Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không Khí Vương

Tiểu thuyết gốc · 1066 chữ

"Ưkm!" Từng cơn đau nhức khắp người cộng với cơn đói dữ dội không thể không khiến Lâm Hạo ý thức nhận biết một lần nữa phun trào.

Run rẩy đôi tay vươn ra, Lâm Hạo dùng hết khí lực ngồi bật dậy, mồ hôi không ngừng từ trên gương mặt tái nhợt chảy xuôi xuống dưới cằm, ánh mắt âm trầm lấp lóe.

Hắn xuyên không rồi, xuyên không rồi, chuyện tưởng chừng chỉ diễn ra trong tiểu thuyết vậy mà lại có thật.

Giơ lên bàn tay gầy gò, trắng trẻo, Lam Hạo ngũ vị phức tạp.

Cỗ thân thể này nguyên chủ nhân cũng tên là Lâm Hạo, cha mẹ mất sớm để lại hắn một mình, chính vì vậy nguyên chủ nhân ý thức trưởng thành từ rất sớm, tuy nhiên sự đời khó lường, nguyên chủ nhân đắc tội phải Âu Dương Tử, một kẻ mang danh là thiếu gia ăn chơi vô độ, căn bản là kẻ có quyền thế nhưng bất tài.

Chính vì vậy nguyên chủ nhân bị Âu Dương Tử gây khó dễ đủ mọi chuyện, thậm chí làm nhục nguyên chủ nhân.

Sự việc đỉnh điểm khi Âu Dương Tử sai người đánh cho nguyên chủ nhân hấp hối, chỉ còn giữ lại một hơi thở yếu ớt, vì không muốn mang danh giết người, nên Âu Dương Tử sai người đưa nguyên chủ nhân đến đây, chính vì vậy Lâm Hạo mới có khả năng xuyên vào cỗ thân thể này.

Cảm thụ cả cơ thể không chỗ nào lành lặn, đau nhức từng mảng thịt, sức lực gần hết, mệt mỏi liên miên, Lâm Hạo chỉ còn cách thở dài.

Hắn cũng đen đủi quá rồi, xuyên vào ai không xuyên lại xuyên vào phế vật này, thậm chí xung quanh cũng bẩn tưởi đến cực điểm, mùi hôi thối bốc lên rất khó chịu.

Dừng một chút Lâm Hạo như sực nhớ ra điều gì.

Đúng thế, trước lúc còn ý thức hắn nghe thấy một âm thanh rất quái lạ, cái gì mà gọi là hệ thống,...

Linh quang chợt lóe lên, hệ thống, hai chữ này hắn có chết cũng không thể nào không rõ được, bởi hắn đã từng có hơn mười năm đọc tiểu thuyết, văn học mạng.

Hệ thống đại biểu cho cái gì??

Còn không phải bàn tay vàng, kim chỉ nam của dân xuyên việt sao.

Lâm Hạo hắn chẳng nhẽ cũng có??

Nương theo lấy một cỗ hi vọng tràn trề, Lâm Hạo giọng nói yếu ớt vang lên:

"Hệ thống, hệ thống, ngươi có đó không vậy, ta cần tìm ngươi."

Ngay sau đó một đạo âm thanh máy móc vang lên trong đầu của Lâm Hạo.

"Keng, Hệ thống lây nhiễm vô địch xin được phục vụ kí chủ."

Hả, thật tồn tại.

Lâm Hạo chấn động không hề nhẹ, tuy nhiên nhanh chóng áp chế cỗ vui mừng trong lòng bởi hắn nghe thấy một câu rất bắt tai.

Lây nhiễm vô địch, lây nhiễm, cái quỷ gì vậy...

Nhanh chóng trấn định tinh thần, Lâm Hạo một lần nữa hỏi:

"Hệ thống, ngươi là gì vậy?"

"Keng, Hệ thống lây nhiễm vô địch xin được phục vụ kí chủ." Một đạo âm thanh máy móc vang lên.

Lâm Hạo chấn động, hắn không nghe lầm, đúng là lây nhiễm hệ thống.

Chẳng lẽ nói...

"Hệ thống, ngươi có thể mô tả công năng của mình cho ta nghe được không." Lâm Hạo nghĩ ngợi một lúc bèn nói.

"Keng, bản hệ thống công năng đúng như tên gọi, giúp kí chủ tạo ra virus lây nhiễm người khác, biến thế giới này thành mạt thế thời đại."

"Keng, còn một điều nữa, mỗi khi có người bị virus của kí chủ lây nhiễm thì kí chủ sẽ nhận được một lượng tích phân nhất định, mà kí chủ có thể sử dụng tích phân để tăng cao lực lượng của cơ thể hoặc để biến ra một vật nào đó theo yêu cầu, tùy vào mức độ sẽ cần tích phân nhiều hay ít."

Nghe xong Lâm Hạo hoàn toàn mộng bức, bởi hệ thống muốn hắn trở thành kẻ tội đồ, kẻ phản diện của toàn nhân loại.

Tuy nhiên mộng bức khuân mặt nhanh chóng thay thành dữ tợn, Lâm Hạo cười lớn, song quyền nắm chặt, ánh mắt âm trầm tỏa ra sát khí.

"Tội đồ, phản diện, miễn có càng nhiều sức mạnh đều được, ta đã thề là sẽ một mình một đường thì cũng viễn không thay đổi."

Dừng một chút, Lâm Hạo với mong chờ vẻ mặt cò hỏi:

"Hệ thống, vậy ngươi có thể đưa ta quay lại trái đất lúc trước được không."

"Keng, hoàn toàn có thể, miễn kí chủ có đủ lượng tích phân." Hệ thống nhanh chóng đáp lại, vẫn với giọng nói lạnh lùng vô cảm xúc của máy móc.

Như được giải tỏa nỗi lòng, Lâm Hạo nhếch miệng cười, ánh mắt âm trầm tỏa ra sát khí, giọng gằn từng chữ:

"Lâm Hứa, hy vọng ngươi có thể sống tốt cho đến lúc ta trở về, kế hoạch báo thù của ngươi có lẽ đã thất bại rồi."

"Keng, nhận thấy ma khí tỏa ra từ người kí chủ ngày càng tăng, hệ thống quyết định tặng kí chủ một món quà đầu tiên và cũng là cuối cùng."

"Keng, phải chăng mở ra?"

"Mở ra đi." Lâm Hạo giọng lạnh nhạt đáp lại, hắn không phải kiểu người hay mong chờ vào những gì người khác ban cho, nên món quà đầu tiên hay cuối cùng, hắn căn bản không có để ý mấy.

"Keng, chúc mừng kí chủ nhận được 1000 tích phân và chủng loại virus Không Khí Vương x 1."

"Hả!!" Lâm Hạo toát ra khá không thể tin thần sắc, nhưng ngay sau đó chấn định lại, ý niệm trong đầu nhanh chóng vận chuyển, miệng cong lên một đạo.

"Hệ thống, mở ra bảng trạng thái của ta."

Ngay sau đó đúng như Lâm Hạo dự đoán, không gian trước mặt hắn vặn vẹo, một màn hình lớn màu xanh xuất hiện.

Kí chủ: Lâm Hạo (Nam)

Tuổi: 17/100

Cấp bậc: Phàm nhân

Tích phân: 1000

Đang sở hữu virus: Không Khí Vương x 1

Số zombie không chế: 0

Bạn đang đọc Mạt thế: Hắc thủ sau màn sáng tác bởi Hắchỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hắchỏa
Thời gian
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.