Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chương 1

Phiên bản Dịch · 1665 chữ

Chương 1

Một chiếc thuyền vận chuyển rác thải kiểu dáng cũ kỹ rách nát chở đầy rác thải, theo tuyến đường đã định, trực tiếp chạy ra khỏi biển sao.

Nơi đó chỉ có một tinh cầu, tổng thể hiện lên màu xanh thẳm long lanh lóng lánh, quanh thân bao phủ sương trắng nhàn nhạt, như một tác phẩm nghệ thuật mỹ lệ.

"Nó là Phế tinh?" Bên trong khoang lái, một vị trợ thủ mới một mặt khiếp sợ.

Hắn có thể dùng tính mạng để đảm bảo, toàn bộ tinh hải, không có tinh cầu nào đẹp như nó cả! Hơn nữa, nhìn qua nó tràn đầy sức sống, sao có thể là phế tinh tanh hôi cơ chứ!

Chỉ huy đứng bên cạnh hắn đã quen với việc này, hắn nhìn "Lam bảo thạch" cực lớn ngoài màn hình, giễu cợt một tiếng: "Đẹp hơn nữa thì có ích lợi gì, một phế tinh không có chút giá trị nào, bên trong không có nước, đất, không có tài nguyên, không khí bị ô nhiễm nghiêm trọng, bất cứ chủng tộc nào cũng không thể sinh tồn trong đó, cũng chỉ có thể dùng để đựng rác mà thôi."

Nói đến đây, hắn vỗ vỗ vai phụ tá: "Đừng nhìn nữa, sắp xếp xong xuôi, dọn sạch rác rồi về thuyền, tháng sau lại đến."

Trợ thủ sững sờ, nhanh chóng truyền mệnh lệnh.

Hơn 100 chiến hạm nhỏ mang theo tràn đầy rác bay vào tinh cầu, dừng trên không trung, sau khi mở khoang, ầm ầm ầm - vô số rác thải tràn đầy từ trên trời rơi xuống.

Thông qua nó, trong khoang điều khiển cũng xuất hiện toàn bộ cảnh tượng bên trong của tinh cầu.

Bụi mù, thế giới nặng nề tử khí, đầy rẫy tuyệt vọng, không có âm thanh, không có gió, không có sự sống, ngoại trừ rác thì lại là rác, vô tận vô biên, nhìn không thấy đáy, ngẩng không thấy đầu.

Cách màn hình cũng có thể ngửi được mùi hôi thối của rác đưa lên!

Rõ ràng xinh đẹp như thế.... Người phụ tá thất vọng vô cùng, lập tức tắt màn hình, đợi một trăm chiếc thuyền nhỏ quay lại, lập tức về thuyền, tháng sau, bọn hắn lại đến đổ một lượt rác thải vũ trụ nữa.

Bọn hắn hoàn toàn không phát hiện, ở giữa tinh cầu xuất hiện một mầm cây cao khoảng một mét, bên cạnh mầm cây có một em bé nhân loại thuần chủng.

Bé con vẫn chưa cao bằng mầm cây, mặc bộ đồ sơ mi bông xanh quân đội, trắng nõn, nhìn qua chỉ mới hai ba tuổi.

Bé con ngẩng cao đầu, nhìn vô số rác thải từ trên trời rơi xuống, cả người cứng ngắn, môi mím thành đường thẳng, con người bất an giật giật.

Bầu trời mù mịt, như tấm vải trắng bụi bặm bẩn thỉu che kín, không có ánh sao, không có mặt trăng, cũng không có ánh mặt trời ấm áp.

Xung quanh không có người quen thuộc, nhà ở quen thuộc, chỉ có núi rác nhìn không thấy đỉnh, bao quanh tầng tầng lớp lớp lấy nó, như con quái thú há miệng to lớn, hung thần ác sát nhìn chằm chằm nó, gầm gừ muốn nuốt nó vào.

Đáng sợ quá!!!

Tiểu Thời Húc sợ đến mặt trắng bệch, hai tay siết chặt góc áo: "Hệ thống ca ca... Nơi này là nơi nào? Có thể đưa ta quay về không? Ta, ta muốn đi tìm ba ba..."

Âm thanh non nớt này run run, làm cho người nghe mềm lòng, không nhịn được muốn ôm nó vào trong lòng mà dỗ dành.

Nhưng tiếc là hệ thống mang số hiệu 110 trong đầu nó, lại là hệ thống tàn bạo lãnh khốc vô tình có tiếng trong giới hệ thống, dỗ người? Yêu trẻ nhỏ? Không tồn tại!

"Không được!"

"Ngươi chết rồi, bây giờ là ý thức của tinh cầu, tinh cầu này chính là ngươi."

"Nhãi con, ngươi không về được, tìm ba ba cái mông, ngoan ngoãn làm nhiệm vụ, nếu không, ngươi sẽ bị rác đè chết, chôn vùi, vừa bẩn, vừa thối, chết không toàn thây."

"Mở nhiệm vụ, sống sót cho tốt, đừng còn nằm mơ giữa ban ngày, hiểu, hay, không?"

Âm thanh của hệ thống hơi mang theo biến âm, hiện ra vô cùng lạnh nhạt.

Tiểu Thời Húc sững sờ mấy giây, trong đôi mắt ngấn lệ, nó nghe không hiểu lắm lời nói của hệ thống, chỉ biết là nó đã chết.

Chết? Là biến thành ngôi sao giống như ông nội, bảo vệ người quan trọng nhất, nhưng mà... Nó nhìn bầu trời màu xám nặng nề xám xịt, một ngôi sao cũng không có!

Ngay cả ngôi sao nó cũng không biến thành được!

Nó không thể ở trên cao bảo vệ ba ba, ba ba ngẩng đầu cũng không nhìn thấy nó.

Ba ba sẽ không còn gặp lại được nó... Tiểu Thời Húc đau buồn vô cùng, há miệng muốn khóc, trong đầu lại hiện lên lời nói của ông nội: Cháu là niềm kiêu ngạo của ba, chiến sĩ nhỏ dũng cảm, chỉ rơi máu không đổ lệ.

Hu--- Không được khóc! Tiểu Thời Húc bĩu môi, mau chóng thẳng lưng, nắm tay thành quả đấm nhỏ bịt miệng lại, vùi đầu xuống đầu gối, mới phát ra những tiếng khóc nghẹn ngào: "Ta muốn biến thành vì sao, ta muốn tìm ba ba..."

Âm thanh rất nhỏ, như mèo con bị bệnh, phát lên những tiếng nghẹn ngào khe khẽ, nghe đến chua xót lòng người.

Hệ thống:....

Tìm ba ba cái quỷ ý!

Nhãi con đến tình Lam tinh, sau khi chết thì biến thành ý thức của tinh cầu Phế Tinh, cách Lam Tinh không biết nhiêu thời không tiếi điểm, căn bản không thể quay về!

Nhưng tiếng khóc của nhãi con giống như là virus cứ thế xâm chiếm hệ thống của nó, tốc độ vận hành chậm đi gấp mấy chục lần.

Lần đầu tiên nó dẫn theo trẻ con, căn bản không biết khái niệm dỗ dành, càng nghe càng thấy bực bội, lập tức rống to.

"Khóc cái gì! Không được khóc!"

"Ngươi khóc cũng không có tác dụng, ngươi chết rồi, quay về cũng không được, ngươi cũng không thể đi tìm ba ba!"

Từng lời của hệ thống như dao cắm vào, vừa mạnh vừa độc ác, không chút lưu tình.

Tiếng khóc của Tiểu Thời Húc lập tức cứng lại, vai nhỏ rụt lại, nhưng cỏ dại không người che chắn trong mưa gió, một lát, nó mới nghĩ thông suốt, quẹt mặt, ngẩng đầu lên, lộ ra hai mắt đỏ bừng vì khóc, mới đôi lông mi dài ướt đẫm.

Nó nhả nắm đấm dính đầy nước miếng ra, bên trên vẫn còn in một hàng dấu răng nhỏ.

"Không, không khóc, là, là tiếng nghịch nước miếng, không phải, không phải khóc, ta là chiến sĩ nhỏ, ta ghét khóc nhất." Tiểu Thời Húc hít mũi, nói đến nghẹn ngào, hai đôi mắt đen lánh ướt nhẹp, lấp lánh ánh nước.

Nó giống như chú chim sẻ nhỏ, cẩn thận từng li từng tí thò đầu ra, thấp thỏm bất an, lại vừa hi vọng nói: "Anh ơi, thật sự em không khóc, em rất ngoan, rất nghe lời, sẽ sống sót thật tốt, anh có thể nói với ba em là, em ra ngoài chơi, không, không chết..."

Tiểu Thời Húc nói nói, mặt nhăn thành cái bánh bao nhỏ, thở dài giống như ông lão: "Ba em giống em, biết em không còn nhất định sẽ lén khóc, ông ấy là người lớn rồi, khóc lóc sẽ bị cười nhạo."

Giống như khi ông nội mất vậy, nó nhịn không được, lén tránh đi khóc, bị Cẩu Đản bắt gặp, cười cả ngày, rất khó chịu.

Tiểu Thời Húc mang theo tâm thái của ông cụ, càng nghĩ càng sầu lo.

Hệ thống thiếu chút nữa tắt thở: "Không được, liên hệ với ba ngươi, thì phải xâm nhập vào vị diện của Lam Tinh, vi phạm quy tắc, bị phát hiện, sinh mệnh của ta sẽ chấm dứt, việc này ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ!"

Hậu quả là hơi phóng đại chút, nhưng trái với quy tắc là thật.

Tiểu Thời Húc ngẩn ngơ, nó nghe không hiểu, nhưng cũng biết là hệ thống từ chối nói.

Môi nó mấp máy mấy lần, một hồi sau cũng không nói lên lời.

Ông nội nói, chiến sĩ nhỏ không thể phiền người khác.

Nếu như hệ thống ca ca đã nói không được, vậy thì nó sẽ không không ngoan giống như Tiểu Cẩu Đản, lăn lộn chơi xấu.

Nhưng ba ba.... Tiểu Thời Húc đỏ mắt, hồi lâu mới cắn răng, mang theo tiếng khóc nức nở nghẹn ngào nói: "Xin lỗi, hệ thống ca ca, ta, ta không tìm, cũng không liên lạc với ba ba..."

Không tìm nữa! Không liên lạc nữa!

Hệ thống vui vẻ, vừa muốn khen một câu, liền nhìn thấy Tiểu Thời Húc cúi đầu, ánh sáng trong đôi mắt ảm đạm đi trông thấy, cả người cô đơn, như mất hồn, sắp chết rồi vậy!

Hệ thống sợ hãi, theo bản năng nhìn về mầm cây bên cạnh, cao một mét, không rậm rạp, lá cây xanh biết phờ phạc buông xuống.

May quá! Lá cây không vàng, ngoại trừ nửa chết nửa sống như Tiểu Thời Húc, nhìn khí chất, không có bệnh gì khác.

Hệ thống thở phào nhẹ nhõm, chớp mắt, bỗng nhiên kinh hoàng phát hiện, lá xanh trên mầm cây đang nhanh chóng biến thành vàng.

Nháy mắt, tất cả lá xanh đều biến thành vàng rồi, hơn nữa ngày càng khô héo.

Cây sắp khô rồi!

Bạn đang đọc Nhãi Con Chế Tạo Tinh Cầu Cho Quốc Gia của Nhất Xích Thư
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi mactuuuuu25
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 5
Lượt đọc 36

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.