Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Huyết Thuật

Tiểu thuyết gốc · 2391 chữ

.........

Huy ngồi trên giường, hai tay nắm chặt vào nhau, gương mặt đỏ như máu, theo thông tin của Ma Thuật Cơ Sở, Chủ Huyết đã uống đủ máu, bây giờ cậu cần phải đem nó ra ngoài cơ thể, để nó có thể hút tinh hoa của đất trời, sau đó nén nó lại trở thành Lõi Máu, lại dung hòa vào cơ thể, trở thành nguồn năng lượng cho Huyết Thuật, nhưng mãi mà Huy không thể để Chủ Huyết chui ra, giống như sự điều khiển của cậu không ăn khớp với Chủ Huyết vậy.

- Aaaa, mệt vãi...

Huy nằm xuống giường, gương mặt đỏ chót bỗng tái đi, trắng bệch, cơ thể tê dại, con đường dẫn Chủ Huyết đi ra không sai, chỉ có điều Chủ Huyết lại chẳng nghe lời, chỉ biết nằm một chỗ, cho dù cố gắng dùng máu lôi kéo nó ra thì nó vẫn bất động, là do tiềm năng ma thuật của cậu quá yếu chăng? Huy tự nghĩ, cậu bỗng nghĩ đến Hữu Nhân, cậu ta có mấy đồ vật thần kỳ, biết đâu cậu ta biết gì đó liên quan đến Huyết Thuật thì sao? Cho dù không có kết quả thì vẫn hơn nằm một chỗ không làm gì.

Hà Hữu Nhân ở tòa ký túc xá số 1, trước khi xuống núi, cậu ta có nói cho Huy số tầng và số phòng, Huy đi vào ký túc xá tầng 1, theo lối đi bên phải đi lên, ký túc xá phân chia nam bên phải, nữ bên trái, đi đến số phòng 301, đây là phòng của Hà Hữu Nhân và Âu Hoài Thương ở lại, Huy gõ cửa phòng, Hữu Nhân mở cửa, thấy đó là Huy, thì lập tức mời cậu vào phòng, Âu Hoài Thương cũng đang nằm nghiêng trên giường, cầm đọc một quyển sách gì đó, Huy ngồi trên một chiếc ghế, cậu không muốn dài dòng, cho nên hỏi thẳng Hữu Nhân, cậu ta có biết về Huyết Thuật không?

- Huyết Thuật? Nguyên tố ma thuật hiếm đó à, tôi không biết.

Hà Hữu Nhân hơi bất ngờ với sự thẳng thắn của Huy, cậu ta hơi suy nghĩ một chút, lắc đầu, nói, lúc này Hoài Thương bật người dậy, ném quyển sách sang một bên, nhìn chằm chằm vào Huy, hỏi.

HT : - Cậu biết Huyết Thuật?

H : - À, ừ, một chút thôi.

HT : - Tốt, tôi cũng không biết Huyết Thuật, nhưng tôi biết có một người biết Huyết Thuật, cô ta cũng ở cùng khu với chúng ta, hơn nữa cũng là một học sinh lớp ưu tú đã vượt qua vòng khảo thí.

H : - Là ai vậy?

HT : - Không phải flexing nhưng mà, cô ta có thể nói là thanh mai trúc mã của tôi.

Vừa nói hết câu, Hoài Thương lập tức nhận được hai ánh mắt ghét bỏ nhằm vào, cậu ta gãi đầu, cười trừ, sau đó, Hoài Thương liền nói rõ về cô gái ấy, từ vài trăm năm trước, họ Mạc là một gia tộc có nghề y, chuyên điều trị bệnh về máu, sau khi thế giới bị xâm lấn, y thuật về máu cũng biến thành Huyết Thuật, khai sinh ra một con đường mới cho nhân loại, Mạc Thanh Trúc, là con gái thứ hai của chủ nhà họ Mạc, tuy nhiên cũng là người duy nhất, trong giới trẻ nhà họ Mạc, hiểu được Huyết Thuật của tổ tiên nhà họ, từ đó xâm nhập sâu vào Huyết Thuật, hơn hẳn những người thân của cô cũng đang đi trên con đường Huyết Thuật.

- Cô ấy ở đâu? Tôi muốn hỏi cô ấy một vài vấn đề.

Huy hỏi Hoài Thương, cậu ta liền đứng lên, dẫn đường cho Huy đi xuống tầng dưới, đến phòng 205, Âu Hoài Thương gõ cửa, chỉnh sửa cổ áo, khiến mình nhìn chỉnh tề và lịch sự, cửa phòng hé ra một cái khe, Mạc Thanh Trúc, cô gái đã vượt qua Chu Nguyệt của Nguyệt Lam, nhìn qua từ khe hở, khi thấy đó là Âu Hoài Thương thì mới mở cửa ra, gương mặt khó chịu, nói.

TT : - Cậu tìm tôi có việc gì?

HT : - Hì hì, tớ có một người bạn, cậu ta muốn hỏi cậu vài vấn đề về Huyết Thuật.

TT : - Bạn của cậu? Không phải là tên mập đó chứ?

HT : - Khụ, không phải, là bạn mới, đây là Huy.

Hoài Thương ho nhẹ, đưa tay hướng về phía Huy, giới thiệu cậu, Huy cúi nhẹ đầu, xem như lời chào, Thanh Trúc nhìn Huy, đánh giá một chút, bất chợt ánh mắt của cô thay đổi, dường như cô nhận ra trên người Huy cũng có tàn dư của việc tu tập Huyết Thuật, mặc dù có chút khác với Huyết Thuật của cô, nhưng chung quy đều là Huyết Thuật, mùi máu tươi đó cô không thể lẫn đi đâu được.

TT : - Cậu biết Huyết Thuật?

H : - Đúng vậy, nhưng tôi gặp phải một vài vấn đề, muốn nhờ cậu giúp đỡ.

TT : - Vấn đề? Là vấn đề gì?

Huy bắt đầu giải thích về Huyết Thuật của mình, con đường vận chuyển, cách thức hoạt động và tu tập, cũng như vấn đề điều khiển Chủ Huyết để ngưng tụ Lõi Máu, Thanh Trúc đứng ở cửa nghe từng chữ một không sót, nhưng Hoài Thương thì như học sinh cấp 3 trong tiết Ngữ Văn, đầu nghiêng bên trái, lại nghiêng bên phải, ngủ gà ngủ gật, nghe không hiểu chữ nào cả.

TT : - Theo vấn đề cậu đề ra, thì có ba trường hợp có thể giải thích nguyên do tại sao Chủ Huyết lại không phối hợp.

H : - Làm phiền cậu giải thích cho tôi.

Thanh Trúc nói, trường hợp thứ nhất, yêu cầu của Chủ Huyết cao hơn mức độ mà Huy đã cung cấp cho nó, nên nó không hợp tác với cậu, cái này có thể loại bỏ vì Huy nói Chủ Huyết không có ham muốn hấp thu máu mới nữa, nó đã thỏa mãn, thế là Thanh Trúc nói đến trường hợp thứ hai, đó là do con đường vận chuyển của cậu có vấn đề, quá hẹp hoặc không thích hợp để Chủ Huyết đi qua, Huy lại lắc đầu, Chủ Huyết vận chuyển bình thường trong cơ thể cậu, nhưng không thể rời khỏi người Huy, cho nên trường hợp này cũng không đúng.

H : - Vậy còn trường hợp cuối cùng?

TT : - Cái này, nó hơi phức tạp, có thể nói, cậu không phải là chủ nhân của nó chăng?

Lời nói của Thanh Trúc như một cái đinh đóng sâu vào trong não của Huy, cậu cũng chưa từng nghĩ đến chuyện này, nhưng ngẫm lại, cơ thể này của cậu, không thuộc về cậu, cho nên khi Chủ Huyết hấp thụ máu của trong cơ thể, mặc dù bị Huy sai xử, nhưng nó cũng không hoàn toàn phục tùng, khiến cho việc ngưng tụ gặp khó khăn, Chủ Huyết là công nhân, còn Huy chỉ là quản lý, cho dù nó nghe lời cậu thì vẫn sẽ kháng lệnh như thường nếu nó không thích, không trở thành ông chủ của nó, thì lệnh của cậu chỉ như lời nói gió bay.

H : - Cảm ơn cậu, đã làm phiền cậu nhiều.

TT : - Không sao, nhờ có cậu, tôi có suy nghĩ mới cho Huyết Thuật của mình, không phiền.

Huy cúi đầu cảm ơn Thanh Trúc, cũng như tạm biệt cô, cậu cần trở về, suy nghĩ cách nào đó khiến Chủ Huyết phục tùng mình, cậu chào tạm biệt Hoài Thương, đi về khu ký túc xá của mình, nằm trên giường, Huy suy nghĩ, nói thì nói như thế, nhưng cậu cũng không biết làm cách nào.

- Aizz, khó thật đấy.

Huy vò đầu, nếu tính theo sự tồn tại của linh hồn và cơ thể thì Huy chỉ là linh hồn ký sinh trên cơ thể của chủ thể, chiếm quyền điều khiển ở mặt ngoài, nhưng mặt trong của cơ thể thì chỉ có thể để nó vận chuyển bình thường, hơn nữa, cậu cũng bị chịu tác động khi chúng có vấn đề hoặc bị tác động, có thể nói quan hệ của cậu và nội tạng bên trong cơ thể là quan hệ một chiều.

Không biết vì nguyên do gì, Huy bỗng ngồi dưới sàn nhà, hai chân xếp bằng, hai tay chấp lại với nhau, vào tư thế ngồi thiền, hai mắt nhắm lại, hít thở đều đặn, bất chợt, gương mặt của Huy trở nên đỏ như sắp chảy ra máu, cậu há miệng, phun ra một ngụm máu đặc, Huy bàng hoàng ngồi bật dậy, loạng choạng ngã trên giường, cậu không hiểu mình vừa làm cái gì, chỉ thấy cơ thể trở nên yếu ớt, như là vừa mất đi thứ gì đó quan trọng, nhưng cũng không quan trọng.

....

[Vật chủ bị Mất Máu, LP -15]

[Chủ Huyết bị đào thải]

[Máu tồn dư trong cơ thể sắp bị đào thải]

[Lượng máu trong cơ thể ở mức thấp, Tọa Hóa - Nộ phát động]

[Tiêu hao 75 LP, tái tạo máu thành công]

....

- Hự, ọe...

Huy ôm chặt miệng, chạy vội vào nhà vệ sinh, nôn thốc nôn tháo vào bồn cầu, hầu hết đều là máu đặc, ngay lập tức mất tất cả LP, cơ thể Huy lâm vào trạng thái Kiệt Sức, ngã ngửa ra sau, mệt mỏi không nói nên lời, tuy nhiên bởi vì máu được Tọa Hóa - Nộ tái tạo lại, Huy vẫn có thể bò dậy, từ trong ba lô lấy ra một bình thuốc, bên trong chứa viên nang dưỡng chất, lấy ra một viên bỏ vào miệng, nuốt xuống, mới khiến cơ thể khỏe lại một chút, thêm một lần nữa, Huy lại bước vào ngưỡng tử.

- Chuyện quái gì xảy ra vậy trời?

Huy lau mồ hôi lạnh đã thấm ướt vầng trán, áo sau lưng cũng ướt đẫm mồ hôi, cậu lại vận chuyển Huyết Thuật, không hiểu kiểu gì, Chủ Huyết mà cậu dày công cực khổ luyện ra lại biến mất, tuy nhiên, máu trong cơ thể cậu lại cực kì hưởng ứng sự vận chuyển của Huyết Thuật, như những con dân phục tùng lệnh vua ban, vận chuyển trơn tru hơn và nghe lời hơn?

- Chẳng lẽ, toàn bộ máu của chủ thể đều bị đào thải rồi?

Nghĩ đến đó, Huy cảm thấy lạnh sống lưng, trong phút chốc cậu không hiểu mình đang làm gì đó, lại khiến cơ thể đào thải máu cũ, từ đó tái tạo lại máu mới, hơn nữa còn thực sự là máu của cậu, cảm giác giống như lần khắc tượng Tọa Hóa trước đó, Huy xoa huyệt thái dương, cảm thấy đầu đau như búa bổ, bộ não nhỏ bé của cậu cũng phân tích được chuyện gì đang diễn ra và Tọa Hóa, rốt cuộc là cái quái gì mà lại đáng sợ đến thế?

- Thôi, đi nhà ăn lấp đầy cái bụng đã, chuyện này từ từ nghĩ.

Huy đi ra khỏi phòng, cho dù có muốn nghĩ thì cậu cũng chẳng nghĩ được gì, cậu chỉ biết, Tọa Hóa ở thế giới cũ trong tín ngưỡng của Phật giáo là sự ra đi an nhiên của chư tăng, không còn luyến tiếc hồng trần, còn ở thế giới này, nó có nghĩa là gì cậu không biết, hơn nữa, sau xâm lấn, muôn vàn kiểu biến hóa, từ một y thuật cũng có thể biến thành Huyết Thuật, một người bình thường cũng có thể biến thành siêu nhân, thì một cái khái niệm, có thể thay đổi thành bộ dạng gì? Ai mà biết được?

Và rồi cứ thế, Huy tạm thời để chuyện tìm hiểu ý nghĩa của Tọa Hóa sang một bên, bởi vì đã đến lượt cậu và Phùng Gia Đức, Đinh Gia Mẫn đến kho tài nguyên lấy phần thưởng, Phùng Gia Đức lấy một trang sức cấp C, tên là vòng tay Rimnes, giúp cho cậu ta có thể tăng thêm một chút kỹ năng dùng cung tên và bỏ qua một phần nhỏ phòng thủ của đối thủ, Gia Mẫn lấy một món trang bị cấp C, Giáp Đen Vũ Trang, nghe tên thì rất hầm hố, nhưng chỉ là một áo giáp lót, cực nhẹ, đề cao điểm phòng ngự cho một Sát Thủ như cậu ta, còn về phần Huy, cậu lấy một chiếc nhẫn, tên là nhẫn mạ vàng Xích Quỷ, tăng cường 5 điểm công kích vật lý, ngoài ra còn khiến đòn tấn công của vũ khí nặng có hiệu ứng Tê Dại, khiến đối thủ bị đòn tấn công phải chịu 0,5s Tê Dại, không thể sử dụng sức mạnh cơ bắp.

Về phần kỹ năng, hai người kia thì Huy không rõ, cậu chọn một kỹ năng có thể tăng cường khả năng phòng ngự, nghe thì có vẻ vô lý, bản thân cậu còn chẳng cần đến đồ phòng ngự vì cho dù có sát thương lớn cỡ nào, thì cũng không vượt qua HP tối đa của mình, cần kỹ năng phòng ngự để làm gì chứ? Tất nhiên là có nguyên do, sau khi đối chiến với Trọng Võ, Huy nhận ra, mặc dù mình không thể bị giết chết trong một đòn tấn công, nhưng khi cơ thể chịu quá nhiều tổn thương, thì LP cũng sẽ giảm trừ, ảnh hưởng sức chiến đấu của bản thân, kỹ năng cường hóa làn da là thích hợp nhất với cậu.

...

[Hóa Vảy Cứng]

Cấp bậc : C.

Mô tả : Kỹ năng đặc thù của Tê Tê Rãnh Nứt, khiến lớp vảy của chúng trong phút chốc biến cứng, là kỹ năng tuy tiêu hao nhiều nhưng mang lợi ích to, giúp chúng sinh tồn trong Rãnh Nứt.

Hiệu quả : Tiêu hao 10 MP, khiến làn da biến thành vảy cứng, độ cứng có thể ngang với thép luyện, sau đó khi duy trì thì mỗi 3 giây sẽ tiêu hao 2MP.

......

......

Còn tiếp.

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.