Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thành tích

Phiên bản Dịch · 1690 chữ

"Chu Bạch, cái tên này quả nhiên là phế vật."

Lưu Hiển liếc qua Chu Bạch đang ngây người như phỗng, hừ lạnh một tiếng, vốn có ý nghĩ muốn giáo huấn Chu Bạch một trận, nhưng hiện tại ngược lại phai nhạt đi. Loại người này bị nghỉ học là việc đã định, hắn không cần phải lãng phí tâm tư.

Cảnh Tú ngồi bên cạnh Chu Bạch vỗ vỗ lưng Chu Bạch, lo lắng nói: "Chu đại ca? Anh không sao chứ? Mặc dù điểm thấp, nhưng ít ra vẫn đạt tiêu chuẩn, không cần lo lắng bị thôi học đâu."

Ngoại trừ số ít mấy người, ở đây đại bộ phận các học sinh vẫn chưa biết việc nếu như Chu Bạch không lấy được vị trí thứ nhất của lần khảo hạch này thì sẽ phải bị nghỉ học, cho nên mới có một tiếng an ủi này của Cảnh Tú.

Bàn tay của Đỗ Băng cũng đập từ phía sa: "Ôi, bạn học Chu Bạch, về sau vẫn nên chăm chỉ lên lớp đi nhé, xem ra tự học không quá hợp với cậu đâu."

Nghe được hai người bạn học an ủi, Chu Bạch lại hoàn toàn không vui vẻ nổi, đặc biệt khi nghĩ đến áp bức mà mình vừa mới thổi ra, thì càng khó chịu hơn.

"Khắc Lỵ Tư Đề Na! Đều tại cô, hiện tại môn thứ nhất đã thi kém như vậy, coi như hai môn sau thi được thứ nhất, thì cũng có thể phải bị thôi học đó."

Khắc Lỵ Tư Đề Na cuộn thành một đoàn, giả bộ như không nghe thấy, lần nữa lăn lộn trong đầu Chu Bạch.

Một bên khác, đột nhiên có tiếng kinh hô truyền đến, Chu Bạch ngẩng đầu nhìn lại.

Thấy bọn Lưu Hiển kinh ngạc nhìn bài thi của một nữ sinh.

"Vận Thi, vậy mà được điểm tối đa?"

"1200 điểm tối đa đó, Vận Thi cậu quá giỏi."

Chu Bạch nhìn người có vẻ mặt lạnh nhạt kia, cô gái có tóc màu đen dài thẳng, trong đầu hiện lên tư liệu của đối phương: 'Vận Thi, hạng sáu của khảo nghiệm nhập học? Cái tên này vậy mà đạt được điểm tối đa?'

Cùng lúc đó, Lữ Trùng Dương ở trên đài hơi ho khan một cái, nhìn đám người đã yên lặng nói: "Được rồi, tiếp theo thầy giải bài thi một chút. Vừa hay mọi người vừa mới làm xong, chính là thời điểm ký ức khắc sâu nhất."

Chỉ nghe Lữ Trùng Dương nói: "Bạn học thi tốt, không được kiêu ngạo, đây chỉ là một lần kiểm tra mà thôi, con đường tu đạo của mọi người còn rất dài. Bạn học thi không tốt, cũng đừng uể oải, đây chỉ là một lần kiểm tra mà thôi, con đường tu đạo của mọi người còn rất dài."

"Dưới đây thầy nói về đề thứ nhất, đề thi nhất định, thầy đã giảng không chỉ mười lần rồi, nhưng vẫn có bạn học làm sai."

Lữ Trùng Dương nhìn Chu Bạch nói: "Còn may người duy nhất làm sai là Chu Bạch, cậu ấy không tới nghe bài giảng của thầy."

Chu Bạch trong nháy mắt cảm giác da mặt hơi nóng lên: "Đáng ghét."

Trong toàn bộ quá trình giảng giải, Chu Bạch cảm giác mình tựa như biến thành bia ngắm trên sân tập bắn vậy, không ngừng trúng đạn, hoàn toàn trở thành mặt trái tài liệu giảng dạy của mọi người, nghe đến nỗi hắn hận không thể đứng dậy bỏ đi.

Nhưng Chu Bạch vẫn nhẫn nại như cũ, ngồi ở chỗ của mình.

Sau khi hổ thẹn, chính là biết được lý luận của mình cùng các bạn học khác có sự chênh lệch, cho nên Chu Bạch mới ngồi tại chỗ, cắn răng, hết sức nghe giảng giải của Lữ Trùng Dương.

Hắn có thể vì ở lại đạo giáo, vì phát huy phụ trợ tu luyện của mình tốt hơn mà gian lận.

Cũng có thể kiềm chế lại tâm tình tiêu cực ở trong lòng, ngồi ngay ngắn trên ghế nghe Lữ Trùng Dương dạy bảo, dù như cũ có rất nhiều chỗ nghe không hiểu.

Bởi vì Chu Bạch biết mặc dù mình có hệ thống phụ trợ tu luyện, để tu vi của mình có thể nhanh chóng tăng lên, nhưng lý luận tu đạo vẫn như cũ là thứ không thể thiếu.

Hết thảy, cũng là vì cố gắng hết sức mà nâng cao chính mình, đi được càng xa trên con đường tu đạo.

Mà Khắc Lỵ Tư Đề Na ở trong đầu nghe xong một lúc sau, trên mặt liền hiện lên một tia đã hiểu rõ.

"Thì ra là thế, là kiến thức được đổi mới." Khắc Lỵ Tư Đề Na thì thào nói: "Tri thức tu đạo lúc tôi thức tỉnh, lý luận hơi lạc hậu hơn so với hiện nay, mặc dù đa số kiến thức của tôi vẫn đúng như cũ, nhưng so với bài giảng mà Lữ Trùng Dương dạy, thiếu một vài thứ. . ."

Nghe được lời Khắc Lỵ Tư Đề Na nói, Chu Bạch cũng hiểu ra.

Thế giới nhân loại hiện tại, dưới sự uy hiếp to lớn của Thiên Ma, dưới sự lãnh đạo của Thiên Đình, áp lực cực lớn dẫn đến bùng nổ tiềm lực trước nay chưa tùng có của văn minh toàn nhân loại.

Đây là sự đàn hồi sau khi nhận sự uy hiếp sinh tử của một nền văn minh.

Hàng năm đều có rất nhiều tu sĩ vì nghiên cứu kỹ thuật Tiên Đạo mà mất đi sinh mệnh, mà Tiên Đạo của nhân loại cũng chính là dưới loại tiếp thu trước nay chưa từng có, không ngừng thu hoạch được nhiều hơn.

Lại thêm một trăm năm sau khi Thiên Đạo vặn vẹo, toàn bộ Thiên Đạo cơ hồ lấy nhân loại thay đổi bộ dáng mà chưa hề thấy qua ở quá khứ.

Nhân loại đối với lí giải của Thiên Đạo, cơ hồ hàng năm đều có phát hiện mới, tại thời điểm bùng nổ sự phát triển kỹ thuật Tiên Đạo.

Nếu như năm năm hay mười năm không tiếp xúc với các loại tri thức mới nhất, chỉ sợ cũng sẽ phát hiện lý luận mà mình học trước kia đã xuất hiện lỗ hổng, thậm chí là sai lầm.

Tình huống mà Khắc Lỵ Tư Đề Na gặp phải chính là như vậy, bởi vì hệ thống kiến thức của mình chưa được đổi mới, xuất hiện tri thức tu đạo đã học trước kia hoàn toàn không cách nào tương xứng với tri thức hiện tại, lúc này mới dẫn đến rất nhiều chỗ cô cảm thấy trả lời đúng, trên thực tế lại là sai.

Khắc Lỵ Tư Đề Na vung vẩy cái đuôi nói: "Xem ra tôi cũng phải đổi mới kiến thức của mình một chút mới được, không thể một mực sống bằng kiến thức cũ."

Chu Bạch thầm nghĩ trong lòng: "Xem ra về sau cũng chỉ tin con mèo này nhiều nhất một nửa thôi, có trời mới biết trình độ của nàng lạc hậu so với thời đại này đã bao nhiêu năm rồi. Vẫn phải dựa vào chính mình."

Rốt cục nhịn đến lúc phân tích bài thi kết thúc, sau khi Lữ Trùng Dương thông báo một chút về thời gian và địa điểm khảo hạch môn thứ hai và môn thứ ba vào ngày mai, Chu Bạch không kịp chờ đợi muốn rời khỏi phòng học.

Thời điểm ra khỏi phòng học, Chu Bạch lại phát hiện Tiền Vương Tôn đã sớm điều khiển xe lăn rời khỏi phòng học, đi trên hành lang bên ngoài phòng học.

'Cái tên Tiền Vương Tôn này, mình nhớ là đứng hạng ba của đợt kiểm tra nhập học, lần này nhất định thi rất tốt.'

Ngay lúc Chu Bạch muốn đi lên chào hỏi với Tiền Vương Tôn, lại phát hiện đối phương đã tiến vào một chỗ rẽ, lúc hắn đi lên theo, đã không nhìn thấy đối phương.

"Chiếc xe lăn này tốc độ nhanh vậy?"

Nhíu mày, Chu Bạch vẫn đặt tâm tư lên trên bài kiểm tra còn lại.

Vừa trở về phòng ngủ, một bên hắn thầm nghĩ trong lòng: 'Ngoại trừ chúng ta nằm ngoài thứ hạng hai mươi tư, những học sinh khác coi như là kém, thì cũng có thể thi đạt tiêu chuẩn, bằng không thì sẽ bị nghỉ học.'

'Cho nên dựa trên lý luận mà nói, thi viết của môn thứ nhất, mình có khả năng trở thành hạng cuối rồi, muốn thành tích tổng hợp đạt được hạng nhất, đạt được 2000 điểm tích lũy, hai môn còn lại đều phải lấy ưu thế thắng lợi mà áp đảo mới được!'

Chu Bạch cắn răng: "Thực chiến của môn thứ ba, bằng thực lực của mình bây giờ, nằm trên mặt đất hẳn là có thể nện nổ bạn học khác."

Hắn nhìn về phía mặt bản trong đầu sau hai tuần tu luyện của mình.

Đạo hóa độ: 4.9%

Điểm nguyên thần: 211

Thần đồ: Thiên Nhân Cửu Tai

Lại khí: 7670

"Còn may vẫn có 7670 điểm tích lũy được không tiêu hao, bây giờ còn có thể hoạch định lại một chút." Chu Bạch thầm nghĩ trong lòng: "7670 điểm Lại khí đủ tăng thêm tinh điểm thứ tám, đáng tiếc dựa theo nhu cầu gia tăng của điểm Lại khí, hẳn là tăng không đến tinh điểm thứ chín. Vả lại tinh điểm thứ tám chỉ là tăng sức chịu đòn, trên thực tế hiện tại lực phòng ngự của mình, trong thực chiến đã đủ đánh với mười bạn học."

Trong lòng Chu Bạch tính toán: "Nếu thực chiến trong môn thứ ba, lực chiến đấu của mình đã đủ tính áp đảo rồi, như vậy thì phải nâng cao thành tích ở môn thứ hai mới được."

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkimotoNanami
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.