Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Mệnh phân chó

Tiểu thuyết gốc · 1087 chữ

"Chị ơi, cho em thanh toán."Thiên đặt hai thùng mì Hảo Hảo chua cay ngon nức mũi lên quầy tính tiền, miệng nói lớn với chị nhân viên siêu thị.

Chị nhân viên cửa hàng tên Ngân nhìn qua hai thùng mì, ngón tay nhảy lia lịa trên bàn phím như múa:

"Của em tổng cộng hết 210.000VNĐ."

Thiên líu lưỡi, trong túi nó có mỗi 200k, vốn cũng là của nó cùng thằng bạn góp vào mua 2 thùng mì ăn trong cả tháng. Ngẩn mặt lên cố rặng ra một nụ cười mà nó cho là hút hồn người nhất nhìn về phía chị Ngân, mở miệng nói với giọng nói ngọt ngào ấm áp có thể làm tang chảy cả băng ở hai đầu cực:

"Chị xinh đẹp ơi, em còn đúng 200k. Chị giảm cho em 10k được không chị."

"Cửa hàng không cho giảm giá" chị vẫn tỏ ra là mình ổn, nhưng sâu bên trong đã bắt đầu nổi lửa. Chỉ cần thằng này nói thêm một câu ngu ngu là xác định bị nướng thành heo quay.

Nó vẫn giữ vững tinh thần, đưa tay vuốt tóc tỏ ra ngầu lòi đối mặt chị nhân viên, làm bộ dáng như mấy thằng trai bao hết thời,"chị giảm giá cho em lần này thôi, cũng tại..."

"Thôi! Không cần trình bày." Chị nhân viên cửa hàng liếc nó bằng một ánh mắt đầy triều mến, miệng chị phà ra một làng hơi thơm mát nhờ thường xuyên đánh răng bằng PS 3trong1, tụ khí đan điền hét lên như bị hiếp dâm.

- Bảo vệ, có người không chịu trả tiền.

- ặc!~ Thiên cứng người. Ngoảnh đầu lại, từ xa một gã trọc to cao đen hôi, cơ thể vạm vỡ với mái tóc dài suôn mượt, mặc trên người bộ đồng phục bảo vệ màu xanh đi tới, trên tay cầm cây côn dài tầm 60cm. Mặt đanh cứng như trứng, nói chuyện bằng chất giọng khàng trầm ấm áp như giọng Hồ Ngọc Hà"Thằng nào cả gan mua đồ ko trả tiền"

"Nó" chị nhân viên chỉ vào Thiên rồi nói. 

Anh bảo vệ quay qua nhìn Thiên bằng một ánh mắt đầy đắm đuối như thể cả thế giới này chỉ có Thiên là tất cả" Bây giời mày thích trả tiền ngay hay ăn đòn xong mới trả?"

"Anh bình tĩnh, có gì từ từ mình tâm sự mỏng được không." Thiên giọng hơi gấp gáp, hắn sợ nhỡ con tinh tinh này có lên cơn động dục, trong lúc mất kiên nhẫn mà tẩn cho hắn một trận thì khổ.

"Có cái rắm gì cần phóng thì phóng ra nhanh." Tay bảo vệ lại nói bằng chất giọng của Hồ Ngọc Hà.

"Dạ, không phải là em không trả tiền, mà là em không có đủ tiền. Nên là em muốn chị ấy giảm cho em 10k."

"Thằng này giỏi, anh mày làm bảo vệ ở đây hơn 2 năm, mày là thằng đầu tiên đi vào cửa hàng mặc cả" Gã bảo vệ nhìn Thiên như thể trông thấy sinh vật lạ.

Thiên khổ sở nói:"mấy lần trước em vẫn mua hai thùng mì ở đây với giá 200k, sao em biết được hôm nay bỗng nhiên tăng lên 10k chứ."

" Thật thế à?" Anh bảo vệ quay qua chị thu ngân.

" Ừ! Nhưng mấy lần trước là trong đợt giảm giá." Chị thu ngân gật đầu.

"Thôi được, vì chú em có tới đây mấy lần, hơn nữa thái độ cũng lễ phép, nên anh có thể tạm châm chước. Nhưng cửa hàng có luật của cửa hàng, không giảm được, anh cho chú mày viết giấy nợ, để lại chứng minh nhân dân, khi nào đem tiền đến thanh toán đủ thì lấy chứng minh nhân dân về."

---

Bê hai thùng mì từ cửa hàng đi ra, Thiên chuẩn bị kế hoạch đòi tiền thằng khốn nạn cùng phòng để có mà chuộc lại chứng minh nhân dân.

Nói sơ qua về Thiên, hắn họ tên đầy đủ là Trần Tuấn Thiên, sinh năm 2000, hiện đang học năm hai Đại học luật thành phố HCM, sống cùng một đứa bạn cùng quê vào đây học.

Đang mãi suy nghĩ xem có nên nhân cơ hội này mà hớt của thằng cùng phòng một ít tiền hay không thì từ phía sau truyền đến tiếng còi xe inh ỏi. Trên đường, một chiếc xe tải mất phanh đang lao đi như trong phim hành động Mĩ, động cơ gầm rú như trâu điên. Trong khoang lái, tài xế hai tay thoăn thoắt quay vô lăng, liêng tục bóp còi để các xe khác nhường đường, chân dùng hết sức bình sinh dậm thắng như thể mong rằng sẽ có một phép màu nào đó xuất hiện. Như thể đáp lại nguyện vọng của người tài xế, thắng xe cuối cùng cũng hoạt động, nhưng cũng chỉ đến thế, quán tính quá lớn làm thắng xe trực tiếp bị gãy. Chiếc xe lao thẳng vào lề đường với tốc độ bàn thờ. Cơ duyên xảo hợp, ngay lúc Thiên quay người lại thì trước mắt hắn là một cái đầu xe tải.

"BÙM"

Cơ thể Thiên và cái đầu xe tải thân mật tiếp xúc với nhau, cái cơ thể nặng 55kg, cao 1,75m, dài 20 cm trong 30 phút... trực tiếp bị thổi bay làm vỡ một tấm kính của một cửa hàng quần áo bênh đường, mì trong hai thùng mì văng tung tóe, hoành tráng vô cùng. Như cảm thấy chư đủ, chiếc xe tiếp tục lao theo và tặng cho hắn một nụ hôn nồng choáy trước khi ngừng hẳng. Cả thế giới trong mắt hắn tối sầm lại.

Cảnh sát rất nhanh đến hiện trường vụ tai nạng, từng chiếc xe cấp cứu đi vào, đưa những người bị thương đến bệnh viện. Xung quanh dân chúng bâu lại như ruồi nghe mùi xác chết. Dưới đất là món tiết canh trụng mì....

........

Trở lại với Thiên, hiện tại hắn đang bay lơ lửng trên không, cách mặt đất tầm 3m, tuy nhiên không ai nhìn thấy hắn, vì hắn, hiện tại là một linh hồn. Hắn cứ bay lơ lửng như vậy, nhìn xuống vụ tai nạn với một khuôn mặt không cảm xúc như Hồ Quan Hiếu. Từ trong hư không, hai sợi xích lớn bay ra cuốn lấy hắn rồi biến mất giữa không trung.

Bạn đang đọc Lưỡi Hái sáng tác bởi huyết_lệ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi huyết_lệ
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.