Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chưa nghĩ ra

Tiểu thuyết gốc · 1089 chữ

Trong một đêm tu luyện, cuối cùng hắn cũng đã đột phá luyện thể tầng 1.

Lưu Hạo từ từ ngồi dậy cảm nhận cơ thể của mình. Lúc này trong kinh mạch của hắn linh khí đã bắt đầu vận chuyển theo những vong tuần hoàn nhất định.

Nắm chặt nắm tay cảm nhận nguồn sức mạnh trong cơ thể làm Lưu Hạp chỉ muốn hét lên:

- Sảng khoái a.

Bây giờ hắn đang rất cần phát tiết ra nguồn sức mạnh của cơ thể mình nhưng phải kìm nén nó lại vì đang ở trong nhà sẽ làm kinh động đến những người khác.

Yên lặng chạy ra đằng sau hậu hoa viên. Hắn nhìn thấy một tảng đá to lập tức hắn sử dụng một quyền lên nó.

- Uỵch

Khi nắm tay nhỏ bé của hắn tiếp súc với tảng đá....sau đó trong ánh mắt hắn thấy được sự hài lòng.

Tẳng đá cứng rắn đã bắt đầu xuất hiện những vết nứt dù không thể bể hẳn nhưng cũng đã quá biến thái đối với một đứa nhỏ. Trong khi hắn đang cảm nhận kết quả của mình, hắn không biết có một ánh mắt đang theo dõi hắn mang theo vẻ kiếp sợ.

Các cấp bậc tu luyện thì hệ thống đã cho hắn giải thích rất rõ:

Luyện thể, trúc cơ, kết đan, xuất khiếu, nguyên thần, ngưng thần và cuối cùng là độ kiếp....mỗi đại cảnh giới thì chia làm 9. cái tiểu cảnh....Các cấp độ phía sau thì hắn chưa đủ quyền hạn được biết nhưng Lưu Hạo chắc chắn nó đã vượt qua phạm trù của thế giới này.

Vào nhà tắm rửa sạch sẽ xong xuôi... Hắn bước xuống phòng ăn. Chợt Lưu Hạo thấy một cô gái mặc bộ đồ thể thao, quần đen bó kết hợp áo hở rốn tạo nên một vẻ đẹp tiềm tàng sức sống tươi mát của tuổi trẻ, khuôn mặt nhỏ nhắn hết sức xinh đẹp cũng mang mấy phần anh tư....không thua bất kì đấng mày râu nào.

- Tứ tỷ khỏe.

Lưu Hạo kêu lên với cô gái. Đúng vậy không ai khác đây chính là tứ tỷ của hắn Lưu Lạc Băng: đội trưởng đội cảnh sát thành phố.

- " Ừ" nàng trả lời lại nhưng ánh mắt của nàng vẫn thỉnh thoảng liếc qua hắn với anh mắt quái lạ.

Cảm nhận thấy ánh mắt của nàng, Lưu Hạo rất nghi hoặc nhưng cũng không hỏi gì thêm. Hôm nay nàng cũng rất khác....không bám lấy hắn như nhưng hôm trước.

      ------- Đường phân cách-----------

- Đệ đệ thấy tay nghề tỷ tỷ thế nào?

Lưu Hiểu Lâm hào hứng hỏi:

- Rất...rất ngon a

Làm một bộ chảy nước miếng Lưu Hạo trả lời:

- ừm vậy ăn nhiều vào.

Vừa bói nàng vừa hào hứng gắm thêm đồ ăn vào bát của hắn như được hắn khen là một niềm vui lớn lao của nàng vậy.

Thấy Lưu Lạc Băng vẫn thỉnh thoảng liếc nhìn mình....Lưu Họa chợt nhận ra:

- Liệu nàng có phải nhìn thấy mình trong lúc luyện công.

Để ý cách nhìn của nàng thì Lưu Hạo đã chắc chắn tới 90% là thế... Bản năng phân tích của một sát thủ kiếp trước của hắn rất hữu ích cho những lúc thế này.

Ăn xong xuôi tất cả,  Lưu Hạo được bảo tiêu trở đi học trên con siêu xe Audi màu đen. Nhìn lướt qua một lượt hắn kinh ngạc mà ngẫm nghĩ:

- Chậc kính phòng đạn cối 20 mm, hệ thống vũ khí bí mật lắp thên trên xe,...xem ra lão cha của mình không phải đơn giản a.

Cảm thán xong cuối thì xe cũng đã đến cổng trường.

- Thiếu gia, mời ngài xuống xe.

Một tên bảo tiêu đi ra cung kính mở cửa xe cho Lưu Hạo

- Ừm

- Chậc chậc tiểu thiếu gia nhà ai mà ghê thế ta

- Ngươi không biết à, hắn là con út trong Lưu gia đó.

- Hả, lưu gia! Có phải là chủ của tập đoàn lưu thị không?

- Đúng rồi á.

- đúng là có tiền a...mà tổng gián đốc của tập đoàn lưu thị cũng là một đóa kim hoa của thành phố ta nhỉ?

- Ai kêu có mình nàng....trong nhà đó ai chả là mĩ nữ.

- Đúng thật.

..................

Nghê thấy mọi người sung quanh bàn tán xì xào. Lưu Hạo biểu thin rất bất đắc dĩ:

- Các người tưởng ta muốn sao?

Hắn rắm thí trang bức trong lòng.

Vào đến lớp thì thấy 2 tiểu nữu cùng với tên Trần bàn tử đã đợi hắn sẵn.

-Hạo ca, buổi sáng tốt đẹp

Trần Linh ngọt ngào chào hỏi:

- ừm ngươi tốt

Hắn chào lại:

- Lý Tiểu  Oánh đồng học....buổi sáng tốt lành a.

Đáp lại lời hắn, Lý Tiểu Oánh chỉ" hừ" một cái biểu thị ngạo kiều với hắn.

Hắn chỉ gượng cư, còn Trần bàn tử hắn trực tiếp bỏ qua. Không phải mĩ nữ, không phải ngây thơ tiểu la lỵ, hắn mới lười quản đây.

- Tiểu Hạo tử thiên vị a

Trần bàn tử u oán nói với hắn.

-  Cút!

Lưu Hạo trục tiếp sút một quả vào mông hắn.

-Đinh....đinh ....đinh

Tiếng chuông báo hiệu giờ vào học đã bắt đầu.

-Cộc.... cộc

Tiếng giầy cao gót bước lại gần.

Lâm Khuynh Thành suất hiện trước mắt của hắn.

Nàng vẫn đẹp như vậy.... Làm hắn nhìn bao nhiêu cũng không biết chán. Có lẽ ở đây đều là tiểu thí hài nên không cảm nhận được vẻ đẹp của nàng.

Có lẽ hắn cũng không biết ước mơ cảu nàng là làm giáo viên trung học nhưng vì nàng quá đẹp dẫn đến phiền toái nên nàng mới chọn làm giáo viên tiểu học.

- Lưu  Hạo em lên nhận phần thưởng của mình.

Nàng cất lời nói:

Lưu Hạo im lặng nhìn xem trong tay mình giấy khen còn có một cái hộp đựng bút, đây chính là tranh tài ban thưởng.

- Cả lớp cho bạn tàng pháo tay(👏👏👏)

- bộp bộp

Tiếng vỗ tay vang lên. Một lúc sau Lưu Hạo về chỗ ngồi.

-Được rồi chúng ta bắt đầu học nào.

Nghe được tiếng nói của Lâm Khuynh Thành, Lưu Hạo cũng bắt đầu gục mặt xuống bàn tu luyện.

~~~~~~~hết chương~~~~~~~~~

Sắp thi đại học nên ta dự định dừng viết thời gian để ôn....ai có nhu cầu viết tiếp chuyện trong lúc ta đang ôn thi thì báo dưới bình luận cho ta biết nhé

Bạn đang đọc Nhà Ta Có Siêu Cấp Đệ Khống sáng tác bởi longvula113

Truyện Nhà Ta Có Siêu Cấp Đệ Khống tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longvula113
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 10
Lượt đọc 120

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.