại không kịp ngăn cản một kiếm này

Còn nữa. . . Tứ sư huynh thật sự đang đùa giỡn ư?

Lục Diệp ngẩng đầu nhìn lại, Lý Bá Tiên cụp mắt xuống: "Tiểu sư đệ, đệ chết rồi!"

Sau đó, đối phương rút kiếm ra, mang ra một chùm máu tươi, Lục Diệp lảo đảo lui về phía sau.

Cách đó không xa, Y Y đang hưng phấn bừng bừng xem cuộc chiến lập tức kinh hô một tiếng, vội vàng đứng dậy muốn chạy về phía Lục Diệp.

Bỗng nhiên một bàn tay đè bả vai của nàng lại, Y Y quay đầu nhìn, chỉ thấy Thủy Uyên kéo nàng lại rồi lắc đầu: "Ngày sau khi hắn hành tẩu trên chiến trường và Cửu Châu, những địch nhân đụng tới sẽ không thủ hạ lưu tình với hắn. Hiện giờ ăn thêm chút khổ ở trong này, về sau sẽ bớt phải chịu tội ở bên ngoài."

Tuy rằng Y Y rất lo lắng nhưng nàng cũng biết nhị sư tỷ tuyệt đối sẽ không hại Lục Diệp, bởi vậy lại cố nén lo lắng trong lòng, ngồi xuống tiếp tục xem. Đồng thời trong lòng nàng cũng hiểu được, vì sao nhị sư tỷ lại chuẩn bị một chậu nước thuốc thật lớn ở trước khi khai chiến. . .

"Lại đến!" Lục Diệp hít sâu một hơi, tuy rằng suýt chút nữa hắn đã bị đâm thủng ngực, nhưng tứ sư huynh ra tay rất có chừng mực, không làm bị thương tới nơi yếu hại. Hắn lại nhấc lên trường đao trong tay, nhào về phía Lý Bá Tiên.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 240

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.