Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngoại truyện 2:

Tiểu thuyết gốc · 719 chữ

Hắn tên Vũ Hiên, tên chữ Vũ Tiêu, là con trai thứ chín của Hoàng thượng tiền triều Vũ quốc. Hắn trời sinh đã mang khí chất đế vương, cao ngạo, lạnh nhạt vô cùng. Hắn là con trai duy nhất của tiên đế hoàng hậu đã mất của người - Khúc Vũ Hoàng hậu. Chính vì vậy, hắn là người duy nhất được tiên hoàng dạy cho mọi thứ. Năm mười tuổi, hắn văn võ đều tinh thông, đặc biệt hắn rất giỏi dùng binh pháp. Năm mười năm tuổi hắn đã được tiên hoàng tin tưởng giao hổ phù, trở thành vị tướng quân trẻ nhất, bảo vệ biên cương, cũng vì Vũ quốc lập bao chiến công hiển hách. Năm mười bảy tuổi, hắn chính thức được phong thái tử khiến các ca ca, đệ đệ đều ghen ghét. Trong cung mà, không chỉ hậu cungdựa vào sự sủng ái của hoàng thượng, mà kể cả các vị công chúa, hoàng tử cũng dựa vào đó để so đo hơn kém. Chính vì vậy, vị cửu hoàng tử năm đó được hưởng hết sự sủng ái của tiên đế đều trở thành mục tiêu để mọi vị hoàng tử khác nhắm vào. Ai tiêu diệt được mục tiêu đó liền trở thành kẻ chiến thắng.

Chính vì bị các ca ca, đệ đệ đặt thành mục tiêu, hắn phải cố gắng rất nhiều để không bị bắt điểm yếu. Từ đó hắn xây dựng cho mình một đội ám vệ riêng, toàn bộ là những người được hắn rèn luyện rất kĩ và vô cùng tài giỏi. Hắn đặt họ trà trộn vào tất cả các nơi trong cung để làm tai mắt. Trừ một nơi hắn không ngờ đến. Cung của đại ca hắn, người mà mẫu hậu hắn nhận làm con thừa tự, người mà ngày ngày cùng hắn tâm sự, tin tưởng. Vậy mà y lại tặng cho hắn một bất ngờ không ai nói trước được.

Năm hắn hai mươi tuổi, phụ hoàng quy tiên, người được kế vị ngai vàng không phải là thái tử hắn mà lại là vị ca ca mà hắn nghĩ rằng không bao giờ có hứng thú với quyền lực. Nghĩ lại thấy thật lực cười. Cái thứ đầy cám dỗ đó ai mà không thích chứ. Hắn thật ngu ngốc, thật ngây thơ. Chính vì vậy mới tin tưởng một kẻ như vậy. Hóa ra những kẻ nhìn có vẻ thực tâm với mình lại là những kẻ có tâm thâm sâu nhất, là kẻ đến phút cuối cùng họ dẫm đạp lên mọi thứ mà mình cố gắng. Vũ Thiên - đại ca của hắn - chính thức ngồi lên ngai vàng đáng lẽ ra thuộc về hắn. Y ra vẻ hơi buồn khi mình là kẻ kế vị chứ không phải là hắn và giả vờ bù đắp bằng việc phong hắn chức tước Tiêu vương gia, ban cho phủ rộng lớn, đất bao la. Nhưng sau đó thì sao? Tịch thu hổ phù đáng lẽ thuộc về Vũ Hiên hắn. Hắn biết y lo sợ. Y sợ, nếu hắn còn giữ hổ phù trong tay, một ngày nào đó y sẽ bị lật đổ. Hắn thật muốn cười lớn. Thu hổ phù thì sao? Hắn vẫn còn ám vệ riêng của mình. Mặc dù ít hơn binh lính triều đình nhưng họ lại là những người tài giỏi, không chỉ vậy còn biết suy tính làm như thế nào mới tốt. Mọi thứ thuộc về hắn, một ngày nào đấy hắn sẽ lấy lại tất cả.

Năm năm sau, mọi thứ chuẩn bị cho việc lấy lại ngai vị dường như đã hoàn tất, giờ chỉ cần một thứ duy nhất. Đó là thời cơ. Chỉ tiếc hắn không biết thời cơ đến lúc nào.

Tin tiệc sinh thần của hoàng thượng Lưu quốc lan truyền đi khắp nơi. Hắn cảm thấy có lẽ xâm nhập hoàng cung Lưu quốc sẽ thu được điều gì đó. Và đúng vậy, hắn đã gặp nàng. Một vị công chúa đầy mưu đồ, đầy khó hiểu. Nhưng ít nhất có nàng kế hoạch của hắn sẽ hoàn mĩ hơn. Đôi môi nhẹ nhàng vẽ lên một đường cong. Có lẽ hôm nay là ngày may mắn của hắn.

Bạn đang đọc Lưu Nghiên công chúa sáng tác bởi CửuNi
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi CửuNi
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 7

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.