Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tám người mạnh nhất

Phiên bản Dịch · 1639 chữ

Mấy vị lão sư cũng chạy tới cùng cảnh sát áp giải Lý Tu Trúc đi.

Triệu Thủ Nhất nhìn thi thể của Hình Quân nằm trên mặt đất, thở dài một hơi.

Sau khi sắp xếp các lão sư khác xử lý tình huống bên này, hắn cùng Lữ Trùng Dương trở về, tiếp tục theo dõi các trận thực chiến.

Ở bên cạnh, Lữ Trùng Dương hơi chần chờ nói: "Lão sư, người không đi thẩm vấn Lý Tu Trúc sao?"

"Chuyên môn của ai thì giao cho người đó làm." Triệu Thủ Nhất nói ra: "Ta tin tưởng năng lực của bọn họ, việc chúng ta hôm nay là làm giám khảo của vòng thi thực chiến này."

Lữ Trùng Dương khẽ gật đầu, Triệu Thủ Nhất lại nói: "Yên tâm đi, nơi này là thành Đông Hoa, Hình Quân sẽ không chết vô ích, nhất định sẽ tra được manh mối. Chúng ta chỉ cần cố gắng hết sức làm tốt công việc của mình, dân chúng và học sinh đều rất cần chúng ta."

Lần nữa Lữ Trùng Dương lấy lại tinh thần: "Tôi hiểu rồi."

Lúc hai người vừa tới đấu trường, danh sách chiến đấu vòng tứ kết cũng đã rút thăm xong.

Trận đầu: Tả Đạo đối Vận Thi

Trận thứ hai: Khổng Tranh đối Hạ Lệ

Trận thứ ba: Đỗ Băng đối Lưu Hiển

Trận thứ tư: Chu Bạch đối Tiền Vương Tôn

Chu Bạch nhìn danh sách trên màn hình lớn, quay đầu về Tiền Vương Tôn bên cạnh: "Không nghĩ tới, chúng ta lại phải đánh nhau. Sao, có muốn ta ngồi đánh với ngươi hay không?"

Tiền Vương Tôn khẽ cười một tiếng, nhìn Chu Bạch: "Nhường thì không có ý nghĩa gì." Hắn quay đầu nhìn chằm chằm Chu Bạch nói: "Hãy hứa với tôi, trận này cậu phải đánh hết sức. Đừng nhường!"

Chu Bạch nhìn thấy trong mắt đối phương hiện lên chiến ý và nghiêm túc, trịnh trọng gật đầu: "Yên tâm đi, tôi chưa hề có ý nương tay."

Cùng lúc đó, một trận quyết đấu khác đã bắt đầu.

Tả Đạo cùng Vận Thi mỗi người đứng một bên lôi đài.

Khắc Lỵ Tư Đề Na nhìn hai người trên đài nói: "Hai tên này trông lạnh lùng thế."

Đúng như Khắc Lỵ Tư Đề Na nói, dù là Tả Đạo có làn da tái nhợt, dáng người gầy gò hay là Vận Thơ một đầu tóc đen dài. Sau khi hai người lên đài đều lạnh lùng không nói một lời, không muốn nói chuyện với nhau chút nào.

Chu Sơn thấy Triệu Thủ Nhất đến, cười nói: "Lão Triệu, lần này có rất nhiều hạt giống tốt, ngươi tới đúng lúc lắm, đến lượt Tả Đạo ra sân rồi."

Triệu Thủ Nhất khẽ gật đầu, ngồi xuống ghế.

Trên lôi đài, Tôn Ngọc Chân vừa mới hô bắt đầu, Vận Thi đã há mồm phun một cái, một đạo kiếm khí màu vàng kim phóng thẳng lên trời, xé rách cả không khí, giống như một tia la ze bay thẳng tới phía Tả Đạo.

Thấy cảnh này Chu Bạch nhịn không được nói: "Ngươi nhìn đi, kiếm khí của người ta màu vàng kim đẹp đến thế còn của ngươi thì màu hồng chả ra cái giống gì!"

Đề Na khinh thường nói: "Thôi đi, ta đoán chắc là gần đây nước tiểu của nàng màu vàng, cho nên kiếm khí mới vàng như thế."

Bên trên, Tả Đạo thấy kiếm khí lao nhanh tới chỉ gảy nhẹ ngón tay. Sau đó, mấy chục đạo ánh sáng lấp lóe ở sau lưng của hắn, hội tụ thành một quang trụ bắn nhanh ra.

Kiếm khí nhanh chóng bị vỡ nát, nguyên thần lực bị xé tan, cuối cùng ở thời khắc sống còn Vận Thi bộc phát ra 180 điểm nguyên thần lực để ngăn cản.

Nhưng dưới sự oanh tạc của lưu quang, chỉ một giây sau, Vận Thi hộc máu ngã xuống lôi đài ngất đi.

Trên khán đài, tất cả mọi người đều bất ngờ và kinh hãi, hoàn toàn không nghĩ rằng chiến đấu sẽ kết thúc nhanh như vậy.

Mà ở chỗ học sinh và các vị lão sư, các phát ra nhiều ý kiến hơn.

Nhìn vào quá trình chiến đấu của hai người, Triệu Thủ Nhất hơi kinh ngạc: "Tả Đạo hắn. . . vậy mà làm được tới mức này. Là Quỷ Thần Bách Luyện của Tả gia đúng không? Hắn đã nắm giữ rồi hả?"

"Lúc tôi biết cũng giật nảy mình." Chu Sơn cười: "Quan trọng là hắn chỉ mất có hai tháng, đúng là kỳ tài ngút trời."

Quỷ Thần Bách Luyện, chính là một môn luyện khí tuyệt học của Tả gia, có thể trực tiếp dùng nguyên thần lực biến thành pháp bảo để sử dụng.

Mặc dù Tả gia đã sớm nộp lên Quỷ Thần Bách Luyện, nhưng cũng không ảnh hưởng đến việc họ nổi danh nhờ môn tuyệt học này.

Đáng tiếc là, trong một lần bị Thiên Ma vây quét, mọi người trong Tả Gia đều chiến tử, chỉ còn lại một mình Tả Đạo.

Lữ Trùng Dương cũng hơi kinh ngạc nhìn trên đài. Mặc dù biết thực lực Tả Đạo rất mạnh nhưng không nghĩ tới chỉ hai tháng ngắn ngủi, đối phương đã có thể nắm giữ Thần Đồ tới mức này. Còn học được tuyệt kỹ Quỷ Thần Bách Luyện.

Trong khu vực của đám học sinh, người có thể nhìn rõ quá trình chiến đấu cũng không nhiều.

Hạ Lệ ôm đầu, cả người toát mồ hôi lạnh nói: "Không phải Tả Đạo tu luyện Phù đồ sao? Đó là con đường tu luyện khó nhất trong chín đại lộ tuyến? Sao hắn lại mạnh như vậy được? Vận Thi còn đạt điểm tối đa ở phần thi viết nữa!"

"A a a a a a! Cảnh Tú bây giờ phải làm sao!" Hạ Lệ khẩn trương nói: "Nếu tôi thắng Khổng Tranh sẽ phải đánh nhau với quái vật này rồi!"

Phù đồ, là con đường khó tu luyện nhất trong chín đại lộ tuyến, đại biểu cho kỹ thuật luyện khí.

Mà tầng thứ 0 Phù đồ, lần lượt có thể tu luyện ra kiếm, đạo phù, lệnh kỳ ba loại pháp bảo.

Mắt Tiền Vương Tôn lóe lên: "Đúng là Phù đồ, cũng đích thật là pháp bảo, mà pháp bảo của hắn có uy lực vượt xa các pháp bảo khác ở cấp không."

Khắc Lỵ Tư Đề Na ở trong đầu Chu Bạch nói: "Thấy không, kiếm khí màu vàng giống như đi tiểu, hoàn toàn không dùng được."

Chu Bạch nghi ngờ nói: "Cái kia là pháp bảo gì vậy?"

"Đó là pháp kiếm chứ là gì." Khắc Lỵ Tư Đề Na: "Rất nhiều rất nhiều pháp kiếm. Không biết cái tên này làm thế nào mà luyện ra được nhiều pháp kiếm như thế, quả thực coi như là ném ra lựu đạn."

Trận tiếp theo, Hạ Lệ đối chiến Khổng Tranh.

"Địa đồ đánh với Phủ đồ à?" Triệu Thủ Nhất mỉm cười: "Thắng bại còn phải xem Hạ Lệ trước khi bày trận xong có bị đánh bại hay không."

Đối mặt với Khổng Tranh đã luyện Phủ Đồ tới tinh điểm thứ 7, vừa lên đài Hạ Lệ đã vừa đánh vừa di chuyển, không cho Khổng Tranh cơ hội chiến đấu chính diện.

Nhưng cho dù là tốc độ hay sức bật của Hạ Lệ so với Khổng Tranh có chênh lệch quá lớn, chỉ di chuyển một lúc nàng đã bị ép tới bên góc đài.

Tới lúc này, Hạ Lệ đành vội vàng thôi động trận pháp, đáng tiếc trận pháp chưa hoàn toàn bày xong, Khổng Tranh dễ dàng phá vỡ, Hạ Lệ cũng bị đá xuống lôi đài.

Hạ Lệ cắn răng, oán hận nhìn Khổng Tranh: "Lần sau nhất định tôi sẽ thắng cậu!"

Khổng Tranh mỉm cười, hoàn toàn không có để Hạ Lệ vào trong mắt: 'Mặc dù lần này có nhiều tinh anh, nhưng chân chính có thể phân cao thấp với ta, thì chỉ có một mình Tả Đạo mà thôi.'

Trận tiếp theo, Đỗ Băng đối chiến Lưu Hiển.

Sau khi hóa thú, khí thế Đỗ Băng trở nên điên cuồng. Đối diện với hắn, Lưu Hiển vẫy tay, sau đó có hơn mười tên binh sĩ người mặc khôi giáp, tay cầm trường từ trong hư không chậm rãi bước ra.

Đây là binh sát được luyện chế ở tầng thứ 0 Thương đồ.

Mắt Chu Bạch sáng lên: "Đây là Thương đồ."

Thương Đồ, là con đường am hiểu đánh trận nhất trong chín đại lộ luyến. Hai quân đối chọi, sử dụng chủ yếu là binh pháp, khôi lỗi, chú thuật,…..

Sau đó, Lưu hiển chỉ một ngón tay, binh sát hắn mới triệu hoán nhanh chóng giết tới phía Đỗ Băng. Cùng lúc đó, tay hắn bóp đạo quyết, sau khi làm phép liên tục mấy lần, lực lượng và tốc độ binh sát của hắn tăng lên nhiều. Trái lại động tác của Đỗ Băng dần dần trở nên chậm chạp, trên mặt lại có từng tia khí đen nổi lên, giống như là đang trúng độc.

Sau một lúc giằng co, Đỗ Băng bị hơn mười binh sát của Lưu Hiển chế ngự, ném ra lôi đài.

Đỗ Băng bất đắc dĩ nhìn Lưu Hiển từ đầu tới cuối vẫn đứng yên một chỗ: "Binh sát của cậu so với ngày thường lợi hại hơn nhiều."

Lưu Hiển cười nói: "Ngày thường chơi đùa cùng các cậu mà thôi."

Rốt cuộc, đã đến lượt Chu Bạch đối chiến Tiền Vương Tôn.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diegoa6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.