Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không đến nỗi mất hết thông minh

Tiểu thuyết gốc · 2108 chữ

“Mỗi người sinh ra đều là thiên tài. Nhưng nếu bạn bắt một con cá thể hiện khả năng qua việc trèo cây, thì cả đời của nó sẽ sống và tin rằng nó chỉ là một đứa ngốc” - Albert Einstein.


-Mau coi mau coi thử coi có xem nhầm hông? - Phúc mở to hai mắt nhìn, vâng hông phải Phúc đỡ Như mà hoàn cảnh hoàn toàn ngược lại là Như đỡ Phúc,... đôi mắt rưng rưng đôi chân mềm nhũn, chỉ có thể nói trạng thái Phúc lúc này là như vậy. Ôi thật bất ngờ vượt qua dự đoán ban đầu.

-Tao được đứng tận thứ 48 á? Ôi tao sắp hóa kim cương rồi à? - Tươi tỉnh lại Phúc nhảy cẫng lên ôm chầm con Như như muốn nghẹt thở

-Cái con khỉ này tránh ra, ý tao nói là vị trí đứng đầu kìa... - Theo sau câu nói của Như, Phúc quay lại nhìn vị trí đứng đầu

-Không thể nào... thế vậy mà thằng Ý đứng hai á? Bùi An Hạnh...? Bản lĩnh cũng tốt chứ chẳng đùa! ... - Ngậm ngùi không biết nói gì hơn.

- Để xem Như xinh đẹp của chúng ta ở đâu nào, chúng ta cùng nhau hóa kim cương nào Như ới ời ơi,~~ - Thấy vị trí 36 Hà Khả Như, mà miệng không ngậm được vào - Chúng ta cùng nhau chung lớp nào...

Như đứng yên suy nghĩ viễn vông làm gì có tâm trạng mà hóa kim cương hóa vàng nơi này với ả Phúc tí ta tí tởn kia. "Có lẽ do giúp đỡ tụi mình? Haizzz ổng nãy giờ đâu rồi không thấy đâu cả?" rồi lại ngó nghiêng. Sau khi hồi phục tâm trạng hứng khởi vì khỏi đi căn cứ mới, Phúc lại tiếp tục câu ca: "Bùi An Hạnh? Cô nàng này cũng khá đấy chứ nhỉ?"

- Mắt mày để ở đâu đấy? Trên này ghi giới tính nam... NAM đấy "anh bạn" Phúc ạ!

- Uầy trai á, tên cũng mĩ miều phết chứ chẳng đùa...

- Nhà ngươi quả cảm, hắn mà có ở đấy ý nhan, thì sau này đừng có mà hòng hỏi bài nhan nhan?

- Nhà ngươi nghĩ ta có thằng cháu để làm cảnh? Khoan Ý đâu rồi? Nó lại chạy lạc đi đâu rồi biết.

-Lạc đầu mày, có mày mới hay đi lạc thôi, đừng nghĩ ai cũng như mày.

Từ đằng này có một ánh mắt lướt qua khi hai cô nàng bàn luận về thủ khoa đại nhân của chúng ta. "Mĩ miều?" rồi lại nhìn vào bảng điểm vị trí thứ hai Hoàng Ngọc Ý? "Chẳng nhẽ tên Hoàng Ngọc Ý lại mạnh mẽ à?" lại xem đến vị trí 15 mà hài lòng rời đi. Thoát khỏi nơi ngộp thở toàn hơi người là người, đi tới nhà xe, một chàng trai nọ đạp xe rẽ đi qua góc khuất nọ để lại nhiều điều bí ẩn, nhất là mái tóc hơi phồng lên của cậu.

Lại quay lại bên này, tìm tìm kiếm kiếm một lát, rốt cuộc cũng tìm ra cậu bạn thất lạc, vâng cậu ta tay mang trà sữa nhàn nhã uống từng ngụm, tay thì mang thêm "bao la", "mênh mông" là đồ ăn vặt, theo bên cạnh Phó cũng đã sắp biến thành gian hàng đồ ăn, mặt mày hớt ha hớt hải hỏi điểm thi. Vâng cậu bạn nhỏ này không phải cùng nhóm học của tôi đâu, cậu ta thi tới tận vị trí 86, chắc hẳn học chui chỗ nào đó.

- 86 á? Xem nào xem nào - Phó vẫn miệt mài với việc rà soát thứ tự phía dưới.

- Cháu trai à, con vẫn là nên rà lên trên từ số 1 trở đi, tao thấy thiết thực hơn đó.

- Nói cứ như... - Cậu bạn nhỏ lập tức ngậm miệng lại, thân hình như hóa đá - Ý, Ý, Ý, Ý sư huynh đâu? Sư huynh đâu? Lại đây nhanh, xem cái này, hự idol của tui mà bị người khác cho đứng hai à?

- Tém cái miệng nhà ngươi lại, không ta cho người chém đầu bây giờ, người ta bảo là núi này cao còn có núi khác cao hơn, trên đỉnh núi còn có bầu trời sao, blah blah,... mày hiểu hông?

- Cút, người ta quan tâm nói vậy thôi, con chó nhà ngươi chết đâu ta cũng ứ quan tâm, để xem nào hai người kia ở đâu ở đâu nào? - Rà hoài không có bực mình quay ra bực dọc la - Cô chọc cháu phải hông? Phải hông?

- Xê ra, bà chỉ cho coi, mắt ngươi vậy mà được 86 ta cũng khá lo sợ đấy, vị trí 36 Hà Khả Như, thấy chưa rõ chưa?

- Người trùng người thôi, 28/2, kẻ may mắn này hiếm lắm mới có người trùng tên trùng họ trùng ngày sinh, nếu mày còn không tin? Nào xem tiếp tên trường nha THCS A?

- Trời Như Như bà vậy mà hóa kim cương thật rồi á? Còn cô già thứ mấy?

- Giữ nhịp tim cho bình thường rồi cô cô GIÀ nói cho nghe ha - Chữ "già" được nói lớn hơn hẳn.

Phó giơ năm ngón tay ngăn chặn lời nói tiếp theo của Phúc , cậu bạn nhỏ hít thật sâu thở ra, tập các bài dãn cơ, đủ kiểu con đà điểu, sau đó đưa tay dạng súng hướng tới bà cô già:

- Action!

- Bốn...

- Trăm??

- Đừng có ngắt lời trẫm

- Bốn...

- Trăm

- Bốn...

- Thôi dẹp để cháu lại xem cho rồi ngồi nghe cô nói mà mệt - Vừa đi tới bảng phía sau vọng lại tiếng nói " bốn mươi tám"

- Khá lắm đại ca, bốn mươi tám? - Vừa để tay lên bảng - Cái gì bốn mươi tám á?

Vâng tay vừa chỉ đến vị trí 48, Hoàng Phúc sao mình lại lướt qua tên này mà không có ấn tượng nhỉ, giờ đây Phó đã hóa tro luôn rồi, vâng một ngọn gió thổi qua bay luôn mớ tro ấy, rất phù hợp với trong lòng cậu, rạn nứt cùng lụi tàn với không gian xung quanh mình rồi, đồ ăn có vài thứ rơi rớt xuống mới làm cậu tỉnh táo.

- Hai người có phải là học ở đâu nữa không? Phải không? - Chỉ hết Như đến Phúc - Không cho ăn đồ ăn đâu, sư huynh ta đi.

- Haha, cháu không thể nói gì thêm nha, vẫn là để đồ ăn này ở lại an ủi tâm hồn bạn Phó đi - Khi đi lướt qua bảng tin cũng không quên nhìn vị trí thứ nhất, Bùi An Hạnh, cậu đủ để gây kích thích tôi đấy.

- Hai tiểu tử này chưa thấy quan tài chưa đổ lệ mà, đi nào Như, anh em ta đi tổ chức tiệc nào, đừng nhìn nữa, con hàng Ý này dễ gì mà đau lòng, có tao đau lòng thằng Phó kìa

Định đi thì tiếng loa thông báo tới, gọi là tập hợp các học sinh khối 10 đứng trước dãy B của trường nghe thông báo, vẫn là đi đến nhà gửi xe, bạn biết đấy, nó ngược lại với cái dãy B thần thánh kia, nhưng đúng cho tâm trạng của bọn học sinh mới như hai người "với niềm hứng khởi" lại chạy ngược lại đến nơi tập hợp kia, "xung quanh bao nhiêu là bạn bạn nào cũng lạ, không khí có chút im ắng lạ thường, bọn học sinh mới chúng tôi như những chú cừu non chưa trải qua cái gọi là THPT hay cấp 3 này ánh mắt có lẫn sự lo sợ cùng tôn kính nhìn về người thầy kính mến", vâng quá tin vào mấy bài văn mẫu "Hãy phát biểu cảm nghĩ của em khi đã trở thành học sinh THPT" hay vào lớp 10 vâng vâng đó, lúc 2 đứa tới nơi, xung quanh là một mớ hỗn độn, ồn ào, có bạn cũ bạn mới, 2 đứa chạy ào vào nhập bọn với lũ bạn cũ, hỏi điểm cái kiểu, tay bắt mặt mừng, rồi lại nói đến thằng Ý, gặp mấy bạn mới cũng làm quen luôn, có tội là tội thầy ở trên kia cầm mic nói khan cả cổ, nào là chưa thấy khối lớp 10 nào lì lợm như chúng tôi, mãi đến lúc thầy hiệu phó tới, cái mớ lộn xộn này mới xếp hàng ngay ngắn, giọng nói có bao nhiêu uy nghiêm liền có bấy nhiêu:

- Mới vào lớp 10 thôi mà đã nổi loạn, muốn làm đàn anh đàn chị hết rồi phải không?

Tuy lúc nãy có xếp hàng thật, nhưng vẫn còn tiếng xì xào, bây giờ thi nín bặt luôn rồi, giờ mới đúng giống như văn mẫu đây, lại vẫn nên suy nghĩ lại vẫn là nên nghe theo văn mẫu, nhưng phải có thêm một người thầy đặc biệt như này cơ.

- Ừm, vậy không phải tốt hơn sao, nắng nóng như này mà ồn ào, lao nhao, lao nhao. Tập hợp các em ở đây là muốn nói một số vấn đề về thời gian cũng như sự phân chia lớp, có lẽ có người đã nghe về việc học sinh bán công năm nay sẽ đến trường THPT X học, nhưng vấn đề này vẫn chưa quyết định nên các em vẫn là học ở trường chúng ta.

Đâu đó có tiếng vui mừng trong dãy, còn có tiếng nói nhỏ "không phải xa gia đình, không cần tới căn cứ nhỏ,..."

- Còn vấn đề xếp lớp A1, A2 chúng ta sẽ chọn 90 bạn rồi, sau đó xếp theo điểm Toán, mà trước hết các em nên đến phòng văn thư để mua phiếu chọn ban trước khi chia lớp, mỗi bạn một phiếu. Các thông báo còn lại sẽ được thông báo trên website trường.

Mua xong, hai đứa còn mua giùm hai thằng khốn nạn bỏ đi kia nữa, về rồi biết tay bà, không cho bà ăn còn tốn tiền bà cơ đấy, đúng là sinh ra chung năm chớ có phải sinh trước sinh sau gì đâu, lại thêm cái chức cô, già ơi là già. Đợt này phải ăn một trận no say mới được.

- Cô ơi, đồ chúng cháu gọi ạ.

Khoảng tầm 5, 10 phút sau, nào là bánh tráng trộn, cá viên chiên, tôm viên chiên, xúc xích chiên, xoài lắc, trà sữa,... Như nhìn mà thấy tổn thương ví là điều đầu tiên.

- Ăn vào, rồi ăn mày nha con,...

- Lâu lâu mới có dịp, ăn cho thỏa một lần, nghèo thì nghèo.

No say xong, về nhà đánh một giấc là điều tuyệt vời nhất, vừa mới về với cục cưng "giường yêu", là cái tiếng của thằng cháu nào đó lại vang lên:

- Út ơi?

- Dạ?

- Cháu mới thấy thông báo, nộp phiếu chia ban vào ngày mai, có mua cho cháu hông vậy?

- Có có có, đây đây, của hoàng thượng đây, còn của đại thần Phó đây đưa giùm, nhớ trả tiền cho bà đấy cảm ơn, không có gì, bữa sau gọi cô ba, tao còn muốn có em, bye.

-Cái con người này

-----

Ở một viễn cảnh khác có cậu bạn tóc phồng nào đó đạp xe trên con đường dẫn đến nhà con sâu lười, đi vào cổng, chào hỏi người lớn, đi đến cạnh giường và đánh một cái vào chân người kia. Người nào đó lại lật người lại.

- Hạnh? Hạnh? Hạnh?

- Ngủ xíu nữa thôi.

- Ừm ngủ cháy mày luôn tao cũng mừng

- Nay có điểm thi mày quên à? Bạn gái nhỏ?

- Mày nói cái gì? Nay á? Sao mày không gọi dậy sớm? Thằng khốn nạn nhà mày.

- Thằng khốn nạn này đã coi giùm mày rồi mày á?

- Tao sao?

- Thủ khoa rồi!!!

- Thủ khoa rồi? Tao phát sáng rồi? Tao không tin để đến đấy cho chắc, mày hay xạo tao lắm.

Lại là quá trình đi đến trường, xa thấy bà, vừa đến cổng là nghe thông báo, vậy đấy lúc cầm tờ phiếu chia ban trên tay, cái thằng thủ khoa nhà nhà hâm mộ ấy còn thấy bên cạnh có thời gian phúc khảo các kiểu, vâng những đứa lần đầu thi những cuộc thi quan trọng đời người như này làm gì biết phúc khảo là cái quéo gì, còn nghĩ chắc ngày đó phải làm phúc khảo cơ, sau này nghĩ lại cười một trận ra trò, không biết lúc đấy hắn phúc khảo xong có được vị trí đứng nhất ấy không nữa.

Bạn đang đọc Muốn Nói Với Người sáng tác bởi pokerface0105

Truyện Muốn Nói Với Người tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pokerface0105
Thời gian
Lượt đọc 4

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.