Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngải Toa to lớn

Phiên bản Dịch · 1504 chữ

Đạo hóa độ tăng lên, tất nhiên cũng không chỉ tăng cường nguyên thần lực mà là tăng tưởng từ trong ra ngoài, phát triển toàn diện.

Chỉ có điều bây giờ đạo hóa độ của Chu Bạch mới tăng lên 0.7%, còn chưa rõ rệt.

Cảm thấy hôm nay không nên tiếp tục tăng đạo hóa độ, Chu Bạch dừng lại, chuẩn bị ra khỏi tĩnh thất

Trong lúc đi ra, người canh giữ kiểm tra trạng thái tinh thần có ổn định hay không, có bị dính ô nhiễm linh cơ hay không. Sau khi xác nhận Chu Bạch không có vấn đề, mới thả cho hắn về.

Đi trên đường, Chu Bạch cười cười: "Mặc dù hơi phiền toái nhưng hiệu suất này đã hơn xa rất nhiều người. Hừ, còn có nửa tháng, đến lúc đó ta sẽ làm cho cả đạo giáo chấn động."

Chu Bạch vừa nghĩ vừa đi về phòng mình, còn không quên mang cơm cho Ngải Toa.

"Đã gần hai giờ sáng, Ngải Toa chắc đói lắm đây."

Khóe môi Chu Bạch nhếch lên, mở ra cửa phòng, lập tức cảm giác được một cơn gió lớn đập vào mặt, một thân ảnh to lớn lao về phía hắn.

Gâu!

Nhìn thấy bóng dáng to lớn lao tới, Chu Bạch biến sắc, nguyên thần lực đánh ra một cách vô thức, trực tiếp nâng đối phương ở giữa không trung.

Sau khi nhìn kỹ lại, hắn mới phát hiện đánh tới mình là một con chó to gấp bốn năm lần bình thường, con chó bị định ở giữa không trung, ánh mắt đầy oan ức nhìn tới Chu Bạch.

"Ngải Toa?" Chu Bạch cả kinh nói: "Sao mới không gặp có một buổi, ngươi đã biến to như thế?"

Gâu gâu!

Ngải Toa kêu vài tiếng, không ngừng nhìn thức ăn trong tay Chu Bạch, giống như đang nói hắn nhanh giao cơm ra.

Chu Bạch không rõ tình huống hiện tại của Ngải Toa, trước tiên chỉ có thể để nó xuống, sau đó ném cơm cho đối phương.

Ngải Toa to lớn vội vàng nhào về phía nhân lương, chỉ mấy ngụm đã ăn sạch cả chén sau đó thè lưỡi ra liếm bát liên tục.

Thấy cảnh này Chu Bạch không thể nhịn được lấy tay che mặt: "Không thể nào, trước chưa nói vì lý do gì ngươi biến lớn chỉ nói miệng ngươi trở nên lớn như thế, về sau làm sao ta nuôi nổi ngươi đây."

"Coi thử có cách nào làm cho con chó ngốc này biến về như trước không." Khắc Lỵ Tư Đề Na nói ra: "Tôi nghĩ nó ăn nhiều như vậy tám phần là do cơ thể trở nên to lớn."

"Chẳng lẽ... Là trưởng thành?" Đột nhiên Chu Bạch nghĩ ra.

Khắc Lỵ Tư Đề Na: "Trưởng thành? Mỗi ngày con chó ngốc này chỉ ăn ba bát cơm mà có thể lớn như vậy? Dễ nuôi như thế à?"

Ngải Toa lại không biết một người một mèo nghĩ cái gì, chỉ cảm thấy bụng vẫn đang rất đói, muốn đi lên cọ cọ Chu Bạch để hắn cho mình ăn thêm chút gì đó.

Nhưng Ngải Toa hoàn toàn không để ý đến kích thước và sức lực của mình lớn tới mức nào.

Chỉ tùy ý cọ một cọ, kém chút nữa Chu Bạch đã bị cọ bay ra ngoài.

"Đậu xanh rau má, ta bây giờ có thể đụng ngã cả một chiếc xe nhưng vẫn không chịu được, sức lực của nó bây giờ lớn thế sao?"

Chu Bạch vội vàng phát động nguyên thần lực, ấn đầu của Ngải Toa hô: "Yên nào Ngải Toa! Đừng lộn xộn!"

Ngải Toa ngồi xổm ở trên mặt đất, vừa đói vừa oan ức nhìn Chu Bạch, không biết đối phương vì sao hung dữ như thế.

Khắc Lỵ Tư Đề Na từ mi tâm Chu Bạch chui ra, thực tế chỉ cần Chu Bạch đồng ý, Khắc Lỵ Tư Đề Na đã có thể tự do ra vào thức hải của Chu Bạch.

Nàng bay quanh Ngải Toa một vòng, cuối cùng nhảy lên trên đầu đối phương, hơi chần chờ nói: "Cái tên này... hình như lại lớn thêm một vòng?"

"Có hả?" Chu Bạch giật nảy mình: "Lại biến lớn sao?"

Chu Bạch tranh thủ thời gian cầm cái ghế đặt ở Ngải Toa bên cạnh so sánh một chút, một phút sau, hắn cả kinh nói: "Đúng là biến lớn rồi? Chuyện gì xảy ra vậy? Ngải Toa có phải ngươi ăn vụng thứ gì không nên ăn đúng không?"

Ngải Toa oan ức hướng Chu Bạch gâu một tiếng.

Chu Bạch suy sụp che mặt: "Ngươi lớn nhanh như vậy, sau này ta nuôi ngươi không nổi nữa ."

Khắc Lỵ Tư Đề Na nói: "Bây giờ cậu nên lo là đạo giáo có thể mang Ngải Toa đi nghiên cứu hay không, hình dáng này quá dễ gây chú ý."

Chu Bạch nhướng mày, trước đó Ngải Toa đã có ghi chép là bị yêu hóa, ngộ nhỡ bị phát hiện, nói không chừng đạo giáo lo lắng Ngải Toa gây phát sinh nhiễu sóng, sẽ bắt nàng giam lại.

"Ngải Toa, xem ra sau này không thể cho ngươi ăn nhiều nữa, ngươi lớn quá nhanh, phiền phức rồi, cho dù dáng vẻ bây giờ vẫn quá lớn." Chu Bạch sờ cằm nói ra: "Nếu không cạo sạch lông của ngươi, nói ngươi là heo."

Bỗng nhiên Ngải Toa lắc đầu, thân thể lui lại phía sau, lại nghe được một tiếng két vang lên, chiếc giường sau lưng bị đè sập .

"Chờ một chút." Khắc Lỵ Tư Đề Na trợn mắt, há hốc mồm nói: "Gia hỏa này hình như đang lớn lên."

Vẻ mặt Chu Bạch sụp đổ, thế này thì sao mà hắn nuôi đây, chẳng lẽ mỗi ngày đều đi ăn chực?

Khắc Lỵ Tư Đề Na lộ vẻ suy tư: "Cái tên này vẫn đang từ từ to lên, chỉ có... Lúc nãy ăn cơm thì không."

Chu Bạch khó tin nói: "Ngươi muốn nói gia hỏa này... Gia hỏa này đói bụng thì sẽ biến lớn?"

Khắc Lỵ Tư Đề Na không tự tin nói: "Không thể nào? Chưa từng nghe qua loại biến thân này. Mà mấy lần đói bụng trước đó có xảy ra việc gì đâu."

Mặc dù chuyện này khó tin nhưng bây giờ Chu Bạch cũng không có cách khác, chỉ có thể nhắm mắt làm liều. Hắn vội vàng chạy đi nhà ăn mua mười chén cơm mang về.

Nhưng vừa mở ra cửa phòng ngủ, thấy Ngải Toa đã biến to gần bằng nửa phòng, trừng to mắt, lè lưỡi, vẻ mặt mong đợi nhìn Chu Bạch.

"Làm sao to thế! Chẳng lẽ không có giới hạn sao?" Chu Bạch nhanh chóng ném cơm vào miệng Ngải Toa.

Chỉ thấy đầu lưỡi Ngải Toa tùy tiện cuốn một cái, đã nuốt mười bát cơm vào bụng. Sau đó, dưới ánh mắt chăm chú của Chu Bạch và Khắc Lỵ Tư Đề Na, cơ thể của Ngải Toa nhanh chóng nhỏ lại.

Thấy Ngải Toa vẫn còn to hơn gấp năm sáu lần những con chó bình thường, Chu Bạch lại đi mua mấy chén cơm, cuối cùng Ngải Toa cũng trở về hình dáng ban đầu.

Nhìn Ngải Toa bụng tròn trịa, vẻ mặt thỏa mãn nằm trên mặt đất.

Chu Bạch thở dài một hơi: "Hôm nay dùng một mạch 20 điểm tích lũy, thời gian sau này không thoải mái được nữa rồi. Với lại Ngải Toa đói bụng là bị biến lớn, vậy thì sau này không thể để nó đói nữa."

Rơi vào đường cùng, Chu Bạch chỉ có thể lần nữa đi nhà ăn mua ba bát cơm đặt ở trong túc xá, để dành cho Ngải Toa. Sau này, hắn phải chuẩn bị sẵn nhân lương trong ký túc xá để tránh xảy ra bất trắc.

Thấy Ngải Toa di chuyển không ngừng xung quanh nhân lương, Chu Bạch nói : "Này Ngải Toa, đừng di chuyển nữa, đây là thức ăn cho bữa sau của em, bây giờ thì không được động vào."

Cuối cùng cũng giải quyết được vấn đề của Ngải Toa, lúc này Chu Bạch mới có thời gian nằm trên giường, vừa tích góp lại khí vừa nhìn về phía bảng phụ trợ.

Bên cạnh Chu Bạch, Khắc Lỵ Tư Đề Na đang phun ra kiếm khí của mình, lấy vật liệu lu luyện Thái Bạch từ từ dung nhập vào trong đó, phun ra nuốt vào liên tục, mài cho kiếm khí ngày càng sắc bén.

Chu Bạch nhìn lên trên bảng, cộng thêm hai trăm điểm của ngày hôm nay, điểm Lại khí của hắn đạt tới 3650 điểm.

Đạo hóa độ: 0.7%.

Điểm nguyên thần: 99.

Thần đồ: Thiên Nhân Cửu Tai.

Lại Khí: 3650.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi diegoa6
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 85

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.