Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Hồng Tỗn

Phiên bản Dịch · 1294 chữ

Dưới tình huống bình thường, giữa Cửu Châu và Linh Khê chiến trường là không thể đưa tin cho nhau, bởi vì hai người không cùng một không gian, nhưng Lục Diệp là trấn thủ sứ của Bích Huyết tông, mà nhị sư tỷ là chưởng ấn sứ của Bích Huyết tông, cho nên giữa hai người có thể liên hệ tin tức.

Lúc này Lục Diệp mới nhớ tới, bản thân hắn đã ở trong này tu hành đến mức vong ngã, quên mất cả ước định giữa hắn và tứ sư huynh.

Cũng không biết tứ sư huynh muốn dạy hắn cái gì.

Lục Diệp truyền một tin tức trở về, sau đó kết thúc tu hành.

Tám khối linh thạch kia gần như đã tiêu hao hết, Lục Diệp không quan tâm tới chúng nó nữa, lập tức đẩy cửa đi ra, sau đó đóng chặt cửa, lại dùng quyền hạn trấn thủ sứ của mình để kích hoạt trận pháp phụ cận.

Về sau nơi này chính là địa điểm tu hành của riêng một mình hắn, không ai có thể tùy ý đi vào.

Lục Diệp bước chậm vào Thiên Cơ điện, thấy được một người đang nhàm chán ngồi tu hành ở cửa Thiên Cơ điện.

Tiếng bước chân của hắn đã làm kinh động người này, đối phương vội vàng mở to mắt, nhìn thấy Lục Diệp, lập tức vui vẻ nói: "Là Bích Huyết tông Lục Diệp, Lục đạo hữu sao?"

"Đúng vậy." Lục Diệp lên tiếng rồi đánh giá đối phương, là một tu sĩ tam tầng cảnh. Hắn nhíu mày nói: "Có việc gì không?"

Người nọ vội vàng nói: "Là Trần Dục Trần sư huynh tìm Lục đạo hữu, muốn trao đổi một chút việc phường thị cùng đạo hữu."

"Phường thị?" Lục Diệp khó hiểu, chuyện phường thị thì tới tìm hắn nói chuyện làm gì? Nhưng rất nhanh hắn đã phản ứng lại, phường thị bên này đã duy trì rất nhiều năm, tụ tập đám đông tán tu, chỉ thiếu một cái Thiên Cơ Thương minh vào đóng đô ở nơi này thôi. Nhưng sau khi hắn đến đây, đã khiến những tán tu kia rơi vào tình huống khó xử.

Bảo bọn họ đi, bọn họ không nỡ rời đi nhưng nếu bọn họ không đi lại không thích hợp, dù sao nơi này cũng là trụ sở của Bích Huyết tông, trước kia không ai quản lý bọn họ thì hiện giờ đã có rồi.

"Xin Lục đạo hữu chờ cho một chút, ta sẽ báo cho Trần sư huynh đi tới đây ngay." Người nọ nói xong muốn đưa tin đi ra ngoài.

"Ta còn có chút việc, chờ đến khi ta trở về lại nói sau." Lục Diệp đang vội vã muốn trở về tông, lấy đâu ra lòng dạ ở chỗ này chờ đợi? Hơn nữa, hắn cũng không biết nên xử lý loại chuyện này như thế nào, tốt nhất là đi thỉnh giáo sư huynh sư tỷ.

"Khi nào Lục đạo hữu lại đến? Ta sẽ báo cho Trần sư huynh ở trong này chờ đợi." Người nọ làm tròn bổn phận, mở miệng hỏi.

"Ngày mai đi!" Lục Diệp đáp lại một tiếng, sau đó mượn dùng Thiên Cơ trụ quay trở về bản tông.

Hắn từ Thiên Cơ điện đi ra, theo mùi thơm đi vào Xan phòng (phòng ăn cơm), lúc này trên mặt bàn đã được bày đầy mỹ thực, chỉ ngửi hương vị thôi cũng khiến ngón trỏ của người ta động đậy.

Thêm nữa, những món ngon này không chỉ có tác dụng đơn giản là lấp đầy bao tử, chúng vốn là dược thiện do nhị sư tỷ chuyên môn chế biến ra, mỗi một loại đều có công hiệu đặc biệt.

Lục Diệp kinh ngạc phát hiện, món ăn hôm nay nhiều hơn bình thường.

Lý Bá Tiên đã ngồi xuống, khi thì tùy tiện ăn món gì đó, khi thì hung hăng làm một ngụm liệt tửu (rượu mạnh), vừa thấy Lục Diệp trở về, đã nhiệt tình tiếp đón: "Tiểu sư đệ mau ngồi đi, nếm thử một chút cá vi huynh vừa câu."

Lục Diệp ngồi xuống, gắp một miếng cá, bỏ vào miệng, lại phát hiện ra thứ này ngon ngoài ý muốn.

Lý Bá Tiên cười nói: "Trước kia Huyết Hồng Tỗn (cá hồi màu đỏ tươi) trong Nguyệt hồ chỉ được dùng cho các đệ tử thối thể, mỗi đệ tử đều có số lượng định mức, nhưng hiện tại thì khác rồi, muốn ăn như thế nào thì ăn như thế ấy. Ta nói với ngươi, ngày nào đó nếu thiếu linh thạch, cứ đi Nguyệt Hồ câu mấy con lên, mỗi con đều có thể bán được với giá mấy chục, trên trăm khối linh thạch, không thành vấn đề."

"Khụ khụ khụ. . ." Lục Diệp lập tức ho mãnh liệt một cơn, hắn hoàn toàn không nghĩ tới thứ này lại đắt như vậy.

"Mặt khác, Tiểu Hôi thích ăn thứ này nhất, khi ngươi quay về trụ sở, nhớ mang cho nó hai con, nhiều năm như vậy không ai quan tâm tới nó, quá đáng thương."

"Đã biết." Lục Diệp gật đầu.

"Tiểu sư đệ uống rượu không?" Lý Bá Tiên chưa nói xong, đã cảm thấy một đôi mắt sắc bén từ phía đối diện chiếu về phía mình, hắn vội vàng sửa miệng: "Ngươi còn nhỏ, không nên uống, xuất môn ra bên ngoài cũng phải cẩn thận chút, đừng để những loại nữ tử phóng đãng trong quán rượu kia lừa gạt."

Lục Diệp: . . .

Trên quảng trường tiền điện tại Thủ Chính phong, dưới Huyết Sắc Kim Diễm, Lục Diệp đưa tay ấn chuôi đao, vẻ mặt nghiêm túc nhìn về phía trước.

Ở đối diện hắn, Lý Bá Tiên tùy ý cầm theo một thanh kiếm trong tay, mỉm cười mở miệng: "Nửa năm thời gian đã tăng tu vi lên tới ngũ tầng cảnh, thực lực của đệ tăng lên quá nhanh. Kỳ thật có đôi khi tu vi tăng lên quá nhanh cũng chưa chắc đã là chuyện tốt, bởi vì người khác có nhiều thời gian để tôi luyện kỹ xảo chiến đấu của mình hơn, mà đệ lại không có. Nhất là đối với binh tu, kỹ xảo chiến đấu là điểm vô cùng quan trọng. Trên Kim Quang đỉnh, đệ tranh đấu cùng địch, lộ ra dũng mãnh có thừa nhưng kỹ xảo không đủ. Đây cũng là khuyết điểm lớn nhất của đệ."

Nửa năm thời gian, hắn từ một tiểu tu sĩ vừa khai khiếu không bao lâu đã trưởng thành đến tu vi ngũ tầng cảnh, còn nắm giữ một đạo phòng ngự linh văn tùy tâm mà phát. Loại chuyện này đã sớm lan truyền rộng rãi, chẳng phải bí mật gì.

Lục Diệp vốn cho rằng chưởng giáo sẽ hỏi việc này, hắn cũng nghĩ xong rồi, nếu chưởng giáo có hỏi, hắn sẽ thành thật trả lời.

Nhưng trên thực tế, từ sau khi hắn thức tỉnh, chưởng giáo căn bản không có hỏi về việc này. Chỉ ở mấy ngày trước đó khi mọi người cùng ốm đau nằm trên giường chữa thương, chưởng giáo mới dặn dò Lục Diệp vài điều. Hiện giờ có rất nhiều người đều biết hắn đạt được một chút kỳ ngộ ở trong Linh Khê chiến trường, có lẽ sẽ có người nhòm ngó về mặt này, nên người muốn hắn cảnh giác nhiều hơn một chút.

Đương nhiên, tỷ lệ xảy ra chuyện này không lớn, bởi vì chưởng giáo nói trong Linh Khê chiến trường có rất nhiều kỳ ngộ.

Bạn đang đọc Nhân Đạo Đại Thánh! (Bản Dịch) của Mạc Mặc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi monmeoo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 234

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.