Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tòa nhà cũ

Phiên bản Dịch · 1745 chữ

Chu Bạch đến bên cạnh Tiền Vương Tôn, hiện ra ở trước mặt hắn chính là mười ba tòa ký túc xá liên tiếp cao khoảng bảy tầng.

Chỉ có điều bây giờ những tòa ký túc xá này một mảnh lờ mờ, không thấy được một tia ánh sáng, rõ ràng đã triệt để bị bỏ hoang rồi.

Chu Bạch hiếu kỳ nói: "Những tòa ký túc xá này nhìn có vẻ cũng được mà, tại sao phải bị bỏ hoang?"

"Nghe nói là có một học sinh năm thứ năm tu luyện bị bốc cháy, gây ra nhiễu sóng. Nhưng hắn không dám nói cho người khác biết, dùng tất cả biện pháp để che dấu. Cuối cùng có một ngày vào buổi tối... Hắn đem học sinh cả ký túc xá đều ăn hết."

"Học sinh năm thứ năm?" Chu Bạch khẽ nhíu mày, đạo giáo bồi dưỡng học sinh tổng cộng năm năm, nói cách khác trong trường học bình thường có năm nhất đến năm năm, tổng cộng năm khóa học sinh.

Vẻ mặt Tiền Vương Tôn âm trầm nói: "Nghe nói mỗi lúc trời tối, đều có người nghe âm thanh nhai nuốt từ bên trong phòng trống truyền tới, cho nên liền phải bỏ hoang chỗ này."

Thấy dáng vẻ ngưng trọng trên mặt Chu Bạch, Tiền Vương Tôn ha ha cười cười: "Cậu sẽ không tin là thật đấy chứ, truyền thuyết trong trường mà thôi, ký túc xá này là vì trận pháp quá hạn mới đổi đi đấy. Dù sao ký túc xá của chúng ta, để tiện cho chúng ta tu luyện, tất cả đều bố trí trận pháp cân đối linh cơ. Mười năm trước đổi mới trận pháp cân đối linh cơ, thay đổi trận pháp của ký túc xá cũ vừa tốn thời gian vừa tốn sức, quá phiền toái, cho nên dứt khoát xây nên ký túc xá mới. Ai bảo là diện tích đạo giáo khá lớn chứ, ký túc xá cũ đều lười đến mức dỡ bỏ luôn rồi."

Tiền Vương Tôn cười nhìn về phía Chu Bạch: "Tôi điều tra tư liệu, trước kia Thanh Tĩnh Tán Nhân dạy học ở đạo giáo, ở đúng tòa thứ bảy tầng thứ hai, tờ ghi chép cũng là tìm được tại đó, tôi nghĩ cái này tám phần là Thanh Tĩnh Tán Nhân ghi lại."

"Nếu thật là Thanh Tĩnh Tán Nhân ghi lại, giáo sư đã sớm lấy đi rồi chứ, làm gì còn đến lượt cậu cầm." Chu Bạch lắc đầu, không cho rằng cái này nhất định là Thanh Tĩnh Tán Nhân ghi lại. Nhưng mà bất kể là ai ghi, cũng đã cùng Đạo Đức Kinh nhấc lên quan hệ, hắn đều có ý tra một chút là chuyện gì xảy ra.

"Đợi một chút, cậu tại sao phải tới nơi này?" Chu Bạch kỳ quái nhìn Tiền Vương Tôn: "Ở chỗ như thế này, đều có thể bị cậu tìm ra được thứ này?"

Tiền Vương Tôn: "Tôi là Cung đồ, thứ nhất là nhìn rõ. Hơn nữa con người tôi, không có việc gì liền thích dạo chơi khắp nơi, toàn bộ giáo khu trừ đi một vài cấm địa, tôi cơ bản đều đã đi qua. Ở đây là nơi có nhiều thu hoạch nhất."

Hai người tới trước mười ba tòa ký túc xá, Tiền Vương Tôn nhìn về phía bên trái nói: "Sáu tòa bên trái của tôi, sáu tòa bên phải của cậu, sau đó ở chính giữa tụ hợp, chúng ta lại cùng nhau tìm lầu số bảy mà Thanh Tĩnh Tán Nhân từng ở, xem có vấn đề gì không."

"Số tám đến số mười ba là của cậu, số một đến số sáu là của tôi, tòa số bảy chính giữa chúng ta cùng nhau tìm sau cùng?" Chu Bạch gật đầu nói: "Không có vấn đề, nhanh bắt đầu đi."

Tiền Vương Tôn ném ra một khối thủy tinh, Chu Bạch nhìn thấy thủy tinh trôi nổi ở bên cạnh hắn, đột nhiên phát sáng lên, tản ra ánh sáng rực rỡ, chiếu sáng hai người bên cạnh.

Chu Bạch còn có thể nhìn thấy ở trong thủy tinh vô số đường vân tia chớp tạo thành các loại hình vẽ chồng lên nhau, chính là những đường cong này phát ra từng đợt ánh sáng, nhìn giống như dây tóc.

Tiền Vương Tôn nói: "Đây là Quang Chiếu Trận Thạch, dùng nguyên thần lực phát động, có thể chuyển đổi nguyên thần lực thành năng lượng ánh sáng." Nói xong, hắn ném một cái cho Chu Bạch: "Cho cậu mượn, xong việc đừng quên trả lại cho tôi."

Chu Bạch bắt lấy một viên Quang Chiếu Trận Thạch, thử đưa nguyên thần lực vào bên trong, một tia sáng lập tức từ trong thủy tinh bắn đi ra.

'Lại là thứ được tạo ra từ kỹ thuật Tiên Đạo ư.' Chu Bạch thầm nghĩ trong lòng: 'Cái này thật đúng là thuận tiện. Mình cảm giác dùng nguyên thần lực phát động có thể giữ được thật lâu.'

Nhìn Tiền Vương Tôn đi về một tòa ký túc xá trước mắt, dần dần biến mất ở trong một cánh cửa lớn đen kịt, Chu Bạch cũng dùng nguyên thần lực khống chế tinh thạch, hướng phía một tòa ký túc xá khác đi vào.

Nhìn nét chữ số 6 trên biển số nhà, Chu Bạch nhẹ nhàng đẩy cửa.

Theo cánh cửa bị mở ra, từng tiếng kẽo kẹt lần lượt vang lên, nhìn phía xa hành lang cùng những căn phòng tối om, giống như từng cái miệng vô hình khổng lồ.

Khắc Lỵ Tư Đề Na run rẩy nói: "Cậu sao lại muốn tới nơi này làm gì, thật là dọa người. Tôi hình như rụng lông rồi."

"Sợ cái rắm ấy. Không phải chỉ là ký túc xá sao. Hơn nữa lại không có người ở, chứng tỏ không có học sinh nhiễu sóng. Từ điểm này, nói không chừng so với ký túc xá đang sử dụng còn an toàn hơn."

Chu Bạch vừa nói vừa bước chậm trong hành lang, ánh sáng bên trong tinh thạch lướt qua từng căn phòng, có thể thấy rõ ràng toàn bộ căn phòng đều đã bị lấy sạch, đã không có bất kỳ vật gì.

Dưới một mảnh tối tăm, chỉ có tinh thạch tản ra ánh sáng nhu hòa, cùng với tiếng bước chân trong hành lang trống trải vang lên.

"Không có cái gì cả, tên Tiền Vương Tôn này, rốt cuộc thì làm sao mà tìm được đến đây."

Chu Bạch xem xét từng căn phòng trống trước mặt, liên miên bất tận, dần dần cảm giác có chút nhàm chán, đẩy nhanh tốc độ, nhanh chóng xem xét hết nguyên một đám phòng trống ở trước mặt mình.

Đúng lúc này, hắn cảm giác được có chút hoa mắt, giống như có một bóng trắng hiện lên ở trước mặt của hắn.

Ah!

Bỗng nhiên có tiếng kêu thảm thiết, dọa tim Chu Bạch đập chậm nửa nhịp, hắn tức giận nói: "Cô tự dưng không có việc gì lại hét lên làm gì? Hù chết tôi."

Khắc Lỵ Tư Đề Na ôm ngực nói: "Tôi... Tôi có chút sợ hãi, vừa mới rồi là vật gì đi qua thế?"

"Chắc là thứ còn sót lại ở trong căn phòng phía trước." Chu Bạch xoay người, đánh bạo đi về phía căn phòng phía trước.

Một bóng trắng bỗng nhiên đứng sửng ở trước mặt Chu Bạch.

Ah! ! !

Chu Bạch ôm lấy ngực của mình, cả giận nói: "Cô có thôi đi hay không!"

Khắc Lỵ Tư Đề Na dùng tay bưng kín con mắt, thân thể run rẩy nói: "Hù chết mèo rồi."

Chu Bạch liếc mắt, nhìn về bóng trắng đột nhiên xuất hiện trước mắt, đó là một quả cầu hình tròn màu trắng được vẽ nguệch ngoạc trên tường.

Ở giữ hình cầu là một khối lập phương màu đen, phía dưới khối lập phương là từng đường cong màu đỏ từ bên trong khối lập phương rủ xuống, làm cho cả đồ án nhìn giống như một con mắt đang chảy máu.

Nhưng Chu Bạch hoàn toàn xem không hiểu nó có ý nghĩa gì.

Hắn nhíu nhíu mày, đi vào kiểm tra một chút, phát hiện cả cái căn phòng rỗng tuếch, ngoại trừ hình vẽ xấu xí quỷ dị này thì không có bất cứ thứ gì khác.

Cơ thể Khắc Lỵ Tư Đề Na co lại, không ngừng run rẩy: "Không được rồi Chu Bạch, tôi cảm giác rất sợ hãi, có điểm gì là lạ ấy, chúng ta đi thôi."

"Lá gan của cô cũng nhỏ quá rồi đấy." Chu Bạch nói: "Không ổn thì nhắm mắt lại đi, nếu như có nguy hiểm tôi sẽ gọi cô."

Chu Bạch lắc đầu, cảm giác trong phòng này hình như không có cái gì, đi ra ngoài, tiếp tục đi kiểm tra.

Nhưng những căn phòng kế tiếp của cả tòa ký túc xá này đều không có thấy đồ vật kỳ quái nào, một tòa tòa nhà vắng vẻ, nhìn về phía trên phủ kín tro bụi, vừa nhìn liền biết là đã bị bỏ hoang rất lâu.

Chu Bạch trở lại lầu một, lần nữa đi ngang qua vậy căn phòng có đồ án, nhịn không được lại đi đến nhìn một chút, thử xem có thể nhìn ra cái gì hay không.

Hắn nhìn chằm chằm vào đồ án trên mặt đất, cau mày nói: "Sao lại cảm giác chỉ đỏ trên đồ án này, giống như nhiều hơn mấy sợi? Là mình nhớ lầm rồi hả?"

Không cách nào xác nhận, hơn nữa thật sự nhìn không ra cái gì. Vì vậy Chu Bạch chỉ phải rời khỏi tòa ký túc xá số sáu, đi về hướng một tòa lầu nhỏ số năm.

Nhìn nhìn biển số nhà của lầu năm, Chu Bạch đẩy cửa vào.

Vừa tiến vào trong đó, Chu Bạch cũng cảm giác được một mùi nấm mốc mãnh liệt đập vào mặt, ánh sáng tinh thạch chiếu qua, toàn bộ vách tường trên hành lang đều là từng mảnh nấm mốc màu đen, bám chặt lên tường, cả tòa lầu thật giống như đã ngâm ở trong nước lâu ngày.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Còiiiiiii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 70

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.