Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Cổ Lang

Tiểu thuyết gốc · 663 chữ

Nhìn bóng lưng rời đi của người bạn, Cổ Lang hai mắt nhắm hờ, một tay bỏ viên kẹo hồ lô vào miệng nhai đi nhai lại rồi phì phào nói.

- Cường giả sao ?

Một dòng suy tư trào dâng trong đầu khiến hắn tập trung quan sát một góc phường thị. Tại Đô Thành, danh hiệu cường giả tuy nói rất ít, nhưng những người đạt được danh hiệu này có thể nói là danh vọng và địa vị cực kỳ cao, thậm chí là một phương thế lực.

- Ngươi còn không đi nhanh thì hôm nay không có cơm chiều đâu nhé. Người bạn kia của Cổ Lang quay đầu lại nói.

- Ta đi ngay đây. Cổ Lang đáp.

Trong lúc hai người họ đi ngang một phường thị chuyên bán đồ trang sức thì phía trước, một người đàn ông cường hãn với bộ giáp sắt trên người, khuôn mặt đeo một chiếc mặt nạ màu trắng làm cho hai người họ tò mò quan sát.

- Hắn là ai thế ngươi biết không ? Cổ Lang hỏi.

- Hình như là thiết quân của hoàng tộc. Người kia nói.

- Thiết quân sao, hoàng tộc sao. Có giống với tử vệ của thôn chúng ta khi ở nam vực không ? Cổ Lang hỏi tiếp.

- Tử vệ chỉ là những người xung phong bảo vệ thôn, chủ yếu canh giữ bảo vệ làng trước bầy sói hay ma thú dị nhân, thực lực sao bằng những thiết quân này. Ta nghe đây, thiết quân của hoàng tộc đều là những người mất đi gia đình, không còn người thân trên đời này. Người kia nói.

- Tại sao vậy, ta muốn làm thiết quân thì không được nhận cha mẹ nữa sao ? Cổ Lang nói.

- Không phải không được nhận, mà là khi họ chết đi ngươi mới có thể tham gia vào thiết quân. Người kia đáp.

Hai mắt Cổ Lang âm trầm nhìn người thiết quân trước mặt. Hắn mặc một bộ giáp màu trắng, ngồi trên lưng ngựa, tay cầm một thanh kiếm màu trắng nghênh ngang đi trên đường dưới ánh mắt ngưỡng mộ của rất nhiều người, không ít người đứng xem cạnh đó thì thầm tán dương.

- Là thiết quân của Chu Hoằng vương, thật oai vệ.

- Thôi không xem nữa. Du Bá Tử, đi về thôi, tẩu tẩu đang chờ ở nhà đấy. Cổ Lang nói.

Nghe thấy Cổ Lang gọi, Du Bá Tử nhanh chân chạy theo bóng lưng rời đi của Cổ Lang thì thầm nói.

- Ngươi là đang đói hay là muốn về để xem tẩu tẩu tắm hả.

Nghe Chu Bá Tử nói đúng suy nghĩ trong lòng của mình, Cổ Lang phút chóc không nói thành lời hai mắt liếc sang Chu Bá Tử nói.

- Ngươi nói vậy là sao ?

- Tẩu ấy nhặt hai đứa tụi mình từ đóng hoang tàng về nuôi, có ruột rà thân thích gì đâu, gọi là tẩu tẩu vậy thôi, chứ tẩu ấy có lớn hơn ngươi bao tuổi đâu.

Thân hình lại nỏn nà như vậy mà. Du Bá Tử nói.

Chỉ một ngón tay vào đầu Du Bá Tử, Cổ Lang quát.

- Cái tên dâm tặc nhà ngươi chỉ biết nghĩ đến mấy việc đó, tẩu ấy là tẩu tẩu, Lục Nhi tẩu tẩu nhớ rõ chưa hả tên khốn. Còn suy nghĩ mấy việc đó một lần nữa ta sẽ mách tẩu tẩu về ngươi.

- Cái tên này, chả phải lần trước ngươi xem trộm tẩu ấy tắm, bị ta phát hiện đấy sao ? Nếu không phải ta phát hiện có lẽ ngươi đã xem thấy hết rồi, Du Bá Tử nói.

- Nếu không phải bị ngươi phát hiện, lão tử đây đã xem được tuyệt thế trân phẩm của thiên hạ rồi. Nói rồi Cổ Lang cười to bỏ chạy.

Hai người họ cứ thế một chạy một đuổi từ Cổ Thành chạy một mạch về nhà.

Bạn đang đọc Môn Hạ Tây Nam sáng tác bởi nguyencongphuoc
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyencongphuoc
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.