Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

HaLyn

Tiểu thuyết gốc · 1375 chữ

2h sáng, Hyerin đang xem bộ drama yêu thích của mình đợt quảng bá vừa kết thúc đây là thời gian thích hợp nhất để cô xem lại những tập mình bỏ lỡ. Bỗng tiếng chuông điện thoại vang lên, Hyerin giật mình bởi tiếng chuông điện thoại.

Ai lại gọi vào giờ này - cô tự hỏi

Cô nhìn vào màn hình hiển thị, đó là số của Hani. Cô vội vàng bắt máy.

Hyerin à em đang làm gì đó ? Chơi game à ?

Đầu dây bên kia hỏi cô với giọng say mèm, Hyerin không hề ngạc nhiên về điều này ngược lại cô đã quá quen với việc này.

Chị lại uống say à, chị ở đó đợi em nhé 10p nữa em sẽ tới đón chị.

Cảm ơn em.

Hyerin cúp máy, lắc đầu, thở dài lúc nào cũng vậy mỗi khi hắn say lại gọi điện cho cô đón hắn về. Cô không cảm thấy phiền, ngược lại khá hạnh phúc khi hắn nhờ cô chở hắn về, điều đó cho thấy hắn rất tin tưởng cô. Hyerin nhanh chóng thay đồ, rồi đi xuống bãi xe, rồi lái tới quán rượu quen thuộc.

Hani lúc này đang nằm dài trên bàn rượu, hắn rất muốn gọi cho Junghwa nhưng hắn lại sợ Junghwa lo lắng cho mình nên lại thôi. Vì thế hắn đã gọi cho Hyerin người mà hắn luôn xem là em gái và thường chở hắn về khi say. Đợt quảng bá đã làm Hani cảm thấy khá mệt nhưng vì fan mà hắn cảm thấy vui hơn và đó là lý do cho buổi nhậu này giữa hắn và Le. Le đã về trước, để lại Hani một mình tại đây thời gian chầm chậm trôi qua rồi hắn ngủ thiếp đi. Hắn nghe thấy tiếng chuông điện thoại reo lên, và hàng tá tin nhắn gửi đến nhưng Hani không tài nào cầm được điện thoại lên, hắn cảm thấy phiền phức không biết ai cứ gọi cho hắn.

Hyerin lúc này đã đứng trước quán rượu, không khó cho cô để tìm thấy Hani, hắn vẫn ngồi chỗ đó nơi cô luôn tìm thấy hắn khi hắn đã say. Cô đi tới bàn của hắn ngồi, nhìn thấy hắn ngủ, cô tự nhủ sao hắn có thể dễ thương như thế này. Rồi một lần nữa cô bị tiếng chuông điện thoại của Hani làm giật mình. Cô nhận ra đó là Junghwa đang gọi thì vội bắt máy. Cô và Junghwa nói chuyện, cô nhận ra Junghwa rất lo lắng cho Hani.

Em đừng lo chị sẽ chăm sóc chị ấy.

Đó là lời cuối cùng trước khi Hyerin cúp máy, cô nhìn Hani có 1 chút hư vinh len lỏi trong cô. Hani gọi cho cô đón hắn về chứ không phải Junghwa, nhưng cô vội gạt ý nghĩ đó ra khỏi đầu. Cô đỡ Hani dậy, để đầu hắn tựa vào vai cô. Hani thoáng tỉnh lại nói quay đầu nhìn thẳng mặt cô.

Hyerin đó à em, cảm ơn em đã đến đón chị.

Yahhhh, đừng có hà hơi vào mặt em, hoi thở của chị toàn mùi rượu.

Haha không phải em thích rượu lắm hay sao.

Hani giỡn nhây hà thêm vài hơi thở lên khuôn mặt của Hyerin. Hyerin muốn đau đầu với con người này nhưng lại chăm chú vào đôi môi đang cười của Hani. Cô muốn ngoạm lấy đôi môi ấy, cô muốn nếm vị Soju đọng lại trên môi hắn. Chỉ cần như thế cô có thể say cả đời này, nhưng cô cũng đang say đấy thôi không phải vì mùi rượu mà vì chính nụ cười của hắn. Cô chua xót cho bản thân mình rồi gạt bỏ hết ý nghĩ xấu xa ấy, Hani đã có bạn gái rồi cô không muốn làm người thứ ba chưa kể quan hệ của mọi người trong nhóm rất tốt.

Yahhhh, chị mà nhây nữa là em thả chị xuống cho chị tự về đấy.

Haha chị đùa tí, nhờ em vậy.

Cô dìu hắn đi về xe mình, cố định hắn trên ghế ngồi. Hani bây giờ đã ngủ, Hyerin nhẹ nhàng chỉnh mái tóc rối giúp hắn rồi bắt đầu lái xe. Trên đường đi Hyerin suy nghĩ rất nhiều, cô không biết tại sao mình yêu Hani. Có lẽ bởi vì hắn luôn động viên cô, quan tâm tới cô, luôn chia sẻ những khó khăn với cô, đối với cô nhờ hắn mà cô mới trở thành Hyerin của ngày hôm nay. Mạch suy nghĩ của cô bị cắt đứt khi con người bên cạnh dựa đầu vào cô, nhịp thở nhẹ nhàng phả vào cổ cô khiến nhịp tim Hyerin đập nhanh hơn. Cứ thể cả hai người về tới nơi. Hyerin lây Hani dậy.

Chị có thể dậy một tí không ? Chị biết là em không thể nào vác chị lên nhà mà phải không?

Umm. -Hani khẽ kêu

Rồi cũng dậy để Hyerin dìu lên phòng, lần nào cũng vậy mỗi khi dìu hắn là tim Hyerin lại đập loạn lên. Cô dìu hắn vào vô phòng hắn rồi để hắn nằm trên giường. Cô vừa bước ra cửa phòng thì nghe tiếng Hani từ trong phòng vọng ra.

Ọe - Hani nôn một bãi dịch nhày bên cạnh giường rồi mệt lã gục xuống ngủ.

Hyerin lắc đầu ngao ngán, cô đi lấy khăn dọn bãi chiến trường do ai đó bầy ra, rồi cô để ý thấy áo Hani có dính dịch ói. Thế là cô đi lấy khăn lau và đồ ngủ cho Hani. Cô nhẹ nhàng cởi áo cho Hani, cô đứng hình vào giây trước cơ thể của Hani. Cô mỉm cười, cô nghĩ fan gọi Hani là oppa có thể là do cơ bụng săn chắc này, cô khẽ chạm vào cơ bụng của Hani rồi cởi áo ngực cho Hani. Ngắm nhìn Hani như thế này làm cô thêm đỏ mặt.

Bình tĩnh nào sắc nữ, ngươi phải lau người cho chị ấy không chị ấy sẽ bị cảm mất.

Cô nhẹ nhàng lâu người cho Hani, đôi lúc vô tình tay cô chạm vào làn da mát rượi của hắn, những lúc ấy khuôn mặt cô lại đỏ bừng. Đôi lúc Hani lại kêu umm vài tiếng, những lúc ấy trái tim của Hyerin chỉ muốn vọt ra ngoài. Sau 5p cô đã lau người cho Hani thành công, nhẹ nhàng mặc áo ngủ hắn rồi tẩy trang giúp hắn. Cô cứ thế nhẹ nhàng mà ân cần.

Hani lúc nãy đã chết mê chết mệt trong giấc mơ của hắn, hắn mơ thấy Junghwa đang sờ cơ bụng của hắn, Junghwa đang lau chùi cơ thể hắn, đôi lúc tay Junghwa khẽ chạm vào ngực hắn.

Hyerin lúc này đã ra khỏi phòng và đang chuẩn bị canh giải rượu cho Hani, cũng là lúc cô phải đi về rồi. Cô để lại mảnh giấy note trên bàn ăn cho Hani :

Yahhhhh, lần sau uống ít thôi đừng để say như thế nữa, chị ói nên em đã giúp chị thay đồ và giặt cả bộ đồ dơ, lần sau đừng như thế nữa nghe chưa. Em có làm sẵn canh giải rượu chị chỉ cần hâm lại là có thể dùng được. PS: Hyerin

Cô đi vào trong ngắm nhìn khuôn mặt lúc ngủ của Hani, rồi không biết tại sao cô lại đi tới và đặt môi mình lên trán của Hani.

Junghwa đừng rộn nữa để chị ngủ.

Hani nói trong mơ màng, lời nói này của Hani chính là một nhát dao đâm vào tim Hyerin. Cô đứng dậy, 1 giọt nước mắt lăn trên má của cô, haha cô tự cười bản thân mình ngốc nghếch khi mãi yêu một người đã cơ người yêu. Cô không hề trách Hani hay Junghwa nhưng cô trách bản thân mình đã không thẳng thắn bày tỏ với Hani. Cứ thế cô bước ra khỏi cửa nhà của Hani, bước chân cô đơn trên hành lang tòa nhà, ánh đèn trắng soi lên bờ vai gầy đang khẽ run lên của cô

Bạn đang đọc Một Đêm Say sáng tác bởi o0WhoAmI0o
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi o0WhoAmI0o
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 308

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.