Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

May mắn đến nỗi bất ngờ

Tiểu thuyết gốc · 2212 chữ

“Hạnh đã gửi lời yêu thương đến bạn”, nhìn lên dòng thông báo là Phúc biết mình sắp sửa toi rồi, chỉ còn một chút nữa là dựng đứng dậy nhảy tưng tưng nữa thôi: “ Đáng chết hắn lại sắp thắng mình rồi, thắng nước nào nước nào ta!!?”. Đi tiếp một nước mới, thì thông báo lại hiện lên là thất bại, bạn đã thua… nhìn mà tức, tức nổ phổi mới thôi. Lại re-match, re-match đến trận thứ 8 lúc này Phúc mới có cơ hội nở mày nở mặt mà gửi “lời yêu thương” tới ai kia. Có lẽ đối thủ bên kia cũng đã mệt mỏi với sự đeo bám này nên đã thả tim cùng lời nhắn: “Tạm dừng ha”. Sao cứ có cảm giác “goodbye and no see you again” ấy nhỉ?

Có lẽ câu chuyện có mở đầu một cách đầy nhạt nhẽo với trò chơi caro trên Messenger trong một phút nông nỗi mà Phúc hông khỏi có ấn tượng "tốt đẹp" với những bạn tên Hạnh.

Vừa trải qua kì thi đầy khắc nghiệt như tuyển sinh, với bao nỗ lực đổ dồn vào kì thi ấy, kì thi quyết định nơi ăn chỗ ở của bạn Phúc nhà chúng ta, đúng vậy kì thi tuyển sinh vào trung học phổ thông rất quan trọng, nếu không thi đậu thì bao nỗ lực tan biến, năm nay nhà trường lại đề ra nơi ở mới của dân học sinh dân lập tự chủ ở một "căn cứ" mới. Mà phải biết nếu đến "căn cứ" mới thì lại xa nhà, mà xa nhà thì sao, thì ở kí túc xá hoặc ở trọ, mà ở kí túc xá hay ở trọ thì sao, thì hông có ở nhà, hông có ở nhà thì sao, thì hông được ăn cơm mẹ nấu, phải tự lực cánh sinh. Ấy, nghĩ bấy nhiêu thôi mà lòng Phúc đã đau như cắt nước mắt đầm đìa rồi. Suy nghĩ, suy nghĩ, rồi từ lúc nào online facebook cũng chả biết, online facebook mà nhàm chán quá thì làm gì đó chính là chơi game mà đứa khỉ gió nào giới thiệu game cho mình, á à thủ phạm là bạn Như thân yêu. Mà nghĩ đi nghĩ lại cũng nhờ Như mà quên luôn chuyện "căn cứ" mới. Như đang hoạt động cái chấm xanh ấy,... : "Alooooo~" gửi một tin nhắn đi.

-Cái giề, bà đang bận bịu trăm công nghìn sờ việc ứ có rảnh mà nói chuyện với cưng nha, đi mà chơi caro đi - Một thông báo tin nhắn xuất hiện.

-Quá thất vọng về bản thân 7-1 - Phúc đã gửi đến bạn một tin nhắn cùng ảnh đính kèm.

-Hahahahaha đáng đời, chơi dở thì chấp nhận thôi, khóc lóc gì mà -Vừa nghe tiếng Messenger thông báo Phúc liền tức xì khói:

-Thì nàm sao? Nàm sao? Mày chơi giỏi hơn ai mà ở đấy bảo huh?

-Thôi suỵt, mày thì rảnh quá mà online nói chuyện xàm xàm, tao giờ bận lắm, lấy lòng ba mẹ trước nhỡ có rớt kì thi tuyển còn có đường sống. Mày ở đó chơi bời đi rồi đi “căn cứ” mới trong lo lắng ha ha ha.

-Mày cứ nói quá, tao lo lắng, lo lắng vậy thôi, chứ nay kì thi quan trọng ai mà chả lo lắng, có điều t lo lắng sơ sơ à, bởi tao thấy tao thi tốt quá mà, ai biết được nhỡ tao thủ khoa sao?

-Thủ khoa á? Thủ khoa nào cơ? Thủ kho?

-Huh? Mày tưởng mấy nay hông gặp là tao hiền à coi chừng tao kho kho cái đầu bum nhà mày ý kho :v

Ting Ting

- Ý, Như, cà rốt mày nhắn gì đến tao kìa, kìa.

- Cà rốt nào cơ, nhà tao có trồng cà rốt bao giờ? Mà mày nói làm tao sợ đó, cà rốt thành tinh rồi chăng?

- Đánh méo mặt giờ, cộng thêm gửi một nhãn dán.

- Thử xem??

Không quan tâm con bệnh là Như, Phúc qua nói chuyện cùng Ý: “Sao á?”

-Tin mật, tin mật đây.

-Gáy nhanh.

-Ngày mai có kết quả.

-Ha ha ha, mật ghê á, tin này tao biết lâu rồi.

-Không thể nào, cháu mới đi thăm dò lâu lắm mới có đó.

-Biết sao hông? Do thông tin mày chậm quá đó. Thôi mai biết thì mai biết đừng nói nữa tao rầu sáng giờ mới thoát á.

Mới vừa gửi tin cho Ý xong là tin nhắn của Như gửi qua: “Bảo bối, hắn nói gì thế?”

-Có gì đâu… thì là cái tin cũ rích ấy mà.

-Cũ như nào… sủa nghe à à nói nghe đi~

-Huh? Sủa?? CÚTTTTT~

-Chị đại bớt giận, nói đi mà, lỗi lỗi của em.

-Biết lỗi thì nên làm gì?

- Sorry~ chị đại xinh đẹp.

-Hông biết tiếng Anh, tiếng Việt cho trẫm.

Hừ hông phải muốn biết là qua đánh một trận cho biết mùi rồi, :”xin lỗi a~”

-Thôi được rồi xem mày có thành ý, tao kể cho nghe… thì cái chuyện mai có kết quả ớ… chớ gì đâu

-Kết quả nào cơ?

-Bay điên hết rồi à? Mai có kết quả tuyển sinh… Sao bay thông tin chậm vậy?

-Ủa sao t nghe 4 ngày nữa cơ mà…

-Có sự thay đổi, sao hông muốn biết kết quả hay sao?

-Ò… vậy thôi bye, tao đi lấy lòng tiếp đây~

Chuyển qua tin nhắn với Ý thấy off, lấy điện thoại tìm số điện thoại Ý, tút tút…, điện lần hai may mắn là bắt máy hông là ăn hành…

“Rảnh hông gọi anh em chơi bời 1 buổi trước khi nghe tin khủng?”,

-Cháu thì rảnh rồi á, để cháu gọi thêm mấy đứa, mà tụ tập nhà ai á?

-Nhà mày, nhà mày dễ chịu nhất bầy…

-What? Nhà người rủ chứ???

-Hông đồng lòng hả? Buồn vậy? Mày học giỏi hơn tao, chắc mai điểm cao hơn tao, gì cũng hơn tao mày còn trách tao chọn nhà mày?

-Đầu hàng, chấp nhận hông điều kiện - Nghe giọng rầu rĩ ấy mà Ý lo sợ - Thôi kết thúc cuộc trò chuyện, cô giàu quá hay sao mà điện lâu thế?

-Ừm bye.

Gọi thêm mấy bạn rồi cùng đi đồ mua về làm lẩu ăn, sẵn mua một con đã làm sẵn,… chuẩn bị sẵn sàng, tất cả dồn về nhà Ý, đến nơi thì thấy năm sáu thằng ngồi chơi bài rồi… Đến gần rồi bỏ đi về nhà bếp đặt cái bịch xuống vừa nghe tiếng anh em phía trên chạy xuống, “ Nào nào, đứa nào nấu ăn ngon ra làm đầu bếp chính bữa tiệc kìa!”. Ai ai cũng đứng im hông chịu đứng lên, bỗng nghe thấy tiếng ai vang lên “ Nhà ai thì người ấy là chính phải hông cả nhà” giọng nói lanh lảnh ấy truyền đến tai của Ý, Ý liếc nhanh đến nơi ấy, thì ra là thằng quỷ bạn thân kèm theo danh hiệu em họ, vừa thấy Ý liếc đến thì liền rụt đầu lại cúi mặt xuống.

-Vậy cũng được nha, cháu cần thằng Phó giúp cháu… cần thêm ba bốn người nữa thôi mấy người còn lại đi chơi đi

- Vậy thêm 2 bạn nữa cùng tao phụ ý ai nào?

-Thêm một điều kiện là cô ba ra ngoài chơi đi ba bạn nào tình nguyện nào?

-Oke ba bạn vào bếp cùng mình, Phó lẻn đi đâu đấy?

-Hay để cô ba vào đi cô ba muốn vào mà…

-Huuh??

-Tao vào tao vào - Vừa nghe chữ huuh của Ý, Phú liền nhớ đến thành tích cách đây hai ba ngày học nữ công gia chánh của cô ba mà

rùng mình, vẫn là để cô ba lười biếng đi, lết cái thân tàn vào bếp thêm nhiệm vụ đóng cửa lại

Bên ngoài, “Cô ba sướng nhất, con cháu đồ lo lắng thương yêu ghê nha~” - Vâng con nhỏ Như đáng ghét cà khịa là liền hiện hồn.

-Hứ, chứ sao đỡ hơn ai đó hông có cháu yêu thương như tao lêu lêu~

-Thôi chơi bài chơi bài, mở gì hay hay hay nghe coi Liên, tiến lên hen đủ bốn trụ luôn nè.

-Mày chỉ giỏi sai vặt tao thấy cô ba còn hông có sai vặt tao hông?

-Ấy Hiền đi đâu đấy?

-Con đi lấy nước á ba.

-Ừm lấy đi, lấy một chai nước cam cho ba ha~

-Oke bà

-Gọi ba, ít gọi bà lại, già lắm.

-Quá già quá già rồi.

Mỗi người làm xong chuyện của mình, xù xì xem ai phát bài đầu, Phúc phát đầu tiên, phải biết Phúc mà phát bài thì người xui xẻo lúc nào mà chẳng phải là Phúc. Hông biết nay chỗ ngồi phong thủy tốt hay gì mà đợt này Phúc ăn liên tiếp 3, 4 ván nên hông phải quỳ, xung quanh 2 cây con đã nhú chồi non mà che bóng mát từ ván đầu đến ván năm…

-Mấy nay ba chơi xạo lừa chúng con phải hông?

-Haizz người ta gọi là gì nhỉ? Thời tới đỡ ứ kịp á mày…

-Hừ, lừa đảo thì có..

Bên ngoài phòng bếp bài bạc hoa quả, cười toe toét, gian phòng bếp lại một khung cảnh tốt đẹp hơn nhiều, Phó bị “bếp chính tạm thời” hành hạ đủ thảm, “Phó nhặt rau chưa?”, “Phó đâu rửa rau”, “Phó ơi, giã hành ớt”, “Phó đâu đem thớt lại đây”, “Phó đâu lấy chai dầu”, “Phó lấy gia vị lại đây”,… Phó phải câm nín nghĩ đi 4 đứa phụ bếp mà mình như phụ bếp “thân cận nhất vậy”, chai dầu ngay bên tay phải còn gọi,… gia vị trước mặt chớ đâu còn kêu… Hết nói nổi.


-Đồ ăn đến rồi, vừa thổi vừa ăn…

Vứt bài đến một bên anh em chạy lại nhận đồ ăn trong niềm vui tột cùng,… tránh ra bếp than đến,… tránh ra nước sôi nước sôi,… Anh em từ phòng bếp đem đồ túa ra cùng đồ ăn một thứ một, anh em bên ngoài giúp sắp xếp lại một xíu cho hợp lí, “Nào nào mấy anh em nãy giờ trong đó mệt rồi thưởng bếp chính một đùi gà nè”

-Xem cô ba còn tí nhân tính

-Còn cần mày nhận xét à?

Ý làm động tác khóa miệng làm ai nấy đều cười. Ăn uống no say, Liên giờ đang nướng một ít đồ nướng bỗng nhớ gì đó nói lên: “Định mấy giờ mai bay lên trường?”

- 8h30?

- Trễ vậy á?

- Tao thấy 8h30 được đó, 9h có kết quả mà

-Ù uôi, ba thông tin nhạy thế… mà cũng hông liên quan tới con,… mọi người ai thi thì đi ha, mai con mắc nướng rồi…

-Ừ cháy mày luôn cho rồi…

-Ba hết thương con rồi… cậu Ý thấy hông…

-T đập mày chết giờ, để tao ăn để bồi đắp công sức tao bỏ ra, rảnh rang lắm hả?

Hiền bĩu môi, hông thèm quan tâm thế sự nữa cũng cúi đầu vào ăn…

-Vậy quyết định 8h30 ha… hông gặp hông về nhan…

-----

Sáng sớm hẳn là rất sớm 7h30 dậy, định lăn lộn thêm xíu mà hông hiểu nay đầu óc bị làm sao lại hông ngủ thêm được, dậy luôn, dậy đi vòng vòng cho tỉnh xíu rồi xếp chăn trong mơ màng,… lúc sau đang đánh răng thì có cuộc gọi đến, lười biếng đi lấy, lại nghĩ thầm trong lòng “Họ quan tâm mình sẽ gọi lại một cuộc nữa thôi”, tiếng lòng vừa dứt một cuộc gọi nữa tới lúc này vừa đánh răng rửa mặt xong liền chạy vào lấy điện thoại.

-Alo?

-Cô ba, đến trường đến trường, thông tin cô ba sai lệch rồi, 8h có cơ, con ở trường rồi này.

-Vậy mấy đứa tới chưa?

- Còn mình cô đấy thần tiên tỉ tỉ.

- Ò tao đến liền.

Tức tốc thay đồ lấy chiếc xe đạp cưỡi đến trường với tốc độ nhanh nhất có thể. Để xe vào nhà xe xong liền chạy đến dãy nhà chỗ một đống người đang tụ tập.

- Ay~ hông ngờ người thông tin nhạy cũng có lúc sai lệch nhỉ?

- Sao sao có điểm chưa?

-Vẫn còn chưa đâu - Như vừa nói xong thì một thầy nào đó lại dán bảng điểm rồi khóa cửa phòng lại. Vừa thấy thầy dán quên luôn nói Phúc cái kẻ may mắn này mà chạy ngay đến bảng điểm…

-Phúc mày mau lại đây, lại đây đỡ ta ta hông đứng vững.

-Chuyện gì chứ? - Phúc nhíu mày chạy lại có cảm giác lo lắng lạ thường,… chẳng nhẽ mình xa nhà á?

-Mau coi mau coi thử coi có xem nhầm hông? - Phúc mở to hai mắt nhìn, vâng hông phải Phúc đỡ Như mà hoàn cảnh hoàn toàn ngược lại là Như đỡ Phúc,… đôi mắt rưng rưng đôi chân mềm nhũn, chỉ có thể nói trạng thái Phúc lúc này là như vậy. Ôi thật bất ngờ vượt qua dự đoán ban đầu.

Bạn đang đọc Muốn Nói Với Người sáng tác bởi pokerface0105
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi pokerface0105
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.