Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Dự Án Mòng Biển

Tiểu thuyết gốc · 2357 chữ

......

Sau khi nghỉ ngơi, Huy được Đức Chinh thân thiện giới thiệu từng người một, thanh niên có mái tóc dài buộc đuôi gà là Lê Tùng, người đeo mắt kính là Thái Hòa, cô gái có mái tóc dài xõa xuống vai là Du Vân, cũng là em gái của tướng quân Du Linh, hai cô gái còn lại là Bích Ngọc và Bích Tuyền, là một đôi chị em song sinh, ừm, không nhìn rõ mặt, tóc mái dài che gần đến chóp mũi, không biết hai người họ nhìn kiểu gì.

- Cho tôi hỏi, cái kế hoạch đào tạo mọi người là gì vậy?

Huy đưa tay hỏi, cả sáu người đều đưa ánh mắt nhìn cậu như nhìn sinh vật lạ, bởi vì cậu gia nhập vào kế hoạch đào tạo mà lại chẳng biết nó là gì, Đức Chinh đành giải thích cho cậu hiểu, kế hoạch đào tạo này tên là dự án Mòng Biển, đào tạo những mầm mống tốt để trở thành một quân chủ lực trên bàn cờ hải vực rộng lớn này, ngoài việc bảo vệ hải tuyến, còn phải đối mặt với sự nhăm nhe của thế lực bên ngoài.

Mỗi danh ngạch vào dự án đều rất quý giá, nếu không sự giới thiệu từ người có quyền thế, hoặc có đại gia tộc hậu thuẫn thì khó mà lấy được danh ngạch, Huy gãi đầu, cậu không hiểu sao mình lại bị nhét vào cái dự án này, biểu hiện của cậu thực sự có xuất sắc đến mức Nhu Vĩnh để cậu vào dự án này sao?

- Được rồi, tất cả nghỉ trưa đi, buổi chiều sẽ tập luyện.

Hoài Đông nói với các học sinh, mọi người rời khỏi sân vận động, trở về phòng mình nghỉ ngơi, Huy kéo cơ thể mỏi nhừ của mình về phòng, nằm ở trên giường, cậu bỗng nhớ về chuyện của ngày hôm qua, đối mặt với Trần Lĩnh, Huy nhận ra mình cũng chỉ là một tấm bia, sức mạnh thì có, những thiếu hụt khác thì rất nhiều, nếu như Trần Lĩnh không sai lầm mà dùng thiên sinh kỹ, thì có lẽ ngày hôm đó người chết sẽ là cậu.

.........

Buổi chiều, bảy người cùng tập hợp ở sân vận động, được chị gái của Du Vân dẫn dắt, cả nhóm đi đến một căn cứ, đây là khu huấn luyện của khu quân sự này, ở đây, đầy đủ những thiết bị và phòng luyện tập chuyên dụng, mô phỏng môi trường thích hợp cho từng người.

Lê Tùng đi vào phòng luyện kiếm, nơi này có những kiếm sĩ 24 giờ chờ đợi, thậm chí còn có một vị kiếm thánh già nua ngồi thiền bên trong, chờ những người đến thách đấu ông ấy.

Thái Hòa đi vào một sòng bạc điện tử, năng lực của cậu ấy là tính toán, cậu ấy cần tính tất cả khả năng và thuật toán của các trò chơi cờ bạc để rèn luyện thiên tính của mình.

Du Vân đi vào một phòng điều chế, nơi tỏa ra mùi thuốc nồng nặc, cô ấy là người điều chế độc dược và sử dụng chúng, mỗi ngày đều phải nghiên cứu chế ra một loại thuốc độc mới.

Bích Ngọc và Bích Tuyền thì cùng nhau đi vào một phòng gương, nghe nói cả hai đều là người sử dụng tinh thần lực, có thể điều khiển mọi vật theo ý muốn, phòng gương để bọn họ đối mặt với những bản thể khác của mình, rèn luyện tinh thần lực mạnh hơn.

Chỉ còn Đức Chinh và Huy, Đức Chinh thì dự định đi qua phòng mô phỏng trọng lực để rèn luyện thể chất, thấy Huy còn đang phân vân, anh ta rủ Huy đi cùng, nhưng Huy từ chối, cậu hỏi Du Linh, xem xem có phòng nào giống ý muốn của mình không.

- Cậu muốn đánh nhau với quái vật? Còn phải là tinh anh?

Du Linh nhìn Huy, yêu cầu này thực sự là kì quái, cho dù là thiên tính của Huy thuộc dạng cần chiến đấu để mạnh lên thì như này cũng quá gấp gáp rồi, hơn nữa, khu huấn luyện cũng không có căn phòng nào như thế, quái vật sẽ không chịu nằm im để con người khống chế và bắt giam, nói chi là tạo là một căn phòng huấn luyện chứa quái vật.

Huy tất nhiên không chỉ muốn đánh quái vật, mà còn vì máu của chúng, sau khi loại bỏ toàn bộ Chủ Huyết cũ, cậu đang rất gấp tạo ra Chủ Huyết mới, ở trong cấm địa toàn là vong linh, làm gì có máu để cậu uống, cho nên, bây giờ cậu rất cần máu tươi của quái vật, một lần nữa ngưng tụ Lõi Máu, trở thành Huyết Thuật Sĩ.

- Để tôi hỏi đại tướng quân.

Du Linh lấy điện thoại ra, kết nối với máy ở văn phòng Hoài Đông, giữa hai bên trò chuyện chừng năm phút, cuối cùng Du Linh tắt máy, nói với Huy.

- Đại tướng quân nói, có thể cho cậu đi đến đảo Tây Tử, bên đó có rất nhiều quái vật, hầu hết là cấp C, hẳn là có quái vật tinh anh cho cậu.

Thế là Huy một lần nữa lên máy bay trực thăng, sau đó được đưa đến đảo Tây Tử, một hòn đảo nhỏ nằm ở phía Tây của đảo Song Tử, trên bờ biển có đặt một căn cứ nhỏ, máy bay trực thăng đáp xuống, Du Linh nói với trung đội trưởng đóng giữ ở căn cứ, để Huy tự do đi lại trên đảo, vị trung đội trưởng nhìn Huy, hơi lo lắng nhưng đây là lệnh của cấp trên, anh ta không thể từ chối.

Đảo Tây Tử chia thành năm khu vực, Đông, Tây, Nam, Bắc và khu vực trung tâm, trung đội trưởng Văn Dũng kiến nghị Huy nên tránh khu vực trung tâm ra, nơi đó có năm con quái vật cấp B tinh anh và một con Boss, là mối hiểm họa tiềm ẩn trên đảo nhưng cũng là thứ giúp quái vật trên đảo không làm loạn, con Boss cấp B đó có trí khôn, nó và quân đội đã có giao tiếp, trí lực khoảng chừng một thanh niên 16 tuổi, nó nhận thức mình không có thực lực xông ra khỏi đảo, nên tự tạo vương quốc cho riêng mình, quái vật cấp C trở xuống trên đảo có thể tùy tiện giết, nhưng quái vật cấp B thì không được.

Huy được hai binh sĩ dẫn lên đảo, đi theo phía Nam, toàn bộ đảo là một khu rừng nhiệt đới rậm rạp, hai binh sĩ đưa Huy đến cổng vào khu phía Nam thì dừng lại, nhiệm vụ của họ chỉ là dẫn đường, Huy cũng biết ơn hai người họ nên cúi đầu nói cảm ơn, mới đi vào trong khu rừng, hai người binh sĩ vác súng lên, hành quân trở về căn cứ.

....

Vừa tiến vào trong rừng, sự xuất hiện của Huy như gây ra sự xáo trộn cân bằng trong khu rừng, lũ côn trùng như ruồi muỗi lập tức bâu tới, nhưng ngay lập tức chúng tránh xa khỏi Huy, vì trước đó cậu đã bôi thuốc tránh côn trùng, ánh sáng trong khu rừng khá ít, bởi vì những tán cây cao phủ kín trên đầu, cố mở rộng hết mức để hấp thụ ánh sáng, cho nên ánh sáng chỉ có thể phủ xuống bên dưới qua các kẽ lá nhỏ.

Xoạt xoạt...

Bên trong những bụi cây rậm rạp, một thứ gì đó đang di chuyển về phía Huy, một kẻ săn mồi bình thường hay con một quái vật, Huy không biết, cậu rút kiếm vác sau vai xuống, nắm chuôi kiếm bằng hai tay, ánh mắt nhìn chằm chằm về phía nơi phát ra âm thanh.

Xoạt...

Một cái đầu rắn nhô ra, trên đầu nó có một cái sừng nhọn, như một cái lưỡi hãi cong về phía sau, và rồi cơ thể của nó chui ra ngoài, một con trăn khổng lồ, kích thước còn lớn hơn loài trăn Anaconda trưởng thành, tưởng chừng là loài Titanoboa đã tuyệt chủng từ lâu, nó nghiêng đầu nhìn xuống con mồi trước mắt, suy nghĩ liệu cả đủ thịt cho nó ăn hay không?

Vụt...

Con trăn tấn công, cái đuôi dài giấu sau những bụi cây quất ra như roi, nhưng nó nặng nề gấp mấy chục lần, chóp đuôi của con trăn cũng có một cái lưỡi hái giống ở trên đầu, là một trong hai vũ khí của nó, lưỡi hái cắt qua cây cỏ trên đường đi của nó thành hai, Huy vung kiếm chém về cái lưỡi hái, phản lực ngay lập tức khiến hai cánh tay của cậu tê rần, cho dù là thế vẫn không ngăn được toàn bộ sức mạnh của con trăn, Huy bị đập bay ra ngoài, đụng vào một thân cây trong rừng.

...

[Làm Nóng +3]

...

Huy đứng lên, lau vết máu bên khóe miệng, con trăn trườn cơ thể to lớn của nó về trước, tốc độ không chậm, nhưng cũng chẳng nhanh, một lần nữa, nó vung đuôi về phía, lần này Huy không chịu cứng nữa mà cúi người xuống, lưỡi hái trên đuôi của con trăn lướt qua đầu cậu, chém phăng gốc cây to sau lưng Huy, vết cắt tuy hơi thô nhưng vì sức mạnh lớn đã bỏ qua tất cả cản trở, Huy ngẩng đầu lên, nắm kiếm xông về phía con trăn, nó chưa kịp thu đuôi lại, là cơ hội cho cậu tấn công.

Cuồng Nộ.

Huy giơ cao kiếm Cyberse, bổ xuống lưng con trăn, Mạch Trọng Lực kéo lên tối đa, khiến cân nặng của thanh kiếm tăng lên mức lớn nhất, nhưng cũng khiến đòn tấn công này trở nên mạnh nhất, con trăn rụt đuôi về phòng thủ nhưng đã chậm, cơ thể to lớn của nó ảnh hưởng nhiều đến tốc độ, nếu đối thủ là một con quái vật cùng kích thước thì như vậy là không chậm, nhưng đối với hình thể nhỏ và linh hoạt như Huy thì đó là quá chậm.

Phốc...

Làn da của con trăn khá mềm, dễ dàng bị lưỡi kiếm xé rách, lưỡi kiếm mạnh mẽ cắt sâu vào trong thịt, cắt đứt các bó cơ bên trong, nhưng càng ngày lưỡi kiếm càng chậm lại, cuối cùng không thể chặt đứt cả cơ thể của con trăn ra mà chỉ chạm đến xương của nó.

Bốp...

Con trăn đau đớn quật đuôi về phía Huy, cậu chỉ kịp rút kiếm ra, Hóa Vảy Cứng cường hóa phòng ngự, ngay sau đó là cảm giác như bị một chiếc xe con tông thẳng vào người lan khắp lồng ngực, Huy một lần nữa bị đánh bay ra, đụng vào một thân cây trong rừng cách đó 6, 7 mét, khiến thân cây nứt ra, vụn gỗ bắn tung tóe, cuối cùng cũng không chịu nổi mà đổ ập xuống, chim muông sợ hãi bay tán loạn trên không trung.

Zxzzxzx....

Con trăn đưa đầu thấp xuống xem miệng vết thương, cử động khiến vết thương càng rách ra, máu tươi tuôn trào, đau nhức đến tận xương tủy, con trăn tức giận nhìn về phía Huy, nén đau trườn về phía trước, nó nhất định phải ăn tươi nuốt sống con người này mới hả giận, Huy chống kiếm đứng lên, cả người đều đau, nhưng cậu vẫn cắn chặt răng, rút kiếm lên, con trăn đã không còn bao nhiêu HP, chỉ cần thêm một đòn nữa, nó sẽ chết, hoặc biến đổi giai đoạn hai, nhưng Huy không nghĩ mình xui xẻo đến mức vừa vào rừng đã gặp quái vật tinh anh.

Vết thương trên người khiến con trăn không thể vung đuôi tấn công được nữa, nếu không vết thương sẽ rách mạnh ra, chữa trị càng khó hơn, cho nên nó trườn đến gần Huy, há miệng lớn của nó ra cắn về phía Huy, nó nghĩ rằng Huy chẳng còn khả năng phản kháng nữa, hai lần bị đánh bay, cho dù là quái vật thì xương cũng đã nát thành tương, nói chi đến con người như Huy, cái miệng của con trăn cắn tới, sắp nuốt trọn Huy vào miệng thì dừng lại, mũi kiếm đã đâm thẳng vào cổ họng của nó, chống cái miệng của nó cách Huy chỉ còn vài cm, tròng mắt dọc của con rắn lắc lư, nó không hiểu sao con người này vẫn còn sức phản kháng, nhưng đã không còn cơ hội để sửa chữa sai lầm, cơ thể của nó đổ ập xuống, Huy dễ dàng tránh thoát khỏi số phận bị đè bẹp, đá cái đầu con trăn qua một bên, thò tay vào miệng nó rút kiếm của mình ra, đi đến chỗ vết thương trên lưng con trăn, Huy bắt đầu uống máu của nó.

Nghỉ ngơi một chút, Huy bắt đầu lóc thịt con trăn, lấy đi một phần mỡ và thịt của nó mang về, hôm nay như thế là tạm đủ rồi, cậu cần trở về nghỉ ngơi, hồi phục lại một chút, không thể lỗ mãng ở lại trong rừng, nhóm binh sĩ canh gác ở cổng căn cứ khi thấy Huy trở về thì tiến đến kiểm tra, không có gì bất thường thì cho vào căn cứ, Huy lập tức đi đến nhà ăn, lấp đầy cái bụng đang đói khát LP của mình trước, sau đó để công việc chữa trị cho Tọa Hóa - Nộ xử lý, trước khi cậu quay về phòng nghỉ đã được sắp xếp, cậu ghé qua chỗ Văn Dũng, đưa đống mỡ và thịt trăn cho anh ta, không nói gì mà quay về phòng nghỉ, ngã phịch xuống sàn nhà mà ngủ.

.......

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 9

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.