Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bẫy rập và lời nói dối

Phiên bản Dịch · 2677 chữ

Địa vị của vũ khí nóng trong lịch sử chiến tranh, dù đánh giá như thế nào đi chăng nữa cũng không ngoa. Từ tướng quân cho tới binh lính bình thường đều có tri thức rõ ràng về loại hỏa lực này.

Việc dùng pháo trong đường hẹp bắn thẳng vào cơ thể người này, dù ở trong bất cứ cuộc chiến nào cũng đều có thể nói là hành vi cực kỳ tàn ác.

Nhưng loại chuyện thiếu đạo đức này, Ander còn thật làm ra được……

Sau khi pháo điện từ xạ kích xong, hắn không nghe được bất cứ tiếng kêu thảm thiết hay rên rỉ nào, bốn phía yên tĩnh đến mức quỷ dị.

Đoạn đường hầm hẹp hòi biến thành địa ngục nhân gian, mùi máu tươi nồng đậm tràn ngập khắp miệng mũi.

Năm tên đội viên đội trị an bị mất mạng tại chỗ, thi thể thảm không nỡ nhìn, liếc mắt nhìn qua thậm chí không nhận ra được bọn họ mất đi bộ phận nào trên cơ thể. Leif đứng ở phía cuối cùng của đội ngũ nên may mắn nhặt về được một cái mạng, chỉ bị đầu đạn sau khi xuyên qua năm người vẫn còn chưa hết uy lực kia đánh gãy một cánh tay. Lúc này hắn đang ngã ra trên mặt đất, dùng tay phải còn sót lại kia bịt lấy chỗ cánh tay bị gãy đang không ngừng đổ máu. Sắc mặt hắn trắng bệch, môi không ngừng run rẩy.

Tên Ma Đạo Sư cuối cùng nhìn thấy tình cảnh gây chấn động tâm lý này ngay lập tức từ bỏ chống cự, vứt bỏ pháp trượng, giơ tay đầu hàng.

Kyle thấy tình cảnh như vậy cũng suýt chút nữa nôn ra. Thật vất vả mới nhịn xuống sau đó hoảng hốt đi theo sau mấy người khác lên phía trước.

Suna phụ trách trông coi người sống sót, Sophia thì đi cùng Kyle lập tức vọt vào mật thất được đám người Leif canh giữ lúc trước.

Nhân cơ hội này, Ander như tên trộm gà lén lút quay lại đoạn đường hầm trước đó, cắn nuốt linh hồn của những đội viên đội trị an và Ma Đạo Sư đã chết trận.

Ừm…… Bất luận dưới tình huống nào, đều không thể không thu thập chiến lợi phẩm!

[ Tổng số linh hồn đã cắn nuốt: 15 ]

Còn cánh cửa kia…… Ander quả thật có thể cảm nhận được hơi thở của năng lượng địa ngục. Nhìn từ bên ngoài, đó tựa hồ chính là căn phòng tiến hành nghi thức hiến tế.

Nhưng ở sâu trong lòng, trực giác nói cho hắn: Sợ rằng mọi chuyện không đơn giản như vậy.

Sophia chạy rất nhanh từ trong phòng ra, sắc mặt rất khó nhìn. Với tính cách lạc quan ngày thường nàng biểu hiện ra, không khó để biết nàng đã gặp phải vấn đề khó giải quyết nào đó.

“Đè hắn lại!”

Nàng lao nhanh về phía Leif đang ngã trên mặt đất.

Chỉ tiếc, lão đội trưởng đội trị an này còn nhanh hơn một nhịp. Hắn đột nhiên dùng cánh tay phải vốn dĩ vẫn che lại miệng vết thương kia, ném ra một chiếc phi tiêu. Phi tiêu đâm thẳng vào giữa trán của Ma Đạo Sư thánh võ sĩ đã giơ tay đầu hàng kia. Ngay sau đó, hắn không chút do dự lấy ra chiếc phi tiêu thứ hai, cắt đứt yết hầu của chính mình.

Máu tươi trào ra như suối, đôi mắt của đội trưởng Leif rất nhanh liền ảm đạm xuống. Trước khi chết, khuôn mặt hắn rất bình thản, trong miệng thấp giọng nỉ non như thể đã được giải thoát, lại giống như đã hoàn thành một sứ mệnh……

Hành vi tự sát cực đoan, đột ngột nhưng quyết đoán này nằm ngoài dự đoán của mọi người. Dù là Ander, Suna hay Kyle cũng không kịp phản ứng lại.

“Sơ suất quá!” Ander âm thầm hối hận, “Là một kẻ nghiệp dư xuyên qua tới nơi này, kinh nghiệm đối mặt với những tình huống như vậy của chính mình vẫn quá thiếu thốn. Quá vui vẻ đi nhặt thi thể, lại xem nhẹ người sống sót còn lại cũng có khả năng diệt khẩu!”

“Đáng chết!” Sophia cực hiếm hoi mắng một câu thô tục, “Ta vốn định tra tấn thẩm vấn hắn……”

“Sao thế?” Lúc này, cho dù là Kyle hàng năm ngây người trong tháp Ngà, không quá nhạy bén, cũng cảm giác được tình huống dị thường, “Tình huống bên trong…… Có gì không thích hợp sao?”

“Đây xem như một cái bẫy,” Sophia đưa mọi người vào mật thất, “Nơi này chỉ có cánh cửa truyền tống chưa thành hình, lực lượng ác ma tà ác đến lúc đó sẽ từ nơi này xâm nhập vào thế giới của chúng ta, săn bắt linh hồn của các cư dân. Nhưng……”

“Nơi cử hành nghi thức triệu hoán ác ma không ở đây?”

Ander nhìn cánh cửa truyền tống có hình dạng thon dài giống như con mắt của động vật họ mèo đang không ngừng lay động kia, lập tức hiểu ra hết thảy.

“Không ở đây.” Sophia nhíu mày, hình như rất là lo âu.

“Nơi cử hành nghi thức và vị trí của cánh cửa truyền tống có thể không ở cùng nhau ư?”

“Rất không may, tuy rằng việc này yêu cầu phải có một ít kỹ xảo, nhưng đúng là có thể.” Sophia đáp, “Nếu ta không đoán sai, Jonathan và những Thánh võ sĩ còn lại chắc chắn đang ở trong nơi nào đó dưới tầng hầm này tiến hành nghi thức. Chúng ta phải nhanh chóng tìm ra và xử lí bọn họ!”

Nàng đi tới trước cánh cửa truyền tống còn chưa thành hình, nâng tay phải phóng thích ra một cái pháp thuật. Ánh sáng đỏ tươi như máu từ dưới chân nàng dâng lên theo hình xoắn ốc, hóa thành vài sợi “tơ” rót vào bên trong cánh cửa truyền tống màu tím đen.

Không gian truyền tống lập tức thu hẹp lại vài phần, đồng thời có vẻ “ổn định” hơn rất nhiều so với lúc trước.

“Ta bắt buộc phải ở lại nơi này để kìm hãm sự tiến triển của nghi thức,” nàng quay đầu nhìn Ander, đau đớn do pháp thuật phản phệ khiến giọng nói của nàng có chút run rẩy, “Các ngươi chỉ có thời gian không quá hai giờ. Ta kiến nghị các ngươi nên tới nơi của bình dân hỏi thăm một chút xem Jonathan thường xuyên xuất hiện ở đâu. Nghi thức này yêu cầu thời gian dài để bố trí tỉ mỉ và điều kiện hoàn cảnh bên ngoài cực kì hà khắc, không có khả năng thay đổi địa điểm bất ngờ được. Thông thường, nơi cử hành nghi thức ác ma đều là nơi mà người triệu hoán thường dùng để nghiên cứu những tri thức về ác ma ……”

Sophia nói rất có đạo lý, nhưng số dân cư thường sống trong pháo đài Chúc Quang cũng có gần ngàn người. Lúc này muốn đi hỏi từng người một, sợ rằng không quá hiện thực, xác xuất thành công không hề bảo đảm.

“Thời gian không đủ, chúng ta nhất định phải thu nhỏ phạm vi tìm kiếm lại.” Ander lẩm bẩm.

Lí do mà đội trưởng Leif tham dự vào hành động tội lỗi này, rất có thể chính là một đầu mối quan trọng để tra xét!

Theo lý mà nói, dù Jonathan nắm được nhược điểm của hắn, khiến hắn không thể không thông đồng làm bậy với bọn họ, thì cũng không đến mức cam nguyện bỏ cả tính mạng để lập kế điệu hổ ly sơn, bảo đảm nghi thức hiến tế được tiến hành. Nghi thức của Jonathan sẽ xóa bỏ toàn bộ thành trấn, sau này pháo đài Chúc Quang sẽ không còn tồn tại nữa. Như vậy Leif-lãnh tụ của nơi trú ẩn không còn lại chút gì này, có giá trị gì chứ?

Hắn biết rất rõ về hành vi tội lỗi của Jonathan. Cho dù hắn có thể sống đến khi nghi thức hiến tế thành công đi nữa, chẳng lẽ hắn không sợ đến lúc đó chính mình sẽ bị diệt khẩu sao?

Hành vi cực đoan này không hợp logic!

Trừ phi…… Leif đang bảo vệ thứ càng quan trọng hơn so với sinh mệnh của chính mình.

TTrong nháy mắt trước khi chết, thứ tỏa ra trong mắt hắn chính xác là ánh nhìn vô cùng trìu mến ấm áp, ngập tràn tình yêu. Lúc ấy, người mà hắn đang chăm chú nhìn cũng không phải Sophia đang kiểm tra vết thương của hắn, mà là người mà hắn yêu thương không có mặt ở hiện trường.

Biểu tình kia, hoàn toàn không giống kẻ hung ác tàn nhẫn đến cùng cực, chẳng lẽ……

Đúng lúc này, trong lối đi vang lên tiếng bước chân ồn ào.

Xem ra, Leonard và các thuộc hạ của hắn đã giải quyết hai gã Thánh võ sĩ kia rồi tiến vào tầng hầm công quán, sau đó lần theo tiếng động mà tới đây.

Thực lực của Thánh võ sĩ mạnh mẽ hơn đội trị an, chính hắn và bốn tên thuộc hạ đều bị thương trong trận chiến đấu trước đó. Bọn họ nhìn thấy tình cảnh thê thảm trong đường hầm, trong mắt tràn đầy hoảng sợ, không khỏi càng thêm kính sợ đám người Ander .

Leonard…… Leif…… Đúng rồi! Đại não Ander đột nhiên thông suốt.

“Đội trưởng Leif, hắn……” Leonard nhìn thấy thi thể của đội trưởng ngày xưa đầu tiên, “Lão hồ đồ không biết hối cải này……”

“Xin lỗi, ta không có lựa chọn nào khác.”

“Ta biết……”

“Nghe đây, Leonard,” Ander nắm lấy cổ áo Leonard, “Ngươi phía trước từng nhắc tới: bảy năm trước Leif đã từng giết hại bá tánh vô tội, việc này không phải là giả, nhưng ta biết ngươi còn dấu diếm gì đó! Hiện tại ta cần phải biết tất cả chân tướng của chuyện đó. Điều này liên quan trực tiếp đến sự sống chết của mọi người, đừng giở trò khảo nghiệm nhẫn nại của ta!”

Giờ phút này, biểu tình của Ander như thể muốn ăn thịt người. Không biết có phải do ngọn lửa ác ma trong cơ thể có chút không đè áp lại được hay không, trong ánh mắt hắn lại lộ ra màu đỏ nhàn nhạt.

“Ngươi làm sao biết…… Đương nhiên, không thành vấn đề……” Leonard đáng thương hệt như là con thỏ bị dọa đến kinh hãi, có chút nói lắp, “Bảy năm trước…… Nơi này đã gặp phải một nạn đói. Vợ và con gái đội trưởng Leif vốn dự định ra bên ngoài nơi trú ẩn phát đồ ăn cho dân đói, bất hạnh nửa đường lại gặp phải bọn bắt cóc.”

“Khi Leif tìm được các nàng ngoài nơi hoang dã, tiểu thư Melissa đã bị tra tấn đến mức không ra hình người, còn mẹ của nàng…… ngay cả may mắn còn sống sót cũng không có.”

Leonard khép hờ hai mắt, cúi thấp đầu, như đang hồi ức lại chuyện cũ đau thương.

“Leif như thể nổi điên đi đuổi giết những kẻ bắt cóc chạy trốn, giam cầm, tra tấn cũng tra hỏi rất nhiều thương nhân lui tới—— bọn họ phần lớn đều là người vô tội. Tiếc rằng Leif cho đến cuối cùng cũng không tìm được những kẻ ác độc đó. Bọn họ làm nhiều việc ác, có vẻ rất có kinh nghiệm……”

“Sau khi Jonathan biết chuyện này, hắn không bắt Leif, cũng không đứng ra lấy lại công bằng cho Leif. Hắn nhân cơ hội đó ép buộc Leif, bắt ông ấy che giấu cho hành vi độc ác của chính mình?” Suna chất vấn, giọng nói tràn ngập phẫn nộ.

Leonard gật gật đầu.

“Có lẽ vậy. Chính là từ lúc đó, vị đội trưởng đã từng rất thiện lương này đã hoàn toàn mất đi tín nhiệm với thế giới tàn nhẫn này. Bảy năm nay, phẫn nộ và thù hận vẫn không ngừng cắn nuốt hắn.” Leonard cúi đầu nhìn thi thể Leif, ánh mắt bi thương, “Linh hồn của hắn trở nên vặn vẹo. Trong mắt hắn, tất cả mọi người đều là hóa thân của tà ác. Hiện tại, hắn muốn những tên dân đen ích kỷ mà vô cảm kia phải trả giá đắt…… Mà, Jonathan lại đón chào hắn!”

“Xin lỗi, không kịp thời nói cho các ngươi chuyện này …… Ta vẫn luôn cho rằng, Leif vẫn chưa hoàn toàn mất đi lương tri!”

Ander xoa cằm, như đang suy tư điều gì.

Tâm linh của nhân loại cho phép hắn cảm nhận được nỗi bi thương và phẫn nộ mà Leif gặp phải. Nhưng đại não của ác ma lại cho phép hắn có thể lý trí nhận ra những chi tiết ẩn dấu sau nỗi đau này.

Hắn cũng không hoàn toàn tán đồng với phán đoán của Leonard.

“Sự thật rất có thể càng đen tối hơn so với những gì ngươi phỏng đoán ……” Hắn vỗ vỗ bả vai Leonard, “Ta nghĩ Leif chết đi không phải là vì chính mình hay Jonathan, nếu như điều này có thể làm ngươi cảm thấy được an ủi.”

“Có ý gì?” Suna và Kyle đều có chút không hiểu lời của Ander.

“Sophia, ngươi có hay không, chính là cái loại ……”

“Dung dịch thuốc chó săn,” không đợi Ander nói hết lời, Sophia liền ném cho hắn một bình thủy tinh nhỏ, “Uống xong có thể tăng mạnh khứu giác trên diện rộng, từ đó thông qua mùi vị trong không khí mà theo dõi con mồi. Nhưng ngươi trước hết cần tìm được vật phẩm tùy thân có chứa mùi vị của nàng.”

“Nàng?” Suna và Kyle vẫn rất khó hiểu.

“Chuyện này không khó……” Ander hướng về phía nàng ra hiệu cảm ơn, “Leonard, dẫn theo thuộc hạ của ngươi bảo vệ tốt Sophia. Nàng đang cố gắng hết sức để cứu tất cả chúng ta, nhất quyết không để cho bất cứ kẻ nào đánh gãy nàng thi pháp.”

“Suna, Kyle, các ngươi đi cùng ta.”

Leonard có nói một câu mà Ander rất tá đồng: Bảy năm tới nay, phẫn nộ và thù hận luôn cắn nuốt Leif. Nhưng trong bi kịch ấy, người phải chịu đựng phẫn nộ và thù hận lại không phải chỉ có mình hắn.

Cô nương bị kẻ bắt cóc hãm hại đến tàm tạ kia, cô con gái mất đi mẹ ruột kia, nàng có ngàn vạn lý do để tạo ra nỗi oán hận không thua bất cứ kẻ nào ……

Trong nơi trú ẩn không ai ý thức được điều này. Đám cư dân này cùng sinh hoạt trong một thành trấn không lớn, quan hệ lẫn nhau hòa hợp giống như người một nhà. Bọn họ từ trong đáy lòng luôn hy vọng: Cô gái đáng thương ấy có thể khôi phục lại sau cơn ác mộng, quên hết thảy mọi chuyện, sau đó có thể cùng với người cha dũng mãnh, thiện lương, công chính vô tư kia của nàng cùng nhau bắt đầu một cuộc sống mới.

Nhưng đây chung quy cũng chỉ là một nguyện vọng tốt đẹp mà thôi. Mọi chuyện đang diễn ra trong pháo đài Chúc Quang, đã nói lên tất cả.

Nỗi oán hận đến cùng cực, chính là một trong những chìa khóa để ác ma bước vào thế giới này.

“Suna, ngươi biết nhà của Leif ở đâu chứ?” Ander hỏi.

“Đúng thế, làm sao vậy?”

“Đưa ta tới đó đi. Đưa ta tới phòng ngủ của con gái Leif ——tiểu thư Melissa.”

Bạn đang đọc Ma Vương Tấn Chức (Bản dịch) của Cao Bạo Lỗ Đản
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Mocmeo
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 1
Lượt đọc 5

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.