Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vô Vực liên bang

Tiểu thuyết gốc · 1001 chữ

"Hệ thống, mở ra bảng trạng thái của ta."

Ngay sau đó đúng như Lâm Hạo dự đoán, không gian trước mặt hắn vặn vẹo, một màn hình lớn màu xanh xuất hiện.

Kí chủ: Lâm Hạo (Nam)

Tuổi: 17/100

Cấp bậc: Phàm nhân

Tích phân: 1000

Đang sở hữu virus: Không Khí Vương x 1

Số zombie không chế: 0

Khi nhìn thấy bảng trạng thái của mình, Lâm Hạo cũng không có gì ngạc nhiên, tuy nhiên ngón tay vô thức hướng kí tự Không Khí Vương mà chạm, bất thình lình một bảng màn hình nhỏ hơn xuất hiện ngay bên cạnh bảng trạng thái.

Virus: Không Khí Vương

Thông tin: Là loại virus cao cấp có thể lây nhiễm qua không khí với tốc độ gấp mười lần vận tốc âm thanh, quy mô lan truyền là cực lớn, tối đa trong phạm vi bán kính năm vạn cây số

Ảnh hưởng: Mọi sinh vật, tùy vào tố chất của từng loài mà mang đến ảnh hưởng to lớn:

-Nhân loại có hệ miễn dịch vừa phải trở xuống sẽ bị biến đổi thành Ma Vật (xác sống), còn những người có miễn dịch cao thì tố chất cơ thể sẽ được đề thăng gấp vô số lần, đồng thời còn mang những loại năng lực khác nhau (Chú ý ở đây, nếu nhân loại bị nhiễm một lượng cực lớn virus, dù hệ miễn dịch cao đến đâu thì vẫn biến đổi thành ma vật)

-Động thực vật, bất kể như thế nào đều sẽ bị biến đổi thành Dị Ma, tố chất thân thể đều đề thăng lên cực lớn, đồng thời linh trí sẽ được sinh ra

"Chi tiết đó!" Lâm Hạo gật đầu hài lòng.

Theo như Lâm Hạo trong nguyên kí ức, thế giới này là một tổng thể liên bang tên là Vô Vực, tọa lạc trên Vô Vực tinh, khoa học kĩ thuật ở đây cũng phát triển nhưng theo như Lâm Hạo thấy thì cũng không khác địa cầu hắn sống lúc trước là bao, đồng thời con người nơi đây cũng chỉ là người bình thường, không có dị năng giả hay võ giả, điều này rất phù hợp để phát tán virus mà không bị ngăn chặn ác liệt.

Tuy nhiên, điều mà khiến Lâm Hạo bất ngờ hơn đó chính là diện tích bề mặt của Vô Vực tinh, có thể nói nó gấp gần hai chục lần địa cầu.

Đáng chú ý hơn là Vô Vực liên bang chia làm mười một thành phố, lớn nhất là Vô Vực thành, tiếp theo là bốn thành phố lớn Thanh Long, Bạch Hổ, Chu tước, Huyền Vũ, tiếp theo bốn thành phố trung, Đông Huyền, Bắc Vương, Nam Cương, Tây Vực, cuối cùng là hai thành phố nhỏ, Hồng Bich và Lam Ngọc.

Mà Lam Ngọc thành phố chính là nơi hắn đang tọa lạc, với dân số khoảng bốn tỷ, đồng thời với phạm vi quy mô lan truyền của virus Không Khí Vương thì có lẽ một đêm là bao phủ toàn bộ thành phố.

Thu hồi tâm tư, Lâm Hạo vặn nhẹ mình rồi đứng lên, bất chợt từng cơn đau nhức từ khắp cơ thể truyền đến khiến cho Lâm Hạo trượt tay, mất đà ngã ra đằng sau.

"Chết tiệt, quên mất cơ thể này vẫn còn quá yếu." Lâm Hạo mặt mày nhăn nhó khó chịu nói.

"Keng, phát hiện thấy cơ thể của kí chủ tổn hại nghiêm trong, đề nghị dùng tích phân để hồi phục."

Nghe thấy vậy, Lâm Hạo nhanh chóng đáp lại: "Hệ thống cần bao nhiêu tích phân ta mới khôi phục được sức khỏe."

"Keng, theo hệ thống tính toán là cần 100 tích phân."

"Chậc, đắt quá." Lâm Hạo tặc lưỡi, ánh mắt toát ra vẻ không đành lòng, căn bản hắn có mỗi 1000 tích phân, chưa biết lây nhiễm ra sao nên cần phải tích trữ để dự phòng trường hợp xấu nhất xảy ra.

Trầm ngâm một lúc, Lâm Hạo cuối cùng cũng ra quyết định sử dụng tích phân để hồi phục cơ thể, bởi không có sức khỏe thì có rắm ấy mà ra khỏi đây để lây nhiễm.

"Hệ thống, sử dụng 100 tích phân để hồi phục cơ thể cho ta."

"Keng, bắt đầu chữa trị."

Ngay lập tức, một đoàn ánh sáng trắng xuất hiện bao phủ lấy toàn bộ cơ thể của Lâm Hạo.

Mà, ngay tại Lâm Hạo cảm nhận, mỏi mệt bắt đầu thối lui, các vết thương trên cơ thể dần tiêu thất, khí lực phun trào, hắn có thể thấy rõ ràng mỗi một bộ vị trên cơ thể đều đang dần hồi phục.

Quá trình chữa trị diễn ra không lâu, vài phút sau đoàn ánh sáng biến mất để lại trên giường một Lâm Hạo hoàn toàn bình phục, da dẻ không còn nhợt nhạt, thay vào đó là một chút hồng hào ẩn dưới làn da trắng sáng.

Mạnh mẽ bật người dậy, Lâm Hạo tung ra vài đường quyền cước cơ bản, thần sắc tỏ ra rất hài lòng, hắn nhếch miệng cười hướng hệ thống dò hỏi:

"Hệ thống, bảng trạng thái của ta đề rõ phàm nhân, vậy tích phân có thể nâng cao cấp bậc được đúng không."

"Keng, đúng thế, hoàn toàn có thể, mỗi một cấp bậc nâng lên là cần một lượng tích phân nhất định khác nhau."

Lâm Hạo lại tiếp tục hỏi: "Vậy có thể tìm vị trí của một người cũng như có thể biến ra một vật tùy ý đúng không."

"Keng, đúng thế, hoàn toàn có thể, tùy vào mức độ mà cần tích phân nhiều hay ít."

Sau khi hỏi xong toàn bộ, Lâm Hạo miệng cong lên một đạo, ánh mắt âm lãnh lấp lóe liên tục tỏa sát khí.

"Thú vị, có việc vui cần làm trước rồi đây, ha ha ha."

Bạn đang đọc Mạt thế: Hắc thủ sau màn sáng tác bởi Hắchỏa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Hắchỏa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 11

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.