Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tuổi trẻ, những năm tháng ấy.

Phiên bản Dịch · 1655 chữ

- Trên thực tế ta chính là hèn mọn, cơ mà bổn nhân cách chính là cao cấp nhất, vĩ đại nhất hèn mọn nhân cách. - Thanh âm kia nói: - Tại sao như vậy? Chân chính hèn mọn xưa nay không thể hiện ra bên ngoài, nó sâu sắc ẩn trong nội tâm, hoà vào huyết dịch, dùng 'Thẳng thắn', 'Chân thành', 'Thành khẩn' để che dấu, chỉ có ở thời khắc mấu chốt nhất mới có thể phát huy tác dụng. Cái loại người bị nhìn một phát liền biết là hèn mọn, là cấp thấp. Có thể nói, chỉ cần ta không chủ động nói cho người khác biết, không ai sẽ biết ta là hèn mọn. Hoặc chỉ cần người trước mắt thích khí chất gì, ta liền có thể thay đổi thành khí chất đó.

Tống Bảo Quân thầm nghĩ:

- Quả nhiên là bản chất hèn mọn, ta có chút rõ ràng rồi. Mà không phải nói chúng ta đã dung hợp sao, vậy sao ngươi còn có thể ở trong đầu ta nói chuyện?

- Quá trình dung hợp cực kỳ chậm chạp, có thể là mấy ngày, cũng có thể là mấy năm, chủ yếu là xem tư tưởng của ngươi mạnh ra sao mà định. Trước thời điểm hoàn toàn dung hợp, chúng ta có thể tiến hành giao lưu tư tưởng, hoặc chỉ đạo đối với ngươi.

Tống Bảo Quân nhìn mình trong gương, càng xem càng thoả mãn, thuận miệng nói :

- Chỉ đạo? Vậy ngươi nói một chút làm sao đối phó cục diện trước mắt?

Nhân cách hèn mọn tựa hồ đã xem lướt qua trí nhớ của hắn, nói:

- Trước về trường học đi, ta tự có biện pháp.

Tống Bảo Quân khó chịu sờ sờ cằm, nói:

- Ta thấy ngươi tự biên tự diễn lành nghề đấy.

Hắn không cảm thấy ngôn hành cử chỉ của mình đã cùng trước có sự thay đổi lớn.

Ăn xong hai bát cháo hoa nóng hổi, cảm giác được thể lực khôi phục một chút, đang muốn nghênh ngang ra ngoài, hắn đột nhiên nhìn thấy trong phòng khách trên mặt bàn có một bao thuốc lá "Hà Thủy" cùng một cái bật lửa gaz.

Cha hắn là dân hút thuốc chính hiệu, mỗi tháng xài ít nhất 2 gói thuốc, bởi vì điều kiện sinh hoạt của gia đình hạn chế, cũng chỉ có thể bỏ ra 6 đồng mua một hộp thuốc Hà Thủy. Bao thuốc này chắc là cha ném ở đó.

Tống Bảo Quân không hút thuốc, nhưng lúc này nội tâm dĩ nhiên nổi lên một trận rung động không tên – đúng vậy, đột nhiên xuất hiện báo động - thuận tay đem gói thuốc nhét vào túi quần.

Bên ngoài trời nắng, mây bay, ở trước cửa cành cây long nhãn lắc lư trong gió mùa thu, Tống Bảo Quân nhất thời cảm thấy tinh thần thoải mái, quá khứ u ám hai mươi mốt năm tựa hồ biến mất vô ảnh vô tung.

Không ngờ ngay ở đầu hẻm bị hai nam một nữ ba thanh niên trẻ ngăn cản.

Đám này đều là thanh niên khoảng 20 tuổi, cầm đầu là một thằng bé đầu tóc kiểu "Nữ thần tự do", nhuộm thành 3 màu đỏ, vàng, xanh, tóc trước rủ xuống cắt ngang trán che khuất nửa khuôn mặt, lỗ mũi bên trái móc một cái khoen mũi, ánh mắt đen nhánh có thể cùng Hùng Miêu phân cao thấp. Trên người không biết bao nhiêu là dây chuyền các thứ tầng tầng lớp lớp, lập lòe toả sáng, đi trên đường xoát xoát vang lên. Ngoài ra hắn mặc cái quần cũng khiến người ta rất chú ý, ống quần thì bó chặt, đáy quần thì dài đến gối, trông tổng thể rất có phong cách giản dị của mấy cha Ấn Độ.

Một trai một gái khác, tóc là đồng dạng đủ mọi màu sắc, trang phục kiểu tóc thiên kỳ bách quái. Ba người đứng ở đầu hẻm, giống như một điểm đỏ trong rừng cây xanh, lại như con chuột nhắt bên trong chén thuốc Trân Châu Bát Bảo, khiến cho người ta không thể quên được sự tồn tại của bọn họ.

Tống Bảo Quân nhất thời tâm trạng lo sợ, bọn kia chính là "Kill Matt ( Edit : Sát mã đặc, ta cũng éo biết dịch sao -_- ! )? Nhóm Cuồng Duệ Bá" trong hẻm nhỏ này, hắn gặp mấy lần, nhưng cũng không gặp gỡ quá nhiều, chỉ là năm trước bị tên cầm đầu "Cuồng thiếu" kia ‘mượn’ 50 đồng nói là cầm mua thuốc, lúc đó Tống Bảo Quân có muốn phản kháng cũng không dám lên tiếng.

- Ê, thằng ngu kia, lại đây coi! - Cuồng thiếu ngoài miệng ngậm nửa đoạn tàn thuốc, hơi hất cằm lên, mang theo vẻ mặt kiêu ngạo xông tới hắn la một câu.

Tống Bảo Quân vội vã chạy tới, vừa chạy vừa suy nghĩ trong lòng :

- Tại sao mình cảm giác hơi sốt sắng sợ sệt? Không phải nói tâm thái tang thương nhẹ như mây gió sao?

Không ngờ trong đầu một giọng nói kêu lên:

- Còn không dung hợp hoàn toàn mi kích động cái *éo gì? Dám hoài nghi thực lực của bố? Xem ông đây như thế nào thu thập ba con chuột nhắt kia!

Đột nhiên, Tống Bảo Quân chỉ cảm thấy đầu óc có một tia sáng trắng xẹt qua, thật giống bình địa chớp giật nổ, chiếu lên bốn phía một mảnh trắng xoá. Đợi đến lúc chạy tới trước mặt nhóm Kill Matt này, hắn đã chậm rãi khôi phục bình tĩnh.

- Đây không phải là Trà Châu muôn người chú ý, tài đại khí thô đẳng cấp cao nhóm Kill Matt của chúng ta sao? - Tống Bảo Quân không chờ thanh niên trước mắt lên tiếng, nhanh mồm mở miệng trước : - Yo yoh, cái tạo hình phối hợp này thật là phong cách, kiểu tóc duy mỹ lóa mắt, cá tính mạnh mẽ, bất khuất, nổi bật giữa thế hệ 9x, đặc biệt là cái búi tóc vàng nơi trán, quá sexy, quá gợi đòn, à nhầm… gợi hình.

Ba thanh niên Kill Matt không nghĩ tới Tống Bảo Quân vừa đến liền thốt ra mấy câu như thế, nhất thời cùng nhau sửng sốt.

Ngay tại đây trong một lát công phu, Tống Bảo Quân từ trong đầu nhớ là đã gặp qua ba tên Kill Matt này một đoạn thời gian trước, nghe nói qua vài câu, vốn chỉ là vào tai này ra tai kia, hiện tại toàn bộ hiện rõ trong đầu. Tin tức vỡ vụn từng bước từng bước kết hợp lại, hình thành thuyết minh trực quan, sau đó ra kết luận.

Đứng ở giữa tự xưng là "Cuồng thiếu", trong nhà mở nhà máy trang phục, cha mẹ quanh năm ở bên ngoài nói chuyện làm ăn, tốt nghiệp trung học xong không đi học nữa, mà ở bên ngoài lăn lộn. Bên trái là "Duệ ca", làm trong xưởng bảo an của Cuồng thiếu, nghe nói từ phụ cận ở nông thôn chạy tới làm công. Bên phải là "Bá tỷ", bạn học cấp 2 của Cuồng thiếu, trong nhà là bày quán vỉa vè bán quần áo ở chợ đêm, thường lấy hàng từ xưởng của Cuồng thiếu.

Tống Bảo Quân không khỏi kinh dị chính mình đột nhiên xuất hiện năng lực phân tích tình báo, nhưng mà hiện tại hắn không có tâm tư đắc ý, tiếp tục quan sát Cuồng thiếu.

Cuồng thiếu có thể nói là thủ lĩnh của tổ hợp ba người này, chỉ thấy đứa nhỏ này vẻ mặt ngả ngớn, ánh mắt âm tình bất định, mũi vểnh lên trời, ống tay áo hiệu "IQIYI" không có xé nhãn mác, mà là cố ý lôi ra để lộ ở bên ngoài. Thằng này chắc hẳn lòng hư vinh rất mạnh, tràn đầy cá tính dục vọng, nhưng lại có một chút tự ti, bức thiết hi vọng được người khác khẳng định. Trang điểm theo hướng hắc ám, hình như là theo đuổi phong cách Gothic.

Tống Bảo Quân không còn tâm tình khẩn trương, trên mặt hiện ra vạn phần thành khẩn ý cười, còn nói:

- Cuồng thiếu, ngươi chọn mặc đồ này rất được a, nguyên bộ heavy metal đen, mang theo một chút phóng đãng, thế nhưng cái sợi dây chuyền này lại nhiều hơn mấy phần tang thương. Trang điểm Smoky trên mắt quả thực là vẽ rồng điểm mắt, bất kham, thô bạo, hoang mang thanh xuân u buồn hiển lộ không bỏ sót. . . Sách sách sách! ( Edit : giống con mèo Tom lắc đầu kêu ‘chụt chụt chụt')

Cuồng thiếu kịp phản ứng, thấy hắn tán thưởng phảng phất phát ra từ tâm can, kiêu ngạo mà nói:

- Ngươi cũng nhìn ra được?

Tống Bảo Quân dần dần nắm giữ được tiết tấu nói chuyện, trả lời:

- Tất nhiên, như thế rất độc, như thế ưu thương tươi đẹp, như thế sang hèn cùng hưởng, muốn không thấy được cũng khó. Ta đoán đã không còn người nào có thể ngăn cản bước chân của các ngươi, các ngươi là làn gió mới của thành phố, là ngọn đèn sáng của xã hội, là phát ngôn viên thời thượng, là giấc mơ rock&roll . . .

Hắn chậm rãi nói phối hợp với tư thái chính trự, vẻ mặt vô tư, nói chuyện như thật cùng với ánh mắt thẳng thắn tới cực điểm, thậm chí so với Tom Hanks đóng vai Forrest Gump còn muốn lập luận sắc sảo hơn, hoàn toàn đang kể một sự thật: Lời của hắn là chính xác, không thể nghi ngờ!


Credit by Vạn Lý Độc Hành - Vô Tận Hỏa Vực - truyenyy

Bạn đang đọc Nguyên Khí Thiếu Niên của Trương Quân Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn.Lý.Độc.Hành
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 17
Lượt đọc 697

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.