Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trịnh Gia Âm Mưu

Tiểu thuyết gốc · 3204 chữ

Tiểu tử này vừa hay lại chính là đồ đệ của lão quỷ không dễ chọc nhất , Trương Vấn Thiên hắn cư nhiên lại có ý định cướp người của Thiên Ma Tử , nghĩ đến đây thôi đã đủ làm toàn thân lão mát lạnh , từng sợi lông trên người dựng hết cả lên .

-Haha đồ đệ của Thiên Ma Tử à , à thì cũng coi như là người của thượng tông đi .

-Chuyện này , chuyện này cũng coi như là trận so tài của đệ tử hai tông vậy haha .

Lão giả Trương Vấn Thiên nhìn Nguyễn Quang Bình cười trừ . Sau đó cũng không có nói thêm cái gì nữa , quay trở lại bên người Ngạo Kình Thiên giúp hắn trị thương .

Nguyễn Quang Bình lúc này cũng bình tĩnh trở lại , suy nghĩ một hồi liền mở miệng . Hắn cũng không sợ hãi nếu lão giả kia động thủ , hắn vẫn còn giữ lại một hậu chiêu cuối cùng có thể đưa hắn thoát khỏi khốn cảnh , nhưng chiêu này vẫn chưa hoàn thiện cái giá cắn trả lại quá lớn , chưa đến bước đường cùng hắn sẽ không mạo hiểm dùng thử .

-Ngạo huynh , thương thế của ngươi không nhẹ cần phải tĩnh dưỡng vài ngày , vừa hay chúng ta cũng đang trở về nhà , huynh cũng có thể tới Nguyễn gia ta nghỉ ngơi vài ngày .

-Thật sao , vậy thì đa tạ Bình huynh , vừa hay ta cũng muốn đến xem thử nơi huynh sống .

Ngạo Kình Thiên cưới đáp lại .

Lục , Trương nhị vị vũ vương cũng không có ý kiến gì , tiểu tử Ngạo Kình Thiên này cũng cần có nơi tĩnh dưỡng , vừa hay bọn họ cũng muốn xem một cái gia tộc thế nào mới có thể xuất ra được cái dạng quái thai yêu nghiệt như vậy .

Với sự giúp đỡ của hai vị vũ vương cường giả chỉ hơn mười hơi thở sau , mọi người đã xuất hiện tại cửa đông Nam Vân thành , sau khi tới gần cử thành hai người lại biến mất vào trong tầng mây trên cao , âm thầm bảo vệ Ngạo Kình Thiên . Đang chuẩn bị tiến vào trong thành thì đã bị binh linh chặn lại .

Một tiếng hô to từ trên cửa thành truyền tới .

-Người bên ngoài tới xin dừng bước , Nam Vân thành có chuyện lớn xảy ra , thành chủ có lệnh phải kiểm tra toàn bộ những người ra vào thành .

-Xin chư vị đừng làm chúng ta khó xử .

Lúc này một đoàn năm người cũng từ trong cổng thành bước ra tiến tới trước mắt đám người Nguyễn Quang Bình .

Người mở miệng lên tiếng là người đi đầu trong năm người , là một tráng hán cao to vạm vỡ trên thân mặc một bộ khôi giáp nặng trịch bên hông giắt theo đại đao , khí thế toàn thân bộc phát hiển lộ ra tu vi Vũ sư hậu kỳ.

-Cao đại ca , ta là Trương Tam đây , trong thành xảy ra đại sự gì , tại sao lại canh phòng nghiêm ngặt như vậy ..

Trương Tam hẳn là có quen biết với người trước mặt này liền tiến tới chào hỏi , hắn cũng đã nhìn thấy hàng người cách đó không xa đang được lính gác không ngừng kiểm tra thân phận , lý do tới Nam Vân Thành này .

-A , ra là Trương lão đệ , ngươi đi đâu mà ra ngoài mấy tháng nay vậy , không tới cùng với lão ca ngươi đấu tửu chỉ có mình ta với Lý Tứ rất buồn chán à haaha. Trong thành xảy ra chút chuyện ngươi trở về gia tộc sẽ biết rõ .

Thấy Trương Tam tiến đến người này nhanh chóng nhận ra đối phương , cười lớn một tiếng qua lại với Trương Tam vài câu .Người này tên Cao Soái được thành chủ phủ phái tới cửa đông Nam Vân Thành này đóng quân canh giữ , trước khi khi chưa gia nhập phủ thành chủ hắn chỉ là một dong binh tán tu kết giao được vài bằng hữu , được Trương Tam Lý Tứ giúp đỡ rất nhiều , đối với hai người này Cao Soái hắn thực sự xem như huynh đệ ruột thịt .

-Ài mấy tháng qua ta phụ trách việc đưa nhị thiếu gia tới Tùng Vân sơn mạch lịch lãm nên không thể tới đấu tửu với huynh được .

-Sao ngươi tới Tùng Vân sơn mạch , hẳn là có không ít thu hoạch đi lần này trở về nhất định phải mời lão ca ngươi một trầu đấy .

Cao Soái nhìn Trương Tam cười nói .

Nghe thấy lời này mí mắt Trương Tam giật giật thực muốn tiến tới đá cho tên Cao Soái này một trận , nhưng vẫn cố nhịn lại mỉm cười đáp lại . Hai tháng qua đối với hắn chẳng khác gì cái địa ngục cả hết bị chặn giết ,cũng là đi tìm nhị giai linh thú giao đấu , không thì lại bị linh thú cao giai truy sát , còn cả cái con hắc long khủng bố kia nữa chỉ nghĩ đến thôi cũng để người ta kinh hồn táng đảm . Nhưng thực sự thì hắn cũng có thu hoạch không nhỏ , linh thảo nhất giai nhị giai được hắn thu hái không ít , linh thú cũng được hắn thu lại vài ba con .

-Vị này , chắc hẳn là Nguyễn gia nhị thiếu đi , đều là người một nhà cả không cần phải tra sét có thể trực tiếp đi vào .

Cao Soái lúc này mới nhìn tới đám người Nguyễn Quang Bình , đối với đám tiểu tử này hắn không coi vào trong mắt , người ngoài có thể kính sợ ngũ đại tộc nhưng thành chủ phủ thì không . DÙ là tộc nhân ngũ đại tộc hắn cũng phải tra xét , hắn đây là đang nể mặt huynh đệ của mình .

-Vậy thì đa tạ huynh rồi , sau khi trở về ta nhất định sẽ đãi huynh một traaif .

Thiếu gia chúng ta đi vào thôi .

Sau khi hàn huyên với Cao Soái vài câu , Trương Tam quay đầu cung kinh tiến ra sau lưng Nguyễn Quang Bình . Hành động này của hắn cũng lọt vào đáy mắt Cao Soái , khiến hắn không khỏi nhìn kỹ lại Nguyễn QUang Bình vài lần .

Từ đầu đến cuối Nguyễn Quang Bình hắn cũng không mở miệng nói lấy một lời , dẫn đầu đoàn người tiến vào trong thành , không bao lâu sau cửa lớn Nguyễn gia đã xuất hiện trước mắt bọn hắn .

-Ngạo huynh , tới nơi rồi đây chính là gia tộc của ta .

-Mời vào .

Nguyễn Quang Bình nhẹ giọng nói .

-Đa tạ Bình huynh , mời .

Ngạo Kình Thiên cũng mỉm cười đáp lại .

Tin tức Nguyễn Quang Bình trở về nhanh chóng truyền ra trong gia tộc , phụ mẫu hắn vội vã đi tới tiếp đón , nhìn thương thế chưa khỏi hẳn trên thân thể hắn , trong mắt đều mang theo đau lòng . Sau khi giới thiệu đám người Ngạo Kình Thiên một phen cho người sắp xếp chỗ trị thương , Nguyễn QUang Bình liền khách sáo vài câu rồi rời đi , vài ngày tới hắn muốn bồi tiếp phụ mẫu của mình . Cũng đã lâu rồi chưa được ăn cơm nhà à .

Cùng lúc khi bọn họ bước vào nội tộc thì có hai người cũng đang khác sáo với nhau cùng đi ra .Một người là Ngũ trưởng lão Nguyễn gia , còn một người khác là một trung niên nam tử thân ảnh cao gầy , khoác trên người bộ bộ thanh bào dáng vẻ nho nhã , hắn chính là Nam Vân thành luyện dược sư Đào Đông Hải .

-Đào đại sư , luyện dược sư Nguyễn gia ta thực sự vẫn chưa trở lại , khi nào người ấy về tại hạ nhất định sẽ cho người đến báo với đại sư .

-Vĩnh huynh , là Đào ta lỗ mãn , việc này cả tạ huynh .

-Ta đến tìm người ấy , chỉ là muốn thỉnh giáo một phen , ài .

-Quả thực không đúng lúc à , vậy Đào ta cũng không ở lâu , việc này xin nhờ vào Vĩnh huynh , Đào ta cáo từ .

-Đào đại sư , bảo trọng à .

Ngũ trưởng lão đưa tiến Đào Đông Hải ra tới cửa lớn đợi khi hắn rời đi mới quay trở vào trong , Đào Đông Hải cũng đã thấy qua đám người Nguyễn QUang BÌnh nhưng hắn cũng không để trong lòng , với thân phận của hăn người đủ tư cách để hắn nói chuyện ít nhất cũng phải là Đại vũ sư tu vi .

Ngũ trưởng lão sau khi đưa tiễn Đào đại sư nọ , liền trở vào trong tiến tới trước mặt Nguyễn Quang BÌnh . Ánh mắt có chút mong chờ . Tiểu tử này mức độ quan trọng của hắn tại Nguyễn gia này khó có thể đong đếm được .

-A Bình , rốt cục ngươi cũng trở lại rồi , về là tốt rồi .

-Đào đại sư nọ mấy tháng qua đã tới đây hơn mười lần chỉ định nói muốn gặp ngươi , ngươi có thể thu xếp chút thời gian gặp hắn hay không .

Đào đại sư nọ tuy chỉ là nhị phẩm luyện dược sư , nhưng tại thành Nam Vân này cũng là người có tiếng nói , người nương nhờ hắn cũng không ít . Nguyễn gia hắn cũng không muốn vì chuyện nhỏ nhặt này mà gặp chút rắc rối .

-Ngũ trưởng lão , việc này cũng không có khó khăn gì , mười ngày sau kêu hắn tới đây .

-Còn bây giờ , ta muốn bồi tiếp phụ mẫu của ta .

Nguyễn QUang Bình suy nghĩ đôi chút nhìn Ngũ Trưởng lão đáp .

-Haha đồng ý là tốt rồi , ngươi xa nhà cũng đã lâu , cũng nên bồi tiếp phụ mẫu ngươi , gia tộc còn có nhiều chuyện lão già ta đi trước .

Ngũ Trưởng lão cười nhìn Nguyễn QUang Bình , sau đó nhanh chóng rời đi .

Nguyễn Quang Bình cũng không có nói gì thêm , một đường yên bình cùng cha , mẹ hắn trở về đình viện . Hắn muốn hưởng thụ cái cảm giác ấm áp của gia đình .

Năm ngày nhanh chóng qua đi , năm ngày này Nguyễn QUang Bình hắn hoàn toàn quên lãng mọi chuyện xung quang , chìm đắm trong cảm giác yêu thương của phụ mẫu hắn , kể về những chuyện hắn đã trải qua trong sơn mạch , riêng chuyện bị Trịnh gia tính toán hắn không nhắc tới , món nợ này hắn muốn tự tay mình đòi lại . Mấy ngày qua đại ca của hắn Nguyễn Quang Phục cũng tới thăm hắn vài lần .

Năm ngày qua hắn cũng đã biết được một số chuyện xảy ra trong hai tháng khi mình không có ở đây , gia gia hắn hơn hai tháng trước đã bế quan tìm kiếm đột phá đến nay vẫn chưa xuất quan , nửa năm sau sứ giả Thất Nguyễn Tông sẽ tới đây chiêu thu môn đồ . Còn một chuyện nữa việc này đã làm oanh động Nam Vân thành mấy ngày vừa qua trở thành chủ đề để mọi người bàn tán , toàn thành khiến toàn bộ các gia tộc trong thành đều đứng ngồi không yên , Đại Trưởng Lão Trịnh Gia - Trịnh Vân Đông đã bị người ta giết chết ngay tại phòng riêng . Trịnh Vân Đông này tại thành Nam Vân tuy không nói là cường giả mạnh nhất nhưng cũng là nằm trong mười người mạnh nhất tu vi Đại Vũ sư hậu kỳ đỉnh phong vô hạn tiếp cận đại viên mãn , người có thể vô thanh vô tức lẻn vào Trịnh Gia chém giết hắn tại Nam Vân thành này không một ai có thể làm được .

CHuyện này nói lên điều gì ? Là đang có một thế lực nào đó trong bóng tối đang muốn nhắm tới Nam Vân thành bọn hắn , chuyện này đã làm cho toàn bộ các gia tộc trong thành đề cao cảnh giác , thành chủ phủ cũng đã ban lệnh kiểm tra nghiêm ngặt từng người ra vào thành .

Lúc này tại đại sảnh Trịnh gia .

Trong đại sảnh lúc này ngồi tám người , toàn bộ đều là nhất mạch tộc trưởng Trịnh gia , giữa đại sảnh có ngồi một lão giả gầy còm bệnh tật nhưng khí tức lão phát ra hoàn toàn áp chế mọi người xung quanh , lão chính là tộc trưởng Trịnh gia - Trịnh Vân QUân . Không khí trong đại sảnh lúc này có chút quái dị .

- Trịnh Vân Đông này đúng là không biết sống chết cũng dám đối đầu với ta . CHuyện này Trịnh ta xin cảm tạ Sử huynh rồi

Trịnh Vân QUân quay mặt nhìn về phía người đối diện chắp tay cảm tạ .

-Khặc khặc , Trịnh huynh không cần phải cảm tạ ta , chỉ cần đưa ra giá cả hợp ý , Diêm La Điện ta nhất định sẽ tiếp nhận nhiệm vụ .

Người này nhìn Trịnh Vân Quân dữ tợn cười nói . Người này khoác trên mình một bộ hắc bào rộng dài che kín toàn thân trên dưới , không nhìn rõ bộ dáng chỉ có thể nhìn thấy một đôi mắt sắc bén dưới cái mũ trùm lộ ra , toàn thân nồng nặc sát khí , khí tức huyết tinh không người truyền ra từ người này khí tức so với Trịnh Vân Quân mạnh mẽ hơn không ít . Đây chính là sát thủ của Diêm La ĐIện . Trịnh Vân Đông chính là do hắn một tay giết chết .

-Trịnh Vân Đông này cũng quá cảnh giác , cũng may ta có chuẩn bị trước mới có thể dễ dàng giết hắn mà không gây ra oanh động , Trịnh huynh cũng nên trả ra cái giá ngươi đã hứa đi thôi .

Hắc y nhân nhìn Trịnh Vân QUân cười gằn .

-Sử huynh , điều Trịnh mỗ đã hứa chắc chắn sẽ thực hiện , những thứ huynh yêu cầu đều nằm trong túi trữ vật này .

-Ta còn có một mối làm ăn lớn muốn làm cùng sử huynh , chỉ cần thành công số tài phú huynh kiếm được là một con số khổng lồ .

Trịnh Vân Quân ném cho hắc y nhân một cái túi trữ vật , sau đó lại mở miệng nói tiếp .

Hắc y nhân nhận lấy túi trữ vật , hắn cũng chẳng thèm kiểm tra , người của Diêm La Điện không phải thứ mà những người này chọc vào được . ĐỐi với lời nói của Trịn Vân QUân hắn cũng có chút hứng thú .

-Không tới ba tháng nữa , ta có thể hoàn toàn khống chế chi mạch kia để Trịnh gia hoàn toàn hợp nhất .

-Khi đó kẻ đầu tiên mà ta muốn diệt chính là cái gai Nguyễn gia kia , việc này cần Sử huynh gia tay giúp đôi chút .

-Chỉ cần trong lúc chiến đấu huynh ra tay chém giết Nguyễn Trung Thiên kia , ba thành gia sản Nguyễn gia sẽ là của huynh , Trịnh gia ta chiếm bốn thành , ba thành còn lại sẽ để cho ba gia tộc còn lại trong ngũ tộc Nam Vân Thành .

-Chuyện này huynh không cần đáp ứng ngay , hai tháng sau nếu huynh vừa ý thì báo cho ta biết là được haha .

Trịnh Vân Quân biết một mình Trịnh gia hắn không thể nuốt trọn được Nguyễn gia , ba gia tộc khác chắc chắn sẽ tới làm khó muốn kiếm chút canh , thà rằng đưa ra cái giá lớn giúp bọn họ diệt Nguyễn gia dễ dàng giảm thiểu thương vong , tài nguyên phân chia cho ba gia tộc còn lại cũng không quá nhiều , chuyện này đối với Trịnh gia hắn trăm lợi không có một hại .

-Ba tháng sau , tập hợp chiến lực mạnh nhất Trịnh gia ta , trước khi sứ giả Thất Nguyệt Tông tới đây phải quét sạch Nguyễn gia .

-Ta phải cho chúng biết , Trịnh gia ta không phải là thứ mà cái gia tộc nửa vời như bọn hắn có thể chạm tới hặc hặc .

-Văn Long thù của Vân nhi ngươi có thể trả được rồi .

-Đoan Mộc CỰc nghe nói Bách Lý song hiệp đã gia nhập Nguyễn gia , bọn hắn liền cho ngươi xử lý đi .

Trịnh Vân Quân cười lên dữ tợn , giọng nói khàn đặc của hắn kết hợp với cái thân ảnh gầy còm ốm yếu kia làm cho hắn giờ khắc này tựa như ma quỷ đội mồ sống dậy .

-Tạ gia chủ , lần này ta sẽ không sơ sót Bách lý huynh đệ kia chắc chắn phải chết hặc hặc .

Người được gọi là Đoan Mộc CỰc này là một đại hán đầu trọc gương mặt hung dữ , trên thân khoác một bộ võ phục màu đen , thân hình cao to vạm vỡ , chân tay thô ráp cơ bắp lực lưỡng , thứ nổi bật nhất chính là vết sẹo kéo dài từ trán hắn rạch ngang mắt phải theo đường cung kéo xuống cằm tựa như một con rất nằm trên mặt hắn vậy , mỗi lần hắn cười lên là vết sẹo trên mặt lại hằn lên trông cực kỳ dữ tợn . Cũng là do tính tình hung ác cùng vết sẹo trên mặt này mà hắn được những dong binh khác đặt cho cái tên QUỷ Ngô Công

Đoan Mộc Cực cung kính cúi đầu tạ ơn với Trịnh Vân QUân , trong ánh mắt lóe lên tia hung tàn Bách Lý huynh đệ này chính là tử địch của hắn , không ngươi chết chính là ta chết , vết sẹo trên mắt hắn chính là do Bách Lý Trường Phong gây ra .

Cứ như vậy mọi người trong đại sảnh lại tiếp tục bàn bạc kế hoạch , chuyện xảy ra nơi đây vốn là không có kẽ hở sẽ không có người ngoài có thể biết được , nhưng vạn sự vẫn không thể ngờ tới được . Vừa hay tại một góc tường bên ngoài Trịnh gia có một tiểu tử chừng sáu bảy tuổi đang ngồi nhếch tai lên nghe ngóng , có vẻ như cuộc nói chuyện trong đại sảnh đã bị tiểu hài tử này nghe lén . Hắn chính là Lưu Vân , có vẻ như đây là lý do mà hắn có thể biết được toàn bộ bí mật của mọi người , đôi tai của hắn giường như có chứa thiên sinh dị bẩm không giống thường nhân .

Bạn đang đọc Nam Quốc Đại Đế sáng tác bởi HoangTôn
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HoangTôn
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.