Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nguyền Cốt

Tiểu thuyết gốc · 2019 chữ

....

....

[Chứng chỉ đối địch]

Cấp bậc : Không.

Mô tả : Một tấm thẻ hợp kim không có tác dụng gì ngoài việc chứng minh bạn đã tham gia event.

...

- Đây cũng là phần thưởng?

Huy cầm tấm thẻ hợp kim, nó bằng phẳng, không hề có chỗ nào đặc biệt ngoài việc nó được làm bằng thứ hợp kim sáng bóng như tấm gương, đừng có nói là nó chỉ dùng để kẻ, à không, chắc là chẳng có tác dụng gì đâu, thôi kệ đi, giữ được mạng là tốt rồi.

Huy kéo theo cơ thể tàn tạ rời khỏi chỗ này, ai mà biết cậu sẽ còn đụng độ thêm Kẻ Bị Nguyền hay không, tránh xa khu vực này càng sớm càng tốt, một đường đi đến bệnh viện, Huy cũng gặp rất nhiều dị nhân may mắn chỉ bị thương giống như cậu và những chiếc túi đựng thi thể màu đen được đưa vào nhà xác, không phải ai cũng có thực lực và may mắn để thoát khỏi event.

....

Một bên khác...

Phùng Gia Đức nhìn chằm chằm vào Kẻ Bị Nguyền trước mặt, một cô gái bị hai cái vòng tay trên cổ tay bẻ cả cánh tay ra sau lưng, hai vòng tay dính lại với nhau như một cái còng, gương mặt của cô ta hiện lên sự đau đớn cùng cực, Phùng Gia Đức cũng đã đụng phải event, đối phương cũng là cấp C, chỉ có điều, trên người cô ta không chỉ có một món trang bị Nguyền Rủa, mà là ba cái, hai cái vòng tay và một bộ giáp dính sát vào cơ thể, che đi toàn bộ đằng trước, từ cổ đến tận bụng.

Đăng...

Mũi tên từ dây cung bắn ra, ngắm ngay trán của Kẻ Bị Nguyền, thiên tính của Phùng Gia Đức là Cung Thủ Thần Thánh, cấp S, kỹ năng sử dụng cung đỉnh cao và khi sử dụng vũ khí là cung, thì Sức Mạnh của cậu ta sẽ tăng lên một bậc, có thể dùng MP để cường hóa mũi tên, khiến nó nhẹ hơn, nhưng độ bền sẽ không thay đổi, ngoài ra còn cường hóa nhẹ khả năng xuyên thủng, khiến mũi tên của Phùng Gia Đức chẳng khác nào một viên đạn súng lục.

- Hizz...

Kẻ Bị Nguyền kêu thét, cô ta bẻ gập người, tránh mũi tên trong gang tấc, khả năng phản xạ không phải một người bình thường có thể so sánh, cô ta dùng tư thế vặn vẹo của mình nhào về phía Phùng Gia Đức, là một Archer, Phùng Gia Đức sẽ không để cô ta tiếp cận, cậu đặt mũi tên nữa vào dây cung, vừa thực hiện động tác đó cậu ta vừa lùi về sau, kỹ năng Ngắm Bắn, giúp độ chính xác tăng cao kể cả khi đang di chuyển, Phùng Gia Đức thở ra, ngón tay buông lỏng dây cung, mũi tên bắn ra, lần này không nhắm vào đầu, mà là chân, chỉ là mũi tên khi chạm đến Kẻ Bị Nguyền thì xuyên qua chân cô ta, như là cô ta chỉ là một hình chiếu 3D chứ chẳng phải người thật.

- Cái gì?

Phùng Gia Đức bật thốt lên, nhưng chỉ thoáng qua, cậu lập tức nhảy vọt lùi ra xa hơn, giữ khoảng cách với Kẻ Bị Nguyền, cô ta khi thấy không thể đuổi được Phùng Gia Đức thì dừng lại, hai cánh tay bị trói sau lưng bỗng tách ra, hai cái vòng tay siết chặt vào cổ tay bỗng nới lỏng, rồi rơi ra, như nó chỉ là một đồ trang sức bình thường chứ không phải trang bị Nguyền Rủa.

Xẹt xẹt xẹt...

Và rồi, cơ thể Kẻ Bị Nguyền như một cái TV đời cũ bị nhiễu sóng, hình ảnh chập chờn, lúc rõ lúc không, Phùng Gia Đức thay đổi sắc mặt, cảm giác sợ hãi bùng lên trong lòng, cậu đưa cung tên lên, nhắm vào Kẻ Bị Nguyền, thiên sinh kỹ Tán Xạ Tiễn, lần này Phùng Gia Đức không tiết kiệm MP, mà sử dụng tất cả, năm mũi tên bay ra, kèm theo những mũi tên ảo ảnh bay về phía Kẻ Bị Nguyền.

Rầm, ầm ầm...

Những tiếng nổ vang như sấm rền, cả một con đường như gặp phải động đất, rung lắc dữ dội, khói bụi bốc lên che kín tầm mắt, nhưng cảm giác lo sợ trong Phùng Gia Đức vẫn không biến mất.

Giai đoạn 2, Kẻ Bị Nguyền từ trong bụi mù phóng ra, nhanh đến mức Phùng Gia Đức không bắt kịp cô ta, bàn tay của cô ta chộp tới cổ của Phùng Gia Đức, phản ứng của một Cung Thủ khiến cậu ta giơ cung tên lên, dùng báng cung ngăn lại bàn tay của cô ta, Kẻ Bị Nguyền chụp trong báng cung, bóp nát nó một cách dễ dàng, nhưng bao nhiêu đó đủ để Phùng Gia Đức thối lui, mồ hôi lạnh chảy xuống từ trên trán, Phùng Gia Đức thở hổn hển, nếu như lúc đó cậu chậm một chút, thì cái cổ của cậu sẽ như cây cung kia, bị bóp nát thành từng mảnh.

- Chết tiệt, mất vũ khí chính rồi.

Phùng Gia Đức chửi rủa, từ sau lưng lấy ra một con dao găm, từ nhỏ, Phùng Gia Đức không chỉ luyện tập dùng cung, mà còn học các loại võ cận chiến, những cung thủ ngày xưa cũng phải học các kỹ thuật cận chiến, một xạ thủ nếu như không biết những thứ này mà bị kẻ địch tiếp cận ở khoảng cách gần, chẳng khác nào cá đợi làm thịt.

Không còn cung, Sức Mạnh của Phùng Gia Đức hạ xuống một bậc, thời gian năm phút chỉ mới trôi qua hơn một phút, bốn phút tiếp theo, cậu chỉ có thể dựa vào kinh nghiệm và may mắn mà thôi.

- Tới đi.

Hizzzzz...

Phùng Gia Đức vào tư thế phòng thủ, hai chân hơi hạ thấp để dồn trọng tâm vào bụng và ngực, hai tay để trước ngực, một cao một thấp, mũi dao chĩa về trước, Kẻ Bị Nguyền nhào tới, hai bàn tay mở ra, như hai cái kìm kẹp về phía Phùng Gia Đức, cậu ta nghiêng người, chân trái duỗi ra, bước sang bên phải, chân phải giẫm mạnh để đẩy cơ thể lùi ra, theo động tác xoay người của Phùng Gia Đức, Kẻ Bị Nguyền vồ hụt, để lộ phần lưng trơ trọi không có chút phòng bị nào, bộ giáp chỉ có mặt trước, mặt sau không có gì cả, Phùng Gia Đức chụp lấy cẳng tay của Kẻ Bị Nguyền, đẩy cánh tay của nó đang cố chụp về phía mình, mũi dao đâm về phía ót của nó.

Phập...

Lưỡi dao đâm vào da thịt, nhưng Phùng Gia Đức rất rõ, cậu không khả năng đâm vào sau gáy của Kẻ Bị Nguyền, cánh tay còn lại của nó quật ra sau lưng, dùng lòng bàn tay đỡ lấy lưỡi dao, mũi dao vừa đúng đâm vào trong xương, không thể tiến thêm nữa, Phùng Gia Đức lập tức nâng chân lên, đạp về phía hông Kẻ Bị Nguyền, hai cánh tay của nó đều bị Phùng Gia Đức tạm thời áp chế, cú đá này nó không thể ngăn cản, Kẻ Bị Nguyền bị Phùng Gia Đức đá ra, lùi về sau mấy bước, mà Phùng Gia Đức cũng lùi về, cả hai lại trở về tình huống trước đó, giằng co.

Cộp cộp...

Âm thanh của hai đoạn xương đập vào nhau, Phùng Gia Đức nhìn về phía âm thanh phát ra, một kẻ mặc áo choàng kín mít bước ra, vừa đi vừa vỗ hai bàn tay xương xẩu của hắn, Phùng Gia Đức mở to mắt, đây là Nguyền Tộc, kẻ đứng sau những trang bị Nguyền Rủa trong thành phố.

- Xuất sắc, trong đám sinh vật hạ đẳng lại có một kẻ xuất sắc như ngươi, thật là phúc phần cho nhân loại.

Nguyền Cốt từ đáy lòng khen ngợi Phùng Gia Đức, mỗi Kẻ Bị Nguyền đều được nó thiết kế để khắc chế mỗi dị nhân trong thành phố, mà Kẻ Bị Nguyền khắc chế một Cung Thủ như Phùng Gia Đức, nó đã thiết kế một Đấu Sĩ mặc giáp Nguyền Rủa mang khả năng phòng ngự đỉnh cao, cộng thêm hai vòng tay Gương và Ánh Sáng, khi sử dụng cùng nhau sẽ khiến cơ thể trong thoáng chốc miễn dịch toàn bộ sát thương tầm xa, có thể nói là thiên địch của những Cung Thủ thì khi đối mặt với Phùng Gia Đức, chỉ như trò cười nhạt nhẽo.

- Ngươi là người tạo ra Event?

Phùng Gia Đức có cơ hội thở dốc, cậu sẽ không bỏ qua cơ hội này, dự định cùng Nguyền Tộc nói chuyện, Nguyền Cốt chắp tay ra sau lưng, nói.

- Đúng, là ta và ta có một lời đề nghị cho ngươi.

- Đề nghị gì?

- Trở thành người đại diện cho Nguyền Tộc, bọn ta có thể cung cấp trang bị cho ngươi, để ngươi mau chóng mạnh lên.

- Được rồi, ta từ chối.

- Ồ, quyết định nhanh nhỉ, ngươi biết trang bị của Nguyền Tộc tốt đến mức nào không?

- Biết, nhưng mà chẳng ai muốn Lời Nguyền bám trên người cả.

- Cũng phải, vậy được rồi, ta đi tìm kẻ khác vậy.

Nguyền Cốt đưa tay, giải tán Kẻ Bị Nguyền đi, những trang bị Nguyền Rủa bay về trong tay hắn, thân hình của hắn dần dần mờ ảo, cuối cùng là biến mất, như chưa từng tồn tại ở đây, Phùng Gia Đức kinh ngạc, Nguyền Tộc dễ nói chuyện vậy à? Dễ đến mức khiến Phùng Gia Đức không tin đó là một con quái vật.

...

[Event Bữa Tiệc Cuồng Hoan Của Nguyền Tộc đã kết thúc].

...

Nhận được thông báo, Phùng Gia Đức mới biết mọi chuyện đã kết thúc, cậu không thể hiểu nổi hành động này của Nguyền Tộc là đang làm gì, đến thành phố này làm loạn, cùng cậu nói chuyện vài câu, sau đó liền đi? Làm quái vật cấp cao thì có thể tùy tiện đến vậy sao?

Leng keng...

Một cái huy chương bỗng từ đâu đó rơi xuống trước mặt Phùng Gia Đức, cậu ta nhìn vào nó, một cái huy chương được khắc một cái huy hiệu đầu lâu, hơi thở độc ác và đen tối bốc lên từ đó, đây là một món trang bị Nguyền Rủa, hơn nữa, cấp bậc còn không nhỏ.

...

[Huy Chương Tội Lỗi]

Cấp bậc : A+.

Độ bền : 99/99.

HP, MP, LP +15.

Phòng ngự +15.

Tốc độ +10.

Tấn công vật lý : 15 - 20.

Tấn công ma thuật : 10.

Bạo kích +15%.

Miễn giảm +5%.

Kỹ năng : Uống Máu, Nuốt Linh Hồn, Kháng Ma Thuật, Trói Chặt.

Đặc tính : Nguyền Rủa.

....

[Uống Máu] : Tự động hấp thụ máu tươi của sinh vật sống khi bị chủ nhân của nó giết chết, phục hồi độ bền và cải thiện chỉ số trang bị khi vào trạng thái đầy.

[Nuốt Linh Hồn] : Tự động hấp thụ linh hồn của sinh vật sống khi chủ nhân của nó giết chết, giúp hồi phục HP, MP và LP cho chủ nhân.

[Kháng Ma Thuật] : Sát thương ma thuật khi chủ nhân của huy chương nhận vào sẽ bị giảm 30%.

[Trói Chặt] : Huy chương chỉ nhận chủ một lần, trói chặt vĩnh viễn với chủ nhân của nó.

....

- Ngươi không được....

Cái đầu lâu trên huy chương mở miệng nói với Phùng Gia Đức, là một trang bị cấp A+, nó có ý thức riêng, biết nói chuyện là bình thường, Phùng Gia Đức tất nhiên sẽ không muốn một món đồ bị nguyền rủa, nhưng vứt nó đi thì quá phí phạm, thôi thì cứ giữ nó lại rồi nộp cho hiệp hội đi.

...

Bạn đang đọc Một Điểm Sinh Mệnh, Ai Bảo Ta Là Da Giòn? sáng tác bởi leuleu157
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi leuleu157
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 20

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.