Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một lớp học nghiêm túc.

Phiên bản Dịch · 1606 chữ

Tống Bảo Quân chạy tới Đại Học Trà Châu đã là hơn ba giờ chiều, nghĩ tới tình huống éo le chính bản thân tự dưng nghỉ học ba ngày dám chắc giáo viên sẽ chửi té tát, dự định đi một vòng quanh phòng học trước tìm hiểu tin tức.

Nhảy xuống xe taxi, trái tim còn đang chịu đè nén đập thình thịch, một màn biểu diễn trước đó thực sự vượt ra xa khỏi phạm vi tưởng tượng bình thường của hắn."Kích thích vl, phê vãi. Chính mình có 32 trọng nhân cách hình như méo phải chuyện gì xấu."

Dọc đường kiểm tra ví tiền, nhiều hơn 420 đồng rưỡi, hơn nữa trên tay là cái đồng hồ đeo tay thạch anh chính hiệu, tổng giá trị ước chừng cao hơn năm trăm đồng.

"Chỉ cần đứa nào chơi ta, ta sẽ trả lại gấp mười lần!" Tống Bảo Quân nhớ lại nhân cách hèn mọn nói chuyện, nghĩ ngợi nói: - Năm đó nhóm ba người Kill Matt lừa bịp bố mày 50 đồng, hiện tại bố lấy 500 đồng của bọn hắn, coi như là báo thù gấp mười lần, cuộc mua bán này đáng giá.

Tống Bảo Quân học tại Đại Học Trà Châu khoa tiếng Trung chuyên ngành cổ văn lớp 1 năm thứ 2, hơn một năm học hành bừa bãi, suốt ngày vùi đầu ở ký túc xá chơi game online, học tập không tiến triển, tính cách bình thường, không có mấy mống bạn bè, hắn chưa từng muốn, càng không có động lực để tiến lên, điển hình của một thằng giai tân vô dụng.

Lớp học ngay tại phòng số sáu tầng bốn của tòa nhà nằm ở một góc phía đông, đứng trên hành lang có thể thấy sân bóng đằng xa.

Xế chiều hôm nay chương trình học là « Thường thức thơ ca cổ đại Trung Quốc », do nữ giáo viên Khương Ức Huệ giảng dạy.

Nói lời trong lòng, Tống Bảo Quân không quá thích cô giáo tuổi còn trẻ mà lại nghiêm khắc này. Tốt nghiệp thạc sĩ Đại Học Trà Châu khoa tiếng Trung lúc 25 tuổi, ở lại trường dạy học, đầu tiên là trợ lý giảng viên, sau đó là phụ đạo viên, cuối cùng học kỳ này thông qua kiểm tra đánh giá chặt chẽ lên làm giảng viên, mới chỉ có 26 tuổi mà thôi, có thể nói là kiểu mẫu sự nghiệp thành công. Có học sinh thậm chí so với nàng tuổi còn lớn hơn.

Cô giáo Khương gương mặt xinh đẹp hơn người, dáng người thanh tú đẹp đẽ, cộng thêm lý lịch ko sâu, không tránh được có rất nhiều nghi ngờ chất vấn. Có người cho rằng nàng bằng vào nhan sắc mà đạt được, dựa vào không phải là bản lĩnh thật sự, nhắc tới luôn luôn khịt mũi khinh bỉ, hết sức xem thường.

Cô giáo Khương đẹp nhưng không có ngu, đối với những thứ tin đồn này đã sớm biết. Để chứng minh bản thân, do đó lên lớp vô cùng nghiêm khắc —— cái nghiêm khắc này mà nói là chuyên chỉ tính khí, lúc nào cũng ăn nói cẩn thận, học sinh hơi không nghe theo, nhẹ thì đuổi khỏi lớp, nặng thì mời trường học xử phạt.

Tống Bảo Quân hàng ngày mê muội game online dẫn đến đi học muộn, ngủ gật trên lớp, bởi vậy bị cô giáo Khương mắng nhiếc cũng không phải lần một lần hai. Cô giáo xinh đẹp nữa cũng có ăn được *éo đâu, nên hắn chả thèm đi học.

Lúc này lớp học đông nghịch học sinh, ngoại trừ lớp hắn, còn có rất nhiều sinh viên khác của lớp bên cạnh, ngay cả trên hành lang cũng có mấy tên đực rựa bộ dáng hèn mọn không ngừng đưa đầu nhìn xung quanh.

Trong trường đại học nếu một tiết của giáo viên có nhiều học sinh, nói chung chứng minh một đạo lý: Giáo viên này giảng bài cao siêu, có trình độ, đã được học sinh kiểm nghiệm qua.

Nhưng mà tiết học của cô giáo Khương bình thường không có gì lạ, có cái vẹo gì được nhiều học sinh hoan nghênh như thế? Bảo đảm số người chú ý gương mặt xinh đẹp của nàng còn nhiều hơn là quan tâm nội dung bài giảng.

Xem hiện tại trên bục giảng, cô giáo Khương tóc búi tròn đoan trang, khuôn mặt hình trứng ngỗng, mặt mày tinh xảo như tranh vẽ, cổ nhỏ dài giống như thiên nga. Áo len màu hồng sợi vải nhỏ nổi bật sắc màu tuổi trẻ, phía dưới lớp váy ngắn màu đen là một đôi vớ da bao lấy cặp chân ngọc thon dài, cô giáo như vậy người nào không thích? (chơi, hehe ^^)

Theo cách nói của mấy thằng đực rựa, chỉ cần nhìn, không cần ăn liền no rồi!

Trước mắt lớp học đang đến chỗ đặc sắc, cô giáo Khương sôi nổi giảng bài, chữ viết bằng phấn đã nghiêm lại còn cứng nhắc, âm thanh kiêu ngạo quanh quẩn ở trong phòng học. Nàng giảng chính là tác phẩm lưu truyền thiên cổ - « Tỳ Bà Hành » của Bạch Cư Dị đời nhà Đường.

- Nhân vật trung tâm trong « Tỳ Bà Hành » rốt cuộc là người nào? - Khương lão sư nhìn giáo trình một chút, tự hỏi tự trả lời nói : - Không hề nghi ngờ rằng là người kỹ nữ. Nhà thơ trước tiên thông qua mô tả hình tượng âm nhạc phức tạp biến hóa, nói lên tâm trạng thất vọng, khó khăn gập ghềnh xưa nay của cô gái. Lại tiếp tục phủ lên trên nền tảng âm nhạc, miêu tả nàng từ tài sắc vẹn toàn, tột đỉnh vinh quang đến hoa tàn ít bướm (ví với người phụ nữ già bị ruồng bỏ, như viên ngọc không còn đáng giá), trải qua cuộc sống thê lương.

Từng một cái học sinh rướn cổ lên gào khóc như đòi ăn thịt chó.

Có người nín thở yên lặng tỉ mỉ quan sát cô giáo Khương như mảnh liễu ngang hông trong gió; có đứa len lén móc điện thoại di động ra điên cuồng chụp ảnh up lên mạng, khoe như mình và cô giáo Khương có quan hệ; có đám thì châu đầu ghé tai nghị luận vóc người tướng mạo của cô giáo Khương; cũng có tên giơ tay thật cao, mong đợi ‘bị’ Khương lão sư chọn phát biểu, lúc đó lưu lại ấn tượng sâu sắc trong lòng nữ thần.

Cô giáo Khương tiếp tục nói :

- Ở trong bài thơ chúng ta có thể thấy được là cái gì làm cho người kỹ nữ ‘thiên nhai lưu lạc’ (lưu lạc chân trời), sau đấy là ‘Tự ngôn bản thị kinh thành nữ’ (tâm sự rằng, nàng chính là con gái chốn kinh thành), sử dụng giọng văn trữ tình như oán hận như ngưỡng mộ, như khóc như tố cáo, vì tao ngộ trong nửa đời người của người kỹ nữ mà soạn lên một khúc nhạc bi ca kích động nhân tâm, cùng khúc nhạc ‘Thuyết tẫn tâm trung vô hạn sự’ (giãi bày muôn vàn tâm sự) bổ sung cho nhau, tạo nên hình ảnh bất công của người phụ nữ.

- Hình ảnh bất công của người phụ nữ rất sinh động chân thực, cũng có tính chất điển hình cao độ. Thông qua hình ảnh này, thi nhân đã khắc sâu phản ánh vận mệnh bi thảm của người phụ nữ bị vũ nhục, bị tổn hại trong xã hội. Đối mặt với hình tượng này, sao có thể không rơi nước mắt đồng cảm? !"

Cô giáo Khương dường như hoàn toàn đắm chìm trong ý cảnh của bài thơ, giọng nói cũng trở nên khá sục sôi.

Tống Bảo Quân không dám lên tiếng, hắn rón ra rón rén chui vào cửa phía sau, tìm được một chỗ trống ở hàng sau, phát hiện mọi người đang tập trung tinh thần, cũng không có ai chú ý tới mình, thở dài một hơi.

- Tống Bảo Quân! - Một giọng nữ nghiêm nghị thình lình vang lên.

Nhất thời trong phòng học toàn bộ mọi người theo ánh mắt có thể ăn thịt người của cô giáo Khương nhìn sang.

Tống Bảo Quân cả đời còn chưa có bị nhìn chăm chú mãnh liệt như vậy, liền vội vàng đứng lên, trong nháy mắt trên mặt hiện đầy bối rối.

Cô giáo Khương hung dữ nhìn hắn, lớn tiếng nói :

- Tống Bảo Quân! Anh liên tục đi muộn vào tiết của tôi, tới cùng có muốn học nữa hay không? Không muốn học liền nói có thể đi, không ai ngăn anh!

Tống Bảo Quân mang đáp:

- Cô Khương, tôi bảo đảm lần sau sẽ không đến muộn nữa, nếu mà tái phạm, mặc cho cô trách phạt.

Cô Khương cũng trợn mắt nhìn hắn một cái, nói:

- Ngồi xuống! Nếu mà tái phạm, cậu có thể khỏi cần tới nữa!

Một nam sinh đằng trước chậm rãi xoay mặt, mỉm cười, cổ họng khàn khàn nói:

- Tống Bảo Quân, mày nhiều lần làm cô Khương tức giận, quấy rối kỷ luật lớp học, không muốn ở Trà Đại lăn lộn nữa sao?

Mấy nam sinh xung quanh cũng cười hì hì, trong nụ cười tràn ngập ý uy hiếp.


Credit by Vạn Lý Độc Hành - Vô Tận Hỏa Vực - truyenyy

Bạn đang đọc Nguyên Khí Thiếu Niên của Trương Quân Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn.Lý.Độc.Hành
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 16
Lượt đọc 541

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.