Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhóm người Trần gia

Tiểu thuyết gốc · 1360 chữ

Cố quên đi cái nắng nóng nực trên đỉnh đầu, Lý hưng Quang vội bước về nhà ông Hai để ông không phải lo lắng về chuyện chẳng thấy gã đâu cả. Có vài lần, gã đã tự ý qua nhà hàng xóm chơi mà không hề nói trước với ông Hai khiến ông phải khổ nhọc đi hỏi thăm, tìm kiếm từng nhà một trong thôn. Nói ra thì ông Hai với Lý Hưng Quang chẳng có huyết thống, máu mủ gì nhưng trong lòng ông Hai lúc nào cũng xem gã như con ruột của mình vậy. Bước chân của gã bỗng nhiên dừng lại khi thấy ở đằng trước cửa nhà ông Hai có ba người lạ mặt đang đứng nói chuyện với ông. Họ ăn mặc rất sang trọng, gấm vóc nên tuyệt nhiên không thể nào là người ở thôn Trần Gia hay các thôn xóm lân cận được. Lý Hưng Quang tiến đến gần ba người lạ mặt, hướng ông Hai mà hỏi:

- Bác Hai đây là ai vậy ạ? Bác quen họ sao?

Ba người lạ mặt bấy giờ mới trông sang Lý Hưng Quang đứng ở bên cạnh mình. Ba người này là một cô gái trẻ chắc tầm tuổi Lý Hưng Quang và hai gã thanh niên có vẻ cường tráng lắm. Cô gái chỉnh lại mái tóc dài mượt của mình đang vắt ngang vai rồi mới cười, trả lời:

- Chào cậu, cậu là người quen của bác Hai trưởng thôn à? Chúng tôi là hành khách phương xa lỡ bước ngang qua đây muốn xin vào thôn tá túc vài ngày thôi. nếu bác Hai và cậu không phiền mà cho chúng tôi ở lại thì chúng tôi sẽ vui lắm.

Ông Hai vội vàng chen vào giữa lý Hưng Quang cùng đám người của cô gái kia mà giới thiệu:

- Đây là tiểu thư Trần Ngưng Linh cùng hai người hộ vệ là anh Hiếu, anh Long. Họ muốn xin tá túc tại một nhà trọ trong thôn mình đó mà. Còn đây là Lý Hưng Quang cũng là một người khách từ nơi xa đến đây ở vài hôm rồi sẽ đi ngay thôi.

Anh hiếu là người cao ráo, điển trai, tính tình lại khá hiền lành nên nghe xong lời giới thiệu của ông Hai thì liền tiến lên một bước, đưa tay tỏ thành ý với Lý Hưng Quang. Cái bắt tay này vốn không đơn giản như vẻ bề ngoài mà nó có tác dụng để anh Hiếu có thể thăm dò đối phương là một con người như thế nào. Bản thân cũng là người đạo sĩ nên anh Hiếu từ trước đã cảm nhận được quanh thân Lý Hưng Quang có một làn cương khí phản phất nhưng chỉ nho nhỏ mà thôi. Chưa biết được gã thanh niên trẻ tuổi này là tu chính hay tu tà nên anh Hiếu muốn đề phòng trước nhằm không có việc gì xấu xảy ra.

Hiểu được ý nghĩa của cái bắt tay lần này, Lý Hưng Quang liền đưa tay ra nắm lấy tay của anh Hiếu mà tươi cười:

- Dạ, mọi người cứ tự nhiên là được rồi ạ.

Ông Hai sắp xếp cho ba người Trần Ngưng Linh đến ở tại một khu nhà trọ cũng là nơi mà ông Lâm đang kinh doanh. Bất đắc dĩ, Lý Hưng Quang trở thành người dẫn đường cho ba người Trần Ngưng Linh vì ông Hai có việc gấp nên không thể trực tiếp chỉ dẫn được. Đi tốn vài phút thì cả đám người đã trông thấy khu nhà trọ cũ kỹ được dựng lên từ những viên gạch không mấy nguyên vẹn của ông Lâm.

Ông Lâm được ông Hai kể sơ qua từ trước nên đã đứng đợi tự lúc nào. Vừa thấy đám người tiến gần đến, ông Lâm vội bước lại xoa xoa tay, nói:

- Cháu Quang dẫn khách đến đó à? Thôi mọi người vào trong đi. Trông nó không được đẹp nhưng vẫn còn vững chắc lắm đấy.

Riêng bản thân ba người Trần Ngưng Linh vốn xuất thân từ một gia tộc giàu có và quyền thế như Trần gia nên từ lúc nhỏ họ đã có sự kiêu ngạo trong dòng máu. tuy vậy, không vì dòng máu kiêu ngạo đó mà ba người Trần ngưng Linh lại có thái độ ghét bỏ khi phải ở chốn này mà còn tỏ ra rất thích thú là đằng khác. Anh Hiếu đi theo ông Lâm để tìm chỗ cất dẹp đồ đạt, hành trang còn những người khác thì bắt đầu tham quan khu nhà trọ. Vừa tham quan, đám người vừa cười nói rất vui vẻ, rào chắn giữa mọi người dần bị phá vỡ.

Lý Hưng Quang cùng ba người Trần Ngưng Linh trò chuyện đến 5 giờ chiều thì bèn chia tay nhau để cho gã ra về. Gã khi bước đi cách xa khu nhà trọ một đoạn rồi mới xoay lại hướng về phía khu nhà trọ mà trầm ngâm, suy nghĩ. Trần gia từ xưa đến nay là một gia tộc rất lớn, các chi nhánh chuyên tọa lạc ở các khu thành phố nhộn nhịp, sa hoa. Chuyện có thể gặp được một người của Trần gia mà lại còn là tiểu thư xinh đẹp ở chốn thôn quê này thì quả thật rất kỳ lạ. rốt cuộc ba người đó đến đây với mục đích gì, họ rõ ràng nhận ra mình là đạo sĩ nhưng lại không có thái độ nào quá khác thường? Gạc bỏ mớ suy nghĩ mơ hồ sang một bên, Lý Hưng Quang nhanh chân trở về nhà ông Hai để kịp ăn bữa tối.

Ăn uống, dọn rửa xong thì cũng đã hơn 8 giờ tối, Lý Hưng Quang vào phòng riêng của mình, nghỉ ngơi một chút. Khi này, gã mới có thời gian để sao chuỗi lại hết các sự kiện từ khi bản thân vào thôn Trần Gia đến tận bây giờ. Nhớ đoạn ông Hai và ông Lâm đối đầu con quỷ thì chợt Lý Hưng Quang có một suy nghĩ rằng họ vốn là người phàm tục thì làm sao có thể chống chọi với con quỷ trong một khoảng thời gian như thế. Thêm vào nữa, mặc dù ông Hai, ông Lâm có lòng tốt lúc đó muốn cứu Lý hưng Quang nhưng rõ ràng họ đã như nắm chắc một cơ hội, hy vọng mới dám làm điều đó. Không ghìm giữ được sự tò mò của mình, Lý Hưng Quang bèn lần mò sang buồng của ông Hai để hỏi cho ra nhẽ.

Bình thường thì giờ này Ông Hai đã ngủ say nhưng vì hôm nay phải suy nghĩ về chuyện trong thôn nên vẫn còn thức. Cặp mắt nhìn thấy có bóng người đi vào buồng, ông Hai liền đề cao cảnh giác nhưng khi nhận rõ đó là Lý Hưng Quang thì bèn thả lỏng ngay. Ông ngồi sát vào vách nhà để chừa một khoảng trống cho Lý Hưng Quang ngồi xuống. Tay phe phẩy cái quạt vì thời tiết khá nóng nực, ông Hai cười, hỏi:

- Sao cháu lại qua đây? Không ngủ được sao?

- dạ không, cháu có một chuyện thắc mắc muốn hỏi bác thôi ạ.

Nói đoạn Lý Hưng Quang kể ra cái suy nghĩ của mình nãy giờ rồi bèn nhìn ông Hai mà chờ đợi câu trả lời từ ông. Ông Hai đặt cái quạt xuống đùi, ánh mắt trông xa xăm mà nói:

- Thật ra thì tấm ngọc bội đó là của một người thầy mo tặng cho bác khi bác ghé ngang qua bản làng của ông ta. Bác không biết tên gọi của nó mà chỉ biết câu chú để xử dụng nó mà thôi.

Nghe ông Hai đọc xong câu chú để xử dụng tấm ngọc bội, Lý Hưng Quang giật mình kinh ngạc một phen vì gã đã tám, chín phần đoán ra được lai lịch của nó. Lân Châu ngọc bội, chắc chắn là nó rồi.

Bạn đang đọc Nam Thiên Pháp Sư sáng tác bởi MinhThanh2104
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhThanh2104
Thời gian
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.