Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người đàn ông trong giấc mơ

Phiên bản Dịch · 2650 chữ

Chương 3: Người đàn ông trong giấc mơ

Editor: Jelita

Trên thế giới này tồn tại rất nhiều thứ mà con người không thể nhìn thấy được.

Là một người bình thường vai không thể gánh vác, tay không thể nâng, văn không thể làm yên nước nhà, võ không thể bảo vệ đất nước, Du Lệ đã từng là người theo chủ nghĩa duy vật, tin rằng tất cả những hiện tượng kỳ lạ trên thế giới chỉ là do khoa học bậy giờ không có cách giải thích được thôi.

*Chỗ này mình dịch có chút khó hiểu, mọi người thông cảm nha!

*Đây là một thế giới khoa học.

Cho đến khi... khi lần đầu tiên cô gặp cái thứ không phải con người đó, thế giới quan của cô bị buộc thay đổi, tam quan mới lấy lại được thăng bằng.*


Sương mù dày đặc tràn ngập, đưa tay không thấy được năm ngón.

Du Lệ khoanh hai tay lại, không kiên nhẫn điểm mũi chân, ánh mắt bình tĩnh mà nhìn sương mù dày đặc sâu thẳm.

Cô biết mình đang mơ, giấc mộng này cũng đã được mấy năm, trong giấc mơ thế giới từ khi mới bắt đầu mơ hồ cũng dần trở nên rõ ràng, để cho cô nhận ra mình đang ở trong một giấc mơ.

Nhưng mà dù cô có cố gắng như thế nào thì cũng không thể thoát khỏi giấc mộng sương mù đang bao phủ khắp nơi này.

“Này, anh ở đâu?” Cô hướng sương mù dày đặc sâu thẳm gọi một tiếng.

Sương mù vẫn yên ổn như vậy, giống như không có một bóng người.

Tiếp cô lại kêu mấy tiếng, cho đến khi sương mù bắt đầu chuyện động, một bóng người ở trong sương mù dần hiện ra, biến thành thân ảnh của một người đàn ông.

Du Lệ ngẩng đầu nhìn, vẫn không thể thấy rõ mặt mũi của đối phương.

Giống như có một lực lượng vô hình nào đó đen gương mặt hắn che giấu ở trong sương mù dày đặc, bất kể cô có cố gắng như thế nào cũng không có cách nhìn thấy bộ dáng của đối phương, chỉ có thể nhìn thân hình hắn mà phán đoán, đây là một người đàn ông.

Đến nỗi vì sao trong giấc mơ của mình có một người đàn ông, cô đã buông tha việc tìm tòi nghiên cứu.

Tóm lại sẽ không giống bạn tốt của cô Giang Úc Linh chuyện cười như thế, mình trời sinh đối với đàn ông đói khát khó nhịn a? Cô vẫn còn là một cô gái trong sạch đó.

“Này, tôi hôm nay gặp phải những thứ ma quỷ kia, lần này số lượng rất nhiều, hơn nữa bọn nó lực lượng hình như mạnh mẽ không ít, tôi không có biện pháp né tránh. Thật may đột nhiên xuất hiện một người đàn ông rất đẹp trai giúp tôi, bằng không thì tôi gặp chuyện không may rồi...”

Cô lẩm bẩm lầm bầm đem chuyện hôm nay mình gặp phải nói với người bên trong đám sương mù, đáng tiếc người đối diện như cũ im lặng.

Trước kia cô cũng đoán, có phải hay không là bọn họ không có cách nào nói chuyện trong mộng, hay là hắn không muốn mở miệng hoặc là có nguyên nhân gì khác, giống như cô cố gắng thế nào thì cũng không nhìn thấy mặt mũi người kia vậy.

Một người nói chuyện rất không thú vị, thấy hắn như mọi lần không nói lời nào, Du Lệ trề môi nói: “Nếu anh không muốn nói chuyện với tôi thì tại sao mỗi ngày đều đi vào giấc mộng của tôi?”

Thấy đối phương vẫn không thèm động, cô cũng phớt lờ không để ý nữa. Ngay lúc cô muốn xoay người rời đi, đột nhiên từ trong sương mù một cánh tay vươn ra, nhẹ nhàng nắm lấy tay cô.

Tay kia lạnh quá, cô chợt run lập cập, theo bản năng muốn rụt tay lại, lại bị đối phương nắm chặt hơn.

Du Lệ hoài nghi người đang ông trong giâc mộng không phải là con người.

Nếu như là con người thì làm sao có thể ngày ngày đều tiến vào trong giấc mộng của cô chứ?

Người trong giấc mơ có thể ý thức được là mình đang nằm mơ sao? Ít nhất cô rất nhanh liền nhận ra đây là mơ, hơn nữa sau khi tỉnh lại còn có thể nhớ rõ ràng chuyện trong mộng.

Từ mấy năm trước, trong giấc mộng cô bắt đầu gặp được người đàn ông này, cuộc sống hiện tại cũng phát sinh biến đổi lớn. Trong lúc bất chợt có thể thấy một ít người không phải là nhân loại tồn tại, từ lúc bắt đầu kinh sợ đến bây giờ đã thành thói quen.

Vốn là mặc kệ không để ý tới chúng, làm như không nhìn thấy cho đến khi những thứ không phải là người kia tiếp xúc với cố.

“Chị An nói muốn giúp tôi mời vệ sĩ.” Du Lệ nói tiếp, “Những thứ đó càng ngày càng lợi hại, tôi nghĩ một người bình thường không thể đối phó được. Nghe nói có một ít dị sĩ tài giỏi có thể đuổi quỷ trừ ma, lúc đó mời một người dị sĩ tài ba đi theo 24 giờ, chắc hẳn sẽ không sao...”

Cô vừa nói, vừa nhìn chằm chằm vào gương mặt của người đàn ông ẩn trong sương mù kia, thầm nghĩ không biết vệ sĩ An Như mời tới có thể xua đuổi được “Người” trong mộng của cô hay không, đến lúc đó cô cũng không cần mỗi ngày đều bị kéo vào trong giấc mộng, cũng bớt đi rất nhiều phiền não.

Giấc mộng cuối cùng vẫn kết thúc trong giấc ngủ say của cô.

Trước khi ngủ say, Du Lệ cảm giác được trong mơ người dàn ông đem cô ôm vào trong ngực, có cái gì đó lạnh như băng mềm mại chạm vào trán cô một cái.


Sáng sớm, lúc bị trợ lý đánh thức, Du lệ vuốt trán, lảo đảo lắc lư bước vào phòng vệ sinh rửa mặt.

Trợ lý Trịnh kỳ quái nhìn cô, “Chị Du, trán của chị sao thế? Đụng phải đâu?”

Du Lệ mắt buồn ngủ mông lung nói, “Không có, không biết bị cái quỷ gì hôn một cái có tính không?”

Trợ lý Trịnh: “....” Lại đang nói mê sảng.

Chờ trợ lý Trịnh đem bữa sáng bưng lên bàn, nhìn một chút nữ thần đang sửa soạn gọn gàng xinh đẹp, nói: “Chị có phải đụng đầu không? Chị nhìn trán của chị đều đỏ một mảng lớn.”

Du Lệ không để ý nói: “Không sao, chỉ là chị chà đỏ.”

Trợ lý buồn bực, đang êm đẹp chị chà nó làm gì? Gương mặt xinh đẹp đang tốt, xoa đỏ như vậy thật khiến nhiều người đau lòng.

Chính cô không đau lòng, trợ lý lại đau lòng muốn chết, bận bịu cầm quả trứng luộc xoa trán cho cô.

Sau bữa ăn sáng, xe bảo mẫu của công ty đúng lúc tới đón cô tới đoàn làm phim.

Gần đây Du Lệ nhận một bộ phim nhưng cũng không phải là vai chính mà là nữ số ba, là ánh trăng sáng mà nam chính yêu đến chết đi sống lại trong kịch bản, đồng thời khắp nơi nghiền ép nữ chính, đem nữ chính ép đến không giống nữ thần tí nào, phân cảnh không coi là quá nhiều nhưng khuôn mặt cô lại rất phù hợp với nhân vật có tính cách Mary Sue này, không cần kỹ năng diễn, chỉ cần gương mặt này thôi là đủ.

Đối với lần này, Du Lệ bày tỏ nữ thần gì đó cô hoàn toàn có thế ‘cân’ được.

Vẫn là một ngày bận rộn, chờ kết thúc công việc thì trời đã sắp tối.

Du Lệ ngồi phịch trong xe bảo mẫu, xoa huyệt thái dương. Trợ lý Trịnh bưng ly nước cẩy kỷ táo đỏ cho cô uống, một bên báo cáo lịch trình ngày mai.

Du Lệ khoát tay, “Chuyện ngày mai để mai hãy nói, trước hết để cho chị nghị một lát đã.”

Nhìn thấy cô mệt mỏi như vậy, trợ lý Trịnh cũng rất đau lòng, nói: “Còn nửa tiếng nữa mới về đến nhà, chị ngủ một chút đi.”

Du Lệ ừ một tiếng, nhắm mắt lại.

Mặc dù đã là tháng ba nhưng thời tiết vẫn có chút lạnh. Trợ lý Trịnh cầm một tấm thảm lông vừa mới đặp lên trên người cô, đột nhiên xe lắc lư một trận, thiếu chút nữa bị hất ra.

Du Lệ cũng bị đánh thức.

“Làm sao vậy?” Trợ lý Trịnh còn chưa hoàn hồn hỏi.

“Vừa rồi hình như đụng phải thứ gì.” Âm thanh tài xế cũng có chút sợ.

Sau khi xe dừng lại, vệ sĩ xuống kiểm tra lại không phát hiện ra cái gì, mặt đường rất bằng phẳng, một đừng thông suốt càng không có khả năng phát sinh chuyện xe xóc nảy, mỏi người đều hết sức buồn bực.

“Thật là chuyện lạ mà.” Người trong xe một bộ khó hiểu.

Chỉ có Du Lệ hết sức bình tĩnh, nói, “Nếu không đụng vào cái gì vậy đi thôi.”

Mọi người tràn đầy hoài nghi trong lòng, xe bảo mẫu lại tiếp tục khởi động.

Đèn đường đã sáng lên, ánh đèn mờ nhạt hiện lên của sổ xe, Du Lệ ôm lấy tấm thảm lông hơi hơi nghiêng đầu, đôi mắt nhìn ra ngoài cửa sổ mơ hồ nhìn thấy ven đường trong đám sương đen có một bóng dáng thật cao lớn, đó là con quái vật cao ba mét, mơ hồ có thể nhìn được vảy màu đen, bộ dạng dữ tợn, hướng về phía cô mà kêu gào, hàng cây bên đường kịch liệt đong đưa, rì rào vang dội.

Xe bảo mẫu dần đi xa, không ai phát hiện một màn này. Đoạn này vốn là có nhiều xe đi trên đường nhưng không biết từ lúc nào, xe cộ dần trở nên thưa thớt.

Dưới đèn đường, bóng ma cao lớn đồng thời ẩn đi.

Gần như cùng lúc, một số người theo hơi thở đi đến hiện trường.

“Có ma khí, con ma kia vừa rời đi không lâu.” Một thiên sư trẻ tuổi kiểm tra một hồi, hỏi hai người bên cạnh: “Lâu tiền bối, Mễ tiền bối, có muốn đuổi theo không?”

Lâu Duyệt đem Nga Mi thứ đâm đến bên hông, trìu mến nhìn hắn, “Làm sao để đuổi? Đi đâu đuổi?”

Người trẻ tuổi bị hỏi, theo bản năng nhìn vế phía người đàn ông khí chất kia, “Mễ tiền bối, người nói sao?”

Mễ thiên sư khom lưng dùng tay sờ vào ít bụi bẩn trên mặt đất, đây là đồ vậy mà mắt thường khó có thể cầm giữ, sau một lúc lâu nói: “Là một con ma nhuyễn thể... Ừ, không cần đuổi theo.”

“Tại sao?” Thiên sư trẻ tuổi –Tỉnh Nguyên Khải hết sức không hiểu, để mặc cho một con ma nhuyễn thể ở trong nhân loại, suy nghĩ một chút sẽ để cho con người run sợ trong lòng.

Sau khi Mễ thiên sư chắc chắn thân phận của con ma đã chay trốn thì ngược lại không gấp.

Thấy hai vị tiền bối cũng một bộ dạng không gấp, Tỉnh Nguyên Khải càng buồn bực.

Hắn vẫn còn nhỏ tuổi, lại vừa mới hoàn thành bài khảo nghiệm huyền môn của thiên sư, chính thức trở thành một thiên sư tại chức, mới trải qua một ít chuyện đời. Nhưng mà tiết Trung Nguyên năm ngoái, bởi vì một ít âm mưu của dã lộ thiên sư làm cho ma vật phương Tây nhân cơ hội lẫn vào phương Đông, gây chấn động mạnh. Hắn lúc ấy cũng tham dự bắt giữ ma hành động nên biết loại ma quỷ này mà điên lên sẽ cực kỳ đáng sợ.

Hôm nay chính là lúc đang nhiều việc, nếu là để mặc cho những con ma quỷ kia ở phương Đông hoạt động còn không biết sẽ phát sinh chuyện gì.

“Chuyện này sẽ có sự sắp xếp riêng, chúng ta gấp cũng vô ích.” Mễ thiên sư vỗ vai hắn một cái, “Tiểu đệ, ngươi còn nhỏ, về sau tiếp xúc nhiều với ma quỷ liền biết, trở về làm bài cho tốt đi.”

Tỉnh Nguyên Khải nhất thời bất mãn, hắn đã lấy được sự tán thành của huyền môn, chính thức trở thành thiên sư, nơi nào còn nhỏ?”

Mễ thiên sư cùng Lâu Duyệt thiên sư coi thường hắn khiến hắn bất mãn, hai người nhìn về phương xa chỉ thấy phương Tây trên màn trời rộng lớn, một ngôi sao tròn như đồng tiền lặng lẽ lên cao, ở trong mây mù như ẩn như hiện, cũng không biết là chuyện tốt hay xấu.


Như vậy lại qua mấy ngày, An Như bên kia cuối cùng cũng có tin tức.

Du Lệ đang trong đoàn phim, nhân được điện thoại của An Như nói vệ sĩ cô muốn đã tìm được, đi vào công ty hỏi cô muốn an bài như thế nào, là an bài ở đây hay trực tiếp đến chỗ cô ở, hoặc là cho cô phỏng vấn xem có vừa ý không.

Dù sao sau này muốn đi theo cô thì cô phải vừa ý mới được.

Du Lệ một bên bưng bình nước cẩu kỷ lên uốn, một bên hỏi: “Có đáng tin không?”

“Hẳn là có đi...”

Du Lệ nhướn mi, “Dì An, giọng dì như vậy rất không chắc chắn, chẳng lẽ không thể đuổi quỷ trừ ma ?” Vậy thuê có lợi ích gì?

“Hẳn có thể đi.” An Như do dự nói.

Du Lệ cao giọng, “Dì An, chẳng lẽ có vấn đề gì?”

“Dì khó mà nói...”

Du Lệ: “Ai nha, rốt cuộc có thể hay không thể dùng?”

“Hẳn là có thể đi, hắn là do một người bạn của dì giới thiệu cho, nghe nói năng lực không tệ, nhưng là....”

“Nhưng là gì?”

An Như giống như không biết nói thế nòa, cuối cùng chỉ nói: “Dù sao đến lúc đó cháu nhìn thì biết.”

Du Lệ cảm thấy hôm nay người đại diện của mình rất không dứt khoát, cho rằng còn có vấn đề gì, đành phải nói: “Vậy được rồi, cháu một lúc nữa sẽ trở về công ty một chuyến, dì đem người giữ lại.”

Cô là người hay cẩn thận, không chính mắt xác nhận qua thì sẽ không dẫn người đến chỗ mình.

Sau khi cúp điện thoại, Du Lệ nhấp một ngụm nước, sửa sang lại quần áo, gọi chuyên viên trang điểm tới hóa trang, tiếp tục tập trung vào công việc.


Sau Khi An Như kết thúc cuộc gọi, cầm điện thoại di động trở về phòng làm việc của mình, nhìn về phía người đang ông đang yên tĩnh ngồi trên ghế sô pha.

Người đàn ông dáng người cao lớn, chân dài, sống lưng thẳng tắp, dáng ngồi thậm chí cho người ta một loại cảm giác quý tộc ưu nhã, nếu xem nhẹ quần áo mang hơi thở cổ xưa trên người hắn thì đây chính là lão đại khí thế bức người.

Nhưng mà...

An Như không nhịn được mà nhìn gương mặt tuấn mỹ của người đàn ông khiến người hoài nghi, trong lòng một lần nữa cảm thấy không xác định:

Người đàn ông này có thể đuổi quỷ hàng ma sao?

Bạn đang đọc Vì Ngươi Mê Muội (Dịch) của Vụ Thỉ Dực
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Jelita1123
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.