Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hành Hạ Thống Khổ

Phiên bản Dịch · 1489 chữ

Chương 2: Hành Hạ Thống Khổ

Vốn tưởng sau khi nhật thực kết thúc mọi thứ sẽ chẳng có gì thay đổi, thế nhưng vào đêm Giáng Sinh, đa số người đang ăn mừng lễ hội trên đường lại đột ngột biến thành quái vật ăn thịt người, sắc mặt bọn họ trắng xanh cùng với đối mắt đỏ ngầu đáng sợ, hai tay không ngừng xé rách thịt tươi của bạn bè mình mà bỏ vào mồm.

….

Khi ấy Thư Mộc vẫn đang ở trong khách sạn, cô nhanh chóng chạy thẳng về phòng tổng thống. Nhắn tin cầu cứu vài lần, ngày này sang ngày khác trôi qua, đến lúc cô sắp chết đói mới thấy vài người cảnh sát dẫn mình đi. Ngay sau đó là chuyên cơ chở mình về Bắc Kinh.

Trông thấy tình trạng tâm lý không ổn định của con gái, Ninh phụ lập tức mời chuyên gia tâm lý tới trị liệu còn Ninh Phi thì gạt bỏ mọi thứ mà túc trực bên cạnh cô em gái bé nhỏ của mình, nửa tháng nhanh chóng trôi qua, Thư Mộc cũng bình phục.

Tuy rằng ở thời kỳ mạt thế nhưng với địa vị của Ninh phụ và Ninh Phi thì Ninh gia vẫn không khác trước là bao.

Hơn nữa anh hai cô còn là cường giả có dị năng mạnh nhất căn cứ, hệ lôi vô cùng hiếm thấy. Còn ba ba tuy nói với bên ngoài mình là người thường nhưng lại âm thầm nói cho Thư Mộc biết ông chính là dị năng giả hệ hỏa cao cấp.

Nhờ vậy mà sinh hoạt của cô vẫn tốt như cũ. Dưới sự bảo hộ của anh hai, mỗi ngày Thư Mộc chỉ cần nhàn rỗi đọc sách, chán rồi thì làm vườn, trồng hoa. Vốn dĩ tính tình cô chính là như vậy, yên tĩnh trôi qua trong nhà, bởi vì trước sau cuộc sống của Mộc Mộc chẳng có gì biến động cả.

Thẳng đến hai năm sau, tình thế lại càng lúc càng tệ hơn. Người lãnh đạo của những căn cứ lớn vào kinh để thương nghị việc ai sẽ đứng ra thống lĩnh căn cứ và cùng nhau chống lại tang thi.

Trong yến hội chúc mừng đó, Thư Mộc gặp được một người lãnh đạo là tân tuyển cho vị trí Thống lĩnh kia.

Thư Mộc thật không hiểu vì sao ả lại không thích mình đến thế. Vốn dĩ cô cũng chẳng phải người tò mò nên chả so đo làm chi.

Chỉ là sau này thế lực của cô gái được gọi là Vương Đan kia càng lúc càng lớn. Những việc liên quan đến chính trị đó cô thật sự không hiểu nhiều, chỉ là trong yến hội, Thư Mộc ngẫu nhiên nhìn thấy một ít nhân vật có tiếng của các đại căn cứ có chút quan hệ ái muội với Vương Đan kia. Thẳng đến một hôm, khi cô đang nhàm chán dạo chơi trong tiểu khu thì đột ngột lại bị choáng váng rồi ngất xỉu.

Chờ đến khi tỉnh lại, quần áo Thư Mộc đã bị lột sạch và cột lên, chung quanh toàn là camera giám sát. Trước mắt có hơn hai mươi sáu tang thi bị xích sắt khóa lại 2 tay 2 chân.

Đứng cách đó không xa, Vương Đan cầm điều khiển từ xa trên tay, mỗi lần ả đè xuống, thi triều nhanh chóng nhào lên cắn xé cô, ả buông nút ra, tứ chi bọn quái vật bị kéo lại không cách nào nhúc nhích.

Trò đùa dai cứ thế kéo dài, tang khi không ngừng gặm cắn Thư Mộc. Mệt mỏi và đau đớn đến chết lặng, cô chỉ biết im lặng chịu đựng thống khổ cực hạn này và trơ mắt nhìn da thịt không ngừng vơi đi.

Mỗi lần Thư Mộc tưởng mình sẽ ngất xỉu lại bị đau nhức làm cho tỉnh lại. Không biết qua bao lâu, những người lãnh đạo căn cứ xuất hiện, người mà trước đó vẫn luôn muốn lấy lòng cô bây giờ chỉ biết vây quanh Vương Đan, không ngừng ca ngợi nịnh hót ả.

Lại là một khoảng thời gian dài nữa trôi qua, rốt cuộc Thư Mộc cũng cảm nhận được hô hấp bản thân ngày càng mỏng manh, mạng sống này trôi đi từng chút một, cũng kết thúc trận khổ hình kia.

Lần thứ 2 tỉnh lại, Thư Mộc liền phát hiện mình đang ở khách sạn tại New York. Phải mất khá lâu cô mới nhớ ra đây là lúc mình tới bái phỏng giáo sư violon nổi tiếng tại Mỹ. Nhưng hiện tại cô lại chẳng còn hứng thú học cầm nữa.

Thư Mộc chỉ biết ôm chặt 2 chân run cầm cập trong chăn. Cảm giác đau đớn chân thật kia vẫn quẩn quanh trong tâm trí giúp cô nhận ra đó không phải ác mộng.

Lần cầm tù đó trở thành nỗi ám ảnh khiến Thư Mộc không cách nào nhận ra đâu mới là thật, đâu là mơ.

Mất hết buổi sáng, Thư Mộc mới lấy lại được chút lý trí, chuyện đầu tiên mà cô nhất định phải làm ngay là đặt vé máy bay trở về nhà.

Đời trước vì cứu cô mà người thân đã phải trả cái giá rất lớn. Được sống lại lần nữa, Thư Mộc muốn thay đổi mọi chuyện. Cứ gặp lại ba ba và anh hai rồi chậm rãi thương lượng sau.

….

Sữa bò đã sớm hết, tuy rằng độ ấm khoang hạng nhất rất thích hợp để mọi người nghỉ ngơi nhưng Thư Mộc vẫn không nhịn được mà toát mồ hôi lạnh.

Những ám ảnh thống khổ kia cứ bám lấy cô không tha, làm sao đi nữa Thư Mộc vẫn chẳng hiểu nổi lý do Vương Đan hận mình đến thế.

Lúc nhớ tới ánh mắt đắc ý và giọng cười to vui sướng của á làm cô cảm thấy cứ như mình có thù giết cha đoạt chồng với Vương Đan vậy, ả ta báo thù đến vô cùng thống khoái.

Thế nhưng Thư Mộc xác định mười tám năm cô sống trên đời này chưa từng chọc qua người con gái độc ác này.

- Tiểu thư, cô có cần gì không?

Âm thanh điềm đạm truyền đến tai, Thư Mộc chỉ lắc đầu, nhẹ nhàng từ chối.

Lắc lắc cái ly không trong tay, cô không khỏi tới mấy ngày đói khát chờ người tới cứu ở kiếp trước. Hôm nay là ngày 23, không bao lâu nữa nhật thực sẽ xảy ra.

- Mang cho tôi thêm một ly sữa bò nữa nhé!

Nữ tiếp viên không khỏi nghi hoặc, quý tiểu thư xinh đẹp giàu có mà cũng có nét mặt sầu bi ư. Bất quá chị ta cũng chẳng quản được nhiều, nữ tiếp viên cười một cách chuyên nghiệp, cẩn thận đặt một ly giấy chứa sữa bò lên bàn.

- Cám ơn chị.

Xúc cảm ấm áp từ ly sữa nóng truyền tới khiến cô thở phào một hơi.

Ngay khi mở mắt ra, Thư Mộc liền dùng đũa gắp cơm trong hộp bỏ vào miệng. Gạo này nấu có chút quá tay, cơm chẳng có mùi thơm gì hết, so với những thứ cô được ăn từ trước tới giờ thì cách biệt một trời một vực.

Tuy nhiên, Thư Mộc vẫn nhịn cảm giác muốn nôn lại, cô không bao giờ muốn trải qua những ngày đói khát, kêu trời trời không biết kêu đất đất chẳng nghe giống kiếp trước.

Hơn nữa, Thư Mộc chợt nhớ khoảng thời gian ba ba và anh hai vô cùng bận rộn trước khi cô bị bắt, bây giờ cô có thể xác định trong thời gian đó có chuyện lớn xảy ra. Nếu Ninh gia vẫn cường thịnh không suy, cô tuyệt đối không bị bắt dễ dàng đến thế.

Lần này Thư Mộc cô nhất định phải nắm bắt cơ hội trọng sinh, học cách thích ứng với thế giới mới sắp tới. Tuy rằng người thân dư sức bảo vệ cô nhưng họ là người một nhà, Thư Mộc không muốn bản thân tiếp tục làm sâu gạo nữa, cô muốn giúp những người luôn yêu thương mình một tay, dù nhỏ cũng được.

Xem như dị năng cô không có, thể trạng chẳng cường tráng thì Thư Mộc vẫn có thể học cách giặt quần áo, nấu cơm, chăm sóc sinh hoạt mọi người mà. Hết thảy những chuyện đó cứ bắt đầu tính từ việc ăn hết cơm canh đạm bạc hôm nay đi.

Nghĩ thế, Thư Tiểu thư của Ninh gia liền gắp miếng thịt lên, đè ép sự mẫn cảm nơi đầu lưỡi, bắt buộc bản thân nuốt vào.

-------

Đăng tải độc quyền tại TruyenYY.com

Bửu Bửu

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Sủng Nịnh (Dịch) của Ngư Hoàn Hòa Thô Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 50

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.