Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chap 10

Phiên bản Dịch · 1901 chữ

Tôi thức dậy tầm 3 giờ chiều. Sau khi Selene ra khỏi phòng tôi cũng rời đi để ghé qua một club của khách sạn và nhảy múa cuồng nhiệt trong nền nhạc dance. Tối qua điên cuồng quá nên tôi cũng chẳng nhớ đã mình đã làm gì nhưng chắc chắn là tôi không làm tình với ai. Một đêm đốt tiền. Tôi cũng quen một vài anh chàng cũng như vài cô bạn gái nhưng ngày hôm sau dậy tôi quên sạch trơn tên của họ. Việc đầu tiên tôi làm khi tỉnh dậy là gọi phục vụ mang một cái bánh pizza lên. Tôi sửa soạn ra ngoài đi lòng vòng để giết thời gian trước bữa tối. Cả ngày hôm đó chẳng có gì đặc biệt ngoài việc tôi đeo kính râm, diện bộ quần áo mới cùng giày cao gót mới mua hôm qua đi một vòng khách sạn. Tôi có thể nghe, dù rất nhỏ thôi, mọi người trầm trồ ngưỡng mộ tôi thế nào. Nó làm tôi cười thầm đắc ý trong bụng. Tôi suy cho cùng vẫn là phụ nữ, vẫn thích được người ta ngắm nhìn và khen đẹp. Cuối cùng tôi chọn chỗ ngồi ở quần bar. Bartender quen mặt tôi, anh ta hỏi tôi còn muốn uống cocktail nào nữa không. Tôi khẽ lắc đầu bảo anh cho tôi một lon bia là đủ, cocktail tối qua của anh vẫn còn làm tôi hơi lảo đảo. Tôi định ngồi đây cho tới bữa tối.

Tôi ngó một vòng quanh nhà hàng thì lạy Chúa! Người có cần trêu con tới mức này không? Cái bàn phía bên kia cách đó không xa là Selene và vị hôn phu của cô đang ngồi cùng nhau. Tôi liền quay mặt đi cố uống hết lon bia một cách nhanh nhất có thể. Khi tôi đứng lên định về phòng thì Zoraida đã xuất hiện ở phía sau tôi từ lúc nào làm tôi hết hồn:

_Hello!-Cô ta ngân dài giọng.- Chúng ta có duyên thật đấy, tiểu giai nhân! Nào, lại đây!-Zoraida kéo tôi vào lòng và bất ngờ hôn môi tôi một cái rõ kêu khiến tôi không kịp phản ứng, Tôi trừng mắt đẩy cô ra còn tay thì lau môi đi. Có mấy người ở quầy trố mắt ra nhìn chúng tôi làm tôi ngượng gần chết. Zoraida không để tôi phản kháng. Cô mạnh bạo kéo tay tôi đi về phía Selene làm tôi phát hoảng.

_Hey, bỏ tôi ra! Cô đang làm cái quái gì vậy?-Tôi giằng tay ra khỏi cô. Zoraida nhìn tôi cười nửa miệng:

_Thôi nào, tiểu giai nhân! Ra chào họ một chút rồi muốn đi đâu thì đi!-Zoraida nắm lại tay tôi, lần này thì siết chặt hơn và bước đi của cô cũng nhanh hơn. Đồ chết dẫm, Zoraida! Cô đang âm mưu gì thế? Tôi bất đắc dĩ đi theo xem cô ta định giở trò gì.

_Hey, Alexis, đây là Rose, bạn gái của chúng tôi!-Zoraida giới thiệu tôi. Tôi không rõ cái câu “bạn gái của chúng tôi” của cô nên được hiểu theo nghĩa nào!

Alexis (đến bây giờ tôi mới biết tên anh ta) và Selene đều quay lại nhìn tôi và trong một giây tôi có thể thấy sự kinh ngạc lướt nhanh trên gương mặt họ, lí do của họ đương nhiên là khác nhau. Một người suýt trở thành người tình một đêm của tôi, một người là chủ sở hữu tôi gần 3 năm. Selene đang nhìn Zoraida một cách thiếu thiện cảm và Zoraida đáp lại bằng nụ cười thách thức. Zoraida kéo tôi ngồi xuống cạnh cô:

_Rose là cô bạn gái cực kì thân thiết của chúng tôi. Cô ấy đặc biệt thân với Selene đấy! Thân tới mức không có khoảng cách nào giữa họ!-Zoraida nói một cách ẩn ý và chỉ có tôi và Selene mới hiểu được ý của cô.

_Oh, vậy sao? Sao chưa bao giờ anh nghe em kể về cô ấy nhì, Selene?-Alexis hỏi cô, trông anh ta có phần căng thẳng và cả Selene cũng vậy. Tôi gượng gạo cười, thật không biết nên gọi tình huống lúc này là hài kịch hay bi kịch nữa.

Selene chỉ mỉm cười thay cho câu trả lời. Cô lảng đi câu hỏi của anh:

_Hôm nay em rất đẹp, Rose! Rất gợi cảm.-Selene một tay ngồi chống cằm, tay kia lắc nhẹ li rượu vang. Hôm nay cô mặc chiếc váy đen bó sát cơ thể quyến rũ của mình, mái tóc vàng lượn sóng hất sang một bên để lộ chiếc cổ cao trắng ngần không tì vết. Có lẽ cô đã thoa một lớp phấn mỏng lên cổ để che đi dấu tích của móng tay tôi để lại trên cổ cô. Nếu chỉ có tôi và cô trong một căn phòng thì tôi có thể tự do ngắm cô bao lâu cũng được. Nhưng đây là trong nhà hàng và cô đang ngồi cạnh hôn phu của cô, tôi không thể nhìn cô được lâu.

_Cám ơn chị, Selene.-Tôi nhỏ giọng nói.-Tối nay chị cũng trông rất tuyệt.

_Ok, ta gọi đồ ăn đi!-Zoraida gọi bồi bàn mang menu tới. Cái “chào hỏi họ một chút” của Zoraida tức là dùng bữa tối với họ sao? Tôi liếc nhìn Zoraida một cách khó chịu nhưng cô lờ tịt đi. Suốt bữa ăn tôi luôn có cảm giác Selene đang quan sát mình nên lúc nào tôi cũng cúi mặt nhìn đĩa ăn. Nhờ có Zoraida mà bữa tối không đến nỗi quá ngột ngạt. Cô ấy liên tục gợi từ chuyện này sang chuyện nọ, tôi chỉ ậm ừ qua loa mỗi khi được hỏi đến. Selene thì trả lời cho có lệ chỉ có Alexis là hào hứng tung hứng cùng Zoraida. Thỉnh thoảng Zoraida động chạm hay vuốt tóc tôi khiến tôi hơi khó chịu. Tôi đoán cô ta đang cố tình chọc Selene. Rất tiếc là vì không dám ngẩng mặt nên tôi không rõ lúc ấy trông Selene thế nào.

_Thế hai người tính bao giờ kết hôn?-Câu hỏi của Zoraida làm tôi đang cắt thịt phải dừng lại để nhìn Selene đang mỉm cười tình tứ với Alexis. Cổ họng tôi nghẹn lại. Mỗi khi cô mỉm cười tình tứ như vậy với tôi, tất thảy đều liên quan đến sex.

_Có thể là năm sau? - Alexis choàng tay qua vai Selene, hôn lên chóp mũi cô.

Niềm hạnh phúc trên gương mặt cô làm tôi đau nhói. Nhưng tại sao tôi lại đau? Alexis là đàn ông, anh ta sẽ cho cô một gia đình đáng mơ ước. Tôi uống thêm vài ngụm vang để nuốt trôi đồ ăn đang nghẹn lại ở cổ họng tôi. Khi đặt li rượu xuống, có lẽ nhờ hơi men, tôi chợt có chút ngông khi muốn trêu cô một chút. Tôi rút chân mình ra khỏi giày cao gót rồi đưa bàn chân mình chạm vào bàn chân của Selene. Cô hơi giật mình nhìn tôi và khẽ cau mày trong khi tôi vẫn ung dung tiếp tục uống vang. Tôi lướt nhẹ bàn chân mình lên cao hơn cho đến khi động vào đầu gối của cô và có ý định tiến vào sâu hơn thì do đang thích thú với việc mình làm nên tôi không đề phòng để Selene dễ dàng tóm lấy bàn chân tôi. Tôi giật mình định rút chân về nhưng không được, cô giữ chặt quá. Selene nhướng mày nhìn tôi cười nửa miệng và chỉ chịu thả chân tôi ra khi Alexis đứng dậy mời cô khiêu vũ. Trước khi ra sảnh Selene cúi người xuống thì thầm vào tai tôi:

_Nếu đây là phòng của chúng ta thì em chết chắc!

Tôi mỉm cười thổi phù nhẹ vào chóp mũi cô một cách khiêu khích. Selene hơi khựng lại. Bàn tay đang đặt trên vai tôi bóp mạnh. Cổ họng nuốt khan và ánh mắt cô không giấu được sự ham muốn. Tôi nghĩ chả cần đến phòng riêng, chỉ cần chỗ này không còn ai ngoài chúng tôi là tôi “chết” thật!

Họ cùng nhau ra sảnh nhảy với nhau điệu gì đó để tôi ngán ngẩm uống rượu cùng Zoraida.

_Anh ta tuyệt đấy chứ, Rose? - Zoraida rót rượu cho tôi. Tôi ậm ừ gật đầu nốc hết li rượu mới rót. Zoraida tiếp tục rót rượu cho tôi.- Cưng và hắn là thế nào đấy?- Tôi ngưng uống chờ cô ta định nói gì.- Hôm qua tôi thấy hai người đi cùng nhau vào phòng...

_Cô làm cái quái gì ở đó? - Tôi đặt li rượu chưa kịp nhấp môi xuống bàn, tìm một câu đánh trống lảng.

_Tôi tìm bạn...và thế là thấy cưng.-Zoraida đặt tay lên vai tôi đúng chỗ Selene vừa nãy. Bàn tay cô ta vuốt từ từ dọc xuống cánh tay tôi. Tôi đang chán chường nên để yên vì nghĩ ở nơi công cộng cô ta sẽ không dám làm gì quá đáng. Được thể Zoraida đặt tay lên đùi tôi thì tôi chụp lấy tay cô ta lại:

_Selene có biết không?-Tôi hất tay cô ra khi chợt nhớ đến nụ hôn trước mặt bao người ở quầy bar khi nãy.

Zoraida ngoái đầu lại, tôi đoan chắc cô đang nhìn Selene và Alexis khiêu vũ với nhau trong bản nhạc chán òm vừa được xướng lên.

_Chắc là không. Rose này, cưng nghĩ sao nếu đêm nay chúng ta “chơi bốn”? Tôi, cưng, Alexis và Selene?-Cô nháy mắt.

_Trong đầu cô chỉ có sex thôi à?

_Tôi là tú bà mà, trong đầu tôi không có sex thì có cái gì?-Cô nhún vai làm mặt trơ trẽn.

_Anh ta cũng là Mafia à?-Tôi chuyển chủ đề, không muốn bới sâu thêm vào chủ đề sex này bởi chắc chắn mình sẽ không thể nói lại được cô ta, một má mì chính hiệu.

_Không!

_Sao?-Tôi ngạc nhiên hỏi lại.

_Anh ta hoàn toàn không dính dáng gì tới Mafia hay thế giới ngầm.

_Thế anh ta có biết Selene...

_Không!-Lại thêm chữ “không”. Zoraida định nói thêm gì nữa thì có hai anh chàng tới mời chúng tôi nhảy cùng họ. Zoraida mỉm cười lịch sự nắm tay một anh ra sảnh còn tôi thì viện cớ cảm thấy không khỏe nên từ chối. Đáp lại sự từ chối ấy một anh kéo ghế ngồi cạnh tôi.

_Vậy chúng ta có thể tán ngẫu...

_Không!-Nói rồi tôi đặt li rượu xuống bỏ ra ngoài, chẳng nề nà cái gọi là phép lịch sự. Bây giờ tôi đang rất bực và chẳng muốn dây dưa với ai. Đầu óc tôi cứ ong ong lên về chuyện giữa Selene và Alexis. Sau khi cưới Alexis tôi với Selene sẽ thế nào đây? Hay đúng hơn là tôi sẽ ra sao?

Khi về tới phòng tôi đã thấy Vira đứng ở cửa phòng từ bao giờ.

_Em làm gì ở đây?-Tôi ngạc nhiên nhìn em. Trông em không còn vẻ rụt rè nhút nhát như lần đầu tôi gặp. Có gì đó cương quyết và mạnh mẽ ở em lúc này, điều mà tôi chưa từng thấy. Vira nhìn thẳng vào mắt tôi:

_Rose, chị có muốn được tự do không?

Bạn đang đọc Người Tình Mafia của thanhmai794
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mr. Robot
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.