Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhật kí tiếp theo

Phiên bản Dịch · 1860 chữ

Kết quả nghiên cứu hôm nay rất thú vị, chúng ta phát hiện bên trong Thiên Đạo ẩn chứa tin tức càng rõ ràng hơn, mặc dù tin tức có chút không logic, có chút kỳ quái, có chút không giải thích được, nhưng so với ‘Đạo’ khó miêu tả kia ở quá khứ, khó ngôn ngữ hóa mà nói, có lẽ Thiên Đạo của hiện tại đã dễ hiểu hơn rồi.

Ha ha, Lưu Nguyên cùng Ái Lệ Ti muốn kết hôn, tất cả mọi người rất vui vẻ, đây có lẽ là tin tức tốt khó có được trong thời đại loạn lạc này.

Chúng ta quyết định nghỉ ngơi nửa ngày, vì chúc mừng đôi vợ chồng mới cưới này.

—Số lượng lớn mê sảng không lí do, chữ nghĩa rối loạn

. . .

Nhìn đến đây Chu Bạch nhíu nhíu mày, đột nhiên nhớ tới một trang nhật ký mà trước đó Ái Lệ Ti đưa cho hắn xem kia, so với kích cỡ, kiểu dáng, bút tích còn có nội dung của một trang nhật kí kia: 'Một trang nhật ký kia, hình như chính là bị người ta xé xuống từ đây.'

Hắn nghĩ nghĩ, trong lòng có một ít suy đoán, sau đó tiếp tục nhìn xuống.

. . .

Những kiến thức kia rất hữu dụng, có thật nhiều kiến thức có thể tăng tiến độ tu luyện của chúng tôi, tất cả mọi người đều hăng hái hẳn lên, cứ theo đà này, chúng tôi có lẽ có thể tìm được phương pháp triệt để chống lại ô nhiễm linh cơ.

Không, chúng tôi có thể làm càng tốt hơn, chúng tôi có thể phân tích toàn bộ Thiên Đạo, có lẽ mang nhân loại đạt tới một độ cao mới mà trước đó chưa từng có.

Một sự việc khác làm cho người ta vui vẻ chính là Mại Khắc đã trở về rồi, tôi còn tưởng rằng hắn đã bị ăn sạch rồi chứ. Xem bộ dáng là tôi quá mệt mỏi rồi, có lẽ tôi phải tìm thời gian nghỉ ngơi một chút?

—— Đường cong cùng hình vẽ hơi làm cho người ta bất an, khó có thể lý giải được.

Lý Chính Đạo tỉnh táo rồi, dùng tin tức mà chúng tôi đạt được từ Thiên Đạo, chúng tôi đã chữa trị xong cho hắn.

Bất quá tôi cảm thấy có chút không đúng, lồng ngực của tôi hình như lại bắt đầu đau đớn rồi, có lẽ hẳn là để bọn Mại Khắc cũng chữa trị giúp tôi một chút.

—— Nhiều bức họa vặn vẹo xoá rồi sửa lại màu đỏ tươi, hơi làm người ta rùng mình.

Sai, tất cả đều sai, tất cả đều là âm mưu, chúng tôi từ khi bắt đầu đã thua rồi, thất bại thảm hại, căn bản không có chút hi vọng nào.

Bên trong Thiên Đạo ẩn chứa tin tức không thể sử dụng trực tiếp, nó sẽ biến nhân loại thành những con quái vật vặn vẹo. Thiên Đình có biết những điều này không? Bọn Lý Chính Đạo cùng Mại Khắc phát sinh mâu thuẫn, tôi nên tin tưởng ai đây?

Nếu như nói nhân loại hiểu được sự vặn vẹo của Thiên Đạo, tu sĩ sẽ điên lên mất, như vậy đông đảo Thần Tiên của Thiên Đình đâu rồi? Bọn hắn cách Thiên Đạo gần nhất, bây giờ phải chăng đã trở nên vặn vẹo, điên cuồng rồi? Nếu như bọn hắn đều điên hết rồi, thì đó là do ai ra lệnh ở Thiên Đình chứ?

—— Liên tiếp đều bị thiếu trang

Chiến đấu bộc phát quá bất ngờ, không biết là ai ra tay trước.

Yêu ma hóa chẳng những sẽ khiến cho thân thể sinh ra nhiễu sóng, thậm chí nguyên thần cũng sẽ bị lây nhiễm, tư tưởng trở nên vặn vẹo và điên cuồng hơn.

Tất cả mọi người đều chết rồi, ngoại trừ tôi.

Tôi tựa hồ không hoàn toàn phát điên, thậm chí trở nên càng thêm sáng suốt, thời gian trôi qua giống như ác mộng.

Tôi phải tìm ra nguyên nhân ở trong đó.

—— Một vài chữ xem không hiểu.

Tôi quyết định ra ngoài tìm kiếm người sống sót khác, tôi cần càng nhiều vật thí nghiệm hơn, tất cả đều là vì nhân loại.

Thiên Đạo càng ngày càng bị xáo trộn, là mơ hồ rồi, mức độ ô nhiễm linh cơ ngày càng tăng, mỗi một lần tu luyện đều giống như lại làm việc nguy hiểm vậy.

Tôi một đường đi về hướng bắc, né tránh sự lục soát của yêu ma, thế giới nơi nơi đều là tàn tích bị tiêu hủy, tình huống so với tưởng tượng của tôi lại càng nghiêm trọng hơn.

—— Từng đoạn nét viết nguệch ngoạc không hiểu, tựa hồ đang miêu tả sự việc xảy ra trên đường đi.

Lại qua mấy ngày đã đến được phần cuối cùng ở phía đông, tôi tìm khắp toàn bộ đại lục.

Dọc theo con đường này tôi chỉ tìm được không đến một trăm người sống sót, hi vọng bọn họ có thể sống sót đi cùng tôi đến căn cứ.

Nhưng người lớn nắm giữ nguyên thần lực, mức độ lây nhiễm mà bọn hắn chịu vượt xa bọn trẻ, tôi nhất định phải đưa ra lựa chọn.

Dù sao nhân loại chỉ còn lại chúng tôi.

Tất cả là vì nhân loại.

—— Kế tiếp là những trang giấy trắng.

. . .

Chu Bạch hít một hơi thật sâu.

'Đây là. . . Nhật ký của tiến sĩ Trang sao?'

'Nghĩ không ra người viết nhật ký này lại là ông ấy? Nhưng mà những trang còn thiếu ở đâu? Là ai xé vậy?'

Chẳng qua nhật ký mang đến rất nhiều nghi vấn, nhưng cũng đã giải đáp rất nhiều nghi hoặc ban đầu của Chu Bạch.

Hiển nhiên căn cứ do tiến sĩ Trang cùng một đám người khác lập ra cùng nhau, bọn hắn tựa hồ vì nghiên cứu tại sao linh cơ lại bị ô nhiễm, dưới tình huống thiên đạo lại bị bóp méo tiến hành tu luyện.

Kết quả vô cùng thê thảm, tựa hồ chỉ có một mình tiến sĩ Trang bởi vì nguyên nhân nào đó mà còn sống.

Sau đó hắn tìm kiếm người sống sót khác, mang bọn hắn về căn cứ, giống như Ban Độ nói, để cho bọn họ tu luyện thử.

"Hẳn là như vậy." Chu Bạch âm thầm gật đầu, vẫn như cũ có rất nhiều nghi hoặc.

Bất quá thứ mà Chu Bạch biết đến quá ít, thậm chí hắn ngay cả Thiên Đình ở thế giới này, khái niệm Thần Tiên cùng không rõ ràng, chỉ có thể để lại hoài nghi trong đầu, giữ lại chờ về sau tìm hiểu.

'Còn có rất nhiều chuyện không rõ, những nội dung bị xé, nét viết nguệch ngoạc này là gì. Người đêm đó sờ cổ mình ở phòng ăn là ai? Là Ban độ sao? Hay là những người khác? Còn có nội dung tiết yêu ma cuối cùng là có tác dụng gì cơ chứ? Vì sao Ban Độ lại thành công thức tỉnh nguyên thần lực. . .'

Chu Bạch thở dài, bây giờ tất cả mọi người đều chết rồi, rất nhiều bí mật có lẽ vĩnh viễn không cách nào biết được đáp án.

Chu Bạch tiếp tục lật nhật ký, sau liên tục là những trang giấy trắng, lại là một chuỗi tọa độ.

'Liên quan tới sự tranh đấu giữa Thiên Ma và Thiên Đình, tất cả hình như không giống như chúng tôi đã nghĩ đơn giản như vậy, có lẽ (xóa đi viết lại một đoạn dài)

Ta giữ lại bí mật mà ta biết ở đây.'

Chu Bạch nhắm mắt lại, mặc dù rất muốn biết tiến sĩ Trang đến cùng là biết cái gì, nhưng bây giờ hiển nhiên không phải là thời điểm tìm kiếm nơi này. Hắn cần chính là sống sót, sau đó trở nên càng thêm mạnh mẽ.

Lại nghỉ ngơi một hồi, Chu Bạch thử đứng lên, phát hiện vẫn chưa được.

'Bất quá nguyên thần lực tựa hồ khôi phục nhanh một chút, ta lại nghỉ ngơi một chút, có thể thử dùng nguyên thần lực bay lên xem một chút.'

Kết quả lại qua hơn nửa canh giờ, tiếng người huyên náo từ bên trên truyền đến.

"Là ai?" Chu Bạch nghĩ nghĩ, nhớ kỹ chữ số tọa độ sau cùng của nhật ký.

Tiếp đó phát động nguyên thần lực đã hồi phục được một ít hủy nhật ký, sau đó nhắm mắt lại giả chết.

. . .

"Đội trưởng! Ở đây còn có một người còn sống."

"Như thế này rồi mà còn chưa chết, mệnh thật đúng là cứng, mang lên đi."

"Có manh mối gì không?"

"Có manh mối cũng đều bị đốt rụi cả rồi, bất quá cái trụ sở này tựa hồ có rất nhiều trẻ nhỏ và thiết bị thí nghiệm."

"Người sống sót của sở nghiên cứu dưới mặt đất à?"

"Đội trưởng! Không xong rồi, hai người sống sót không cách nào thích ứng được sự vặn vẹo của linh cơ, nhìn bộ dáng là loại người cũ sinh nở tự nhiên."

"Phiền phức vậy. Đầu năm nay còn có loại người cũ may mắn còn sống sót sao? Cho bọn hắn mặc trang phục phòng lây nhiễm vào đi, có chết hay không thì phải xem vận khí của bọn hắn rồi."

Thân thể chuyển động, tiếng vang ầm ĩ, bên tai Chu Bạch không ngừng truyền đến đủ loại âm thanh gào to, âm thanh vận chuyển, còn có tiếng động của máy móc.

Sau khi tất cả ổn định lại, lông mi của hắn run rẩy một chút, chậm rãi mở mắt ra, phát hiện thân thể của mình tựa hồ bị bao phủ lại trong quần áo làm bằng chất liệu đặc thù nào đó.

Mà bên ngoài quần áo là trần nhà sắt thép, hắn di chuyển con mắt nhìn ra bên ngoài, mới phát hiện đây hình như là phía trên một loại phương tiện giao thông nào đó, bốn phía đều là phong cảnh không ngừng lui về sau.

"Nếu như tôi là cậu, thì tôi sẽ không cử động bừa bãi đâu." Một âm thanh thô khoáng của đàn ông từ bên cạnh Chu Bạch vang lên: "Cái thân thể rách rưới này của cậu quả thực là giống như bị xe đụng ấy, các cậu đến cùng đã gặp phải chuyện gì vậy?"

Khắc Lỵ Tư Đề Na ở trong đầu Chu Bạch nhanh chóng nói: "Nhóm người này không biết từ nơi nào tới, trực tiếp soát cả trụ sở từ trong ra ngoài một lần, cũng cứu cậu ra ngoài. . ."

Lúc Chu Bạch làm bộ hôn mê, Khắc Lỵ Tư Đề Na ở trong đầu hắn vẫn còn cất giữ cảm giác hoàn chỉnh, có thể tỉ mỉ quan sát tất cả bốn phía xung quanh.

Bạn đang đọc Minh Nhật Chi Kiếp (Dịch) của Hùng Lang Cẩu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi AkimotoNanami
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật Tình_nhạt_như_nước
Lượt thích 8
Lượt đọc 155

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.