Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Số phận khác biệt.

Tiểu thuyết gốc · 1774 chữ

Chapter 10: Số phận khác biệt.

“-Này…Hãy nhớ rằng…Lục quái vẫn có mình nhé….đừng…khụ…khụ….đổi tên đấy!”

-Anh Dun…anh đừng khóc…hức hức…em đi rồi….anh sẽ đỡ vướng víu hơn…

-KHÔNG KHÔNG!!!ALEN….SARA…ĐỪNG ĐIII !!!!….”

Tôi giật mình choàng dậy. Mẹ kiếp! Lại giấc mơ đấy. Sao đêm nào tôi cũng mơ thấy 2 người họ thế nhỉ? Đã gần một tháng làm nô lệ ở đây rồi mà hình bóng của họ vẫn không thể nào thoát ra khỏi tâm trí tôi được. Còn cả con ma dở người tối hôm qua nữa chứ. Tự dung nhắc đến Alen làm tôi lăn lộn cả đêm đến gần sáng mới chợp mắt được một chút. Haizz!! Thôi không nghĩ ngợi lung tung nữa. Dậy xúc đất tiếp thôi nào.

-Ồ! Anh dậy rồi hả?- Nhóc Sim vỗ vai tôi.

gật đầu

Mọi người hôm nay dậy sớm nhỉ ? Bình thường lúc nào tôi cũng là người sớm nhất thế mà hôm nay lại dậy trễ nhất cơ đấy.

-À nhóc. Sara với Alen là người thân của nhóc đấy à ?- Khan ôm đống bao tải lại miệng hầm, vừa đi vừa hỏi tôi.

-Anh…anh…mới nói gì ? Làm sao anh biết họ ?- Tôi shock toàn tập, gằn giọng từng chữ một hỏi anh ta.

Đồng tử tôi giãn rộng ra. Đầu óc tôi như chẳng kiểm soát được nữa khi nhắc đến tên họ. Tại sao ? Tại sao tên Khan này lại biết 2 người đó ? Tôi lao nhanh tới nắm lấy cổ áo anh ta trừng mắt tra khảo.

-Cậu….Cậu đang làm cái gì thế ? Còn không mau…buông tôi ra ?- Anh ta bất ngờ nắm chặt lấy tay tôi.

-MAU TRẢ LỜI TÔI NHANH LÊN !!!.- Tôi hoàn toàn mất kiểm soát.

Sao mấy người này lại biết họ cơ chứ. Họ…họ chết hết rồi mà…Chính..mắt tôi nhìn thấy Alen và Sara đã chết….rất đau đớn. Nhưng không hiểu tại sao câu nói của anh ta giống như một tia hy vọng nào đó len lói lên vậy.

-Thì…lúc này tôi vừa nghe nhóc nói mà. –Khan giật mình giải thích.

-Tôi á ?- Tôi giương ánh mắt khó hiểu lên nhìn anh ta. Làm gì có chuyện tôi mở mồm ra nói về họ cơ chứ.

Như muốn biết xem anh ta có nói thật hay không. Tôi liếc một cái nhìn dò xét qua tất cả những người còn lại. Và họ đều…gật đầu. Chuyện quái gì thế ? Tôi…sao tôi có thể đem chuyện của 2 người họ đi kể lung tung vậy cơ chứ. Tôi hóa điên rồi à ? Đến cả mình nói gì cũng không nhớ nữa sao ?

-Em không nhìn thấy anh nói nhưng mà….em có nghe thấy anh nhắc về hai người họ.- Sim ngập ngừng nói.

Tôi buông thõng áo của Khan ra rồi ngồi sụp xuống đất. Ừ nhỉ ? Haha ! Chắc tôi bị quáng gà rồi. Đến mình nói cái gì còn chẳng nhớ nữa. Mà tôi đang hy vọng cái gì thế không biết nữa. Đợi họ nói là Alen và Sara chưa chết à ? Đợi họ nói là tất cả những gì tôi thấy chỉ là ảo giác và 2 người đó vẫn đang hạnh phúc ở nơi khác à ? Nực cười. Họ chết rồi. Mày điên rồi H ạ !!

-Haha…hahaha.- Tôi ngồi phịch xuống đất cười hềnh hệch như một gã mới nhập trại tâm thần vậy.

-Mày….mày bị sao thế? Đừng làm bọn tao sợ chứ !- Lão già Simon nhìn tôi sợ sệt.

-Chắc là anh ta đói với mệt quá nên hóa rồ đấy. Kệ đi ! Lúc tôi lên trên mặt đất lấy bao tải cũng thấy vài tên giống vậy rồi. Từ từ rồi mọi người sẽ quen thôi.- Kasan bình thản nói rồi tiếp tục làm phần việc của mình.

-Nhưng mà…Em không thấy anh ấy mở miệng nói từ nãy đến giờ thật mà. Không hiểu tại sao lại nghe giọng anh ấy gọi Alen và Sara ở trong đầu ấy chứ.- Sim nghiêng đầu nhìn tôi khó hiểu.

-Xin lỗi mọi người ! Chắc do tôi đói quá. Chúng ta quay lại làm việc thôi.- Tôi ngồi dậy vỗ vai Khan nói.

Làm ơn mấy người đừng nhìn tôi với ánh mắt đó nữa. Đến tôi còn không biết tôi có đang bị khùng không đây. Cái số phận nghiệt ngã này còn tính hành hạ tôi đến bao giờ nữa.

………………………….

Giờ cơm trưa cuối cùng cũng sắp đến. May mắn thật ! hôm nay bọn tôi đã làm đủ số lượng. Thậm chí là còn làm dư ra 2 bao cơ. Mong là họ sẽ thương tình cho thêm ít cơm. Chứ như tối hôm qua đói muốn xỉu luôn vậy.

-Này anh ổn hơn chưa ? –Nhóc Sim lại ngồi cạnh tôi lo lắng hỏi.

-À ừ. ! Chắc do anh đói quá nên nói mớ thôi. Em đừng để ý. Mà em còn sốt không ? – Tôi quay đầu lại trả lời nó. Dù gì nó cũng tốt với mình nhiều rồi mà cứ lạnh nhạt như trước đây cũng không phải cách hay.

-À !!Cũng không đỡ lắm…nhưng mà em ổn ! haha !! - Nó vỗ ngực vênh mặt tự tin rồi ho sặc sụa làm tôi cũng xém bật cười. Tên nhóc ác này ! Nhìn nó khoái chí chưa kìa.

-Cuối cùng cũng chịu mở miệng nói câu giống con người rồi à !! Hahaha !! Sao ? Thế giờ đã muốn trốn ra ngoài cũng tôi chưa ?- Tên Kasan chạy lại thúc vai tôi hỏi.

-Lo mà làm việc của anh đi. – Tôi đạp hắn một phát.

Cả căn hầm bỗng rộ lên những tiếng cười xóa tan không khí mệt mỏi. Vậy ra trước giờ người kìm hãm cái không khí này…là tôi sao ?

-MẤY TÊN DƯỚI HẦM !!!CHẠY RA ĐÂY NHẬN CƠM !!!- Tên lính đứng trên miệng hầm hét lớn xuống.

Cuối cùng cái thời khắc chúng tôi chờ đợi cũng đã đến. Giờ cơm tới rồi.

-2 CHÉN ! 2 CHÉN ! 2 CHÉN !- Bọn tôi nhắm mắt hét lớn mong đợi 2 chén cơm xuất hiện nhưng mà..

Lại 1 chén…haizz ! Lũ người keo kiệt này sao cho chúng tôi ít cơm thế không biết. Thậm chí nó còn chưa tới 1 chén nữa cơ. Như thế này thì 5 người ai ăn ai nhìn đây.

-Tối hôm qua lão đây ăn no rồi. Mấy thằng chúng bây ăn đi rồi chiều làm cho lão già này nghỉ ngơi. Ha ha !.- Ông già Simon vỗ bụng cố tỏ ra là mình no lắm chứ bọn tôi biết tỏng ông ta cũng đói móp meo rồi.

-Hôm qua em ăn được 2 muỗng rồi. Ai tối qua chưa được ăn thì ăn đi. – Sim cười nói.

-À !! thế cảm ơn mọi người nhé…tôi xin phép !!!- Tên Kasan như đợi mỗi câu này cầm muỗng xúc lấy xúc để.

-NÀY NÀY….ĐỪNG CÓ ĂN HẾT THẾ CHỨ !!!- Khan lao vào giật muỗng của hắn.

Thế là lộn xộn lại diễn ra như thế đấy. Tôi gần như quen với việc này rồi. Cứ giả bộ nhường nhau thế thôi nhưng cuối cùng vẫn lao vào tranh nhau từng muỗng một. Đến khổ với đám người này. Tôi mặc kệ họ muốn ăn bao nhiêu thì ăn. Bây giờ có tranh được 1 miếng cũng chỉ thêm thèm hơn thôi. Ngồi bết xuống đất, tôi ngước mặt nhìn lên miệng hầm với hy vọng họ sẽ thả thêm một chén nữa xuống nhưng mà…chẳng có gì ngoài mấy con chim đang bay lượn ở trên đó cả.

-TÔI KHÔNG ĂN!!!! Nói với đại ca của mấy người muốn giết thì giết quách tôi đi đừng làm phiền tôi nữa.- Từ đâu một giọng nữ hét lớn vang vọng xuống cả căn hầm của bọn tôi.

Hờ hờ! Lại nữa rồi. Cuộc chiến không hồi kết giữa người đẹp và quái vật. Cái cô nàng mà tên Kasan kêu là xinh đẹp kia lại cà khịa lũ lính rồi. Đến giờ tôi vẫn không hiểu tại sao cô nàng cứng đầu đấy có thể từ chối bao nhiêu là lợi ích thế cơ chứ. Cứ nhận quách cho rồi có phải tốt không? Số phận của cô ta ngay từ ban đầu đã khác bọn tôi sao phải từ chối nó thế nhỉ?

-Này cô nhóc đừng làm khó bọn tôi nữa. Hôm nay mà cô không chịu vào hầu hạ ngài là bọn tôi sẽ bị đánh chết đấy.- Nghe giọng tên lính ỉ ôi khiến mấy tên đàn ông ở dưới này cũng phải bật cười thành tiếng.

-Còn làm phiền nữa là tôi nhảy xuống hầm này chết cho mấy người xem.- Cô ta vẫn cứng cựa.

Cả 5 đứa chúng tôi vừa nghe thấy câu đấy đều đồng loạt bỏ bát cơm xuống ngước mặt lên hóng chuyện. Nào nào cô em. Cô nhảy xuống đây mà chết là kiểu gì cũng biến thành Dead cắn bọn tôi chết theo đấy. Không được làm như thế. Chúng tôi nhìn nhau lắc đầu nguầy nguậy.

-LŨ CHÚNG BÂY ĐỪNG TƯỞNG TAO KHÔNG DÁM LÀM!!!!- Ả ta dọa dẫm rồi đặt 1 chân lên miệng hầm như đặt 1 chân vào mạng sống bọn tôi vậy.

Không khí dưới hầm lúc này căng thẳng chẳng kém gì ở trên đấy cả. Chúng tôi nhao nhao hết cả lên, hoang mang cực độ.

“Không được…không được….bao tải….đỡ cô ta mau lên” –Những tiếng hô hào liên tục vang lên dưới căn hầm. Trong đó có cả tôi.

Không, không! Không được nhảy xuống đây. Con nhỏ này điên à? Ở trên đấy bọn lính cho cô ta hút chích gì không mà như con dở hơi thế ?

-Bọn tôi năn nỉ cô đừng làm khó chúng tôi nữa. Đại ca đánh chúng tôi chết thật đấy.

-LŨ CỨNG ĐẦU NÀY ! THẾ CHUẨN BỊ TINH THẦN MÀ BỊ ĐÁNH CHẾT ĐI.- Nói rồi cô ta đặt chân còn lại lên miệng hầm.

Ôi ôi…không được…cô ta sẽ nhảy thật mất. Chết tiệt ! Lũ lính ngu si này. Chiều cô ta một tí có sao đâu cơ chứ. Bọn tôi ở dưới bắt đầu chạy toán loạn cả lên để tìm thứ gì đó có thể đỡ được ả.

-Ơ…ơ…CÔ TA NHẢY KÌAAAAAA !!!…..- Kasan hét lớn.

-KHÔNGGGGGGGGGGG !!!!!!- Bọn tôi gào lên trong tuyệt vọng.

Con điên này………nhảy thật rồi………….

Bạn đang đọc MOB 2 - Trò Chơi Nhân Tính. sáng tác bởi cupidnolove21
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi cupidnolove21
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.