Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tọa Hóa

Tiểu thuyết gốc · 1935 chữ

...

...

Không khí u buồn bao trùm thành phố, số dị nhân cấp C hi sinh trong Event là 10 người, còn dị nhân cấp D lên đến 83 người, theo thông tin thu thập được, event lần này cực kì đáng sợ, những Kẻ Bị Nguyền như là thiên địch của từng dị nhân, điều có cách khắc chế họ, những người xấu số hi sinh là những người không có nhiều tài năng, khi bị khắc chế thì chỉ có thể chịu chết.

- Ah ah ah, nhẹ chút, nhẹ chút...

Huy kêu đau, cơ thể bị bỏng nặng phải phẫu thuật để cắt đi những tổ chức đã chết, cho dù đã tiêm thuốc tê thì vẫn cảm thấy đau, ở trong phòng phẫu thuật, tiếng kêu rên của Huy vọng ra liên hồi, tưởng chừng như bên trong đó là nơi tra tấn chứ không phải phòng phẫu thuật của bệnh viện.

Nửa giờ sau, Huy được băng bó kín cả người, nằm trên cáng cứu thương đẩy đến phòng hồi sức tích cực, cắm đầy ống truyền dịch, Huy nhắm mắt lại, một phần vì hàm lượng thuốc tê khá cao được tiêm vào người, một phần vì mệt mỏi sau trận chiến đó, tinh thần căng thẳng giờ phút này thả lỏng ra, cứ thế mà chìm vào giấc ngủ.

....

Đi vào một nơi tối tăm không thấy ánh mặt trời, Huy không hiểu mình đang ở đâu, nhìn trước nhìn sau, cứ thế đi về phía trước, bởi vì những nơi khác đều chỉ có một màu đen, duy chỉ phía trước là một vùng sáng vàng nhạt, như ánh mặt trời nhè nhẹ lay động tâm trí của cậu, mời gọi cậu đi về phía trước, sau một loạt ánh sáng chói mắt, Huy phải che mắt lại, khi cậu mở mắt ra, cậu đang đứng trên một cái tế đàn bằng đá, bên trên tế đàn, một bức tượng điêu khắc khổng lồ đang ngồi xếp bằng, hai tay chấp trước ngực, dây xích khổng lồ treo cả bức tượng bên trên tế đàn, chỉ là gương mặt của bức tượng, là gương mặt của cậu, hay nói đúng hơn là của chủ thể.

- Đây là Tọa Hóa?

Huy nhìn vào bức tượng, khó tin được mà lẩm bẩm, gương mặt của bức tượng an nhiên, không vui không giận, nhưng mà càng là như thế, thì ai nhìn vào cũng sinh lòng khó chịu, nóng giận, đố kỵ, điên loạn,.v.v., đủ loại cảm xúc tiêu cực hiện ra trên mặt Huy, cậu chưa từng nghe nói thiên tính sẽ có tồn tại như thế này, chẳng lẽ thiên tính cấp S đều như thế này chăng?

Huy đi đến gần bức tượng, dùng tay chạm vào bức tượng, trong đầu hiện lên một đoạn hình ảnh, một đoạn kí ức, chỉ là nó không phải của chủ thể, mà là của cậu, Huy lúc đó là học sinh cấp hai, khi đi học về, vô tình đi qua phía sau của một ngôi chùa, tình cờ nhìn thấy một nhóm nhà sư đang quỳ bái một sư thầy đang ngồi xếp bằng, hai tay chấp lại trước ngực, vẻ mặt an nhiên, đi về bên Phật.

- Ôi, đây là ký ức của mình? Sau mình lại không nhớ?

Huy buông tay ra, thở hổn hển, cậu không hề nhớ mình có đoạn ký ức như thế, bức tượng rung chuyển, gương mặt của bức tượng nứt ra, một gương mặt khác hiện ra, đấy mới đúng là gương mặt của Huy, chỉ là vẻ an nhiên trên mặt bức tượng đã biến mất, chỉ còn tức giận, tuy đôi mắt vẫn nhắm lại, nhưng cả gương mặt đều là nhăn nhó, khó chịu.

....

- Aiii...

Cơn đau từ đâu khiến Huy bật dậy, thì ra là y tá đang thay kim truyền dịch, Huy bỗng nhiên bừng tỉnh khiến cô ấy giật mình, Huy cũng biết mình hơi thô lỗ, đành nằm xuống, cậu vẫn còn suy nghĩ về bức tượng trong mơ, khi gương mặt bức tượng thay đổi, cảm giác mà nó cho cậu cũng thân thiết hơn, không còn khó chịu như trước nữa, hơn thế cơ thể cậu trở nên thoải mái hơn, tinh thần sảng khoái, cậu bước xuống giường, vươn vai một cái, không còn tý cảm giác đau nào trên người, nữ y tá trợn tròn mắt nhìn Huy, bệnh nhân này 4 giờ trước vừa mới phẫu thuật xong, bây giờ lại có thể đứng lên, bộ dạng khỏe mạnh như chưa từng có chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ dị nhân đều hồi phục nhanh vậy sao?

- Ah, nhờ chị gỡ mấy cái ống này ra giúp, vướng víu quá.

Huy nói với nữ y tá, chị ấy cũng nhiệt tình giúp cậu mở ống truyền dịch ra, Huy tự do bước đi trên hành lang bệnh viện, vừa đi cậu vừa mở nhật ký hệ thống xem xét, cơ thể cậu hồi phục nhanh chóng là có liên quan gì đến Tọa Hóa hay không.

...

[Thiên tính của vật chủ nhận sự tác động không rõ]

[Thiên tính của vật chủ thay đổi]

[Xác định lỗi]

[ZxzxzzxzxxzxzZ]

[Không có lỗi, tiếp tục vận hành]

[Tọa Hóa thay đổi thành Tọa Hóa - Nộ]

...

[Tọa Hóa - Nộ]

Cấp bậc : SS.

Mô tả : Tọa Hóa, vứt xuống tất cả, an nhiên ly biệt nhân thế, nhưng là người, sao lại không có tiếc nuối, tiếc nuối hóa thành phẫn nộ, phẫn nộ hóa oán niệm.

Hiệu quả 1 : HP chỉ có 1 điểm, bù lại Sức Mạnh luôn ở bậc S, Nhanh Nhẹn, Thể Lực, Trí Tuệ, Căn Cốt đều là cấp A.

Hiệu quả 2 : Phẫn nộ là động lực, vào trạng thái Cuồng Nộ, tăng công kích vật lý +20%, bạo kích +20%, bỏ qua 10% phòng ngự của kẻ địch.

Hiệu quả 3 : Khi vào trạng thái không chiến đấu, tiêu hao LP để đẩy nhanh quá trình hồi phục của cơ thể. (Bị động)

….

- Cấp SS?

Huy kinh ngạc, không phải nói cấp S là cao nhất sao, vậy mà còn có cấp SS, mang theo tận ba loại hiệu quả, Sức Mạnh tăng lên cấp S, chẳng trách cơ thể trở nên cực kì thoải mái, như gã tù nhân được cởi xuống xiềng xích, các chỉ số khác đều là cấp A, có thể nói là tăng lên cực lớn, ngoài ra còn thêm một kỹ năng Cuồng Nộ, một kỹ năng hồi phục, rốt cuộc thì chuyện gì đã xảy ra trong giấc mơ đó, hay đoạn ký ức đó là của cậu là sự thật? Huy không biết.

Duy chỉ có một điều cậu có thể chắc chắn, bản thân có vấn đề.

.....

- Hức hức...

Tiếng khóc nức nở của ai đó khiến Huy chú ý, ngẩng đầu lên nhìn, trên hàng ghế trước phòng cấp cứu, một cô gái đang gục mặt xuống mà khóc, nước mắt ướt đẫm trên đùi, trên người cô là một bộ giáp dày nhưng đã bị phá hủy, vết rạn nứt giăng khắp nơi, nhiều chỗ còn bị thủng, vết thương trên da thịt đã ngừng chảy máu, Huy không muốn làm phiền người ta, cho nên lén lút đi qua, nhưng khi đến gần, lại nhận ra đó là Thiên Kim.

Huy muốn an ủi cô ấy, nhưng lại không biết mở lời thế nào, cậu cũng không biết tại sao cô ấy lại khóc, lại sợ phá hỏng cảm xúc của Thiên Kim bây giờ, làm mọi chuyện càng tệ hơn, thế là cậu chỉ đành bước tới, ngồi xuống bên cạnh cô ấy, im lặng, chỉ có tiếng khóc đau thương của Thiên Kim vang vọng hành lang dài.

- Nhìn tôi vui lắm hả?

Thiên Kim ngẩng mặt lên, dùng tay lau nước mắt, hỏi, Huy không trả lời, lắc đầu nhẹ, cậu không tận hưởng niềm vui trên nỗi đau của người khác, cậu không trách cứ Thiên Kim lại có thái độ như thế, nỗi đau gặm nhấm tinh thần của một người là không có từ ngữ nào có thể diễn tả được.

- Vậy anh muốn gì? Bày tỏ lòng thương hại sao?

- Không có gì, thấy có người cô đơn nên ngồi cạnh thôi.

Huy đứng lên, nói, vỗ nhẹ lên vai Thiên Kim, bước đi, cậu chỉ có thể làm đến thế, Thiên Kim ngẩn người, lau nước mắt nước mũi trên mặt, bất chợt, cô bật cười.

- Thật là một người nhạt nhẽo.

......

......

Huy đến gặp Bích Vân đang trong giờ nghỉ, nói chuyện phiếm với chị ấy, bởi vì bộ dạng hiện tại của Huy không có chút nào là một kẻ vừa mới đi ra từ phòng phẫu thuật, Bích Vân chỉ nghĩ cậu bị thương nhẹ, cô cũng nghe nói về Event xảy ra trong thành phố, thương vong không nhỏ, bệnh viện ở trong thành phố đều bận đến sứt đầu mẻ trán, khi thấy Huy không sao, Bích Vân thở phào nhẹ nhõm.

- Không có việc gì thì tốt, chị đi làm việc đây.

Bích Vân nói với Huy, cô vẫy tay chào tạm biệt cậu, Huy cũng vẫy tay theo, khi bóng dáng của Bích Vân đi mất, Huy mới trở về phòng bệnh của mình, khi đi ngang chỗ mà Thiên Kim ngồi, cô ấy đã đi mất, Huy về phòng bệnh, gặp bác sĩ phụ trách của mình, yêu cầu được xuất viện, bây giờ bệnh viện bận rộn, Huy yêu cầu xuất viện ngay lập tức được thông qua.

......

......

- Về nhà thoải mái thật đấy.

Huy nằm trên giường, thả lỏng cơ thể, kiểm tra bảng thuộc tính, thay đổi khá nhiều từ sau khi Tọa Hóa biến thành Tọa Hóa - Nộ.

...

Vật chủ : Nguyễn Quốc Huy.

HP : 1/1.

MP : 32/32.

LP : 80/80.

Thiên tính : Toạ Hoá - Nộ (SS). Truyền Tải (A).

Thiên sinh kỹ : Quy Luật Sống Còn (C), Bánh Răng Tử Thần (B).

Sức Mạnh : S.

Thể Lực : A.

Trí Tuệ : A.

Nhanh Nhẹn : A.

Căn Cốt : A.

Ma Pháp : C.

Công kích : 17 - 19.

Pháp kích : 3.

Phòng ngự : 5.

Tốc độ : 120.

Bạo kích : 15%.

Miễn giảm : 0.

.......

Mất đi Trảm Tướng Đao, chỉ số công kích hạ thấp một mảng lớn, có hơi tiếc, Trảm Tướng Đao có kỹ năng Trảm Tướng, cực kì phù hợp với mình, nhưng cũng đành chấp nhận, nếu không có sự hi sinh của Trảm Tướng Đao, chắc bây giờ Huy không phải đang nằm trên giường, mà là đang nằm trong nhà xác.

Ting ting...

“Tin nhắn từ hiệp hội dị nhân”

Xét thấy Event là sự sai sót của hiệp hội, hiệp hội đưa ra bồi thường cho những người tham gia Event, cũng như những người đã nằm xuống.

[Tài khoản của quý khách +5000 đồng liên hợp]

...

- Có tiền rồi !!!

Huy bật người dậy, cảm giác như được sống lại lần thứ tư, cái bụng đang đói của cậu kêu lên, khẩn cầu chủ nhân của nó lấp đầy, cũng phải, bởi vì Tọa Hóa - Nộ tiêu hao LP để nhanh chóng hồi phục cơ thể, nhưng mà trước đó, Huy không còn tiền, hầu hết viện phí của cậu được hiệp hội chi trả, còn một phần rất nhỏ Huy phải tự bỏ ra, bây giờ có tiền rồi, cái bụng lập tức biểu tình.

........

Còn tiếp

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.