Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Biến Cố Dưới Mộ Sâu

Phiên bản Dịch · 2749 chữ

** Dịch : LuongSangLac

** Nguồn : AppYY

Ở sâu bên trong Lạc Nhật sâm lâm, nơi đây cách xa Bàn Long trấn hơn mười vạn dặm, có ba người mặc hoa bào trưởng lão Lăng Tiêu tông im lặng nhìn một cái cửa hang bí ẩn cách đó không xa, chau mày, sắc mặt ngưng trọng dị thường.

Lục trưởng lão Hàn Phong nhìn ngọc giản bản mệnh phá toái trong tay, than nhẹ một tiếng nói: "Sáu mươi sáu tên đệ tử tông môn tinh nhuệ, chỉ một tháng ngắn ngửi mà đã chết mười bảy người, chỉ mong lần này có thể có thu hoạch, nếu không, tổn thất dạng này, chỉ sợ tông môn cũng tiếp nhận không được!"

Thần sắc Thất trưởng lão Hà Thanh cũng ảm đạm hẳn, ở bên trong một nhóm đệ tử tông môn tinh nhuệ, hắn đã nhìn trúng một đệ tử giỏi, dự định sau khi xong nhiệm vụ chính thức thu làm môn hạ, bây giờ xem ra, chỉ sợ dữ nhiều lành ít.

Thần sắc Bát trưởng lão Khâu Thiếu Dương đạm mạc, hắn thấy, chỉ cần có thể từ bên trong bí tàng lấy ra bảo vật, dù là hi sinh rất nhiều đệ tử cũng không có gì đáng tiếc cả.

Còn rất nhiều đệ tử tiềm năng khác mà!

Bồi dưỡng đệ tử, không phải là nhiệm vụ của tông môn sao?

Ở nơi sâu gần vạn trượng bên dưới, trong một tòa mộ to lớn dài trăm dặm, toàn thân Dương Tuấn chật vật, cẩn thận từng li từng tí trốn ở bên trong một đống đá, nín thở, nhìn thấu qua một cái khe nhỏ, gấp gáp nhìn xung quanh bên ngoài.

"Cạch!" "Cạch!"

Tiếng bước chân thanh thúy ở trong đại điện trống trải vang lên, một khôi lỗi hình người không đầu mặc hắc sắc chiến giáp, cầm trong tay thương chậm rãi đi tới.

Toàn thân khôi lỗi bị tàn phá, một cỗ khí tức mục nát tràn ngập xung quanh khôi lỗi, chiến giáp thì tổn hại rất nặng, lỏng lỏng lẻo lẻo mặc trên người, chất liệu cây thương mặc dù hiếm thấy đến cực điểm là long văn kim tinh luyện chế mà thành, nhưng khắp nơi đều là vết rạn, phảng phất sau một khắc là sẽ vỡ nát.

Mặc dù trên người khôi lỗi không có bất kỳ sóng linh khí tỏa ra, nhưng Dương Tuấn lại phảng phát nhìn thấy một mảnh núi thây biển máu, nhìn thấy vô số người bị giết, nhìn thấy Luyện Ngực huyết sắc, tâm thần chập chờn, không tự chủ được muốn trầm luân vào trong đó.

Giống như phát giác được dị dạng bên này, khôi lỗi không đầu đột nhiên dừng bước, im lặng một hồi, quay người hướng toái thạch đi tới.

"Cạch!" "Cạch!"

Mắt thấy khôi lỗi không đầu càng đến gần toái thạch, sắc mặc Dương Tuấn trắng bạch, trong tay nắm chặt át chủ bài bảo mệnh cũng quên sử dụng, đương nhiên, cho dù sử dụng, chỉ sợ cũng không có bao nhiêu tác dụng!

"Rống!"

Ngay tại thời điểm Dương Tuấn sắp sụp đổ, bên trong mật thất đằng sau toái thạch, đột nhiên xông ra một đoàn hắc khí, khí tức tàn nhẫn khát máu lập tức bao phủ toàn bộ đại diện, giống như thiên uy giáng lâm!

Khôi lỗi không đầu đứng im một lúc, đột nhiên phát ra một tiếng gầm thét như sấm sét: "Người quấy nhiếu Nhân Hoàng nghỉ ngơi! GIẾT KHÔNG THA!"

"Ầm vang!"

Ngay sau đó, thân thể sắp bị nát đến nơi bộc phát ra quang mang huyết sắc, có sức mạnh ngang bằng với khí tức hắc sắc, hoảng sợ giống như thiên uy, kinh dị giống như Luyện Ngục.

Uy thế như này, chỉ có thiên kiếp có thể so được, chỉ có thiên uy mới có thể cùng sánh vai!

Nhân Hoàng là ai?

Đây chính là cường giả tuyệt thế dẫn dắt Nhân tộc tại thời kỳ Thượng Cổ chém giết vạn tộc , đây chính là một đời vĩ nhân kết thúc vận mệnh huyết thực (bị ăn) bi thảm của Nhân tộc, đây chính là tiên tổ của Nhân tộc cho dù đã qua rất lâu nhưng vẫn nhận ức vạn Nhân tộc cúng bái và tôn sùng.

Nơi này lại là mộ địa của hắn, bản thân vậy mà xông vào nơi yên nghĩ của hắn!

Cho dù lấy đạo tâm kiên định của Dương Tuấn, tâm tính cứng cỏi, tại thời khắc này, cũng không nhịn được cảm thấy hoảng sợ, toàn thân run rẩy, càng làm cho hắn kinh hoảng thậm chí là tuyệt vọng chính là song phương đang cầm giữ nhau lại có tu vi cường đại như thế, như vậy thì đối với mình tuyệt đối là tử lộ.

Vô luận là hắc khí hay là khôi lỗi không đầu, chỉ cần duỗi ra một ngón tay nhỏ vẫy cái liền có thể đem hắn hóa thành bột mịn, hôm nay chỉ sợ khó thoát khỏi cái chết!

Vô luận bất kỳ mưu ma quỷ kế nào hay tâm tính bình tĩnh ứng phó, ở trước mặt thực lực tuyệt đối đều là con sâu cái kiến không chịu nổi một kích!

"Hô!"

Tự biết không còn đường thoát nào, Dương Tuấn hít sâu một hơi, cưỡng ép áp chế nội tâm sợ hãi, nắm chặt bảo kiếm trong tay, nguyên lực toàn thân vận chuyển, kiếm thế tiểu thành bộc phát, trong nháy mắt làm tốt chuẩn bị tử chiến!

Ta Dương Tuấn, đường đường là nam nhi đại trượng phu, cho dù là chết, cũng phải chết ở trong chiến đấu!

"Nhân Hoàng vệ, ngươi ở đây trong huyệt mộ, truy sát lão phu ngàn năm, ngươi tưởng lão phu lại sợ ngươi sao!" Trong hắc khí truyền đến một tiếng gầm thét già nua, uy thế lần nữa tăng vọt, trên khí thế áp chế khôi lỗi không đầu!

Khôi lỗi không đầu bước chân chậm lại, một cỗ khí tức ngưng trọng tràn ngập ra cơ thể, chiến giáp tàn phá(sắp nát) phát ra hào quang nhỏ yếu, thương nằm ngang ở trước ngực, không có ý tứ nhượng bộ chút nào.

Trong hắc khí truyền ra một tiếng hừ lạnh, đại điện lay động, không gian run rẩy, một đầu Hắc Long dài chừng trăm trượng từ đó gào thét mà ra, lân giáp đen thăm thẳm, răng nanh sâm bạch, giống như thực thể, long trảo như sắt thép chụp vào khôi lỗi không đầu, phảng phất như muốn một phát nghiền nát khôi lỗi không đầu!

Thân thể khôi lỗi không đầu nửa ngồi, hai tay nắm chặt thương, tại một sát na Hắc Long bổ nhào ở trước người kia, cây thương đã được đâm ra, không có bất kỳ động tác dư thừa nào, bất quá bên trong chiêu thức đơn giản này, lại tràn ngập vận vị đại đạo, hóa phức tạp thành đơn giản!

"Keng!"

Một tiếng kim thạch va chạm giòn vang, thương điểm ngay tại mi tâm Hắc Long, ánh lửa văng khắp nơi, cùng Hắc Long so sánh, khôi lỗi không đầu phảng phất như một con kiến hôi, tại thời khắc này, vững như Thái Sơn, khó mà rung chuyển mảy may.

Hắc khí lạnh rên một tiếng, trong nháy mắt chui vào bên trong Hắc Long, Thần Hồn chi lực huyền diệu nhộn nhạo hẳn lên, bao phủ toàn bộ đại điện.

Hành động của khôi lỗi không đầu trở nên càng thêm máy móc và ngốc trệ, Hắc Long thừa cơ gầm thét, tiếng long ngâm khiến hư không vặn vẹo, một cỗ khí tức hắc ám nồng đậm từ trong miệng phun ra, bao phủ toàn thân khôi lỗi không đầu

"Xuy xuy!"

Thanh âm ăn mòn vang lên, khôi giáp tàn phá mất đi hào quang cuối cùng bắt đầu bị hòa tan chậm rải, thân thể khôi lỗi không đầu bị ép quỳ một chân trên mặt đất, nhưng lồng ngực vẫn như cũ rất thẳng tắp!

"Lôi đình!" Trong lồng ngực khôi lỗi không đầu oanh minh một tiếng, vô tận lôi điện màu lam phun ra, hóa thành một lưới điện to lớn, Hắc Long trong nháy mắt bị bao phủ, trói buộc, chậm rãi giảo sát!

"A!"

Bên trong Hắc Long truyền ra tiếng kêu thê lương thảm thiết, một sợi hắc khí ở bên trong sấm sét giãy dụa muốn thoát khỏi dày vò kinh khủng này.

"Lồng giam thiên địa!"

Mắt thấy hắc khí sắp tiêu tán, một tiếng gầm thét tang thương từ bên trong Hắc Long truyền ra, ngay sau đó, không gian ngưng kết, lôi đình màu lam dừng lại, một sợi hắc khí yếu ớt cấp tốc từ bên trong Hắc Long thoát ra, chui vào trong đan điền của Dương Tuấn.

"Rống!"

Ngay tại sát na hắc khí biến mất, lồng ngực khôi lỗi không đầu phát ra tiếng thét như dã thú gào thét, vô tận lôi điện bao phủ toàn bộ đại điện, làm vỡ nát không gian ngưng kết!

Tiếng gầm thét giận dữ này, giống như rút khô toàn bộ lực lượng của nó, làm lôi đình tiêu tán, thân thể khôi lỗi không đầu bắt đầu vỡ nát, hóa thành kim loại đất cát, chỉ để lại một khỏa ngọc thạch lớn cỡ móng tay tỏa ra huỳnh quang nhàn nhạt.

Dương Tuấn từ trong mê muội chậm rãi tỉnh lại, còn chưa kịp xem xét bốn phía, một cỗ khí tức cực kỳ âm lãnh từ đan điền phóng lên não hải, khí thế cường đại, trùng kích cường hoành bá đạo, trong nháy mắt đem hắn bao phủ.

Trên mặt Dương Tuấn lộ ra một nự cười khổ, nhưng lại không chút do dự, lập tức khống chế Thần Hồn, chuẩn bị tự bạo!

Mặc dù không có trải qua trường hợp này, nhưng cũng minh bạch, đây chính là điềm báo đoạt xá, chỉ bất quá không biết là kẻ đang đoạt xá mình là đoàn hắc khí kia, hay là cỗ khôi lỗi không đầu kia.

Bất quá, nếu nghĩ có thể chiếm đoạt Thần Hồn ta, chiếm cứ thân thể ta, thì ngươi hãy cùng chết với ta đi!

Từng đạo từng đạo gân xanh nổi lên, từng sợi nguyên lực tinh thuần bắt đầu trở nên bạo ngược, thân thể thẳng tắp bắt đầu trở nên cồng kềnh, một lúc nữa thì sẽ tự bạo.

Quá trình này không thể nghi ngờ là thống khổ vô cùng, ngay cả người có ý chí cực kỳ kiên định như Dương Tuấn đã bắt đầu gào thét, thanh âm thê lương mà dữ dằn, quanh thân tràn ngập huyết vụ.

"Hưu!" Ngọc thạch nằm trên đất cát phảng phất bị huyết vụ kích thích, đột nhiên hóa thành một vệt sáng chui vào mi tâm Dương Tuấn.

Ngay sau đó, một dòng nước ấm trong thân thể chảy từ trên xuống dưới gột rửa không ngớt, khu trục âm u, bình phục Thần Hồn cùng nguyên lực bạo động.

Dương Tuấn kêu lên một tiếng đau đớn, phun ra một ngụm máu đen, lần nữa bất tỉnh đi.

Ba ngày sau đó!

Bên trong cung điện rộng lớn dưới đất, vô số cột đá sụp đổ vỡ nát, mặt đất vỡ ra từng đạo từng đạo khe to lớn, từng đạo từng đạo quang mang lục sắc lóe ra, phảng phất toàn bộ cung điện dưới đất giống như đang tận thế vậy!

Trong cung điện, một đám người mặc trang phục dành cho đệ tử của Lăng Tiêu tông đang núp ở bốn phía, Dương Tuấn cũng có ở trong đó, bất quá một thân tu vi đã đạt tới Linh Hải cảnh trung kỳ!

Vô số Âm Ma chi khí vừa đi vừa về du dãng, ngửi thấy khí tức người sống, hướng phía đệ tử Lăng Tiêu tông giết tới, phàm là người bị Âm Ma chi khí thôn phệ, đều không có ngoại lệ, đều cấp tốc hóa thành xương khô.

"Mọi người hướng bên này tụ lại!"

Chân truyền đệ tử Đỗ Tử Vân nhìn thấy từng người đồng môn tiêu tán, trong mắt lóe lên một tia quang mang thị huyết, nhìn những khói đen trên không trung càng ngày càng nồng nặc, trong lòng tràn ngập đắng chát cùng sầu lo.

"Mộ Nhân Hoàng, rốt cuộc cũng phải xuất hiện." Dương Tuấn lẩm bẩm nói, bên trong tinh mâu thâm thúy lóe ra tinh quang.

Thừa dịp đám người hỗn loạn, Dương Tuấn lách mình trốn vào một cái mật thất vắng vẻ, hai mắt thâm thúy, lật tay lấy trường kiếm ra, nguyên lực phun trào, trường kiếm vang dội keng keng, quang hoa lưu chuyển, gắt gao nhìn chằm chằm một đoàn Âm Ma chi khí.

"Chết hết đi! Chết hết đi! Mộ Nhân Hoàng là của ta! Tiểu tử, mang ta tiến về quan tài, nhanh lên!" Âm Ma chi khí trôi qua trôi lại, lời nói hướng Dương Tuấn tràn ngập vội vàng!

Dương Tuấn lạnh rên một tiếng, kiếm thế đại thành tràn ngập ra ngoài, bao phủ Âm Ma chi khí, trong nháy mắt vô số kiếm khí bắn ra, bao phủ Âm Ma chi khí, tiến hành giảo sát!

"Ngươi dám đối với bản tọa xuất thủ?" Bên trong Âm Ma chi khí truyền đến một tiếng gầm thét thê lương, một cỗ Thần Hồn chi lực huyền diệu dâng lên, trùng kích đan điền Dương Tuấn.

"Ngươi sớm hẳn biết sẽ có giờ khắc này, kết thúc đi, lôi đình phá thiên!" Dương Tuấn gào thét một tiếng, một đao lôi điện tạo thành kiếm khí màu xanh lam, mang theo uy thế khiến người khác lo sợ không yên, đem Âm Ma chi khí chém thành hai nửa!

"Lúc nào mà ngươi đem lạc ấn Thần Hồn của bản tọa ma diệt?" Bên trong Âm Ma chi khí truyền ra một tiếng kêu thảm vừa kinh vừa sợ.

Dương Tuấn không nói gì, mặt như phủ băng, vô số lôi điện màu lam uốn lượn xoay quanh đỉnh đầu, sau đó thì ngưng tụ thành hai đầu lôi giao to lớn, phân biệt hai hướng đánh tới hai đoàn Âm Ma chi khí!

"Bản tọa nhớ kỹ mặt ngươi, OANH!" một đoàn Âm Ma chi khí đột nhiên vỡ ra, lực trùng kích to lớn cùng lôi giao đụng vào nhau, tương hỗ mẫn diệt(cùng biến mất), một đoàn Âm Ma chi khí khác mượn cơ hội này cấp tốc chui xuống đất.

"Phốc!" Dương Tuấn nhìn đại điện đã khôi phục yên tĩnh, tinh quang trong mắt không ngừng thoáng hiện, sau khi đã xác định Âm Ma chi khí đã rời đi, một ngụm máu đén phun ra, sắc mặt trở nên trắng bệch trong nháy mắt, khí tức yếu ớt.

"Đáng tiếc thực lực yếu ớt, không thể đem tiên hiền uy phát ra, chỉ có thể phát huy một phần vạn, nếu không phải như thế thì làm sao có thể để hắn bỏ chạy!" Dương Tuấn than nhẹ một tiếng.

Một tháng sau, tại nơi sau nhất mộ Nhân Hoàng,tại một gian mật thất trong lòng đất, vô số máu tươi chảy xuôi hướng đến các lỗ sâu, hình thành một cái đồ án phúc tập thâm ảo, theo đồ án hoàn thiện, ba động mịt mờ ở bên trong không gian nhỏ hẹp không ngừng dập dờn.

Toàn thân Dương Tuấn máu tươi chảy đầm đìa, nẳm ở trung tâm đồ án, sắc mặc trắng bạch, khí tức yếu ớt, phần bụng có cắm một thanh trường kiếm, đã bị ngất đi.

"Ông!" "Ông!"

Một cỗ không gian chi lực cấp tốc hướng phía trên đồ án màu đỏ ngưng tụ, hình thành một cái thông đạo đen kịt, lỗ đen phảng phất như có thể thôn phệ vạn vật, phóng xuất hấp lực to lớn, ngay lập tức nuốt Dương Tuấn vào trong đó!

Vào thời điểm mà hắn vừa biến mất, bản mệnh linh bài trong tay Lục trưởng lão Hàn Phong toàn bộ sụp đổ, hóa thành các mảnh.

** Bấm vào hình trái tim (Đã Thích) bên dưới để dịch giả ra chương nhanh hơn.

Bạn đang đọc Luyện Hóa Chư Thiên (Dịch) của Thương Lang Nộ Trứ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi LongNgạoThiên
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 39

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.