Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiếng thì thầm

Phiên bản Dịch · 2274 chữ

'Đã đến rồi sao, tiếng thì thầm này...'

Trong lòng Chu Bạch chấn động, cho dù là trên ghi chép của Tả Đạo, hay là các loại tài liệu giảng dạy, cũng nói rõ sẽ xuất hiện loại tình huống này.

Cùng với quá trình đọc Đạo Tàng, đạt được cảm ngộ Thiên Đạo, coi như là như hắn hôm nay đã làm xong tất cả chuẩn bị cùng phòng hộ, nhưng chỉ cần trong tình huống từng bước tiến nhập Thiên Đạo đồng bộ, vẫn sẽ như cũ sẽ có tri thức vặn vẹo muốn xâm nhập nguyên thần của hắn.

Chu Bạch khống chế được khát vọng trong lòng, hoàn toàn không đi lĩnh hội, không đi nhớ lại, coi như không có nghe được âm thanh thì thầm kia.

Nhưng trong phút chốc, trong căn phòng yên tĩnh này, ngọn đèn dường như dần dần mờ đi, thậm chí ở mép phòng, đều dần dần lâm vào trong bóng tối, chỉ có vị trí của Chu Bạch vẫn như cũ được ánh sáng bao phủ.

Theo bóng tối dần dần lan đến, cả căn phòng bắt đầu an tĩnh, chỉ có âm thanh Chu Bạch đọc Đạo Tàng quanh quẩn khắp cả mật thất, giống như có người thứ hai cùng đọc.

Chu Bạch khống chế tầm mắt của mình không nhìn tới hướng những thứ kỳ quái kia, tiếp tục đọc Đạo Tàng.

Tiếng bước chân bạch bạch bạch trong bóng tối đột nhiên vang lên.

Âm thanh đọc Đạo Tàng của Chu Bạch dừng lại một lúc, sau đó không quan tâm, tiếp tục đọc.

Theo tiếng đọc của Chu Bạch, tiếng bước chân không ngừng vang lên xung quanh, thật giống như có hơn mười đứa trẻ ở trong bóng tối không ngừng chạy nhảy, chơi đùa.

"Ha ha ~~ "

Bên tai Chu Bạch thậm chí có thể nghe được tiếng cười của bọn nó, lại giống như là có ai đó đang nói thầm với hắn, mồ hôi lạnh không ngừng tuôn ra từ trán của hắn.

Cứ như vậy đọc hơn mười phút đồng hồ Đạo Tàng 00, tuy còn không có đọc xong nội dung trong đó, nhưng Chu Bạch cảm giác được âm thanh thì thầm bên tai càng ngày càng tiếng lớn, càng ngày càng rõ ràng...

"Chu ~ Bạch ~~ "

Sau một tiếng thở nhẹ, Chu Bạch dứt khoát dừng đọc, khép sách lại, hai mắt nhắm nghiền, chậm rãi dừng thổ nạp, ổn định tâm trạng.

Sau khi hắn dừng đọc, khép lại Đạo Tàng 00, toàn bộ mật thất lần nữa khôi phục bình thường, tất cả u ám cùng tối tăm vừa rồi đều biến mất vô tung, giống như là một hồi ảo giác.

Thật lâu sau đó, Chu Bạch mới chậm rãi mở mắt: "Đề Na, những thứ vừa rồi... Cô thấy được không?"

Trong thức hải, Khắc Lỵ Tư Đề Na vẫn luôn im lặng tu luyện: "Thấy cái gì? Không phải là cậu đang đọc Đạo Tàng sao?"

"Ảo giác sao? Quá chân thực rồi?" Chu Bạch thầm nghĩ trong lòng: 'Nếu như đã lĩnh hội được rồi, sẽ như thế nào đây?'

Hắn lắc lắc đầu, vứt bỏ ý nghĩ này, cho dù là trên bất kỳ tài liệu giảng dạy nào có liên quan đến bản Đạo Tàng, đều ghi chú rõ thời điểm đọc Đạo Tàng, tuyệt đối không được để ý tới bất kỳ hiện tượng kỳ lạ nào.

Chu Bạch lắc đầu, nhìn về phía mặt bản.

Thời điểm vừa mới đọc Đạo Tàng 00, hắn liền nhìn thấy đạo hóa độ của chính mình tăng lên tới 0. 1% rồi, nhưng bây giờ xem lại, lại phát hiện đạo hóa độ đã lui về 0%.

Chu Bạch biết rõ đây là hiện tượng bình thường, đạo hóa độ tăng lên chính là lần lượt đọc Đạo Tàng 00 như thế này, trong khi đọc từng chút từng chút duy trì tỉ lệ đồng bộ Thiên Đạo.

Lúc hắn dù không đọc Đạo Tàng cũng có thể đạt tới đạo hóa độ 0. 1%, hắn liền thành công bước đầu tiên.

Đồng thời hắn nhớ lại nội dung vừa mới đọc và phân tích, có thể phát hiện mình đang dần dần quên đi nội dung bên trong Đạo Tàng 00, ngắn ngủn hơn mười giây, đã đem tất cả nội dung đọc được quên không còn một mảnh, chỉ có một chút ít mơ hồ còn lại trong đầu.

Đây là đặc tính liên quan đến Đạo Tàng và cảm ngộ Thiên Đạo, dù chỉ là văn tự, cũng ẩn chứa lực lượng siêu tự nhiên, huyền diệu khó giải thích, khó có thể miêu tả.

Một đoạn văn tự tùy tiện, nếu như truyền ra bị người bình thường đọc, cũng có khả năng tạo thành nhiễu sóng vô cùng điên cuồng.

Cho dù là tu sĩ, nếu như cảnh giới chưa đủ, thậm chí ngay cả nội dung cụ thể cũng không cách nào sắp xếp thành chữ, ghi nhớ lại ở trong đầu.

Đạo Tàng, bản thân nội dung của nó, chính là đại biểu cho sự siêu phàm.

Chỉ có đọc đi đọc lại Đạo Tàng nhiều lần, tăng lên đạo hóa độ, mới có thể dần dần nắm giữ được cảm ngộ Thiên Đạo.

"Chu Bạch? Được chưa vậy?" Khắc Lỵ Tư Đề Na trong đầu Chu Bạch hỏi.

Cô còn chưa chuẩn bị tốt để tăng đạo hóa độ lên, cho nên thời điểm Chu Bạch đọc Đạo Tàng 00, Khắc Lỵ Tư Đề Na yên lặng tu luyện, không có đi xem, cũng không có cảm giác được bất cứ dị thường nào.

Chu Bạch nhẹ gật đầu: "Thật khó, tôi thử lại lần nữa."

Vì vậy sau đó Chu Bạch cứ như vậy nhiều lần đọc Đạo Tàng 00, mỗi một lần đều bắt đầu lại từ đầu, lúc ban đầu 10 phút đồng hồ, dần dần tăng lên đến 12 phút đồng hồ, 15 phút đồng hồ, 20 phút đồng hồ.

Mãi cho đến hơn bốn giờ chiều, hắn đọc một hơi 25 phút đồng hồ, lúc này mới nhịn không được ảnh hưởng của những tiếng thì thầm, khép lại Đạo Tàng 00.

Nhưng nhìn mặt bản, trong nháy mắt hắn dừng đọc đạo hóa độ, lần nữa biến thành 0%.

"Móa, khó như vậy?" Chu Bạch sờ cằm, thầm nghĩ trong lòng: "Hay là nói... Mình vậy mà không phải một thiên tài tu luyện? Sổ ghi chép của Tả Đạo rõ ràng viết..."

...

Ghi chép của Tả Đạo:

Hôm nay lần thứ nhất đọc Đạo Tàng 00 niêm phong trong nhà kho, so với trong tưởng tượng của mình còn khó hơn. Bỏ ra khoảng hơn nửa tiếng, mới đưa đạo hóa độ ổn định tại 0. 1%, xem ra muốn tăng lên tới 10%, bước vào cảnh thứ thất, còn cần thời gian rất dài...

...

"Lừa bố mày à! Cái gì mà hơn nửa tiếng! Lão tử đều làm bốn giờ đồng hồ rồi. Ngay cả 0. 1% đều không có luyện ra! Tiếp tục luyện như vậy, cảm giác bệnh tim đều bị dọa mà đi ra."

Chu Bạch nghĩ đến điểm này liền tức giận, nghĩ lại nhìn về phía hệ thống phụ trợ, trong lòng nghĩ hay là dùng điểm Lại khí tăng lên đạo hóa độ một chút.

Nhưng là hắn vẫn không cách nào đọc Đạo Tàng 00, không cách nào chống cự được tiếng thì thầm trong thời gian dài, nếu như bây giờ trực tiếp gia tăng đạo hóa độ...

"Đợi một chút..." Chu Bạch thầm nghĩ trong lòng: "Đứng như sắt, ngồi như thép, nằm như núi... Mình vừa mới vẫn là ngồi đọc Đạo Tàng 00, vậy thì nếu như nằm, có thể sẽ dễ dàng hơn chút hay không?"

Nghĩ tới đây, Chu Bạch lập tức có chút kích động, tranh thủ thời gian bình phục tâm tình của mình, sau khi cảm thấy bình tĩnh trở lại, lúc này mới nằm trên mặt đất, trong tay cầm Đạo Kinh bắt đầu đọc.

Chỉ chốc lát, Chu Bạch lần nữa nghe được âm thanh thì thầm vang lên, nhưng lúc này âm thanh thì thầm rất nhỏ dường như không đáng nhắc tới, mặt khác dị tượng lại càng hoàn toàn không có.

Chu Bạch cảm giác mình giống như thật sự hóa thành một ngọn núi, cho dù là cảm ngộ Thiên Đạo trong quá trình phân tích Đạo Kinh 00, hay là âm thanh thì thầm không ngớt ở bên tai, hắn đều thờ ơ lạnh nhạt, trong lòng không có dâng lên một tia chấn động nào.

Cứ như vậy một hơi đọc suốt hai giờ, triệt để đọc xong trọn bản Đạo Tàng 00, Chu Bạch đều cảm giác không bị ảnh hưởng chút nào bởi những tiếng thì thầm, hắn khép lại Đạo Tàng 00, lại nhìn hướng hệ thống phụ trợ tu luyện, đạo hóa độ đã đạt đến 0. 2%.

"Thì ra là thế, thì ra là thế." Trong lòng Chu Bạch hiểu rõ: "Tinh điểm Tu Di này, tác dụng chính xác của nằm như núi, không phải dùng để phòng ngự trong chiến đấu, mà là trong lúc đọc Đạo Tàng 00, tăng lên đạo hóa độ, phòng ngự ô nhiễm của Thiên đạo vặn vẹo."

Hiểu rõ điểm này trong lòng Chu Bạch vô cùng mừng rỡ, Khắc Lỵ Tư Đề Na lập tức hiếu kỳ nói: "Cậu lần này sao lại đọc lâu như vậy? Cậu không phải điên rồi chứ?"

Chu Bạch nói tác dụng của nằm như núi cho Khắc Lỵ Tư Đề Na nghe, bé mèo Kitty lộ ra vẻ mặt ghen ghét, móng vuốt không ngừng vươn ra.

'Đáng ghét! Thật muốn cướp vận may của tên Chu Bạch này! Rốt cuộc thì như thế nào mới có thể đoạt đây?'

Bên kia Chu Bạch đã hiểu rõ được tác dụng của nằm như núi, hắn nằm trên mặt đất, một lần lại một lần đọc nội dung Đạo Tàng 00.

Cứ như vậy một hơi đọc đến 11 giờ tối, mỗi lần đọc tốc độ hắn càng lúc càng nhanh, hiện tại chỉ cần nửa giờ có thể triệt để đọc xong, mà đạo hóa độ cũng tăng lên tới 0. 7%.

Đạo hóa độ càng sau càng khó tăng lên, trái lại thì thời điểm càng thấp, càng dễ dàng tăng lên. Về sau Chu Bạch còn muốn tăng lên 0. 7% lại là không thể nào.

Vì vậy hắn nhìn đồng hồ, đều sắp nửa đêm rồi, tuy thư viện của đạo giáo đồ mở cửa 24 tiếng đồng hồ, nhưng hắn cũng muốn đi ăn cơm, hơn nữa cho dù hắn không ăn cơm, Ngải Toa cũng muốn ăn cơm.

Vì vậy Chu Bạch đứng lên, định chạy ra ngoài giải quyết vấn đề cơm tối của mình cùng với Ngải Toa.

Nhưng nào biết được hắn mới vừa đứng lên, âm thanh thì thầm bên tai liền giống như thực chất dũng mãnh xông vòa trong đầu của hắn, khiến cho nguyên thần cả người hắn không ngừng chấn động, dường như tùy thời tùy chỗ đều muốn thoát thể mà ra.

Ánh sáng xung quanh bắt đầu trở nên lờ mờ, tiếng bước chân loáng thoáng lần nữa vang lên.

Cảm nhận được tất cả Chu Bạch lập tức ngồi xuống, nguyên thần chấn động liền lập tức yên tĩnh trở lại, bên tai tuy còn có âm thanh thì thầm, nhưng không phải không thể chịu được.

Chu Bạch sờ cằm thầm nghĩ: "Thì ra là thế, bởi vì lúc nằm tăng lên đạo hóa độ, cho nên lúc ngồi lên, lúc đứng dậy, còn có chút không thích ứng sao?"

Nhưng sau một khắc, ánh mắt Chu Bạch khẽ động, thân thể đột nhiên cứng lên.

Hắn nhìn về một góc của căn phòng, chỗ đó chẳng biết lúc nào có nhiều hơn một dấu chân nho nhỏ màu đỏ.

Nhưng khi Chu Bạch lần nữa ngưng thần nhìn, dấu chân đã biến mất không thấy.

Chu Bạch thở ra một hơi thật sâu: 'Chẳng lẽ... Cái kia không chỉ là ảo giác?'

Lại nhìn sàn nhà đã không có vật gì, hắn nhẹ nói: 'Có lẽ... Là ảo giác?'

Vì vậy Chu Bạch tiếp tục ngôi thêm nửa tiếng mới chậm rãi đứng dậy, từng chút thích ứng đạo hóa độ bỗng nhiên tăng lên.

Cố gắng bỏ qua âm thanh thì thầm bên tai, Chu Bạch thầm nghĩ trong lòng: "Không được, không nên trong một lần tăng đạo hóa độ nhiều như vậy, ngày mai bắt đầu, phải từ từ tăng lên đạo hóa độ mới được."

Cứ như vậy hơn hai giờ, thỉnh thoảng nằm xuống, ngồi xuống giảm bớt di chứng,Chu Bạch lúc này mới có thể hành động tự nhiên.

Hắn thử phát động nguyên thần lực, lập tức cũng cảm giác được bất đồng.

Sau khi đạo hóa độ đạt 0. 7%, hắn cảm giác được nguyên thần của mình dường như càng thêm linh động, mượt mà, thao tác so với trước càng thêm tự nhiên, phạm vi cũng vượt qua mười mét, đạt đến mười một thậm chí mười hai mét.

Hơn nữa tốc độ phát động cũng tăng nhanh, càng là có một loại cảm giác vẫn chưa thỏa mãn, hiển nhiên là điểm nguyên thần theo hắn nhập đạo, đã phá vỡ bình cảnh, có thể tiếp tục tăng lên.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Còiiiiiii
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 4
Lượt đọc 79

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.