Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thay đổi

Phiên bản Dịch · 1722 chữ

Chỉ thấy sau gáy của Kiến Tính mọc ra hai con mắt một lớn một nhỏ.

Mà lớp da không ngừng uốn éo theo đầu hắn, một lỗ hổng toàn máu chậm rãi bị xé ra từ bên trong, thậm chí có thể nhìn thấy có hàm răng đang nhấm nuốt ở trong đó.

Đó là một cái miệng sống sờ sờ chui ra từ trong da đầu, mang theo một miệng toàn máu, đang phát ra tiếng cười như điên.

Chẳng qua Kiến Tính nhiễu sóng hư hư thực thực không tiếp tục quản Tiền Vương Tôn cùng Chu Bạch nữa, chỉ là si ngốc nhìn Đạo Đức Kinh trong tay, không nhúc nhích.

Thấy cảnh này Chu Bạch quả thực tê cả da đầu.

Ngay lúc hắn nghĩ tiếp theo nên làm sao bây giờ thì truyền đến tiếng nổ vang, toàn bộ lầu số bảy chấn động kịch liệt, một tiếng hét lớn truyền đến từ chỗ cửa chính ở lầu một, trong nháy mắt truyền khắp cả lầu.

"Có bạn học nào ở bên trong không?"

"Có người tới cứu chúng ta rồi!" Trên mặt Chu Bạch vui mừng, nhưng nhớ tới Tiền Vương Tôn ở trên đất cùng Kiến Tính nhiễu sóng hư hư thực thực, thì sắc mặt lại khó coi.

Nương theo tiếng vang, Chu Bạch thấy miệng sau gáy 'Kiến Tính' lần nữa nứt ra, lớn hơn, một hơi nuối kinh thư trong tay vào, tiếp đó sau gáy lộ ra vẻ điên cuồng.

Chu Bạch lập tức phát động nguyên thần lực, một cái cuốn về phía Tiền Vương Tôn ở trên đất, muốn mang hắn đi.

Về phần Kiến Tính, Chu Bạch không có cách nào.

Nhưng ngay lúc Chu Bạch muốn cuốn Tiền Vương Tôn đi, một cỗ nguyên thần lực khác từ trên thân 'Kiến Tính' tràn ra, gắt gao nắm lấy một tay của Tiền Vương Tôn.

"Ghê tởm thật!"

Tiền Vương Tôn khóe miệng trào máu, cười nhìn Chu Bạch nói: "Nhìn cái gì! Mau trốn đi! Xuống dưới tìm giáo viên tới cứu tôi!"

Chu Bạch cùng Khắc Lỵ Tư Đề Na bộc phát nguyên thần lực cùng lúc, nguyên thần lực 211 cùng 99 cùng nhau đánh ra, trực tiếp phá vỡ lực lượng của 'Kiến Tính', kéo Tiền Vương Tôn tới.

Nhưng sau một khắc, mặt đất vỡ vụn, vô số cốt thép dâng lên, từng cây thép màu đen nhánh quấn lấy thân thể Tiền Vương Tôn, đó là sức mạnh của trận pháp.

Khắc Lỵ Tư Đề Na điều khiển kiếm khí chặt đứt cột thép, nhưng rất nhanh liền có càng nhiều cột thép vọt ra, trực tiếp đâm xuyên qua tứ chi của Tiền Vương Tôn, gắt gao ôm lấy tay chân hắn.

Vẻ mặt Tiền Vương Tôn tức giận quát: "Tôi bảo cậu cút cậu có nghe không! Hắn là chủ trận! Cậu không muốn chết thì cút cho tôi! Xuống dưới gọi giáo viên tới cứu tôi đi! Cậu bị ngu à!"

Đúng vậy, 'Kiến Tính' ở trước mắt có thể thao túng lực lượng trận pháp, Chu Bạch coi như vượt xa các học sinh cùng cấp, nhưng cũng không có khả năng đấu với đối phương trong trận pháp này.

Thời điểm Chu Bạch thử cứu Tiền Vương Tôn thất bại, liền xoay người chạy, trong đầu hiện lên vô số phán đoán tình huống vào giờ phút này.

Cách nhất vì lý trí, nhất vì tự vệ, chính là toàn lực bỏ chạy, sau đó đi gọi giáo viên đến trợ giúp.

Nhưng như vậy . .

Chu Bạch quay đầu lại, liền có thể thấy rõ ràng, tứ chi của Tiền Vương Tôn bị vô số cột thép xuyên qua, gắt gao khóa lại.

Hắn há to mồm, mang theo nụ cười tuyệt vọng, bộc phát nguyên thần lực trên người đến cực hạn.

Từng đạo tiễn khí phát ra từ trên người hắn, đánh về phía 'Kiến Tính', lại bị bóng trắng Hình Quân ngăn lại toàn bộ.

Tiền Vương Tôn. . . Sẽ chết.

Nếu như Chu Bạch dựa theo cách bỏ chạy nhất là vì lý trí, nhất là vì tự vệ, sau đó gọi trợ giúp, căn bản không có khả năng cứu đối phương kịp thời được, giống như chính mình đã làm trước kia.

Oanh! Chu Bạch bỗng nhiên giẫm một chân trên mặt đất, trực tiếp quay người trở lại, nhắm ngay vị trí của Tiền Vương Tôn cùng 'Kiến Tính'.

Giờ khắc này trong đầu Chu Bạch hầu như là trống rỗng, lực lượng trận pháp quỷ dị, bóng trắng Hình Quân, Kiến Tính nhiễu sóng, mỗi một tên đều tựa như yêu ma từ Địa Ngục bò lên, mang đến cho hắn lực áp bách vô tận.

Nhưng chân của hắn sau một khắc, đã chạy đến, hắn vọt tới hướng Tiền Vương Tôn.

Không muốn chạy trốn, không muốn bất đắc dĩ mà hi sinh, không muốn cái gì đều không làm được, mình tu luyện, mình mạnh lên, mình chính là vì lực lượng có thể thay đổi kết cục ngay tại lúc này. . . Ý nghĩ tương tự, cũng không xẹt qua trong đầu Chu Bạch.

Hắn vào giờ phút này, chỉ là đơn giản là cảm thấy. . . Hắn có thể cứu được Tiền Vương Tôn, hắn đã có được. . .lực lượng thay đổi bi kịch.

Rống!

Chu Bạch ném quang chiếu thạch ra, theo đó không ngừng thêm nguyên thần lực vào, quang chiếu thạch bỗng nhiên bạo phát ra ánh sáng kinh thiên động địa, sau đó bắt đầu vỡ vụn xoạt xoạt xoạt xoạt.

Chiếu cuống một vệt sáng trắng, ánh sáng mang đến hắc ám, mặc dù không đến mức hoàn toàn ngăn cản đối phương, nhưng lại mang đến một cơ hội trong nháy mắt.

"Khắc Lỵ Tư Đề Na!"

Theo trong đầu Chu Bạch hét lên một tiếng, hắn bỗng nhiên dùng một tay quăng Khắc Lỵ Tư Đề Na ra ngoài.

Khắc Lỵ Tư Đề Na cơ hồ là trong nháy mắt bay đến trước mặt Tiền Vương Tôn, kiếm khí rơi xuống vèo vèo, trực tiếp chặt đứt tứ chi bị khóa hoàn toàn của Tiền Vương Tôn, muốn kéo Tiền Vương Tôn đến bên cạnh mình nhưng 'Kiến Tính' lại chỉ lôi trở về một đôi tay chân bị chém đứt.

Đồng thời Chu Bạch lúc quăng Khắc Lỵ Tư Đề Na đi, nhắm mắt lại dậm chân mấy cái, dưới sự phụ trợ của nguyên thần lực, bỗng nhiên vọt tới trước mặt Tiền Vương Tôn.

Đồng thời phi thân, xoay tròn, cơ hồ vào lúc Chu Bạch ở trên thân thể tàn phế của Tiền Vương Tôn đang nằm, đã từ trong kinh hãi kịp phản ứng trở lại trong mắt 'Kiến Tính' lóe lên ánh sáng tàn nhẫn.

Chỉ thấy bóng trắng Hình Quân bỗng nhiên lóe lên, đã đi tới trước mặt Chu Bạch, giơ bàn tay lên, hạ xuống một chưởng tới hướng Chu Bạch cùng Tiền Vương Tôn ở sau lưng Chu Bạch.

Không khí chấn động, cơ hồ biến thành thực chất, sức mạnh của một chưởng này, là một kích mạnh nhất gặp được sau khi Chu Bạch đi vào thế giới này.

Oanh!

Toàn thân Chu Bạch chấn động, Tiền Vương Tôn được hắn đặt ở sau lưng càng kêu thảm một tiếng.

Nhưng nương theo gia tăng lực phòng ngự của Chu Bạch sau khi nằm xuống, hai người cũng chưa chết.

Ngược lại là ở nơi bóng trắng Hình Quân công kích, mặt đất ở dưới người bọn họ bị trận pháp khống chế đột nhiên vỡ vụn, hai người trực tiếp đã rơi vào vị trí lầu hai, đồng thời Khắc Lỵ Tư Đề Na cũng hóa thành một đạo khói xanh, lần nữa bị Chu Bạch thu về.

Mắt thấy hai người vậy mà lại chạy trốn trước mặt mình, 'Kiến Tính' phát ra một tiếng thét chói tai, trên mặt mang một tia điên cuồng, phất tay quấn tứ chi của Tiền Vương Tôn lưu lại thành thịt nát, tự mình đã mang theo bóng trắng Hình Quân thuận theo cái lỗ lớn bị đánh vỡ, nhảy vào lầu hai.

Vừa tiến vào lầu hai, thấy Chu Bạch nằm trên mặt đất, dưới thân còn đè Tiền Vương Tôn đang trọng thương, cả người không muốn sống bò ra xa.

Tiền Vương Tôn kêu thảm nói: "Con mẹ nó cậu muốn đè chết tôi à!"

"Câm miệng!" Chu Bạch: "Cậu không muốn chết thì giúp một tay đi!"

"Làm!" Tiền Vương Tôn cười điên cuồng một tiếng, nguyên thần lực cuốn lại, bỗng nhiên đẩy ra, lần nữa tăng nhanh tốc độ của hai người.

Tê!

'Kiến Tính' trợn mắt trừng trừng, cả thân thể vặn vẹo, giống như một con thằn lằn bò lên trên vách tường, đuổi theo hướng Chu Bạch.

Bóng trắng Hình Quân theo sát phía sau, bay như tốc độ ánh sáng.

Cùng lúc đó, cốt thép xi măng ở xung quanh Chu Bạch có một trận biến hóa, tất cả đều công kích tới hướng hắn, được hắn dựa vào lực phòng ngự cường đại mà chống đỡ được, nhưng cũng khiến bản thân bị trọng thương, lực lượng của trận pháp vượt qua năng lực chịu đựng của hắn.

Cơ hội bóng trắng Hình Quân bắt Chu Bạch bị trì hoãn lại, bỗng nhiên đuổi theo.

Thời điểm mắt thấy bóng trắng Hình Quân muốn công kích lần nữa, Chu Bạch lại thở dài một hơi: 'Rốt cuộc đã đến, nếu đến muộn một chút nữa, mình cũng chỉ có thể vứt bỏ cái tên Tiền Vương Tôn này thôi.'

Sau một khắc, một bàn tay cường trắng được bao quanh bởi ánh sáng màu trắng phá vỡ bóng tối, trực tiếp bắt lấy đầu bóng trắng Hình Quân, sau đó phịch một tiếng, bóp nát đối phương vẫn còn sống.

Chu Bạch tranh thủ trọn vẹn hơn mười giây, đã có đầy đủ giáo viên phát hiện ra điều khác thường, vọt tới lầu hai tiếp ứng bọn hắn.

Nhưng nhìn đến gương mặt người của Bạch Ảnh Hình Quân bị bóp nát kia, Chu Bạch lại hơi sững sờ.

Đó là Hình Quân, Hình Quân thật.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkimotoNanami
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.