Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trọng Sinh

Phiên bản Dịch · 1358 chữ

Chương 1: Trọng Sinh

Lục tung cả tủ đồ, khó khăn lắm Thư Mộc mới miễn cưỡng tìm được một cái áo thun và quần jean từ trong đống váy công chúa của mình. Ngay sau đó cô liền không thèm thu thập hành lý mà vơ lấy ví tiền và hộ chiếu lên rồi đi xuống đại sảnh khách sạn.

Thư Mộc nhanh chóng mua một cái ba lô da trâu rắn chắc và đồng hồ chống nước cùng với đôi giày thể thao đồng bộ. Sau khi cô thay đổi quần áo xong, một thiếu nữ với thân hình thanh mảnh gọn gàng hiện rõ trên gương. Những người khác giới lui tới trông thấy Thư Mộc liền không nhịn được ý muốn chinh phục cô rồi giấu vào lòng ngực mà cưng chiều, bảo vệ.

Thế nhưng Thư Mộc chẳng thèm để ý tới mấy ánh mắt nóng rực kia, cô trực tiếp xoay người đi ra cửa xe taxi, tiến thẳng tới sân bay quốc tế.

- Alo, anh ơi.

Âm thanh nhanh chóng truyền tới bên tai chàng trai khiến anh phải dừng buổi hội nghị mình đang tham dự lại và trả lời bằng âm thanh dịu dàng nhất có thể:

- Mộc Mộc à, hôm nay cũng biết gọi cho anh hai rồi? Ở bên đó chơi vui chứ, ăn được nhiều món không?

Nghe được âm thanh ôn nhu chỉ thuộc về riêng người anh trai thân yêu của mình khiến nước mắt Thư Mộc không nhịn được mà lưng tròng. Cô thật sự đã trở lại rồi, hiện giờ cô vẫn còn tốt lắm, vẫn còn gặp được anh hai.

- Vâng, em đi chơi rất vui!

- Sao giọng nói em khàn khàn thế, có phải lạ chỗ đúng không? Nếu thế thì về nhà đi, luyện đàn violon trong nước hay bên Mỹ cũng như nhau mà.

Mạnh mẽ ổn định cảm xúc chính mình xong, Thư Mộc mới đáp:

- Em không sao hết, chỉ là có chút nhớ anh hai thôi.

Âm thanh truyền tới từ đầu dây bên kia càng thêm ôn nhu hơn. Lúc này Thư Mộc mới mạnh mẽ sắp xếp lại mọi thứ trong đầu, xuống xe taxi, đi thẳng tới một góc vắng người và nói.

- Anh hai, anh phải nghe em nói.

Tiểu công chúa nhà mình sao thế này, ở Trung Quốc xa xôi, trong lòng Ninh Phi có chút khó hiểu.

- Mộc Mộc nói đi, anh nghe này.

Thư Mộc cố gắng đè những xúc cảm bi thương trong lòng lại rồi nhìn về phía sân bay trước mặt, logo hình ông già Noel vẫn không khác trước là bao, cây thông Noel trong tiệm nhanh chóng được dựng lên, xung quanh tràn ngập không khí vui sướng trong mùa lễ hội.

- Anh hai, hôm nay là ngày 23 tháng 12, không còn bao lâu nữa toàn bộ thế giới sẽ xảy ra một lần nhật thực. Đợi đến khi nhật thực qua đi, sẽ có rất nhiều người biến thành tang thi.

Nghe xong, Ninh Phi không cách nào tin được mà đáp.

- Mộc Mộc cục cưng à, vẫn còn lâu lắm mới tới ngày cá tháng tư đấy, em muốn về nhanh thì cứ nói, anh sẽ phái chuyên cơ tới đón em ngay .

Thấy Ninh Phi có vẻ không tin, cô liền không nhịn được nóng nảy hô.

- Anh hai, anh nhất định phải tin em, em đã mua vé máy bay trở về trong ngày rồi. Đây là sự thật, anh và ba ba nhất định phải cẩn thận một chút.

- Được rồi, được rồi, lát nữa anh sẽ bảo chú Vương đi mua thật nhiều thực phẩm và nước trữ trong hầm ngầm nhà chúng ta nhé.

- Vâng ạ, anh nhất định phải chú ý đấy, em không muốn hai người thân yêu nhất của mình xảy ra chuyện đâu. Phải vào soát vé rồi, chừng nửa ngày nữa là em về tới nhà, anh đừng lo nha.

Cúp máy xong Thư Mộc mới thở phào một hơi. Cô biết loại chuyện này nói ra sẽ khó có người tin được, cũng may từ trước tới giờ tình cảm của mình và anh Ninh Phi rất tốt nên mới vô lý bắt anh ấy làm theo được.

Bất quá khi nhớ tới đời trước, nhờ địa vị của ba ba khá cao mà dù nhà họ không chuẩn bị trước vẫn trải qua rất khá, hẳn lúc này không cần cô lo lắng quá nhiều làm chi.

Hết thảy mọi thứ cứ về tới nhà rồi tính sau.

……

Soát vé, đăng ký, sau một giờ thì phi cơ cũng xuất phát đúng hạn. Lúc này Thư Mộc vừa uống xong ly sữa bò xong và chuẩn bị dùng cơm trưa. Cô nhanh chóng mở giấy thiếc của hộp cơm ra, cơm thịt bò mà ai ai nhìn cũng thèm nhỏ dãi lại không làm Thư Mộc có chút khẩu vị nào.

Mộc Mộc miễn cưỡng ăn một ngụm, chưa kịp nhai thì suýt tí không nhịn được phun ra luôn. Cô nhanh chóng đóng nắp lại, mùi thơm mê người kia cuối cùng cũng tan hết. Sau khi điều chỉnh lại vị trí thích hợp, cô mới bất đắc dĩ uống hết ly sữa bò.

Bấy giờ, hai tròng mắt Thư Mộc rũ xuống, nhìn cánh tay mảnh khảnh ngay cả túi gạo cũng chẳng vác nổi của mình, khóe miệng cô liền hiện ra một tia cười khổ. Thân thể bị cha và anh hai điều dưỡng khiến khẩu vị của Thư Mộc rất kén, nếu thức ăn không được đầu bếp có đẳng cấp chế biến cô sẽ ăn không vào. Cho dù miễn cưỡng nuốt xuống đi nữa cũng nhanh chóng nhổ ra. Thư Mộc còn nhớ rõ thời điểm mạt thế bùng nổ ở kiếp trước, bụng mình lúc nào cũng kêu vang, đúng là đói muốn chết luôn.

…..

Thư Mộc bây giờ là người vừa trọng sinh, trong hiện thực cô là một thiên chi kiêu nữ chân chính.

Ba ba Ninh Huân Anh là thượng tướng của quân khu tư lệnh viên ở Bắc Kinh, anh hai Ninh Phi trẻ tuổi có tương lai vô cùng mở rộng, mới mười sáu tuổi mà anh đã bắt đầu chấp hành nhiệm vụ đặc biệt trong quân đội rồi. Sau bốn năm hoàn thành hơn 50 nhiệm vụ chưa có một lần thất thủ, anh hai nhanh chóng trở thành Thiếu tá, một ngôi sao sáng nhất trong quân đội.

Con trai Ninh gia phải phấn đấu hết mình nhưng con gái thì chỉ cần hưởng phước mà thôi. Mà Thư Mộc chính là người may mắn ấy, từ khi sinh ra đã được ba ba yêu thương hết mực, lại còn xinh đẹp như hoa, hưởng thụ toàn bộ cưng chiều mà bất kỳ cô gái nào cũng mơ ước.

Đến nỗi khi bắt đầu học chữ, phụ thân đã ôm cô vào lòng, dùng ngữ khí như đang giáo huấn bảo:

- Mộc Mộc là, tuy con theo họ mẹ nhưng con vĩnh viễn là bảo bối được sủng ái nhất Ninh gia ta. Cả ba ba và anh hai đều đủ sức chăm sóc con cả đời an ổn, Mộc Mộc nhà ta chỉ cần sống thực vui vẻ hạnh phúc, thích gì làm đó là được rồi.

Tuy rằng hưởng hết tình yêu thương trong nhà nhưng với lễ nghi của Ninh gia, Thư Mộc vẫn không hề ngang ngược hay kiêu ngạo như bao người khác, ngược lại cô lại có tính cách không tranh với đời.

Vốn tưởng sau khi nhật thực kết thúc mọi thứ sẽ chẳng có gì thay đổi, thế nhưng vào đêm Giáng Sinh, đa số người đang ăn mừng lễ hội trên đường lại đột ngột biến thành quái vật ăn thịt người, sắc mặt bọn họ trắng xanh cùng với đối mắt đỏ ngầu đáng sợ, hai tay không ngừng xé rách thịt tươi của bạn bè mình mà bỏ vào mồm.

--------

Đăng tải độc quyền tại TruyenYY.com

Bửu Bửu

Bạn đang đọc Mạt Thế Chi Sủng Nịnh (Dịch) của Ngư Hoàn Hòa Thô Diện
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Buu.Buu
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 98

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.