Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đạo Tạng 100

Phiên bản Dịch · 1911 chữ

Xem nội dung trên trang sách, Chu Bạch đột nhiên cảm giác trên thân khô nóng, vô số hình ảnh hiện lên trong đầu hắn, nguyên thần vậy mà không tự động vận chuyển.

Hắn vội vàng dùng một tay đặt trang sách lại trên bàn, lúc này mới cảm giác được nguyên thần lần nữa lấy lại được sự khống chế, lần nữa yên tĩnh lại.

Chu Bạch trừng to mắt nhìn Tiền Vương Tôn: "Đây là cái gì?"

Tiền Vương Tôn cười hắc hắc: "Không biết, bất quá khẳng định không phải là đồ vật bình thường, khi tôi đọc câu này, cũng cảm giác được thân thể khô nóng, nguyên thần rung động. Hết lần này tới lần khác viết lời này ở chỗ khác thì không có tác dụng. Mặc dù cái đồ chơi này không khủng bố giống như Đạo Tàng, viết ở đâu cũng có thể khơi ra hiện tượng siêu tự nhiên, nhưng cũng rất tuyệt. Vả lại cái đồ chơi này tôi tìm ra từ một nơi đặc biệt, tôi nghi ngờ cái này rất có thể là vật do Thanh Tĩnh Tán Nhân lưu lại."

"Thanh Tĩnh Tán Nhân sao?" Chu Bạch nhìn qua thì mặt không chút thay đổi, nhưng trong lòng thì dâng lên sóng to gió lớn.

Nếu để cho hắn chép lại Đạo Đức Kinh, hắn chỉ sợ đọc chưa ra vài câu, nhưng đã trực tiếp thấy được mấy câu nói đó, hắn lại lập tức nhớ lại cái này không phải nội dung của Đạo Đức Kinh của miêu nhà hắn sao?

Đặc biệt là mở đầu 'Thượng thiện nhược thủy, thủy thiện lợi vạn vật nhi bất tranh', cái này thực sự quá nổi tiếng rồi.

Chỉ nghe Tiền Vương Tôn nói tiếp: "Hơn một trăm năm trước, sau khi Thanh Tĩnh Tán Nhân của Đông Hoa Đạo giáo đưa ra ba quy tắc lớn tu đạo, sau đó đã thêm vào trong Đạo Tàng. Mặc dù lúc ấy Thanh Tĩnh Tán Nhân cũng không phải là người có tu vi cao nhất, người có sức chiến đấu mạnh nhất, nhưng là người hiểu rõ nhất về nghiên cứu lý luận tu đạo, cho nên do hắn lãnh đạo biên soạn Đạo Tàng lúc đó."

Mắt Chu Bạch sáng lên: "Biên sạo Đạo Tàng?" Chu Bạch đã xem qua Đạo Tàng, chỉ là đọc và tăng đạo hóa độ, hắn đều cảm nhận được các loại khó khăn. Biên tập Đạo Tàng, từ không tới có, chỉ nghĩ lại thôi hắn cũng hiểu rõ độ khó trong đó.

Tiền Vương Tôn nhìn Chu Bạch nói: "Đương nhiên, một trăm năm trước bốn đại đạo giáo thành lập, tiến hành tu luyện dưới Thiên Đạo vặn vẹo, chết quá nhiều người. Vì giảm thiểu loại tình huống này, trận pháp tinh lọc linh cơ, điều chỉnh nguyên thần, phù văn vắc xin, từng cái đều được tạo ra. Nhưng trọng yếu nhất, vẫn là Đạo Tàng."

"Từ Đạo Tàng 00 đến Đạo Tàng 99, tất cả bỏ ra tổng cộng 40 năm của các tu sĩ cao cấp và đông đảo Thần Tiên, đã chết hơn vạn tu sĩ cùng đông đảo Thần Tiên, lúc này mới hoàn thành biên tập." Nói đến đây, Tiền Vương Tôn khẽ thở dài: "Đáng tiếc, sau 40 năm biên tập Đạo Tàng, Thanh Tĩnh Tán Nhân mất tích, cho tới bây giờ Đạo Tàng 100 cũng chưa thể biên dịch ra."

Điểm này lúc Chu Bạch học từ tài liệu giảng dạy cơ bản gần đây, ngược lại hiểu thông qua trên một vài sách lịch sử tu đạo.

Đạo hóa độ từ 0% đến 99%, là quá trình nâng cao tỉ lệ đồng bộ với Thiên Đạo, mà nghe nói lúc đạo hóa độ đạt tới 100%, sinh mệnh sẽ xảy ra lột xác bản chất, từ người phi thăng thành Tiên, bước vào Thiên Đình, liệt vào hàng Tiên.

Nhưng là Đạo Tàng 99 nhiều nhất chỉ có thể tương ứng với đạo hóa độ tăng lên tới 99. 9%.

Mà từ khi Đạo Tàng bắt đầu biên tập đến nay, Đạo Tàng 100 cuối cùng này lại chậm chạp chưa hoàn thành được, thêm vào đó đạo hóa độ càng cao, lúc tăng lên càng ngày càng nguy hiểm, dẫn đến sau một trăm năm Thiên Đạo vặn vẹo, chưa có tu sĩ nào thành công tăng đạo hóa độ lên tới 100%, mọc cánh thành Tiên lên trời, thành Tiên thành Thần.

Cái này dưới tình huống Thiên Ma bất tử bất diệt, khiến cho tình hình của nhân loại càng ngày càng khó khăn.

Tiền Vương Tôn nhỏ giọng nói với Chu Bạch: "Thanh Tĩnh Tán Nhân mất tích, có rất nhiều tin đồn, có người nói là Thiên Ma vì ngăn cản Đạo Tàng 100 ra đời mà ám sát hắn. Cũng có người nói là nghe nói nghiên cứu của hắn thất bại, vào một lần viết Đạo Tàng mà xảy ra nhiễu sóng nên trở thành yêu quái. Còn có người nói Đạo Tàng 100 đã được biên tập ra, nhưng đã bị Thanh Tĩnh Tán Nhân mang đi."

"Loại tin đồn này đúng mới lạ." Chu Bạch khó chịu nhìn Tiền Vương Tôn nói: "Đừng thừa nước đục thả câu, cậu đến cùng muốn nói gì?"

Tiền Vương Tôn cười hắc hắc nói: "Thanh Tĩnh Tán Nhân thế có thể là cao nhân tuyệt thế lãnh đạo biên tập Đạo Tàng 00 đến Đạo Tàng 99, đồ vật hắn lưu lại, dù là một từ ngữ, nhất định đều có chỗ kì lạ, nói không chừng lại ẩn giấu tâm đắc tu luyện thì sao, coi như chúng ta không dùng được, sau khi nộp lên trường học, cũng phải thưởng điểm tích lũy cho chúng ta."

Chu Bạch nhìn trang sách được hắn đặt ở trên bàn này, tùy ý nói: "Có thể tìm ra được thì sớm đã tìm ra rồi, đâu ra mà đến phiên chúng ta chứ."

Tiền Vương Tôn: "Cũng không chắc, cả đời Thanh Tĩnh Tán Nhân lưu lại rất nhiều ghi chép tâm đắc, hiểu biết về thiên đạo, nói không chừng chưa được tìm ra, ví dụ như cái này. . ."

Thấy Tiền Vương Tôn cầm trang sách lên, trong đầu Chu Bạch hơi hỗn loạn.

Cái này rõ ràng chính là nội dung của Đạo Đức Kinh mà, người ở thế giới này sao lại biết được? Chẳng lẽ lúc trước đã có tiền bối xuyên qua rồi sao?

Nếu như đã có Đạo Đức Kinh, vậy lúc khảo thí hắn viết Đạo Đức Kinh, sao lại còn để hắn đứng thứ nhất?

Đủ loại nghi vấn không ngừng dâng lên từ trong đầu.

Chu Bạch nhìn về phía Tiền Vương Tôn hỏi: "Cậu có tính toán gì?"

Tiền Vương Tôn: "Một trang này, rõ ràng chỉ là một tờ trong một quyển sổ ghi chép nào đó, nếu có thể tìm ra cả quyển sổ ghi chép của Thanh Tĩnh Tán Nhân, vậy chúng ta liền phát tài rồi, nộp lên cho trường học, ít nhất cũng phải thưởng cho chúng ta mấy ngàn điểm tích lũy đó."

Thời điểm nghe được mấy ngàn điểm tích lũy, trong nháy mắt mắt Chu Bạch phát sáng lên, nhưng sau một khắc thói quen đề phòng được hình thành trong khoảng thời gian này lại dâng lên trong lòng, nhìn Tiền Vương Tôn nói: "Tại sao cậu phải tìm tôi? Một mình cậu đi tìm không phải được rồi sao."

Tiền Vương Tôn nở nụ cười: "Tôi đã hỏi thầy rồi, nộp trang ghi chép này lên, có thể thưởng cho tôi mười điểm tích lũy, dù sao cái đồ chơi này mặc dù hơi kì lạ, nhưng vẫn nhìn không ra có tác dụng gì. Cho nên tôi dự định đi tìm thêm vài trang. Nhưng mà. . ."

Tiền Vương Tôn thở dài nói: "Tôi cũng không sợ nói cho cậu, tôi tìm được cái này ở bên trong lầu ký túc xá bị vứt bỏ ở phía bắc, hiện tại tôi đã nói với thầy, vào ngày mai bọn họ có lẽ sẽ điều động nhân viên công tác đi điều tra một vòng, vậy coi như không có phần của chúng ta. Nhưng nơi đó quá lớn, chỉ có thời gian một đêm, một mình tôi thì căn bản soát không hết, đây không phải đã nghĩ đến bạn học tốt của tôi sao."

Trong lòng của hắn thầm nghĩ: 'Mợ nó, nếu không phải bọn Đỗ Băng, Hạ Lệ, Cảnh Tú đều không có hứng thú, mỗi ngày chỉ biết nắm chặt thời gian tu luyện, tôi sao lại phải tìm tới cậu chứ. Dù sao chỉ là tìm đồ mà thôi, thực lực, tu vi cái gì ngược lại không quan trọng, cái tên Chu Bạch này hẳn là cũng không thành vấn đề.'

Tiền Vương Tôn cười híp mắt nhìn Chu Bạch: "Thế nào? Muốn đi một chuyến không?"

'Tìm phế phẩm mà thôi, chắc là không nguy hiểm gì đâu nhỉ. Vả lại Đạo Đức Kinh này. . .' Trong lòng Chu Bạch dâng lên nghi ngờ nồng đậm, Đạo Đức Kinh này đối với hắn mà nói thì thật sự là hơi quan trọng, liên quan đến rất nhiều định nghĩa cùng ý nghĩ của hắn đối với thế giới này.

Thế là suy nghĩ một lát, Chu Bạch nói: "Được, lúc nào thì đi? Tôi muốn về ký túc xá một chuyến trước đã."

Chu Bạch đương nhiên là dự định mang theo Khắc Lỵ Tư Đề Na.

Dù sao trên lý luận bỏ ở ký túc xá mà nói hẳn là không nguy hiểm, nhưng là mang theo Khắc Lỵ Tư Đề Na, một người một mèo hợp lực, hệ số an toàn đương nhiên tăng cao.

Thế là nửa giờ sau, đi trong sân trường đã hơi ảm đạm, Khắc Lỵ Tư Đề Na tâm không cam tình không nguyện lăn qua lộn lại trong đầu Chu Bạch, meo meo kêu lên: "Tôi không muốn ra ngoài, tôi muốn tu luyện, tôi cảm thấy lập tức có thể tu luyện hoàn thành tinh điểm thứ tư rồi!"

Chu Bạch: "Làm mèo, không thể cả ngày đều ở trong phòng tu luyện được, trọng yếu nhất là giống như ta mỗi ngày đi nhiều một chút, khi nắm khi buông, kết hợp tu luyện nghỉ ngơi, tu luyện như vậy mới nhanh."

Khắc Lỵ Tư Đề Na vừa ghen tị vừa khinh thường nói: "Đồ sài hack."

"Cô đoán mò gì đó? Ai nói tôi bật hack rồi? Ông đây không bật hack nhé!" Chu Bạch không phục nói: "Hệ thống phụ trợ tu luyện có thể gọi là hack sao?"

Thời gian hai tuần trôi qua, không chỉ Chu Bạch tiến bộ, Khắc Lỵ Tư Đề Na cũng tu luyện hoàn thành tinh điểm thứ hai 'Thái Bạch' và tinh điểm thứ ba 'Lưu Quang', tốc độ kiếm khí sắc bén, lực sát thương cũng tăng lên rất nhiều.

Hiện tại cô đã bắt đầu tu luyện lên tinh điểm thứ tư 'Dưỡng Kiếm' của Kiếm đồ, một cái tinh điểm tăng cường sự dẻo dai của kiếm khí và tốc độ khôi phục.

Tiền Vương Tôn quay đầu lại nhìn Chu Bạch: "Này, nhanh lên đây, chúng ta đến nơi rồi."

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkimotoNanami
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 88

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.