Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 2

Phiên bản Dịch · 1422 chữ

Chương 2

Mầm cây liên kết với tâm tình của Tiểu Thời Húc, là hóa thân của ý thức tinh cầu, một khi nó khô chết, tinh cầu cũng không thể cứu! Sau đó, nhiệm vụ thất bại... Nó cũng bị quét về thiết kế ban đầu!

Toàn bộ số liệu của hệ thống sắp nổ tung rồi: "Thời Húc!!! Ngươi đang suy nghĩ cái chó gì vậy!!!"

Nghe vậy, Tiểu Thời Húc một mặt mông lung, ngây ngốc nói: "Ta không nghĩ đến chó, ta đang nhớ ba, ta còn chưa được gặp ông ấy nữa."

Nói đến đây, Tiểu Thời Húc lại miễn cưỡng lấy lại tinh thần mỉm cười, như đang khoe khoang món đồ chơi mình thích nhất, một mặt sùng bái nói: "Hệ thống ca ca, ba ta cao như núi vậy, dũng mãnh như biển, chạy nhanh như xe, bay cao như máy bay, vừa nhảy một cái là lên mặt trăng..."

Đây là nụ cười đầu tiên khi nó biến thành ý thức của tinh cầu, mi mắt cong cong, tròng mắt đen lánh lấp lánh, nhếch miệng mỉm cười liền hiện lên hai lúm đồng tiền nho nhỏ, vừa mềm mại vừa linh động, làm cho người ta nhìn là yêu thích.

Nhưng hệ thống nhìn mầm cây sắp chết queo: ....

Cười cái quỷ! Rõ ràng là buồn sắp chết đến nơi rồi.

Hệ thống tê liệt trong đầu Tiểu Thời Húc, nhìn nhãi con này không có ba không được, việc này không bỏ qua được rồi.

Quay lại là không thể nào, liên hệ đến Lam Tinh thì lại có thể dùng việc "Livestream" để làm, chỉ có điều, nó không phải là hệ thống livestream, thêm nội dung ngoài là vi phạm thao tác, nếu như bị phát hiện thì sẽ bị phạt.

Mấu chốt là phụ kiện cần tận ba tỉ năng lượng! Tính trên người hệ thống, không liên quan đến ký chủ.

Hệ thống âm thầm đếm tiền riêng của mình, 3 tỉ 2, nhọc nhằn khổ sở dẫn theo hàng trăm lượt ký chủ mới tích được chút tiền vốn này, mua thao tác ngoài, là phải móc hết rồi!

Hệ thống che tiền riêng của mình, nghe Tiểu Thời Húc thao thao bất tuyệt ở đó khoe khoang ba mình, hai mắt biến thành màu đen.

"Ba ba của ta siêu lợi hại." Tiểu Thời Húc kiêu ngạo kết thúc, lại thở dài như ông lão, "Đáng tiếc..."

Nói chưa hết, lá vàng trên mầm cây vào giây phút này đã đồng loạt lay động, như ngọn gió lướt qua, run run rẩy rẩy sau đó sẽ rụng xuống hết vậy!

"Chết rồi!!!" Hệ thống bị dọa sợ, hô to, "Đừng rụng! Đừng rụng! Ta sẽ liên lạc với ba cho ngươi!"

Tiểu Thời Húc sững sờ, mắt mơ màng, không hiểu được sao lại tự nhiên liên lạc được, có điều rất nhanh nó liền phản ứng lại, có thể liên lạc được với ba rồi!

Nó nhảy cẫng lên, hưng phấn đến gò má ửng hồng: "Cảm ơn hệ thống ca ca!"

Tiếng nói vừa dứt, mầm cây nhỏ như cây khô gặp được mưa xuân, lá vàng tỏa ra sự sống, trở nên xanh mướt, vui vẻ lay động.

Tốc độ trở mặt này... Cứ cảm giác mình bị vào tròng! Số liệu hệ thống nhảy bùm bùm, hận không thể nổ tung!

Nhưng Tiểu Thời Húc lại là một mặt chờ mong tiến về phía trước: "Ca ca, ta là chiến sĩ nhỏ, ta có thể giúp đỡ."

Ha ha, giúp nó tiêu tiền vốn à! Hệ thống nghĩ đến 3 tỉ tiền riêng sắp bị tiêu hết, mỗi số liệu đều đau đến không muốn sống.

Không được! Quá lỗ vốn rồi, không thể gánh vác trách nhiệm, còn tiêu tiền, nhất định phải kiếm lại tiền riêng về!

Nó hơi cắn răng: "Nhãi con, mau nói bắt đầu nhiệm vụ, làm việc nhiều một chút, kiếm thêm nhiều năng lượng, mua đồ! Tăng tích phân cho ta!"

Tiểu Thời Húc không hiểu cái gì là năng lượng, cái gì là tích phân, có điều nó không hởi, cho rằng đây là giúp đỡ việc liên lạc với ba ba, vội vàng nói: "Khởi động nhiệm vụ!"

Tiếng nói non nớt vừa dứt, hệ thống nhanh chóng vận chuyển.

[Tinh hải mênh mông vô bờ nghe được khởi nguyên đang rên rỉ, kẻ lãng tử sớm đã lãng quên nó, chỉ có tinh hải đang kêu gọi, kêu gọi khởi nguyên đang mệt mỏi cùng cực.]

[Đinh! Khởi động tuyến nhiệm vụ chính trung cấp: Thức tỉnh khởi nguyên, trở lại tinh hải!]

[Đinh! Khởi động nhiệm vụ nhánh giai đoạn: Chấn chính khu vực trung tâm, bắt đầu từ việc thanh lý rác thải đi ~~~]

Theo tiếng máy móc nghe không hiểu vang lên, trước mặt Tiểu Thời Húc bỗng nhiên xuất hiện vũ trụ vĩnh hằng, vô số ngôi sao sáng rồi tắt, nhưng trong nháy mắt, lại khôi phục lại yên tĩnh, phảng phất như chưa từng xuất hiện.

Tiểu Thời Húc chớp chớp mắt thật mạnh, vẫn là không còn cái gì cả.

Là nhìn nhầm sao? Tiểu Thời Húc không quá hiểu, nó mới ba tuổi, nhanh quên, rất nhanh liền bị việc khác hấp dẫn sự chú ý.

Trong đầu nó bỗng nhiên xuất hiện rất nhiều sổ tay sử dụng hệ thống, chi chít đều là chữ.

Trên trán Tiểu Thời Húc là hàng loạt dấu hỏi, một mặt mê man: "Ca ca, ta đọc không hiểu."

Hệ thống nhìn chữ vuông xanh lam xếp thành hàng hàng kia: "... Ngươi không biết chữ?"

"Ta biết chữ, ông nội từng dạy ta, 1234..." Tiểu Thời Húc mở to mắt đen nhánh, bắt đầu đếm đầu ngón tay.

Hệ thống nhất thời không thở nổi, đếm 1234 là biết chữ? Nó tạo nghiệt gì cơ chứ?

"Được rồi, ngươi đi làm nhiệm vụ, ta đi liên lạc với ba ngươi."

Đôi mắt Tiểu Thời Húc phát sáng, đứng nghiêm, giơ tay, chào đúng tiêu chuẩn quân đội: "Rõ! Bảo đảm hoàn thành nhiệm vụ!"

Lớn giọng hô xong, Tiểu Thời Húc lại tò mò hỏi: "Ca ca, nhiệm vụ là gì?"

Hệ thống: ....

"Nhặt rác!" Hệ thống lạnh lòng, vội vàng ném một cái thùng màu xanh đến trước mặt Tiểu Thời Húc.

Cái thùng này đại khái cao khoảng 80cm, vừa hay thấp hơn Tiểu Thời Húc nửa cái đầu.

Nó xanh như mầm cây nhỏ vậy, trên đó viết hai hàng chữ -- Thùng phân giải, dung lượng 1 mét khối.

"Đây là thùng rác, ta biết." Tiểu Thời Húc xoay vòng quanh nó.

Hệ thống hừ nhẹ một tiếng, để tiện cho nhóc con ba tiểu hiểu được, nó cố ý thay đổi theo thùng rác ở Lam Tinh.

Trên thực tế, cái "thùng rác" này là hòm phân giải, bất kỳ cái gì ném vào, đều có thể phân giải thành năng lượng mà tinh cầu cần dùng, đương nhiên cũng bao gồm cả rác thải.

Dùng nó để thanh lý rác thải có thể lợi dụng được chất thải mức độ nhiều nhất.

"Toàn bộ là thùng rác tự động, đầy rồi, sẽ tự động xử lý, ngươi chỉ cần nhặt rác ném vào là được, đơn giản như vậy có biết làm không?"

"Biết!" Tiểu Thời Húc nắm tay nhỏ, trong mắt bốc lên ngọn lửa hừng hực, nhặt rác nó hiểu, hai chai một hào, nó từng nhặt rồi, rất lợi hại.

Nó nhất định sẽ nhặt rất rất nhiều chai, nhặt đầy thùng rác, như vậy là có thể liên lạc được với ba rồi.

Tiểu Thời Húc vén tay áo lên, cạch một cái, kéo thùng rác cao gần bằng người nó, một hơi chạy đến dưới chân núi rác, sau đó hai mắt phát sáng nhìn chằm chằm vào đống rác, chúi đầu vào.

Nó không sợ bẩn, không sợ thúi, cong mông, hổn hển bắt đầu bới rác, vừa bới, vừa lắc lắc đầu nhỏ ca hát: "Xếp hàng, nhặt chai, nhặt chai có thể đổi lấy tiền, một chai được 5 tệ..."

Mầm cây nhỏ bên cạnh cũng lay động cành cây theo tiếng hát, tiếp sức cho nó, lắc lư rất hưng phấn, khỏe mạnh vô cùng.

Hệ thống: ....

Hờ hờ, tích cực là được rồi, nếu như không cần tốn tiền riêng liên lạc với ba nó thì càng tốt hơn!

Bạn đang đọc Nhãi Con Chế Tạo Tinh Cầu Cho Quốc Gia của Nhất Xích Thư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactuuuuu25
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.