Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

"Đãi ngộ" của kẻ địch

Phiên bản Dịch · 1799 chữ

Phòng làm việc của giáo viên viên chức khoa tiếng Trung nằm ở tầng tám tòa nhà dạy học, so với phòng học phải bò nhiều hơn mấy tầng.

Dọc đường đi cũng có rất nhiều sinh viên lần lượt chạy vào lớp, thấy hắn ăn mặc đồ thể thao đẫm mồ hôi cùng với sắc mặt không khác gì một con chó chết, không khỏi tránh mặt sang một bên, làm như không quen biết. Chỉ có ở chỗ rẽ cầu thang thì gặp phải Diệp Tịnh Thuần, ẻm nhẹ nhàng hỏi một tiếng:

- Sớm vậy!

- Sớm.

Tống Bảo Quân vội vàng ưỡn ngực để cho mình có vẻ cao lớn hơn một chút. Nhưng mà rơi vào trong mắt Diệp Tịnh Thuần, dù cho đầu hắn có cao tới đâu, cũng không khác méo gì nhau.

- Mình nghe nói Long Nhai muốn chỉnh cậu, hay là hôm nay cậu xin nghỉ một buổi đi?" Diệp Tịnh Thuần nhìn chung quanh một lát, lại nhẹ giọng nói thêm một câu.

Tròng mắt Tống Bảo Quân rơi vào chiếc quần jean bó hoa lệ mà Diệp Tịnh Thuần mặc trên đôi chân dài miên man, âm thầm nuốt xuống một ngụm nước dãi, thầm nghĩ nếu được cặp giò ấy kẹp một cái, dù cho chết sớm mười tiếng đồng hồ cũng cam lòng. Hán nói :

- Đừng sợ, mình sẽ bảo vệ cậu.

Diệp Tịnh Thuần cảm thấy vừa buồn cười lại là khó chịu, còn mang theo từng chút một xúc động, ba loại tâm tình một đều xông lên đầu. Tống Bảo Quân này rõ ràng mỗi ngày đều bị ăn hiếp, còn nói muốn bảo vệ mình. Chần chờ mấy giây nói :

- Đừng cùng bọn hắn cứng chọi cứng, cùng lắm thì mình xin lỗi Tạ Kỉ Lộ là được rồi. Eh, sao cậu không vào lớp?

- Cô Khương tìm mình có việc, lát gặp nha.

Tống Bảo Quân lên cầu thang tìm được phòng làm việc của Khương Ức Huệ, gõ cửa một cái, một giọng nam trầm thấp vang lên :

- Vào đi.

Tại sao là nam? Tống Bảo Quân không rõ cho nên theo lời nói mà đẩy cửa đi vào.

Một gian phòng làm việc nhỏ hẹp, khoảng chừng mười mét vuông, một cái bàn làm việc đối diện cửa vào, trên bàn chất đầy văn kiện với một cái Laptop. Hai bên vách tường là tủ đựng hồ sơ và giá sách, dán đầy các loại các nhãn. Cạnh cửa là hai chiếc ghế dùng để tiếp khách, trên bàn trà vẫn còn để chén trà nóng hổi.

Ngồi sau bàn giấy là một người đàn ông trung niên mang kính cận gọng đen, cái cằm được cạo sạch bóng loáng, ánh mắt lấp lánh, rất có uy nghi.

- Có chuyện gì không?

Tống Bảo Quân mang đáp:

- Em là Tống Bảo Quân lớp một năm hai khoa tiếng Trung, được cô Khương lão sư gọi đến để chịu trách nhiệm vấn đề.

- Ồ, cậu ngồi trước đi. – Người đàn ông kia lật tới lật lui lấy tập văn kiện, khoát tay một cái nói: - Cô Khương vừa mới đi ra ngoài có việc. Tôi là Nghiêm Từ Long của phòng Thanh tra giáo dục, cậu có vấn đề gì thì nói với tôi!?

Tống Bảo Quân trong lòng không khỏi lộp bộp một tiếng, sau đó cực kỳ tức giận.

Vốn tưởng rằng Khương Ức Huệ nói "báo cáo phòng Thanh tra giáo dục" chỉ là để hù dọa hắn, nhưng không ngờ cô ta lại làm thật.

Ở đại học, giáo sư và học sinh ở trong lớp vì học thuật ý kiến bất đồng mà phát sinh tranh chấp chỉ là chuyện cơm bữa, từng có giáo sư nổi tiếng quốc gia bởi vì một cái vấn đề nho nhỏ mà cùng học sinh tranh cái tới đỏ mặt tía tai, kém chút nữa ra tay đánh nhau, nhưng cuối cùng cũng chỉ là cười xòa cho qua mà thôi. Khương Ức Huệ này thật là bụng dạ hẹp hòi, chỉ vì bị làm mất mặt, vậy mà thật báo cáo bộ giáo dục, còn phải "chịu trách nhiệm vấn đề" ? Ta Tống Bảo Quân là kẻ địch sao?

Phòng Thanh tra giáo dục đang làm gì? Công việc hàng ngày rất nhiều, nhưng chủ yếu vẫn là chuyên môn xử lý thầy trò tư tưởng kỷ luật vấn đề ở trường, duy trì trật tự tác phong và kỷ luật bộ môn. Giống như cục cảnh sát, phòng ban này có quyền tiến hành xử lý vấn đề học sinh, xử phạt, thậm chí khai trừ học tịch (sổ ghi tên cũng như tư cách của học sinh một trường nào đó).

Cho dù học sinh ngày thường cực kỳ hung hăng càn quấy, chỉ cần nói đến phòng Thanh tra giáo dục cũng phải sợ.

Nghiêm Từ Long đang giữ chức vụ gì ở phòng Thanh tra giáo dục? Chủ nhiệm phòng!

Đại Học Trà Châu là cấp bậc gì? Đại học cấp phó bộ! Hiệu trưởng, bí thư được bổ nhiệm từ trung tâm phòng Tổ chức mà không phải là phòng Thanh tra giáo dục bổ nhiệm, nếu mà giữ chức bên ngoài ít nhất cũng là một trong Ủy ban Thường vụ của một tỉnh. Mà chủ nhiệm phòng Thanh tra giáo dục chí ít tương đương với cấp phó thành ủy thành phố.

Điều này nói lên chức vụ của Nghiêm Từ Long cao bao nhiêu, ngươi xem hắn là thầy tổng giám thị trường cao trung Úc Kim Hương (hoa Tulip) sao?

Cơ mà nói đi nói lại thì, Nghiêm Từ Long quyền cao chức trọng như vậy thế éo nào lại có tinh lực để ý đến việc nhỏ như lông gà vỏ tỏi giữa Khương Ức Huệ và học sinh?

Tế bào não của Tống Bảo Quân lập tức cấp tốc vận chuyển, điên cuồng suy nghĩ xem nên như thế nào phá cục, "Cố ý làm loạn phá hoại kỷ luật lớp học, làm tổn hại đến tôn nghiêm của giáo viên",etc.

Kỳ thực chuyện có thể lớn có thể nhỏ, mấu chốt là nhìn xem thái độ của người trong cuộc. Chuyện lớn có thể nói là ngươi tùy ý khiêu khích, vô học mất dạy; chuyện nhỏ có thể nói là các ngươi tranh chấp trong thiện ý, chỉ đưa tới nho nhỏ mâu thuẫn.

Chủ nhiệm Nghiêm ngồi đàng hoàng ở bàn giấy, vẻ mặt giống như nhàn rỗi vô sự, khóe miệng cười như không cười, nhìn không ra thái độ gì.

Một chút chuyện nhỏ liền ‘’mách’’ phòng Thanh tra giáo dục, còn quan hệ thầy trò cái cc gì nữa? Cô Khương Ức Huệ bất nhân, cũng đừng trách tôi bất nghĩa.

Trong nháy mắt Tống Bảo Quân muốn nói, lại dè dặt ngồi nửa cái mông đít ở trên ghế. Thời điểm ngẩng đầu lên lại đã biến thành vẻ mặt thành khẩn, trong mắt lộ vẻ xấu hổ cùng bất đắc dĩ, cười nói:

- Chủ nhiệm Nghiêm, xin chào. Chuyện là như vầy, chiều hôm qua, bởi vì ý kiến của em với cô Khương bất đồng mà phát sinh tranh chấp. Em vốn cho là em đã thuyết phục được cô ấy, ai ngờ hiện tại em ý thức được là mình sai.

Nghiêm Từ Long nhìn biểu cảm của hắn giống một cái học sinh ba tốt như đúc, trong lòng có ba phần hảo cảm, nói:

- Cậu và cô ấy tranh luận cái gì?

- Bọn em tranh luận chủ đề của trường ca « Tỳ bà hành » của Bạch Cư Dị. Cô Khương giảng bài hoàn toàn mới, từ một cái góc độ khác trình bày « Tỳ bà hành », em thu được rất nhiều lợi ích từ bài giảng.

Tống Bảo Quân len lén xem xét tướng mạo, cách ăn mặc của Nghiêm Từ Long, cùng với tất cả những gì có thể quan sát được, rồi cố sức hồi tưởng lại một chút dấu vết, lời nói liên quan đến Nghiêm Từ Long mà hắn nghe được trước đó, sau đó tổng hợp, hình thành một ấn tượng mới.

Có người nói chủ nhiệm Nghiêm cùng thị trưởng thành phố Trung Hải là bạn học thời cao trung (cấp 3), từng nhậm chức ở Sở giáo dục Trung hải (thành phố trực thuộc trung ương), đưa ra rất nhiều cách nhìn sâu sắc, tinh thâm về tình trạng giáo dục hiện nay, còn được lão tổng (cách gọi tôn kính đối với những vị lãnh đạo cao cấp trong quân giải phóng Trung Quốc) của quốc gia quốc vụ viện khen ngợi qua, tiền đồ không thể hạn lượng.

Thế nhưng trong một sự kiện, người lãnh đạo trực tiếp của chủ nhiệm Nghiêm bị ép xuống đài, bản thân hắn cũng lọt vào liên lụy, bị đá phải về Đại Học Trà Châu làm chủ nhiệm phòng Thanh tra giáo dục. Chức vụ nhìn như cao, nhưng thực chất quyền lực bị giới hạn trong chính đơn vị của hắn. Ra vào cổng trường Trà Đại cũng ko ai biết chủ nhiệm Nghiêm là ai.

Tống Bảo Quân phải căn cứ từng mảnh vụn tình báo tìm được vào trong tay. Coi như là con chuột cắn rùa, cũng phải cắn dưới cái miệng của con rùa!

- Uhm, nói tiếp. - Nghiêm Từ Long dường như không vì thế mà động.

- Cô Khương từ tao ngộ của người kỹ nữ dẫn dắt vào khái niệm chủ nghĩa nữ quyền, quan điểm rất là mới mẻ độc đáo. Cô ấy nói người kỹ nữ không nên bị xã hội gò bó, mà nên có một đời phong lưu, nhưng mà kết cục chân chính của người kỹ nữ lại làm cho người ta đồng cảm, nàng không nên sinh ra ở thời đại kia. Nếu như ở thời hiện đại của chúng ta, người kỹ nữ tự nhiên sẽ là điển hình của sự nữ tính, kiên cường độc lập, không bị đàn ông trói buộc. Lúc trẻ thì cùng các soái ca công tử, kẻ có tiền vui đùa ông bướm, không cần nhận trách nhiệm gì, đến tuổi già thì nhất định phải có người đàn ông yêu quý chính mình. Đây mới là hình mẫu nữ tính hoàn mỹ.

Tống Bảo Quân đem nguyên thoại của Khương Ức Huệ thêm mắm thêm muối một lần, nhưng cơ bản ý tứ không khác nhau lắm.

Nghiêm Từ Long không thể trêu cợt khẽ lắc đầu, cười hỏi:

- Vậy cậu không đồng ý quan điểm của cô Khương?


Credit by Vạn Lý Độc Hành - Vô Tận Hỏa Vực - truyenyy

Bạn đang đọc Nguyên Khí Thiếu Niên của Trương Quân Bảo
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Vạn.Lý.Độc.Hành
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 8
Lượt đọc 416

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.