Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyền Tộc (2)

Tiểu thuyết gốc · 2117 chữ

......

......

Sự kiện khai mạc xong, ba đội cùng nhau tiến vào cấm địa, bên trong hẻm núi là một cánh rừng rậm rạp, lối vào rất rộng lớn nên mỗi đội đều cách nhau khá xa, chí ít sẽ không có việc bọn họ lập tức tấn công hai người, mỗi người đều được cấp cho một cái vòng tay, khi giết chết một con quái vật, quét chúng bằng vòng tay sẽ tính điểm cho đội đó.

- Chuẩn bị đi, chúng ta chạy sâu vào trong hẻm núi trước.

Du Vân kéo thấp mũ lưỡi trai, nói, ngay khi tiếng còi hiệu lệnh bắt đầu vang lên, thành viên hai đội khác lập tức xông về phía hai người, Du Vân ném ra hai vật hình tròn xuống đất, ngay tức thì, khói đen và trắng cùng nhau phun ra, hòa vào nhau tạo thành một bức tường khói mù mịt, Huy bị Du Vân nắm lấy vai áo kéo đi, hướng chỗ sâu trong hẻm núi mà chạy.

Trên đường chạy, Huy quan sát xung quanh có khá nhiều quái vật, bọn chúng dường như không quan tâm đến hai người, giống như hai bọn họ không phải là nhân loại, mà là quái vật như bọn nó, Du Vân thấy Huy tò mò nhìn xung quanh thì nói.

- Đây là thiên sinh kỹ của tôi, Huyễn Thị, khiến những sinh vật nhìn vào chúng ta sẽ chỉ nhìn thấy hình ảnh giả tương đồng với chúng, quái vật nhìn vào sẽ chỉ thấy chúng ta cũng là quái vật, nhưng nó không kéo dài bao lâu đâu, chúng ta phải nhanh lên.

Huy gật đầu, cậu lấy ra một bình thủy tinh nhỏ, trút vào miệng, khi dung dịch trong bình chảy xuống cổ họng, ngay lập tức, Huy bị Trúng Độc, sát thương theo thời gian cứ thế cộng dồn vào, khi đủ 9 cộng dồn, ngay lập tức tốc độ của Huy tăng thêm một bậc, từ tốc độ tương đương với Du Vân bỗng bứt phá, xách hông Du Vân lên một cách đột ngột, Huy dùng hết sức bùng nổ ra tốc độ nhanh nhất, tiếp tục chạy.

Trúng Độc mỗi giây sẽ nhận sát thương một lần, sau đó Vòng Xoáy Sinh Tử lại chia nó ra thành ba lần, nhưng sau một giây Trúng Độc lại tiếp tục gây sát thương, Vòng Xoáy Sinh Tử chỉ có thể chia một lần, mỗi giây Huy có thể nhận hai, ba lần sát thương, sau 4 giây thì Huy đã đủ 9 cộng dồn, mà cộng dồn cần 4 giây mới tiêu hao hết, tức là cậu có thể liên tục giữ trạng thái buff này khi bị Trúng Độc.

- Được rồi, đủ xa rồi.

Du Vân nói lớn, Huy dừng lại, thả cô xuống, Du Vân kéo mũ xuống thấp hết cỡ, che đi gương mặt đang đỏ ửng, Huy thì không để ý lắm, lấy ra thuốc giải độc uống vào, mặc dù trạng thái kia rất tốt, nhưng cơn đau khi nội tạng bị ăn mòn thực sự chẳng dễ chịu chút nào, bọn họ hiện tại đang đứng ở một khu vực vô định, xung quanh toàn là cây cối rậm rạp, lúc này, Huyễn Thị cũng biến mất.

Du Vân lập tức đề cao cảnh giác, Huy cũng rút Zen ra, đề phòng nhìn quanh, bất chợt từ dưới lòng đất, một vết nứt mở rộng ra, một cái sừng phá đất mà ra, đâm về phía Du Vân, Huy lập tức dùng kiếm ngăn lại, lưỡi kiếm Zen cứng cáp bị cái sừng đó hất ra, kéo theo Huy cũng bị hất bay, nhưng cũng đã đủ thời gian cho Du Vân né tránh.

Từ dưới lòng đất, một con bọ hung với cái sừng dài có mũi hình chữ Y chui ra, cái sừng dài ở đỉnh đầu là thứ vừa nãy tấn công hai người, con bọ hung dài khoảng 3m, cơ thể mập mạp khiến nó như một chiếc xe tăng, các chi của nó cực kì rắn chắc, toàn bộ cơ thể được bọc bởi lớp vỏ màu đen sáng bóng.

Thấy đòn tấn công của mình thất bại, con bọ hung tức giận rú lên, tám cái chân di chuyển nhanh trên mặt đất, như một chiếc xe tăng xông về phía Du Vân, cô ấy lập tức ném ra hai cái phi tiêu, chúng xoay tròn trên không trung, cắt qua lớp vỏ bọc trên đầu của con bọ hung, nhưng chỉ để lại những ngấn bạc, hai chiếc phi tiêu lập tức bật ra hai bên.

Huy xông tới, không giữ lại chút nào mà bật hết toàn lực, giơ cao Zen lên, sử dụng Động Lực Trảm, tuy không có đủ Lửa Bất Diệt, nhưng Động Lực Trảm vẫn không yếu đi nhiều, một vầng hào quang sáng nhạt bao phủ lưỡi kiếm, Huy vung kiếm lên, nhắm vào đầu của con bọ hung chém tới, con bọ hung cảm nhận được uy hiếp từ Huy, xoay người lại, dùng sừng đâm về phía cậu.

Lưỡi kiếm va chạm với cái sừng, bắn ra tia lửa chói mắt, tuy nhiên thể chất của cả hai có sự chêch lệch lớn, lưỡi kiếm cắt vào cái sừng nhưng Huy cũng bị quật bay ra, lăn lộn trên đất như một trái bóng, [-30], một con số đỏ nhạt bay lên trên đầu con bọ hung, nó lắc đầu, vung vẩy máu tươi của mình đang chảy ra từ vết thương trên sừng, tám chân di chuyển, xông về phía Huy đang lồm cồm bò dậy.

Du Vân đuổi theo, một phát nhảy lên sau lưng con bọ hung, từ trong túi áo móc ra một thanh dao găm, khác biệt với hai cái phi tiêu kia, thanh dao găm này vậy mà cấp bậc không thấp, một luồng ý thức rõ rệt hiện ra trên lưỡi kiếm, một con độc xà nhe nanh, theo lưỡi dao đâm xuống mà nhào về phía trước.

Phốc...

Lưỡi dao dễ dàng đâm xuyên lớp vỏ của con bọ hung, máu tươi bắn ra, [-20], con số đỏ nhạt hiện lên, nhưng ngay sau đó là [-10], [-10], con bọ hung cảm nhận được trên lưng có người, nó lắc người, hất Du Vân ngã xuống, nhưng cho dù là vậy, nó cũng đã bị trúng chất độc từ dao găm của Du Vân.

Kéc kéc kéc...

Con bọ hung phát ra tiếng kêu giận dữ, Huy thừa dịp xông tới, Chuyển Đổi, Zen từ đại kiếm biến thành Lưỡi Hái, sử dụng Phá Kích, từ những cái rãnh trên lưỡi hái toát ra ánh sáng đỏ như máu, Huy vung lưỡi hái bổ xuống đầu con bọ hung, lần này nó phản ứng chậm hơn trước một nhịp, ăn trọn đòn tấn công này mà không thể phản kích.

[-65]

Con số đỏ thẫm hiện lên, con bọ hung yếu ớt ngã xuống, tám chân của nó bất lực chống cơ thể đứng lên rồi lại ngã xuống, cuối cùng, nó nằm im bất động, Du Vân dùng vòng tay quét nó, một con quái vật cấp C bình thường, cho 10 điểm, đồng thời cũng có thể xem bảng xếp hạng, hai đội kia cũng đã bắt đầu đi săn, đội 1 đang có 40 điểm, đội 2 đang có 20 điểm, tạm thời hai người đang đứng hạng chót.

- Tiếp tục thôi, cho dù không thể chiếm thứ hạng cao, cũng không thể làm hỏng nhiệm vụ được.

Du Vân nói, định bước đi nhưng bỗng bị Huy kéo lại, cậu ta chỉ về một hướng, Du Vân nhìn theo, cô sững sờ khi thấy một người mặc vest đen đang nửa nằm trên một cành cây, bàn tay chống trên đầu, trên mặt đeo mặt nạ màu trắng che kín gương mặt, thấy sự hiện diện của mình bị phát hiện, người này thả người nhảy xuống, nhưng giữa không trung, bóng dáng của hắn mờ nhạt rồi biến mất.

- Mục tiêu 810, chúng ta lại gặp mặt.

Từ sau lưng một gốc cây phía sau hai người Huy và Du Vân, người này bước ra, như thể hắn đã ở đó ngay từ đầu, Du Vân cảnh giác quay lại, cô cũng biết về tổ chức phản nhân loại Nguyền Thần, đặc điểm nhận dạng quá dễ thấy, người đàn ông đeo mặt nạ thân sĩ cúi chào, ông ta chính là người đã đứng quan sát hai người Huy và Phùng Gia Đức từ xa. (Chương 10).

- Các người muốn gì?

Huy hỏi ông ta, không biết đây đã là lần thứ mấy cậu có va chạm với Nguyền Thần, người đàn ông để tay ra sau lưng, bước đi, khi bóng dáng của ông ta khuất sau một gốc cây, giống như dịch chuyển tức thời, ông ta lại xuất hiện ở một chỗ khác, đứng trên một cành cây nhìn xuống, nói.

- Không có gì, chỉ là Nguyền Tộc còn chưa có người đại diện, nên bọn hắn ép buộc bọn ta phải tìm một nơi nào đó tập trung nhiều người có tiềm năng phát triển, cho nên, ta mới xuất hiện ở đây.

Người đàn ông nói, Huy thay đổi sắc mặt, sự kiện Nguyền Tộc trước đó cậu vẫn còn nhớ rõ, sau đó, rất nhiều nơi khác cũng xuất hiện sự kiện tương tự khiến hiệp hội dị nhân cực kì đau đầu, cho đến bây giờ cũng chưa thấy dấu hiệu kết thúc, nguyên do là Nguyền Tộc còn chưa tìm được người đại diện?

- Ồ, không cần lo lắng thế, 810, cậu đã tham gia một lần rồi, chứng chỉ còn đó, Event sẽ bỏ qua cậu mà thôi.

Người đàn ông nói, ông ta nghiêng người, tránh hai cái phi tiêu của Du Vân ném tới, bàn tay vươn ra, nhẹ nhàng kẹp lấy hai cái phi tiêu vào trong tay, ném ngược trở về, phi tiêu còn bay nhanh và mạnh hơn Du Vân ném ra, như hai viên sao băng xoẹt qua không khí, Du Vân kinh ngạc, nhưng cô không luống cuống, mà nhẹ nhàng né tránh chúng, dù sao thì phi tiêu cũng không phải là vũ khí tầm nhiệt hay gì đó, chỉ cần nhìn rõ phương hướng, thuận chỗ trống là có thể né được.

- Mục đích của các người hẳn không đơn giản như vậy.

Huy nói, người đàn ông gật đầu, vỗ tay nhẹ, ông ta chỉnh cà vạt, bước đi giữa không trung, hai cánh tay giang ra, nói bằng giọng hùng hồn.

- Tất nhiên không chỉ như thế, mục đích của bọn ta là khiến cấm địa phá cấm, các ngươi quá nông cạn, cấm địa này không chỉ có một tầng, mà là bốn tầng, tầng 1 chỉ có cấp C, mỗi tầng lại tăng một cấp, lúc đó quái vật từ trong cấm địa sẽ không còn chịu hạn chế, xông ra bên ngoài, ôi, lũ khỉ yếu ớt đó sẽ bị những đứa con của Thần giẫm đạp, máu của chúng sẽ là thức uống ngon lành, thịt của chúng là món ăn nhất tuyệt, linh hồn của chúng sẽ là tế vật cho Thần.

Cảm nhận được sự điên cuồng và biến thái trong từng câu chữ, Huy không nhịn được nữa, Chuyển Đổi Zen thành Kiếm, hai chân của cậu chùn xuống, giẫm mạnh vào mặt đất, bắn cơ thể bay lên không trung, Động Lực Trảm sáng rực trên lưỡi kiếm, Huy vung kiếm chém về phía gã đàn ông, hắn ta nghiêng mắt nhìn cậu, đơn giản là vung cánh tay ra, một sức mạnh vô hình lập tức đập bay Huy ra ngoài, văng xa ra bên ngoài hơn trăm mét, đụng gãy vô số cây cối trên đường đi, cho đến khi đụng vào vách núi mới dừng lại, cơ thể Huy bị chôn chặt vào trong vách núi, máu tươi đầm đìa, các hiệu ứng tiêu cực cứ thi nhau mà tới, khiến LP của cậu tuột dốc.

- Để bữa tiệc bắt đầu thôi.

Gã đàn ông điên cuồng cười nói, một bức màn chụp xuống toàn bộ cấm địa, một gương mặt xương trắng hiện ra tên bức màn, những thượng tá đang chờ đợi cuộc thi đấu kết thúc ở bên ngoài sợ hãi đứng phắt dậy, nhìn bức màn chụp xuống cấm địa, có năm vị thiếu tướng chủ trì cũng hoang mang đứng lên, không hiểu chuyển gì đang xảy ra, tại sao, lại có Event xuất hiện lúc này?

......

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 6

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.