Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đỉa

Tiểu thuyết gốc · 1359 chữ

Đêm tối mịt mù, trời mưa rả rích,

Trong một hang động được chiếu sáng nhờ ngọn lửa le lói ở giữa hang, có hai người nam một già, một trẻ đang ngồi quay quanh ngọn lửa để sưởi ấm qua buổi đêm đen lạnh giá. Người già là một ông lão vận bộ đồ đen, tuổi không quá 60 có cặp mắt tinh anh vô cùng. Người trẻ là một gã thanh niên vừa trông sơ qua đã biết thuộc dạng cao to lực lưỡng, múi cơ săn chắc nhờ vào việc gã ta chỉ ở trần.

Ông lão khẽ bấm bấm đốt ngón tay suy tính điều gì đó rồi bèn nói với gã thanh niên:

- Bá Ngạo, con luyện tập quyển võ công mà ta đưa cho đã thành thạo chưa? Thời gian không còn nhiều nữa, chúng ta phải nhanh lên. Chỉ có đến kịp Nam Dương thành thì Huyết Hồn cổ mới có thể được hóa giải.

- Con ĐÃ luyện tập đến mức thành thạo rồi thưa Viễn sư phụ. ôNG không cần phải lo đâu.

Ông lão thở dài một tiếng, thêm vài thanh củi vào ngọn lửa rồi mới cùng người đồ đệ của mình, lăn ra ngủ. Tuy nói là ngủ nhưng thật ra mọi giác quan của ông lão vẫn còn rất tinh nhạy chỉ cần một tiếng động nhỏ thôi cũng sẽ làm đánh thức ông ta. Còn vài ngày đường nữa là sẽ đến được mục tiêu của bọn họ là Nam Dương thành nên vốn ông lão không hề muốn bỏ mạng tại chốn này, đề phòng luôn được đặt lên trên hết.

......

Tại thôn Trần Gia lại là một đêm không trăng, không sao,

Cơn gió lạnh khẽ thổi qua khóm tre trong thôn bắt nó phải oàn mình chống chọi với thiên nhiên. Giữa cái không gian tĩnh lặng bỗng bị phá vỡ bởi những tiếng bước chân của ai đó đang tiến đến gần ao Hắc Thạch. Tia sáng của ngọn đèn dầu từ một căn nhà nào đó rọi lên gương mặt của hai gã hành tung bí ẩn khiến hai gã ta phải vội nhanh bước vì sợ bị phát hiện. Hóa ra hai gã đó không ai xa lạ mà là anh em nhà họ Dương, lão Thuận và lão Khải.

Đặt chân đến cạnh mép ao Hắc Thạch, lão Thuận giao nhiệm vụ cảnh giác thôn dân gần đây cho lão Khải rồi bèn vội hít sâu một hơi mà nhảy ùm xuống ao. Lão nhanh chóng lặn xuống gần đáy ao thì liền lách mình vào một ngách nhỏ để đến một nơi khác. Bấy giờ chỗ lão đang đứng là một gian phòng làm từ đá cứng, chung quanh bám đầy bụi bẩn và còn phảng phất mùi hôi thối nữa. Đặc biệt ở phía đối diện lão Thuận, có một gian nhỏ hơn được chia cắt với gian của lão đứng bằng một hàng song sắt rất chắc chắn. Từ cái gian nhỏ ấy cứ phát ra những tiếng gầm gừ của loài vật dữ nào đó đang bị giam nhốt.

Lão Thuận lấy trong túi ra một con gà còn tươi sống mà lão đã chuẩn bị sẵn rồi bèn tiến lại gần nơi phòng giam nhỏ kia. Từng giọt máu từ cái thi thể của con gà theo mỗi bước chân của lão mà nhỏ tong tong xuống nền đá. Quăng con gà vào gian phòng giam nhỏ qua chỗ trống sát trần rồi lão Thuận vội quay bước rời đi. Việc làm của lão rất nhanh lẹ và thuần thục, hiển nhiên là làm nhiều đến mức quen thuộc luôn rồi. Mấy lần trước, lão còn vì tò mò mà xoay lại nhìn thử nhưng khi nhìn rõ được cái cảnh đáng sợ ấy thì lão không còn dám nhìn nữa.

bên trong gian phòng giam, lúc này là diễn cảnh một con đỉa rất lớn đang hăng say hút máu của con gà vừa bị ném vào. Không tốn bao lâu, thi thể con gà đã bị hút cạn máu huyết rồi văng ra một góc như bao cái sát thức ăn của con đỉa đáng sợ. Trong góc tối nào là chó mèo, gà vịt các loại đều đã qua khâu hút máu kinh khủng của con đỉa to lớn kia. Loài đỉa nổi tiếng là loài khát máu bậc nhất Nam Thiên quốc nên vốn một con gà không thể khiến nó no được.

Trở lại với lão Thuận, lão vội bơi nhanh lên bờ rồi cùng em mình nhấc bước đi về nhà. Lão cứ ngỡ mọi hành động của anh em nhà lão không hề bị ai trông thấy nhưng lão đã quá sai. Đứng sau một ngọn cổ thụ là anh Tâm đang chăm chăm nhìn theo bóng dáng anh em lão Thuận bằng cặp mắt nghi ngờ. Từ lúc anh em lão Thuận đến bờ ao rồi lão Thuận nhảy xuống, bơi lên thì đều rơi VÀO tầm mắt của anh Tâm hết cả.

Chuyện là đêm nay, bỗng nhiên anh Tâm thấy mắc tiểu nên bèn mò ra nhà vệ sinh ở phía sân sau để giải quyết. Khi đi xong thì đáng lẽ anh Tâm cũng đã định trở vào nhà nhưng vì chợt nghe có tiếng bước chân người nên anh quyết định đứng sau ngọn cổ thụ để trông xem ai đi giờ này. Từ cái đêm con quỷ bị giết thì ông Hai đã cấm mọi người trong thôn không được đi ngoài đường vào ban đêm nên việc anh Tâm tò mò cũng không quá lạ mấy. Anh nhanh chóng nhận ra được diện mạo của hai gã trái lời ông Hai là hai lão trung niên, một trong hai là lão Khải. Người còn lại trông khá lạ nên anh Tâm không biết lão là ai cả nhưng anh đoán rằng lão ta không phải là người trong thôn Trần Gia. Chứng kiến hết sự việc, anh tâm bèn lẻn vào nhà, đánh một giấc rồi sáng hôm sau sẽ đến gặp Lý Hưng Quang để kể lại.

......

Khung cảnh nhộn nhịp, đông đúc như thường lệ của thôn Trần Gia lần nữa quay trở lại, hôm nay, lý Hưng Quang cần phải ra chợ để mua một ít nguyên liệu vẽ bùa nên từ sáng sớm gã đã đi lang thang ngoài đường. Mực thì chắc có bán còn chu sa không biết có bán không nữa. Thôi kệ, cứ đi mua trước đã rồi có chuyện gì thì tính sau vậy.

Đang thả tâm hồn theo mây trời, gió nước thì bỗng nhiên Lý Hưng Quang thấy xen lẫn trong mấy sạp bán hàng thì có một sạp chẳng bày thứ gì cả. Trông qua thì sạp đó cũng không có ai đến mua mà lão chủ sạp chỉ như ngủ gục, chẳng rao bán ồn ào như những người khác. Không thắng được trí tò mò, Lý Hưng Quang bèn mò đến hỏi:

- Ông ơi, ông có bán gì không thế? Sao trên sạp trống không thế kia?

Lão già chủ sạp dường như bị đánh thức khỏi cơn buồn ngủ, lắc lắc đầu mà nói:

- Ở đây không bán đồ tầm thường chỉ bán đồ của giới pháp thuật thôi. Bày ra làm chi rồi bị kẻ khác cười nhạo?

Lý Hưng Quang cười, nói:

- Vậy ông có bán chu sa không ạ? Giá cả bao nhiêu?

- Hóa ra cậu là người của giới pháp thuật à? Nếu là cơ duyên thì cho miễn phí, không lấy tiền đâu.

- Thật sao ông, cảm ơn ông ạ.

Ông lão chủ sạp tươi cười, giao chu sa cho Lý Hưng Quang xong bèn trở lại trạng thái ngủ gục như lúc đầu.

Bản thân Lý Hưng Quang cũng chẳng quan tâm mà vội cất chu sa rồi tìm đến chỗ bán mực để mua một lần luôn. Mua được những thứ mình cần xong xuôi, Lý hưng Quang liền rảo bước định đi nhanh về nhà ông Hai nhưng đằng sau lưng chợt có tiếng gọi giật lại.

Bạn đang đọc Nam Thiên Pháp Sư sáng tác bởi MinhThanh2104
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi MinhThanh2104
Thời gian
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.