Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Chọn Phi Tử

Tiểu thuyết gốc · 776 chữ

Một căn nhà nhỏ được dựng bằng mấy thanh gỗ đơn sơ, bên trong có một người phụ nữ tuổi tầm hai mươi, dáng người uyển chuyển, khuôn mặt xinh đẹp đang bận rộn chuẩn bị thức ăn. Dù bận rộn nhưng cô vẫn luôn tươi cười, thỉnh thoảng lại buôn ra vài câu cợt nhã cuộc đời.

- Lắm người sống thanh nhàn, thanh thản lắm người khổ vì những người thanh thản.

Bên ngoài, cùng lúc Cổ Lang và Du Bá Tử bên ngoài vừa về đến nghe thấy tiếng cợt nhã kia liền reo lên nói.

- Tẩu tẩu hôm nay lại bị tên nào trêu chọc à mà lại đâm chiêu thế kia. Cổ Lang nói.

- Có hai người, vừa lùn vừa thấp lại không tuấn tú trêu chọc ta. Lục Nhi đáp.

Nghe vậy Du Bá Tử đỏ mặt chạm vào vai Cổ Lang nói.

- Tẩu ấy nói chúng ta đấy.

- Không, tẩu ấy nói ngươi, lão tử cao hơn ngươi cơ mà. Cổ Lang đáp.

Nghe thấy Cổ Lang và Du Bá Tử đang tranh luận xem ai cao ai thấp, Lục Nhi liền cắt lời ngang nói.

- Thôi được rồi hai ông tướng, vào đây mà ăn cơm, muộn lắm rồi.

- Vâng. Du Bá Tử đáp.

Ngồi trên bàn cơm đầy ấp món ăn, Cổ Lang tay cầm đũa tay cầm bát miệng liên tục nhép qua nhép lại nói.

- Hôm nay có cả trứng kho cà nữa hả tẩu tẩu, có cả cá rán, tẩu lấy đâu ra nhiều tiền để mua vậy.

Lục Nhi mặt âm trầm giảm sắc khẽ nói.

- Là của người trong hoàng thất mang đến.

- Hoàng thất sao ? Chúng ta nghèo thế này, lại không phải con cháu quan lại, càng không thân không thích với họ tại sao họ lại cho chúng ta tiền chứ, Du Bá Tử hỏi.

Dừng đôi đũa trên tay lại, Cổ Lang hai mắt đảo ngang rồi dừng lại phía Lục Nhi hỏi ?.

- Bọn họ đến là vì tẩu tẩu đúng không.

- Vì tẩu tẩu sao, Du Bá Tử hét lớn.

Lục Nhi nhanh tay bịt miệng Du Bá Tử lại, nhìn một vòng xung quanh rồi tiến ra phía trước đóng lại cánh cửa căn nhà nhỏ rồi nói với cả hai rằng.

- Đúng là như vậy. Thái tử chuẩn bị đăng ngai, cần tuyển phi tần nên ra lệnh cho quan lại đi tìm cho ông ta rất nhiều phụ nữ, ta vô tình bị chọn trúng nên số tiền kia là tiền sính lễ mà hoàng thất đưa trước đến, ta không muốn nhận, nhưng nghĩ đến hai đứa, cũng phải có một chút gì đó lộ phí để chuẩn bị cho sau này chứ, dành dụm mà còn thi cử khoa hội.

- Bọn ta ứ thèm, bọn ta chỉ cần tẩu tẩu ở bên chúng ta, Du Bá Tử nói.

- Để ta mang trả lại hết cho hoàng thất, Du Bá Tử ngươi nôn số thức ăn đang ăn ra, cái đó của hoàng thất, lão tử đây không cho ngươi ăn, Cổ Lang nói.

Nói rồi, Du Bá Tử oẹ ra một hơi, cá thịt trong miệng cứ vậy bị hắn nôn ra không thiếu thứ gì. Một lúc sau, nhìn đóng thức ăn dưới sàn nhà, Du Bá Tử khuôn mặt mệt nhọc hỗn hễn nói.

- Mau lấy đồ nhặt lên gói trả cho đám hoàng thất nhanh lên.

Thấy một màn của Cổ Lang và Du Bá Tử vì mình mà thành bộ dạng này Lục Nhi chỉ biết lắc đầu cười trừ rồi bỏ đi vào trong.

Một lúc sau, cô đi ra với một túi tiền nhỏ, đổ ra trên bàn có hơn năm đồng vàng và mấy đồng bạc, cô nói.

- Đây là toàn bộ những gì hoàng thất mang đến. Nhưng hiện tại ta không thể từ chối họ được.

- Vì sao chứ, Cổ Lang gằng giọng hỏi ?

- Thứ nhất ta đã dùng hết một đồng bạc trong này rồi, hiện tại không có tiền bù vào. Thứ hai nếu đắc tội hoàng thất, ta sợ sẽ liên lụy nhiều việc. Lục Nhi đáp.

- Một đồng kia đệ sẽ lo, tẩu cứ việc an tâm. Còn việc đắc tội đám hoàng thất kia thì không cần lo, chúng ta bỏ đi khỏi nơi này là được. Chúng ta cũng đâu phải chưa từng đi đây đi đó, phiêu bạc tứ phương. Cổ Lang nói.

- Đúng, Du Bá Tử tay cầm đôi đũa gỗ chỉ về phía Lục Nhi, tay còn lại đập xuống bàn thức ăn kêu một tiếng bộp thật lớn tiếp lời nói.

Bạn đang đọc Môn Hạ Tây Nam sáng tác bởi nguyencongphuoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongphuoc
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.