Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 11

Phiên bản Dịch · 1679 chữ

_Rose chị có muốn được tự do không? - Vira kiên quyết nhìn tôi.

_Tự do? Thoát khỏi họ ư?

Vira gật đầu chắc nịch.

_Tất nhiên là chị muốn nhưng...-Tôi bối rối nói.

Vira ghé sát vào tai tôi thì thầm:

_Thế thì chúng ta hãy trốn ngay bây giờ!

_Trốn đi đâu?-Tôi thì thầm lại, tim tôi đập nhanh vì hồi hộp, vừa mừng rỡ vừa lo sợ.

_Cách khách sạn này 300m có một ngôi nhà của một tổ chức phi chính phủ bảo vệ nhân quyền dùng để bảo bọc những nạn nhân của vụ buôn người...

_Nhưng nếu chị trốn cô ta sẽ giết cả nhà chị.

_Đừng lo Rose, tổ chức đó có liên hệ mật thiết với Interpol. Chúng có thể coi thường cảnh sát nhưng sẽ phải dè chừng Interpol. Lúc ở Ý, một người trong Interpol đã tiếp cận và bày cho em kế hoạch tẩu thoát. Anh ta còn nói nếu được hãy mang chị đi. Chúng ta sẽ không thất bại!

Vậy là cái bọc nỗi lo về gia đình tôi đã biến mất, để lại cái lõi là sự khao khát được tự do của tôi. Sự can đảm và liều lĩnh trỗi dậy trong tôi thêm lần nữa. Tôi sẽ được giải thoát. Lần đầu tôi trốn đã bị thất bại với cái lưng đau nhức suốt một tuần, lần thứ hai có người đề nghị giúp tôi nhưng tôi từ chối bởi tôi phải ở lại trả thù, nhưng lần này thì khác. Selene sẽ cưới Alexis, tương lai của tôi đang chênh vênh hơn bao giờ hết, rồi Selene sẽ quăng tôi cho ai đó sớm thôi. Tôi không thể mù quáng ở lại trả thù để rồi bị đẩy đi chỗ khác, giúp Interpol tóm gọn tổ chức của Selene Silvester cũng là một ý tưởng trả thù hay.

Tôi gật đầu bảo Vira cho tôi 5' để tôi lấy ít đồ mang theo.

Chúng tôi đã thành công. Chúng tôi dễ dàng ra khỏi khách sạn vào thời điểm này mà không bị phát hiện. Rõ ràng viên cảnh sát đã tính toán rất chính xác thời điểm thích hợp khi đây là giờ mà lượng người đi lại trong khách sạn rất đông dễ dàng cho chúng tôi trà trộn vào. Tôi chợt nghĩ viên cảnh sát ấy hẳn phài biết tôi mới nói Vira mang tôi đi nếu có thể, như vậy có khi nào anh ta đang trong tổ chức của Selene? Người đó có thể là ai? Và còn Vira nữa, tôi có nhiều điều muốn hỏi em. Em thật sự làm tôi rối với những câu chuyện của mình.

Căn nhà nơi chúng tôi cần đến chỉ mất 5' chạy thục mạng là tới. Mọi chuyện dễ dàng không tưởng. Người tiếp đón chúng tôi là một phụ nữ trung niên đáng mến tên Faith, một cái tên hợp với công việc của bà.

_Được rồi các cô gái, giờ nói cho ta biết các cháu là ai? Đến từ đâu?-Faith vừa rót trà vừa hỏi khi chúng tôi đang ngồi trong phòng khách .

Vira nhanh nhảu trả lời:

_Cháu tên Vira, còn chị này là Rose. Cháu đến từ Ukraine.

Faith gật đầu rồi nhìn tôi chờ đợi câu trả lời:

_Ừm, cháu đến từ Mỹ. Bác Faith, bác có thể liên lạc với Interpol ngay bây giờ được không? Hãy bảo họ hãy bảo vệ gia đình cháu. Selene đã dọa nếu cháu trốn đi thêm lần nữa cô ấy sẽ giết cả nhà cháu, làm ơn!-Tôi khẩn cầu bà.

_Được rồi, Rose. Đừng lo lắng, Interpol đã thông báo trước cho bác về việc hai cháu sẽ tới đây, họ còn nói sẽ đảm bảo an toàn cho gia đình cháu, đảm bảo cho hai cháu được về nhà,-Faith nắm lấy tay tôi. Hơi ấm từ bàn tay Faith làm tôi an tâm thở phào nhẹ nhõm. Interpol làm việc hiệu quả thật. Tôi mỉm cười hạnh phúc. Thế là tôi chính thức thoát khỏi Selene Silvester và vẫn đảm bảo tính mạng của gia đình mình.

Chúng tôi nói chuyện một hồi lâu. Tôi né những câu hỏi của Faith về việc tôi đã làm gì trong gần 3 năm bị giam giữ. Làm sao tôi có thể kể là tôi làm tình nhân đồng tính cho Selene trong suốt những năm đó? Lúc đó tôi vẫn còn chút kì thị với vấn đề đồng tính nhưng không còn nặng nề như hồi còn được tự do. Thà nói tôi bị ép làm nhân tình ột gã nào đó nghe vẫn đỡ hơn. Tôi chỉ kể qua loa cho Faith nghe là trong thời gian ấy tôi bị cưỡng hiếp vài lần, nói chung là tôi được đối xử không tệ lắm, trừ những lúc trên giường. Faith chăm chú lắng nghe chúng tôi kể chuyện, bất giác bà mở to mắt kinh ngạc khi tôi đặt tách trà lên bàn:

_Ôi trời, Rose! Cháu đã làm gì mình thế này?-Bà thảng thốt kêu lên.- Cháu đã muốn tự sát sao?-Faith cầm lấy cổ tay chằng chịt những vết sẹo của tôi lên xem xét. Vira cũng tò mò nhìn vào cổ tay tôi. Em mở to mắt ngạc nhiên nhìn tôi, cả Faith nữa. Tôi cúi đầu im lặng, cắn chặt răng ngăn nước mắt không rơi. Những vết sẹo đó là minh chứng rõ ràng ột giai đoạn khủng hoảng tôi đã trải qua mà tôi không bao giờ muốn nhắc lại. Là một người có kinh nghiệm nên Faith biết ý không hỏi gì thêm. Bà tiếp tục nắm chặt tay tôi còn Vira ôm lấy tôi cho đến khi tôi cảm thấy khá hơn.

Tối đó chúng tôi được Faith sắp xếp cho ngủ chung giường vì nhà đã chật kín các nạn nhân như chúng tôi. Faith nói chúng tôi đã trải qua một chuyến hành trình quá dài và giờ là lúc chúng tôi có thể yên tâm nghỉ ngơi, sẽ không ai có thể làm hại chúng tôi. Khi đèn tắt, Vira thỏ thẻ với tôi:

_Rose, em có thể ôm chị không? Em thấy cô đơn quá.

_Tất nhiên là được!-Tôi đáp, chủ động vòng tay kéo sát em lại về mình, cơ thể mới lớn của em mềm mại và ấm nóng trong vòng tay tôi. Vira ôm ngang eo tôi, dụi dụi mặt vào hõm cổ tôi như mèo con làm tôi phì cười vì nhột và vì cả tính trẻ con của em nữa-Vira, em như mèo con vậy!

_Hồi bé bố vẫn gọi em như thế “mèo con của bố”...Rose này, em...em có...thể...-Giọng nói của Vira lại trở nên rụt rè như lần đầu tôi gặp em.

_Sao hả Vira?

_Rose, em...em có thể...hôn môi chị không?

Tôi mở to mắt ngạc nhiên:

_Em nói gì cơ?

_Thôi coi như em chưa nói gì. Chúc ngủ ngon, Rose.-Vira làm một tràng, mặt em vùi sâu hơn vào hõm cổ tôi và tôi có thể cảm thấy nó đang nóng bừng lên. Tôi đẩy nhẹ gương mặt em ra, bắt em nhìn thẳng vào mắt mình. Trong ánh đèn chập choạng từ ngoài phố hắt vào gương mặt em đang đỏ lên của em.

_Vira, nhưng tại sao em muốn hôn chị?

_Chỉ là tò mò thôi. Em chỉ muốn biết chị có gì đặt biệt khiến cả Selene và Zoraida để ý nhiều đến thế.

_Sao cơ?-Tôi ngạc nhiên hỏi lại.

_Chị không biết chứ lúc hai người họ nói chuyện với nhau cứ nhắc đến chị suốt. Tiếng Ý của em chưa tốt lắm nhưng em vẫn có thể hiểu nôm na họ đang nói về chị.

_Họ đã nói gì về chị?

_Ừm-Vira cắn môi suy nghĩ một lát-Chủ yếu nói về sex. Zoraida nói chị làm tình rất giỏi.

_Thôi được rồi, Vira-Bây giờ thì đến lượt tôi đỏ mặt.

_Chưa hết đâu, Rose. Selene nhắc đi nhắc lại bảo Zoraida tránh xa chị ra. Em nghĩ là cô ấy ghen.

_Hoặc cô ấy không thích ai đụng và “đồ” của mình-Tôi cười.-OK, Vira, em có thể hôn môi chị. Ở chỗ chị con gái chạm môi nhau là bình thường chỉ khi hôn sâu thì mới...

_Em hiểu, nhắm mắt lại đi, em không quen hôn mà mắt cứ mở thao láo đâu!

Tôi nhắm mắt theo lời em. Ngay lập tức tôi cảm nhận được sự mềm mại của làn môi em đang áp lên môi mình. Con gái chúng tôi thi thoảng vẫn thử hôn nhau như vậy. Không phải vì chúng tôi les hay đua đòi, mà là để khám phá chính bản thân mình, tự mình trải nghiệm những cảm xúc mới một cách an toàn và thoải mái nhất. Chúng tôi tò mò về nhau, tò mò về chính bản thân mình, điều mà lũ con trai khó mà hiểu chứ đừng nói đến việc có thể thỏa mãn được. Khi lưỡi Vira chạm vào môi tôi thỉ tôi lập tức tách khỏi nụ hôn khiến em lúng túng. Tôi chỉ cười và nói là không sao.

_Chúc ngủ ngon, Vira!-Tôi nhẹ nhàng vuốt tóc em và ôm em vào lòng. Có lẽ sáng mai tôi sẽ hỏi em dùng loại dầu gội gì, tóc em mềm mại như tóc trẻ thơ vậy và mùi cũng dễ chịu nữa. Đêm đó Vira ngủ ôm tôi rất chặt như sợ tôi sẽ bỏ em lại một mình nhưng điều đó không ngăn tôi có một giấc ngủ dễ chịu nhất trong 3 năm trở lại đây, ngủ trong an nhàn để sáng ra mở mắt dậy thấy một ngày mới đầy hi vọng.

Nhưng sáng hôm sau không hề đầy hi vọng như tôi tưởng, ngược lại, nó hóa ra là mở đầu ột sự thật nghiệt ngã, một thủ đoạn vô lương đến không ngờ để rồi tôi đau đớn nhận ra bản thân mình sẽ phụ thuộc vào Selene Silvester mãi mãi.

Bạn đang đọc Người Tình Mafia của thanhmai794
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.