Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Luật lợi nhuận

Tiểu thuyết gốc · 2331 chữ

Chương 2 : Luật lợi nhuận

Đập vào mắt Đoàn Thanh Thương là một mỹ nhân tuyệt sắc với mái tóc màu bạch kim mượt mà, nàng ta đang mừng rỡ rưng rưng nước mắt nhìn hắn. Cô ấy hướng xung quanh kêu to mà không hề để ý đến đôi mắt vàng hờ hững của Thanh Thương đang nhìn mình.

Theo lời cô gái này kêu gọi, có gần mười người từ đằng xa nhanh chân chạy đến. Đếm kỹ lại thì tổng cộng có mười người, sáu nam bốn nữ.

Họ mang theo vẻ mặt mừng rỡ nhìn chằm chằm Thanh Thương.

- Chuyện quỷ gì đây?

Thanh Thương nghi hoặc trước tình huống này, bất quá nội tâm thập phần bình tĩnh. Theo hắn đoán thì đây hẳn là phần thưởng nhỏ của thế giới O'za giành tặng cho Nhà Sinh Tồn.

Mười người nông dân tùy thời nghe theo lệnh hắn.

Có thể đó chứ, dù sao so với khả năng tự thân chiến đấu thì việc chế tạo đồ sinh tồn thô sơ quả là thiệt thòi lớn.

- Thống đốc, ngài ổn rồi chứ?

- Thống đốc, trông ngài thật tiều tụy!

Những người dân chất phác đang vây thành vòng, họ lo lắng hỏi han Thanh Thương.

- Mọi người yên lặng để thống đốc nói nào!

Nữ thần tóc bạch kim thấy vậy kịp thời ngăn cản, hô to.

Đoàn Thanh Thương trông thấy cảnh này cũng đau đầu, không biết nên bắt đầu như thế nào. Kế hoạch lúc trước chỉ có bản thân một mình sinh tồn, bây giờ bỗng bay ra thêm mười người đeo bám.

Tuy nhiên, họ có thể là vũ khí đắc lực cho một nhà sinh tồn như Đoàn Thanh Thương, cho nên hắn lập tức thay đổi kế hoạch.

Huống chi nhiều người thì nhiều sức.

- Tên của em là gì? Có thể cho ta biết nguồn gốc xuất hiện của mọi người không?

Đoàn Thanh Thương suy nghĩ một chút rồi hỏi. Biết đâu lại khai thác được nhiều thông tin quý giá. Đối với một kẻ vừa đặt chân đến thế giới O'za như Thanh Thương thì kiến thức cơ bản lúc này quá thiếu thốn, điều đó ảnh hưởng lớn đến công cuộc kiến tạo đế chế của hắn.

Nghe Thanh Thương hỏi vậy, mỹ nhân nọ ánh lên một hồi lo lắng, hỏi lại:

- Thống đốc, ngài mất trí nhớ ư?

Đoàn Thanh Thương không do dự gật đầu, một cái cớ ngụy biện hoàn hảo.

- Thương thay cho thống đốc, ngài ấy đã vì chúng ta mà bị thương, nặng đến mức mất đi trí nhớ. Nhưng ngài yên tâm, dù có ra sao chúng ta nguyện trung thành hết lòng với ngài!

Con dân xung quanh từng người bày tỏ đau lòng. Điều này khiến cho Thanh Thương không kiềm được cảm động, nhưng bên ngoài vẫn duy trì lãnh đạm, nói:

- Cảm ơn tất cả!

Thấy vậy, mỹ nhân trước mặt lau đi nước mắt vui mừng, nàng bắt đầu kể.

---

Thế giới O'za rộng lớn, không ai biết đến điểm tận cùng, nó gần như là vô tận. Nơi mà Đoàn Thanh Thương đang đứng lúc bấy giờ chỉ là một mảnh lục địa lớn có tên là Aurora.

Aurora - một thế giới thần thoại, nơi mà con người, tộc Orc, tộc người lùn và tộc Elf cùng sinh sống không có rào cản.

Nơi đây đang diễn ra cuộc chiến tranh không khoan nhượng giữa 6 quốc gia hùng mạnh: đế quốc Avalon, vương quốc Elyria, đế chế Nosengard, đế chế Sharian, đế quốc Redford và nền Văn minh Dylan.

Trong ranh giới nhân tộc, 6 quốc gia này được xưng tụng là Lục Hoàng, họ cai quản toàn bộ lãnh thổ của nhân tộc, không ngừng tranh chấp và thâu tóm đối phương. Lục Hoàng chia thành hai thái cực, hai nền liên minh với lý tưởng cai trị khác biệt.

Liên minh Empire, gồm ba thể chế là đế quốc Avalon, vương quốc Elyria và nền văn minh Dylan. Họ là những đại diện cho hòa bình, giương cao công lý, với chính sách đối nội đối ngoại hoà nhã, Liên minh tập trung vào phát triển kinh thương, nổi danh với con đường tơ lụa nối liền ba quốc gia. Liên minh Empire có mối quan hệ mật thiết với tộc Elf và tộc người lùn, hai tộc này vốn không thiện chiến nhưng có khả năng dùng cung tiễn và chế tác lại ở một đẳng cấp rất cao, nhờ đó mà Liên minh Empire trở thành biểu tượng của công lý và sự thịnh vượng.

Phe còn lại đó là Hội đồng Chaotic bao gồm ba ông lớn: đế quốc Redford, đế chế Nosengard và đế chế Sharian. Khác với Liên minh Empire tôn trọng công lý, Hội đồng Chaotic lại tôn thờ chiến tranh! Chỉ có chiến tranh mới là con đường nhanh chóng thâu tóm quyền lực và danh vọng, hơn phân nửa dân số của ba ông lớn này đều là chiến binh tinh nhuệ, đặc chủng nhiều vô số, họ thậm chí còn liên minh với tộc Orc hoang dại hiếu chiến nhằm củng cố quân lực của mình. Hội đồng Chaotic khét tiếng với chính sách cai trị tàn bạo và máu lạnh, họ không quản thúc việc chiến tranh của các vương quốc phụ thuộc, nhưng Hội đồng sẽ thu lại lợi nhuận từ các cuộc chiến trên danh nghĩa thuế làm giám khảo trận chiến, nếu vương quốc nào không cống nạp, kết cục chỉ có một, quốc vong thành bình địa.

Hội đồng Chaotic là biểu tượng của sự chiến tranh và hỗn loạn.

May mắn thay, chốn hoang dã mà Đoàn Thanh Thương đang đứng lúc này nằm ngoài cả hai thể chế chính trị đó. Cho dù là Liên minh Empire đi nữa, nó cũng có những mặc tối của mình. Việc nằm ngoài lãnh thổ của hai thể chế này thật sự là may mắn đối với Thanh Thương. Việc xây dựng đế chế của hắn sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.

Tiếp tục với câu chuyện, lần này là câu chuyện về nguồn gốc các con dân của Đoàn Thanh Thương.

Lothia - tên của một ngôi làng bộ tộc nhỏ trên lục địa Aurora rộng lớn, cũng là ngôi làng của những người nông dân đang đứng ở đây. Làng bộ tộc như Lothia có rất nhiều trên khắp lục địa.

Họ sinh sống chủ yếu bằng nghề nông ngư nghiệp, không có quân đội hay vũ trang mạnh mẽ, ai là đàn ông thì người đó là lính làng.

Một khi bị quân trinh thám của các đế quốc phát hiện, họ phải dâng tặng cống phẩm hàng năm cho họ, con người hoặc của cải, như thể thuế đất. Đổi lại ngôi làng này sẽ được khai thác tài nguyên trong sự bảo hộ của đế quốc đang phụ thuộc. Tuy nhiên, đó chỉ là trên giấy.

Các đế quốc sẽ trấn lột các ngôi làng bộ tộc một cách triệt để và sẵn sàng tàn nhẫn giết bỏ nếu ngôi làng đó hết giá trị lợi dụng. Còn chuyện bảo hộ ư? Nó giống với việc nói rằng: "Con hàng này là của anh, bọn mày đừng hòng đừng đụng vào". Bọn mày ở đây đương nhiên là các đế quốc khác rồi.

Kết cục của các ngôi làng bộ tộc khi bị đế chế phát hiện và khai thác triệt để chỉ có hai loại.

Thứ nhất, nam giới bị tàn sát tất cả bất kể già trẻ lớn bé, hoặc tốt hơn một chút là bị bắt làm nô lệ nếu đế chế đang thiếu nô. Nữ giới thì bị bắt làm nô lệ tình dục cho quân đội cấp thấp, cho đến khi họ mất hết lí trí và cũ nát thì chúng sẽ giết họ.

Những người phụ nữ có nhan sắc xinh đẹp thì sẽ có một khoảng thời gian sống tốt hơn khi mà họ được được dâng lên binh đoàn cấp cao hoặc giới quý tộc, như những món quà tặng, nhưng kết cục chung quy rất bi thảm.

Ở cái thế giới này, nếu con người sống mà không còn giá trị sẽ bị đào thải đi, quy luật bất biến đối với kẻ yếu nhược.

Nếu may mắn phụ thuộc vào một vương quốc tốt bụng, chính sách trai trị của vương quốc đó sẽ không có quá nhiều hà khắc. Ít nhất sẽ không có người chết. Chỉ cần phụ thuộc vào vương quốc ôn hòa như vậy là điều quá tốt đối với một làng bộ tộc.

Và làng Lothia là một trong số những ngôi làng may mắn đó. Làng bộ tộc Lothia nằm trên lãnh thổ của vương quốc Wale, hay còn gọi là Xứ sở Wale. Một cái tên đầy mỹ miều giống với bản chất của nó.

Xứ sở Wale nằm trong lãnh thổ thuộc Liên minh Empire, là vương quốc nhỏ phụ thuộc đế quốc Avalon.

Xứ sở Wale không đàn áp đối với các làng bộ tộc của mình, thuế hàng năm là sản lượng nông nghiệp của bộ làng, nhưng cũng thu vừa phải, không quá mức hà khắc. Thực tế mười người nông dân ở đây đối với xứ sở Wale rất yêu quý.

Bản thân Eira, mỹ nhân đang kể chuyện cho Đoàn Thanh Thương nghe, nàng là tiểu thư của một quý tộc đến từ xứ sở Wale - dòng họ nhà Lorraine.

Eira Lorraine.

Cô trốn khỏi gia tộc bởi cuộc hôn nhân chính trị mà cô thà chết không chấp nhận. Eira trốn đến làng bộ tộc Lothia và sinh sống ở đây đã được bốn năm.

Mọi thứ đều diễn ra rất tốt đẹp cho đến một ngày vương quốc Wale chạm trán với hoàng triều Nosengard - một trong lục hoàng thống trị lãnh thổ nhân loại của Aurora.

Mặc dù được viện trợ từ Đế quốc Avalon, nhưng Xứ sở Wale trước những đợt chinh phạt khủng khiếp của hoàng triều Norsengard đã nhanh chóng bị tàn phá nặng nề, hàng loạt thành trì bị công phá, khói lửa chiến tranh nổ ra khắp nơi.

Bằng vào quân lực gấp năm mươi lần xứ Wale, cùng với sự thiện chiến và tinh nhuệ vốn có, quân đội hoàng triều Norsengard không đến nửa năm đã có mặt trên khắp các mặt trận vương quốc Wale, sang bằng các toà thành trì thành bình địa.

Họ đã đến, đã chinh phạt và đã chiến thắng triệt để. Đế quốc Avalon đã giúp sức, nhưng không thẳng tay mà rất mờ nhạt, chẳng qua chỉ để thể hiện mình có quan tâm đến vương quốc phụ thuộc và giương cao cờ Liên minh Empire công lý.

Đúng như Đoàn Thanh Thương nghĩ, dù là công lý cũng có mặc tối của nó. So với một quốc gia nhỏ nằm ở rìa Liên minh thì bảo tồn quân lực của chính mình quan trọng hơn. Đế quốc Avalon nói thẳng ra đã vứt bỏ xứ sở Wale ngay từ đầu.

Nếu như Xứ sở Wale lúc trước cống hiến cho Đế quốc Avalon nhiều hơn thế nữa thì mọi chuyện hẳn đã khác. Dù là công lý thì buôn bán hay nói chuyện vẫn cần lợi nhuận.

Muốn gia nhập, phải cống hiến. Muốn được bảo vệ, phải cống hiến nhiều hơn nữa. Không có một sự cân bằng nào giữa cái mạnh và cái yếu, đó là luật do cường quốc đặt ra - luật lợi nhuận.

Chỉ một năm chưa tới. Đế quốc Wale mộng mơ một thời đã bị hoàng triều Norsengard chinh phục. Lục Hoàng Norsengard khẳng định vị thế của mình trên đấu trường lục địa. Một tiếng gầm của chúa tể cất vang khiến cho các đế quốc xung quanh hoảng sợ dè chừng.

Quý tộc và hoàng gia xứ Wale kẻ thì bị treo cổ tường thành, kẻ thì bị bắt làm nô lệ.

Và Đoàn Thanh Thương chính là thống đốc một thành phố của xứ Wale may mắn trốn thoát. Trên đường đào vong, cậu đã cưu mang ngôi làng bộ tộc Lothia này bằng chút quân lực ít ỏi còn xót lại của mình.

Những binh sĩ anh dũng đã hy sinh để đổi lấy mười mạng người nơi đây và lòng kính trọng tuyệt đối từ họ.

Thực chất cái thể xác này cũng đã kiệt quệ mà chết, kẻ đang ngồi đây chính là linh hồn của Đoàn Thanh Thương cùng đôi mắt vàng kim của hắn - kẻ được thế giới O'za bắt lấy và thay máu cho nó, cũng như 5000 con người Trái Đất kia.

Chỉ khác là, với chức nghiệp Nhà Sinh Tồn có thể chế tạo công nông cho đến vũ khí, ánh mắt Đoàn Thanh Thương nhìn là các đế chế và cuộc chơi vương quyền với những trận chiến tranh đẫm máu khốc liệt. Còn họ, những pháp sư và chiến sĩ, họ nhìn thấy những trận chiến do người khác sắp đặt, hoặc là dấn thân vào, hoặc là mở ra cuộc phiêu lưu cho mình.

Đoàn Thanh Thương và họ có mục đích sống hoàn toàn khác nhau.

Đầu đuôi câu chuyện xem như hiểu rõ, Thanh Thương phất tay ra hiệu dừng lại. Hắn sợ cô bé Eira này sẽ khóc hết nước mắt khi kể.

- Ta đã hiểu rồi, có ai mang bánh mì với nước không? Chúng ta bắt đầu cuộc vui sinh tồn nào, nhìn xung quanh đi, chúng ta đang ở một vùng đất hoang dã chỉ có cát đá, không phải lúc để khóc lóc đâu.

Thanh Thương mỉm cười nói, một lời này khiến cho một đám con dân im bặt, bây giờ họ mới nhận ra tình trạng khốn khó của mình.

Bạn đang đọc Mạt Thế Vô Hạn Learn Craft sáng tác bởi HồiGiaTamThiếu

Truyện Mạt Thế Vô Hạn Learn Craft tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi HồiGiaTamThiếu
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.