Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tinh Anh Chiến

Tiểu thuyết gốc · 2099 chữ

......

......

……..

Ngày hôm sau, Huy lại đi vào rừng, buổi chiều hôm qua cậu cũng muốn đi tiếp, nhưng Văn Dũng lại ngăn cậu lại, buổi chiều đến tối là thời gian hoạt động mạnh của quái vật, không thể tự tiện đi vào rừng, hậu quả khó lường, Huy cũng đành nghe theo, nghỉ ngơi cả ngày, hôm nay mới đi tiếp, tiến vào rừng theo đường cũ, thi thể của con trăn đã bị ăn sạch, ngay cả khung xương cũng biến mất, chỉ còn lại vết máu và mảnh vụn xương vương vãi trên đất để chứng minh rằng nơi này từng có một thi thể nằm đó.

Dùng một con dao đi rừng bình thường chặt bỏ những đoạn dây leo cản trở, Huy mở ra một con đường đi vào rừng, Huy nhận ra chỉ một mình cậu thì khó lòng mà solo với quái vật tinh anh được, nhưng cũng không phải là không có cơ hội, ví dụ như hiện tại, Huy ẩn núp trong một lùm cây, qua kẽ hở mà nhìn ra bên ngoài, ở trên bãi đất trống của một đoạn rừng thưa, hai con quái vật đang vật lộn với nhau, một con lợn vòi đang đánh nhau với một con vượn, dường như bọn chúng đang tranh giành gì đó, ai cũng chưa tung hết sức, chỉ dùng sức mạnh cơ thể mà va chạm với nhau.

Lợn vòi có hai cái nanh dài như ngà voi, nhưng chĩa thằng về trước, là vũ khí của nó mỗi khi lao về phía con vượn, con vượn uốn lượn hai chân, nhảy vọt lên không trung, né được đòn tấn công bình thường này của con lợn vòi, là động vật hai chân, độ linh hoạt của con vượn hơn hẳn con lợn vòi kia.

Khẹc khẹc…

Con vượn vươn tay đu trên một cành cây to, sức nặng của nó khiến cành cây cũng đó cong xuống, nhưng con vượn chỉ mượn lực, nó kéo cơ thể lên, hai chân đạp mạnh vào cành cây, bắn cơ thể lao xuống con lợn vòi không thể ngẩng đầu lên cao được, hai bàn tay lông lá của con vượn đan vào nhau như một cái chuỳ, nện xuống lưng con lợn vòi.

Răng rắc…

Tiếng cành cây lẫn xương sống của con lợn vòi gãy vỡ cùng một lúc, đôi mắt của con lợn vòi giãn ra, tơ máu tràn khắp đôi mắt, máu tươi trào ra từ miệng, chảy xuống mặt đất dưới chân, nhưng bốn chân của con lợn vòi vẫn đứng vững, nó dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn con vượn, bỗng nhiên, phần lưng lõm xuống của con lợn vòi nhúc nhích, từng cái từng cái gai xương đâm ra khỏi da thịt, chi chít trên lưng con lợn khiến nó trông như một con nhím, con vượn giật mình nhảy lùi về sau, tuy vậy, hai bàn tay của nó vẫn bị gai xương cắt qua, chảy máu đầm đìa.

...

[Kỹ năng] : Chủy Tuế.

Mô tả : Xương lưng đâm ra ngoài da thịt, mỗi mũi nhọn đều dính cặn độc tích lũy trong cơ thể của vật chủ, vừa để đào thải cặn độc vừa để tấn công kẻ thù.

...

Con lợn vòi xoay người, lườm ánh mắt giận dữ nhìn con vượn, rú lên một tiếng, bốn chân giẫm mặt đất, xông về phía con vượn, con vượn liếc nhìn hai bàn tay đang dần dần tím tái vì nhiễm độc, nghiến răng, nó cũng không giữ lại thực lực nữa, hai cánh tay dài uốn lại, lông trên người dựng thẳng, cơ bắp rõ rệt trên người còn thêm săn chắc, nở phồng, khiến nó trông như một con tinh tinh đột biến, lần này con vượn không né tránh mũi nhọn, mà giơ hai tay ra, con lợn vòi thấy kẻ địch không tránh, thì càng hung hăng hơn, đụng thẳng vào người con vượn.

Thịch....

Va chạm giữa cả hai tạo ra một tiếng vang điếc tai, hai cái nanh nhọn của con lợn vòi đâm xuyên qua cơ thể con vượn, đau đớn khiến nó nhe răng, hai cánh tay lực lưỡng của con vượn chụp lấy hai nanh của con lợn vòi, hai cánh tay siết chặt, cơ bắp trên người rung động, dần dần bốn chân của con lợn vòi cách mặt đất càng ngày càng xa, con vượn dùng hai tay giơ lên cả người của con lợn, đập mạnh xuống đất.

Oành...

Một cái hố sâu bị con lợn vòi đập ra, gai xương trên lưng nó đồng loạt rạn nứt, thậm chí có một số còn gãy mất, máu tươi trào ra từ miệng con lợn, nó cố vùng vẫy đứng lên nhưng nắm đấm của con vượn đã nện xuống, thẳng vào gương mặt của con lợn vòi vừa mới ngẩng lên, ngay sau đó con vượn không cho đối thủ của mình bất cứ cơ hội nào, vung nắm đấm nện xuống như mưa, đánh con lợn vòi không thể phản kháng.

Éc éc éc...

Tiếng kêu rên đau khổ của con lợn vòi vang vọng khắp khu rừng, dần dần tiếng kêu yếu dần, con vượn bỗng nhảy vọt ra sau, như đang cực kì sợ hãi thứ trước mặt nó, từ trong hố sâu, một cái chân lợn vươn ra, nắm vào miệng hố, kéo cơ thể nó ra khỏi cái hố, con lợn vòi bây giờ đứng bằng hai chân, gai xương sau lưng dài ra, không còn dựng thẳng mà rũ xuống như một cái áo choàng, cơ thể có phần mập mạp bây giờ săn chắc, cơ bắp lực lưỡng không kém con vượn kìa.

Giai đoạn 2...

Con lợn vòi bị dồn vào đường cùng, biến đổi sang giai đoạn hai, mỗi bước đi của nó trở nên nhẹ nhàng, con vượn nắm chặt nắm đấm, không sợ hãi nữa mà xông thẳng về phía con lợn vòi, tung nắm đấm đã biến thành màu tím đen về phía đối thủ, con lợn vòi giang hai tay, gai xương sau lưng rút ngắn lại, ngay sau đó từ trước ngực và bụng của nó bắn ra, con vượn trợn mắt, muốn thu lại đòn thế nhưng không kịp, gai xương xuyên qua nắm đấm, xuyên qua cánh tay và xuyên qua toàn bộ cơ thể đang lao về trước của nó, máu tươi róc rách chảy xuống từ những mũi nhọn của gai xương, cơ thể của con vượn cứng đờ không nhúc nhích tý nào.

Cánh tay phải của con vượn bỗng vươn ra, nắm lấy vai của con lợn vòi, sau đó là cánh trái cũng nắm lấy vai còn lại, lông trên người con vượn run lên, từ màu vàng nâu biến thành đỏ chót, hai chân của con lợn vòi ghì chặt vào mặt đất, từ từ trượt ra phía sau tạo ra một vệt móng dài trên đất, nó đã cố hết sức chống lại sức mạnh của con vượn nhưng vẫn thua cuộc, gai xương đâm vào người con vượn dần dần bị đẩy ra, cuối cùng, con lợn vòi bị sức mạnh kinh khủng của con vượn khi bước vào giai đoạn hai đẩy ra, bước lùi về sau ba, bốn mét mới dừng lại.

Khẹc khẹc...

Con vượn ngửa đầu lên trời gầm rú, vết thương chi chít trên người phun ra máu đen, là máu đã bị nhiễm chất độc từ gai xương, nhìn con vượn chẳng có thay đổi gì mấy, chỉ có bộ lông biến thành màu đỏ như máu, nó cúi người, hai chân uốn cong, rầm một tiếng, mặt đất bị nó giẫm nứt, bắn cơ thể nó lao nhanh về phía con lợn vòi, nắm đấm đập về phía đối thủ, con lợn vòi cũng không sợ, gai xương rụt về sau lưng, lại đâm ra từ trên hai cánh tay, bao phủ toàn bộ hai cánh tay nó bởi gai xương, nó tung nắm đấm có mũi nhọn của gai xương về phía con vượn lao tới.

Ầm...

Hai nắm đấm va chạm, nhưng con lợn vòi lại bị đánh bay, cánh tay của nó uốn lượn như một thanh thép bị vặn, toàn bộ xương cánh tay gãy thành nhiều mảnh, gai xương không còn gốc cũng gãy mất, rơi xuống mặt đất, con lợn vòi nghiến răng, nó nhận ra sự chêch lệch giữa mình và đối thủ, nhưng nó vẫn còn lá bài tẩy, là chất độc đã bị tiêm vào người con vượn, con vượn che nắm đấm, trên mu bàn tay có một lỗ thủng, tuy nó đánh gãy tay của đối thủ nhưng bản thân cũng bị thương, chất độc đáng ghét xâm nhập vào cơ thể, bắt đầu theo đường máu đi khắp các nội tạng trong người nó.

Nhưng cho dù là thế, sức chiến đấu của con vượn vẫn còn hung mãnh, nó phóng vọt tới trước người con lợn vòi, hai tay nắm lấy đầu của con lợn, kéo cơ thể của con lợn xuống, đầu gối nện vào mặt con lợn vòi, con vượn buông tay ra, để đối thủ ngã xuống đất, cái vòi của con lợn vòi vẹo sang một bên, nó không còn sức phản kháng, bị con vượn dùng một chân giẫm mạnh xuống gáy, một cái, hai cái, ba cái, cho đến khi cổ của con lợn rách ra, bị con vượn nắm lấy, giật đứt lìa khỏi cổ, con vượn hưng phấn giơ cao thủ cấp của đối thủ, tuyên bố mình đã chiến thắng.

Huy chờ đúng thời cơ, ẩn mình trong những bụi cây quanh bãi đất, tiến gần đến sau lưng con vượn đang hăng say gầm rú, Huy sử dụng Cuồng Nộ, vọt ra khỏi nơi ẩn núp, mũi kiếm sắc lạnh đâm ra, Mạch Trọng Lực phát động, mũi kiếm đâm vào lưng của con vượn, thuận theo một vết thương đâm thẳng vào cơ thể con vượn.

[-10]

Cơn đau khiến nó tỉnh táo lại, nó buông thủ cấp của kẻ chiến bại ra, định vươn tay ra sau chụp lấy vũ khí của kẻ địch thì sững sờ, hai bàn tay của nó bỗng tê rần, bàn tay tím đen đã hoàn toàn biến thành màu đen, mạch máu trên bàn tay nổi lên, lộ ra màu tím sậm khó coi, chất độc trong người của con vượn đã hoàn toàn làm tê liệt khả năng điều khiển cơ thể của nó.

Huy nhanh chóng rút kiếm ra, cậu chú ý rằng con vượn không phản kháng được, hai cánh tay của nó rũ xuống, mềm oặt, con vượn quỳ một chân xuống, bất lực giương mắt nhìn Huy, cậu vung kiếm, chém ngang hông con vượn, [-20], không có sức phản kháng, con vượn như một cái bia cho Huy tùy tiện đánh, lưỡi kiếm cắt vào da thịt, đụng phải xương thì bật ra, Căn Cốt của con vượn chí ít là cấp A, Huy thu kiếm về, chân phải bước ra một bước, xoay kiếm, bổ xuống đầu của con vượn.

Phốc... [-12]

Máu tươi có màu tím đen bắn tung tóe, một lần nữa xương của con vượn ngăn lưỡi kiếm tiến thêm, Huy rút kiếm về, đi lên phía trước, hai tay nắm chặt kiếm, đâm thẳng về phía ngực của con vượn, nhắm ngay vị trí trái tim của nó.

.......

[-8]

Cuối cùng con vượn cũng bị giết chết, nó dùng đôi mắt hận thù mà lại bất lực nhìn Huy, nếu nó không quá tự mãn và bị nhiễm độc, thì con người này sao có thể giết được nó, chỉ cần một bàn tay cũng có thể giết chết hắn, nhưng trên đời không có chuyện nếu như, đôi mắt của con vượn khép lại, cơ thể ngã rầm xuống đất.

....

[Quái vật cấp C, Vượn Tinh Khôn Cuồng Huyết đã chết, rơi xuống mã {L} x1]

.....

Huy nhặt mã {L} lên từ thi thể của con vượn, cơ thể tự động hấp thụ, ngoài ra còn có một viên kết tinh kỹ năng, Huy bỏ qua thi thể của con vượn, tiến đến bên xác con lợn vòi, rạch một miệng vết thương để uống máu, cậu không uống máu của con vượn vì trong máu của nó toàn chất độc, cậu không muốn có số phận giống con vượn, hút xong, cậu mới xem nhật ký hệ thống đã thay đổi gì.

.....

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.