Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ông ngoại xuất hiện

Tiểu thuyết gốc · 1783 chữ

Chương 7: Ông ngoại xuất hiện.

Lý Phàm tiến vào trong biệt thự nhìn thấy một ăn mặc tây trang lão giả đang ngồi ở phòng khách, lão giả vô cùng có khí thế vừa nhìn là biết không phải người bình thường.

Lão giả nhanh chóng chạy về phía Lý Phàm, ông lấy cậu mắt rưng rưng gọi "Phàm nhi, cuối cùng ta cũng gặp được con".Lý Phàm gương mặt ngây ngơ, sau không biết nói gì vì có người nhận là ông ngoại mình đột nhiên xuất hiện.

"Tốt lắm, người Khương gia phải có khí thế này ".Lão đầu nhìn Lý Phàm một thoáng rồi cười nói.

"Khương gia ?" Lý Phàm ngờ hoặc hỏi.

"Thiếu gia, đây là ngài thân ông ngoại đồng thời cũng là gia chủ của Khương gia-Khương Chí Thiên" Phúc lão hướng Lý Phàm giải thích

"Mau, Phàm nhi ngồi xuống kể cho ông biết những năm qua con sống như thế nào"Khương Chí Thiên ôn tồn,nhẹ nhàng nói với Lý Phàm.

Lý Phàm ngồi xuống kê cho Khương Chí Thiên về việc mà mình đã phải trải qua trong những năm bị thất lạc khỏi gia đình và đương nhiên cậu cũng không kể về việc của Quý Đình vì cậu muốn tự tay mình trả thù khiến hắn phải nhận một kết cục thảm khốc nhất.

Nghe được Lý Phàm kể, Khương Chí Thiên không khỏi thở dài,cảm thấy rất đau lòng vì đã để cháu mình chịu nhiều thiệt thòi như vậy.

"Phàm nhi, đã để con phải chịu thiệt thòi rồi nhưng con không phải lo giờ có ta ở đây con sẽ không phải chịu một tia tổn thương nào cả" Khương Chí Thiên giọng chắc nịch nói ra.

"Phàm nhi, sau bao lâu chúng ta cũng gặp nhau ta có lễ vật tặng cho con" Nói xong Khương Chí Thiên lấy ra một chiếc thẻ đen đưa cho Lý Phàm.

"Trong đây có khoảng hai trăm tỷ con thích gì thì mua hết lại bảo ta " Khương Chí Thiên mỉm cười nói.

"Không cần phải nhiều như vậy chứ lần trước cha con đã đưa tiền để tiêu dùng rồi" Lý Phàm hoang sợ từ chối.

"Nào có nhiều chỉ là một số tiền lẻ thôi không đáng bao nhiêu cả,con cứ dùng lấy vì sau này con sẽ là người thừa kế sản nghiệp khổng lồ của Khương gia" Khương Chí Thiên phất tay nói như không có gì.

"Thừa kế Khương gia ? " Lý Phàm lại một lần nữa ngơ ngẩn hỏi.

"Thiếu gia,Khương gia là đạn dược thế gia khống chế 30% kinh tế chế giới. Khương lão chỉ có mỗi một nữ nhi đó là mẹ ngài nên ngài cũng là cháu ngoại duy nhất của Khương lão và cũng là người thừa kế Khương gia" Phúc Bá nói với Lý Phàm.

Lỳ Phàm lúc này trong lòng đang vô cùng nghi ngờ nhân sinh, một lúc trước còn là người thừa kế thế gia chấp chưởng 50% kinh tế thế giới bây giờ cậu còn thừa kế một cái đạn dược thế gia nắm giữ 30% kinh tế thế giới, như vậy chỉ thiếu 20% nữa là Lý Phàm đã khống chế toàn bộ nền kinh tế thế giới.

"Còn nữa con cầm lấy cái này "Khương Chí Thiên bảo người mang đến cho Lý Phàm,cậu cũng giật mình đây là một khẩu súng.Lý Phàm cười khổ vị ông ngoài này đột nhiên đưa súng cho mình chẳng lẽ muốn khiến cảnh sát hỏi thăm mình sao.

"Ra ngoài phải mang theo đồ phòng thân chứ, có việc gì nguy trọng cứ việc dùng nếu có người nói cứ gọi cho ta,ta sẽ khiến hắn phải ngậm miệng"Khương Chí Thiên lộ vẻ bá khí nói ra.

Lý Phàm chẳng thể nói gì chỉ có thể im lẳng nhận lấy.

Một người mặc quân phục tiến đến chỗ Khương Chí Thiên nói "Thủ trưởng đã đến giờ rồi".

"Giờ gì chứ, ta còn phải ở lại với phàm nhi đâu " Khương Chí Thiên tức giận nói với tên cận về.

"Thế nhưng ..." Tên cận vệ hoảng sợ nói.

"Nếu ngài có việc thì cứ đi trước đi,nó quan trọng hơn"Lý Phàm nghe thấy hai người trò chuyện liền nói,chắc chắn người như ông chắn chắn có rất nhiều việc quan trọng phải làm nên cũng không giữ ông ở lại.

"Ừm nếu con đã nói vậy thì được" Khương Chí Thiên gật đầu sau nó quay sang nói với cận về "Chuẩn bị xe đi"

"Vâng" Cận vệ nhận được mệnh lệnh đáp.

"Đúng rồi,Phàm Nhi nếu con có thời gian thì hãy về gặp mẹ còn đi nó đang rất mong chờ được gặp lại con tai của mình vả cả lão gia hòa kia nữa" Khương Chí Thiên chuẩn bị rời đi nói với Lý Phàm.

"Được" Lý Phàm đáp lại.Khương Chí Thiên mỉm cười rời đi.

Lý Phàm nhìn lại khẩu súng trên tay nói"Không hổ là đạn dược thế gia,đưa súng cho con cháu mình để tự vệ".

"Khương lão nổi tiếng là cưng chiều con gái nên việc này cũng bình thường" Phúc Bá mỉm cười nói với Lý Phàm.

Lúc này ở bệnh viện Thiên Hải, Phòng chăm sóc đặc biệt.

"Bác sĩ, tình trạng con trai tôi như thế nào" Một người trung niên mặt tức giận nói. Người này không ai khác chính là cha của Minh Triết,Minh Thiên Vũ.

"Minh tổng, xin chia buồn chúng tôi đã cố gắng hết sức Minh thiếu tứ chi đều bị đánh gãy hết có lẽ cả đời sau chỉ có thể nằm một chỗ" Bác sĩ thở dài.

"Không được cha, con không thể trở thành phế nhân được, không được" Minh Triết gào thét lên, gương mặt đỏ rực như lửa.

"Minh nhi, sao con lại ra nông nỗi này chứ ô...ô...ô".một phụ nữ trung niên to béo,gương mặt trang điểm lòe loẹt khóc.

"Minh tổng" Thư kí của Minh Thiên Vũ tiến vào.

"Thế nào,đã tìm thấy kẻ đã đánh con trai ta chưa ? "Minh Thiên Vũ tức giận nói. Hắn phải tìm được kẻ đã đánh con trai hắn ra nông nỗi này, khiến hắn phải chịu đau đớn gấp ngàn lần.

"Không tìm được gì cả,mọi manh mối đều biến mất, trùng hợp là các camera xung quanh đấy đầu đã hỏng"Tên thư kí nói.

Minh Thiên Vũ không khỏi nghi hoặc,điều này là không thể nào theo lời Minh nhi nói thì lúc đó xuất hiến vài chục tên áo đen xuất hiện huy động lớn lục lượng như thế thì không thể nào không có manh mối nào được. Minh Thiên Vũ tiến tới hỏi Minh Triết " Triết nhi con có biết kẻ đánh con là kẻ nào không"

"Không biết,chỉ biết hắn là học sinh nói là bạn trai của Tịnh Nhi,hình như hắn nói hắn tên là Lý Phàm "Minh Triết căm hận nói,hắn vô cùng căm giận khi nghĩ đến Lý Phàm.

"Lý Phàm.Hải Thị làm gì có thế gia nào họ Lý "Minh Thiên Vũ suy nghĩ một hồi sau đó lôi điên thoại ra đánh số.

"Cục trưởng Từ, tôi đây" Minh Thiên Vũ nói.

"Ồ, Minh lão đệ lâu rồi không gặp thế nào sao tự dưng gọi lão ca" Cục trưởng Từ ở đầu dây kia cười nói.

"Lão ca,hôm nay có việc muốn nhờ lão ca thật ra con trai ta bị người đánh, ta muốn ngài bắt tên khốn này lại" " Minh Thiên Vũ cười lạnh nói.

Cục trưởng Từ không khỏi ngỡ ngàng, ta cũng rất tò mò xem ai ở Hải Thị này lại dám đánh con trai ngươi.Từ Lôi cũng gặp Minh Triết vãi lần một tên phú nhị đại điển hình khinh nam bá nữ có rất nhiều người muốn đánh hắn nhưng không ai dám vì sợ gia thế nhà hắn.

"Kẻ đó tên là Lý Phàm,là một tên học sinh " Minh Thiên Vũ nói.

Nghe đến đây Từ Lôi vô cùng hoảng sợ. Mấy ngày gần đây Hải Thị cao tầng, các quan chức lớn nhỏ đều nhận được một tin tức đó là thái tử gia của Lý gia đã trở về và đang ở thành phố Hải Thị khiến tất cả các thế gia đều ra lệnh cho con cháu khi ra ngoài phải hết sức cận thận không thể chọc tới vị thái tử gia này không cả gia tộc đó đều sẽ bốc hơi khỏi thế gian này.

"Minh lão đệ à,nếu có hỏi thì cũng đừng bảo ngươi quen ta giờ người đã là người chết rồi cũng đừng kéo theo ta, có trách thì trách con trai ngươi chọc ai không chọc lại đi chọc đứa cháu bảo bối của Lý lão gia tử " Từ Lôi thở dài nhỏ nhẹ nói.

"Lý Lão nào" Minh Thiên Vũ hỏi lại.

"Ngu xuẩn,chính là chủ tịch tập đoàn Thiên Đỉnh Lý Thiên Long mà Lý Phàm lại là cháu của Lý Lão đồng thời là người thừa kế của Lý gia" Từ Lôi hung dữ quát xong tắt máy.

Minh Thiên Vũ triệt để tuyệt vọng, hắn không ngờ rằng người mình muốn đối phó lại là Lý gia thái tử gia đây không phải là ngại mình sống lâu quá tự tìm đường chết hay sao.

"Minh tổng xảy ra việc lớn rồi công ty chúng ta bị phá sản kèm theo món nợ 10 tỷ" Thư kí hoảng hốt nhìn Minh Thiên Vũ.

"Xong rồi,triệt để xong rồi"Minh Thiên Vũ cười lớn trong tuyệt vong giờ phút này như một kẻ điên.

Đột nhiên cửa phòng bệnh mở ra năm sáu tên áo đen tiến vào.

"Các ngươi là ai,biết đây là đâu không ?" Tên thư ký quát.

"Là bọn chúng sao ?" Tên áo đen để ngoài tai lời nói của tên thư ký mà quay sang hỏi mấy tên đằng sau.

"Dạ" Mấy tên đằng sau đáp.

"Mau cút trước khi ta khỏi cảnh sát tới bắt các ngươi " tên thư ký hùng hổ nói.

"Cảnh sát,gọi đi ta cũng muốn xem cảnh sat có dám tiếp báo án của ngươi hay không" Nam tử cười lạnh.

"Lão già cái này chỉ có thể trách con trai ngươi chọc ai không chọc lại chọc nhà ta thiếu gia, hắn chết cũng không hết tội" Nam tử con mắt khinh thường nhìn Minh Thiên Vũ.

"Làm đi " Nam tử quay sang ra lệnh cho bon thuộc hạ.

"vâng" Bon thuộc hạ nhận được mệnh lệnh lập tức thi hành.

Bạn đang đọc Người Yêu Minh Tinh Của Thái Tử Gia sáng tác bởi nhotsoi

Truyện Người Yêu Minh Tinh Của Thái Tử Gia tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nhotsoi
Thời gian
Lượt đọc 19

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.