Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

LeJung

Tiểu thuyết gốc · 1040 chữ

2h sáng, Junghwa đang ngủ trong phòng của cô thì bỗng giật mình bởi tiếng sột soạt và dập cửa ở bên ngoài cửa nhà cô. Cô nghi hoặc, khoác vội cái áo ngoài rồi chạy ra nấp sau cửa, cô áp tai vào cửa để nghe ngóng bên ngoài. Cô nghe thấy giọng nói quen thuộc ở ngoài cửa

Aizzz cái cửa hôm nay bị gì mà ấn pass mãi không mở.

Le bực mình dập cửa, hắn đã quá say nhận ra mình nhầm nhà. Bỗng Le cảm thấy nhức đầu, hắn dựa vào cửa để giúp bản thân mình không ngả. Hắn nhận ra mình đã uống quá nhiều rồi. Bỗng cánh cửa được mở ra từ bên trong, do quán tính nên Le ngã vào bên trong nhà, Le đã sẵn sàng chịu đau nhưng không hắn bỗng cảm nhận được 1 bờ vai, đôi bàn tay mềm mại đang ôm lấy cơ thể hắn, giúp hắn đứng vững.

Gì đây sao em lại trong nhà chị, chị nhớ đã đổi pass rồi mà haha chắc chị đang ở trong giấc mơ nhỉ.

Le tự nói tự cười, nhưng ý cười không ở lâu trên mặt hắn, thay vào đó là một chút đau khổ. Le vòng tay ôm lấy Junghwa vào lòng, trên má chầm chậm lăn từng giọt nước mắt.

Nếu đây là mơ thì chị không muốn tĩnh lại, hãy để chị sống trong giấc mơ này.

Junghwa biết Le đã uống say kể từ khi mở cửa, cả người Le toàn mùi rượu. Cô đỡ hắn khỏi ngã như 1 thói quen trong quá khứ, nhưng điều cô không ngờ nhất là hắn lại ôm cô và nói những lời này. Junghwa cảm thấy bối rối, cô chỉ biết im lặng và dìu hắn vào sofa của cô. Le trong tình trạng nửa tỉnh nửa mê, nhưng dù vậy hắn vẫn không buông cô cho tới khi đã nằm trên sofa.

Sao trong giấc mơ em im lặng thế nhờ, thật không giống em chút nào.

Le lèm bèm, Junghwa thật sự nổi nóng với con người này đã vô nhầm nhà lại còn nói người ta nhiều chuyện thật tức chết mà. Bực thì bực nhưng Junghwa vẫn giúp Le tẩy trang, cô không nhớ lần cuối mình làm việc này là khi nào có lẽ đã lâu rồi.

Sao chị lại uống nhiều thế này hả, thật tình chị cứ như thế này thì làm người khác lo chết đi được. - Junghwa lo lắng hỏi

Haha chị và Hani đi uống mừng kết thúc quảng bá “Lady”, có lẽ chị hơi quá chén- Le khẽ vuốt mái tóc rồi của Junghwa, tay vô thức lướt qua gò má của nàng rồi thiếp đi.

Junghwa khi biết Hani đi cùng Le thì lo lắng không biết Hani ra sao, cô chạy thẳng vào phòng chộp lấy điện thoại trên bàn. Cô gọi vào số Hani nhưng thông báo là máy bận, rồi lại một cuộc nữa thì không ai bắt máy. Cô thật sự lo lắng, cô nhắn tin cho Hani rồi lại gọi cứ thế trong 10 phút thì đầu dây bên kia bắt máy.

Hani chị ở đâu làm gì mà giờ mới bắt máy hả, chị có biết em lo cho chị lắm không ? - Junghwa nói với giọng pha chút tức giận và lo lắng

Junghwa bình tĩnh em, chị Hyerin đây. Hani say rồi ngủ thiếp đi rồi, chị ấy gọi chị đến để đưa chị ấy về, em đừng lo nữa. - đầu dây bên kia đáp

Vậy em nhờ chị vậy.

Vậy nhé em ngủ đi, vừa kết thúc quảng bá chắc em mệt lắm, nghỉ ngơi tốt vào.

Dạ ok, bai chị.

Junghwa tắt máy, tâm trạng cô phức tạp. Cô ngồi xuống giường suy nghĩ, cô và Hani hiện đang là một cặp nhưng sao khi say chị ấy không gọi cô mà lại gọi cho Hyerin. Cô đau khổ, tủi hờn cô thầm trách bản thân vì đã không tạo đủ tin tưởng cho Hani về cô có lẽ vì thế Hani đã không gọi cho cô.

Le đang ngủ thì cảm thấy thiếu vắng hơi ấm của ai đó, hắn mở mắt ra thì không thấy Junghwa đâu cả. Le cuống cuồng nhìn quanh nhà, cảm thấy đau đơn khi Junghwa rời bỏ hắn kể cả trong mơ. Nhưng rồi hắn nghe thấy tiếng Junghwa vọng từ trong phòng, hắn đi theo âm thanh rồi vào trong phòng. Le xúc động lao vào ôm lấy Junghwa, hắn cảm nhận hơi ấm từ người Junghwa rồi nước mắt lại rơi, đã từ bao lâu rồi hắn mới được hưởng thụ điều này. Mặc dù đây chỉ là giấc mơ của hắn nhưng hắn mãn nguyện rồi.

Em biết không, chị vẫn còn yêu em nhiều lắm, chị không hề muốn đôi ta rời xa. Em đã đúng khi chia tay chị, chị đã làm quá nhiều điều có lỗi với em. Khi em nói lời chia tay chị đã muốn níu kéo em lại nhưng lòng kiêu hãnh của chị không cho phép, chị thật ngốc đúng không. - nói rồi Le khẽ hôn lên má Junghwa.

Em… - cô chỉ muốn nói với hắn đây không phải mơ nhưng Le đã chặn miệng cô lại bằng 1 nụ hôn nhẹ nhàng

Em đừng nói gì cả, hãy để chị tận hưởng giấc mơ này.

Nói rồi Le gục ngủ trên vai của Junghwa. Junghwa lúc này vẫn còn bàn hoàn về nụ hôn trên môi mình, nhưng rồi cô cảm nhận con người ấy đã chìm vào giấc ngủ. Cô đỡ Le lên giường mình rồi khẽ mân mê khuôn mặt của Le,

Chị là đồ ngốc nếu như khi đó chị níu kéo em thì em đã không rời bỏ chị - Junghwa nói nhỏ

Nhưng bây giờ Hani đã chiếm lấy trái tim em, em xin lỗi - cô ngậm ngùi nói

Rồi cô để Le ngủ trong phòng mình, cô nằm trên chiếc giường dành cho khách. Đêm đó cô không thể ngủ, cô mãi suy nghĩ những lời Le nói và tại sao Hani lại không gọi cho mình khi say.

Bạn đang đọc Một Đêm Say sáng tác bởi o0WhoAmI0o
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi o0WhoAmI0o
Thời gian
Lượt thích 3
Lượt đọc 808

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.